Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 494 - Chương 494: Năm Đó, Hoàn Cảnh Của Hứa Mặc Thực Sự Rất Khó Khăn (1)

Chương 494: Năm đó, hoàn cảnh của Hứa Mặc thực sự rất khó khăn (1) Chương 494: Năm đó, hoàn cảnh của Hứa Mặc thực sự rất khó khăn (1)Chương 494: Năm đó, hoàn cảnh của Hứa Mặc thực sự rất khó khăn (1)

Chương 494: Năm đó, hoàn cảnh của Hứa Mặc thực sự rất khó khăn (1)

Nói xong, hắn đeo nó vào tay cô ta.

Cố Cán Khê vội vàng thu tay lại, khóe miệng nhếch lên, trong lòng ngập tràn niềm vui.

"Làm việc thôi!" Cô ta cũng không thèm nhìn Hứa Mặc, vừa mở tài liệu ra là vùi đầu làm việc, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, có lẽ vì xấu hổ đến mức ngón chân cũng bấm chặt xuống đất.

Hứa Mặc nhìn thấy cô như vậy cảm thấy vui mừng, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác ấm áp. ...

Hội nghị Internet được tổ chức, Hứa Mặc cũng đến tham dự, nhưng chẳng có vấn đề gì xảy ra cả.

Tuy nhiên, ngoài hội nghị Internet còn có buổi chia sẻ kinh doanh quy mô không quá lớn.

Đây là lời mời của một số lãnh đạo cấp cao, đặc biệt là để truyên cảm hứng cho các sinh viên và doanh nhân, kể về kinh nghiệm khởi nghiệp của Hứa Mặc.

Hứa Mặc chẳng chuẩn bị gì cả, sau khi hắn bước lên sân khấu thì bắt đầu hạ bút thành văn.

Câu chuyện rất dài!

"Điều ta muốn nói đến là kinh nghiệm của bốn người đồng sáng lập! Bọn ta đã cùng nhau phát triển, cùng nhau vượt qua khó khăn! Những người bạn đồng hành cùng ta, Đường Lỗi, Cố Cán Khê, Lý Bán Trang, bọn ta đã cùng dìu dắt nhau vượt qua gian khó!"

"Năm đó, bọn ta ở trong cô nhi viện, đúng vậy, bốn người bọn ta đều lớn lên trong cô nhi viện, lúc ở Thành Đông, bọn ta cùng nhau đi ăn xin, cùng nhau bày hàng rong, cùng nhau bị cảnh sát truy đuổi! Bọn ta từng phải cố gắng kiếm một miếng cơm, kiếm vài đồng bạc lẻ mà bị người ta đánh tới mặt mày bâm dập, sứt đầu mẻ trán!

"Bọn ta đã trải qua những năm tháng vô cùng khó khăn đó, bọn ta từng nghĩ rằng mình có thể sẽ không bao giờ trưởng thành! Nhưng hôm nay, bọn ta đã đứng lên, bước lên một sân khấu cao hơn và nhìn về tương lai phía xa..."

"Tập đoàn Pinxixi đã có giá trị trên thị trường là 250 tỷ!"

"Bắt đầu từ một mầm non nhỏ bé yếu ớt, phát triển thành một cây đại thụ cao vút, sự phát triển này sẽ không dừng lại, nó vẫn đang liên tục lớn lên, không ngừng vươn cao hơn nữa, cho đến khi vươn tới trời caol"

"Những trải nghiệm thời thơ ấu khiến bọn ta vô cùng trân trọng những thành tựu ngày hôm nay, bọn ta vẫn đang tiến về phía trước và vượt qua mọi chông gai......

Trong căn phòng bệnh ở thành phố Hạ Hải, TV đang bật và đột nhiên chuyển sang kênh này!

"Những đứa trẻ không có ai cầm ô chỉ có thể đội mưa lao về phía trước, vượt qua cơn mưa bão, đạp lên mọi chướng ngại!"

"Bọn ta biết rõ bọn ta không có cơ hội để thất bại, một khi bọn ta thất bại thì chỉ có nước tan xương nát thịt, rơi vào địa ngục sâu thẳm! Nên là ngay cả khi như thế, ta và đồng đội của ta vẫn luôn nỗ lực chăm chỉ!"

"Đã từng có rất nhiều người muốn giết bọn ta, muốn bọn ta chết đi! Vu cáo, hạ độc, bôi nhọ! Họ từng ngang nhiên nói thẳng trước mặt bọn ta là muốn bọn ta chết, muốn bọn ta xuống địa ngục!" "Nhưng hôm nay, bọn ta đã không nhìn thấy họ nữa, họ đều lần lượt ngã xuống trên con đường trưởng thành của bọn ta! Cho nên, nhất định phải kiên trì trên con đường đúng đắn, dù người khác có nói gì, có đánh giá như thế nào, cũng phải dũng cảm tiến về phía trước, luôn luôn kiên trì, chỉ có như thế mới có thể nhìn thấy được cầu vòng..."

Tạ Băng Diễm đã khỏe lại được vài ngày và chuyển đến phòng điều trị nhẹ để tiếp tục điều dưỡng, gia đình giàu có nên bà ta được sắp xếp một phòng bệnh riêng.

Hứa Tuyết Tuệ lấy con dao gọt một quả táo rồi đặt vào đĩa.

Vừa rồi Hứa Sơ Ảnh có tới xem tình trạng của Tạ Băng Diễm, sau khi thấy bà ta đã gần hồi phục thì xoay người đi ra ngoài.

Trước khi rời đi cô ta còn điều chỉnh TV, trên đó đang phát sóng một chương trình giao lưu thương mại.

Tạ Băng Diễm vẫn không chịu lên tiếng, im lặng như tượng gỗ, không ai biết bà ta đang nghĩ gì?

Hứa Đức Minh khá sốt ruột, ông ta liên lạc với Tạ Chấn và những người khác để tìm kiếm Hứa Tuấn Triết, nhưng cho đến nay vẫn chưa có kết quả.

Không ai biết Hứa Tuấn Triết đã đi đâu!

Vừa nãy Hứa Đức Minh có đến hỏi Tạ Băng Diễm, muốn Tạ Băng Diễm lên tiếng, nhưng Tạ Băng Diễm cứ phớt lờ ông ta, điều này khiến Hứa Đức Minh muốn phát điên.

Hứa Tuyết Tuệ vừa gọt táo vừa nói chuyện với Tạ Băng Diễm, chị ta cũng muốn Tạ Băng Diễm mở miệng nói chuyện, nhưng trên TV đột nhiên vang lên giọng nói của Hứa Mặc.

Hắn xuất hiện tại buổi giao lưu, dưới sân khấu có rất nhiều học sinh và nhân sĩ xã hội!

Khi nghe câu đầu tiên của hắn, nét mặt của Hứa Tuyết Tuệ lập tức cứng đờ, cô ta khựng lại.

Tạ Băng Diễm cũng quay sang nhìn chằm chằm màn hình TY.

Mấy ngày nay Hứa Đức Minh nghi ngờ Hứa Mặc bắt cóc Hứa Tuấn Triết, trong lòng Hứa Sơ Ảnh và Hứa Tuyết Tuệ cũng có vài suy đoán, họ muốn có được đáp án từ chỗ Tạ Băng Diễm, nhưng Tạ Băng Diễm không chịu nói chuyện nên mọi người cũng hết cách.
Bình Luận (0)
Comment