Chương 490: Bởi vì, quả thực là hắn ra tay (2)
Chương 490: Bởi vì, quả thực là hắn ra tay (2)Chương 490: Bởi vì, quả thực là hắn ra tay (2)
Tạ Chấn đã liên tục nói không được để Tạ Băng Diễm xảy ra chuyện, một khi Tạ Băng Diễm có chuyện gì, ông ta sẽ vô cùng tức giận, lúc này chắc là Tạ Chấn đã nhận được kết quả rồi.
Đến mức khi ông ta dẫn người xông vào văn phòng của Hứa Mặc thì nhìn Hứa Mặc bằng con mắt đằng đẳng sát khí.
"Hứa Mặc, ngươi thật tàn nhẫn..."
Hứa Mặc nhìn ông ta đi tới, trong lòng cũng hiểu được chút ít, quả nhiên ông ta vẫn dễ kích động như thế, cứ thích giải quyết vấn đề bằng cách đối diện trực tiếp.
"Là chuyện Tạ Băng Diễm sao? Bà ta chết rồi à" Hứa Mặc nóng lòng muốn biết kết quả để hắn ăn mừng!
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh lập tức nhận được tin tức!
Sau khi bọn họ nghe được chuyện này thì đều sợ đến tái xanh mặt mày, không còn thời gian để trì hoãn, lập tức bay từ thủ đô đến thành phố Hạ Hải.
Hôm qua Hứa Tuyết Tuệ đã đoán được, nhưng chị ta và Hứa Uyển Đình đều cảm thấy vẫn còn một ít thời gian, cho dù sự việc có căng thẳng cỡ nào chắc cũng sẽ không xảy ra nhanh như thế.
Ai mà ngờ được chỉ trong chớp mắt Tạ Băng Diễm đã bị như vậy.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh bối rối hỏi cảnh sát.
"Đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng, chiếc xe bị va đập mạnh, lật qua lật lại nhiều lần, nạn nhân bị gấy nhiều xương sườn và tổn thương nội tạng! Do chảy quá nhiều máu nên đã rơi vào hôn mê! Sau đó chiếc xe bốc cháy, bà ấy đã bò ra khỏi xe cho nên đã lượm lại được cái mạng này!" Cảnh sát nói.
"Nhưng điều kỳ lạ là nghe nói trên xe còn có một người khác nhưng không tìm thấy ở hiện trường, người đó mất tích rồi!"
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh im lặng nhìn Tạ Băng Diễm năm bất tỉnh trên giường bệnh.
Tạ Băng Diễm bị thương rất nặng, bác sĩ nói nếu chữa trị muộn một chút nữa e là sẽ không qua khỏi, lúc cuối có mấy vệ sĩ chạy tới cấp cứu cho bà ta.
Bà ta không chỉ bị gãy xương sườn mà còn bị gãy một chân, khắp người có vết xước.
Hứa Tuấn Triết đâu?
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh không biết, họ chỉ có thể ngơ ngác người trên giường bệnh.
"Là Hứa Mặc làm sao?" Hứa Sơ Ảnh thấp giọng hỏi.
Hứa Tuyết Tuệ nhìn cô ta, suy nghĩ một lúc, chị ta không lắc đầu cũng không gật đầu.
Chuyện này có lẽ phải đợi Tạ Băng Diễm tỉnh lại mới biết, chiếc xe đã bị cháy nghiêm trọng dẫn đến phát nổ, mọi thứ bên trong đã bị thiêu rụi, nếu Tạ Băng Diễm không tỉnh, thì chẳng còn ai biết đáp án.
"Đợi thôi!"
Chuyện đã đến nước này, Hứa Tuyết Tuệ cũng cảm thấy tuyệt vọng.
Cô ta không muốn tin Hứa Mặc làm ra những chuyện như vậy, nhưng Hứa Mặc là người có động cơ nhất, còn Hứa Tuấn Triết thì...
Động cơ của cậu ta cũng rất lớn, chị ta đã thảo luận với Hứa Uyển Đình, cũng cảm thấy Hứa Tuấn Triết trở nên rất là đáng sợ, nhưng hai người không nghĩ Hứa Tuấn Triết dám giết Tạ Băng Diễm.
Điêu mà Hứa Tuấn Triết có thể làm cùng lắm là làm tổn thương Tạ Băng Diễm và đổ lỗi cho Hứa Mặc.
Nhưng bây giờ, ngay cả Hứa Tuấn Triết cũng đang ở trên xe, hai người bị lật xe va chạm mạnh, do đó nghi ngờ đối với Hứa Tuấn Triết cũng giảm đi rất nhiều.
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh đang đợi trong phòng bệnh.
Không lâu sau, Hứa Mạn Ny cũng chạy vào.
Cô ta nhìn thoáng qua, lập tức nghiến răng nói: "Ta biết là ai làm! Chắc chắn là hắn! Chỉ có thể là hắn! Hắn đúng là điên khùng bệnh hoạn, mặt người dạ thú, dám ra tay với mẹ ruột của mình!"
"Chị hai, ngươi còn muốn bảo vệ hắn tới khi nào nữa? Hứa Mặc, hắn muốn đưa mẹ xuống địa ngục!"
Hứa Mạn Ny cảm thấy vô cùng tức giận khi thấy Hứa Tuyết Tuệ cứ bênh vực cho Hứa Mặc.
"Động cơ của Tuấn Triết cũng rất lớn!" Hứa Tuyết Tuệ nhấn mạnh.
"Tuấn Triết? Tuấn Triết thì có động cơ gì? Chị hai, có phải ngươi bị điên rồi không? Tuấn Triết thương mẹ nhất, sao có thể là nó được? Ta cảm thấy chắc chắn là do Hứa Mặc đã bắt Tuấn Triết đi rồi! Cái tên ác ma đó!" Hứa Mạn Ny tức giận quát: "Ta nhất định sẽ báo cảnh sát bắt hắn! Nhất định!"
Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh nhìn nhau.
Họ cũng cảm thấy chuyện này không bình thường.
Nếu nói Hứa Mặc không làm gì trong đó thì có vẻ là... không thể, chắc chắn Hứa Mặc cũng đã ra tay.
"Chờ mẹ tỉnh lại trước đãi! Bà ấy chắc chắn biết được sự thật!"
"Ma quỷ! Cái tên ma quỷ đói"...
Bên kia, Tạ Chấn cũng rất tức giận, suýt chút phá nát văn phòng của Hứa Mặc.
Hứa Mặc chỉ mỉm cười nhìn ông ta mà không có hành động gì.
Tạ Chấn nghi ngờ hắn làm là đúng, bởi vì quả thực là hắn ra tay!
Có điều Tạ Chấn lại không thể làm gì hắn!