Chương 496: Ô, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết (1)
Chương 496: Ô, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết (1)Chương 496: Ô, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết (1)
"Ta thấy tin tức nói rằng Pinxixi bị tổn thất nặng nề do bị hacker tấn công, ảnh hưởng đến vô số người dùng và khiến họ không thể đăng nhập, tổn thất nghiêm trọng!"
Chuyện này là do Hứa Mạn Ny cho người gây ra, Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh cũng đã biết, bây giờ nói ra trong lòng mọi người đều không vui.
"Có lẽ hắn sợ sự tăng trưởng doanh thu của tập đoàn Pinxixxi nên mới bắt đầu từ chức! Hắn nói hắn không còn thích hợp đứng ở vị trí tiền tuyến nữa!"
Tạ Băng Diễm đương nhiên cũng biết chuyện này.
Lúc đó, bà ta đã đặc biệt nhờ Hứa Mạn Ny cho người làm.
Bây giờ xem ra ảnh hưởng rất lớn, có thể nội bộ của hắn đã thảo luận với nhau, hoặc là các cổ đông đã ép hắn từ chức.
Thân là hào môn, Tạ Băng Diễm biết rõ hoạt động nội bộ của một số công ty, đây là khả năng lớn nhất, nếu không Hứa Mặc cũng sẽ không muốn rút lui ở tuổi trẻ như vậy.
Nghiêm túc mà nghĩ, bao năm qua những chuyện như vậy không ít, giống như lời Hứa Mặc đã nói khi đứng trên sân khấu, hắn đã trải qua vô số phong ba bão táp.
Nhưng phân lớn những phong ba bão táp này đều do bọn họ mang tới.
Hứa Tuyết Tuệ thấy Tạ Băng Diễm lại không chịu nói chuyện, cô ta cảm thấy bất lực và tuyệt vọng.
Cô vốn tưởng rằng Tạ Băng Diễm đã lên tiếng, bọn họ có thể hỏi một chút chuyện về Hứa Tuấn Triết, hỏi Hứa Tuấn Triết đã đi đâu? Ai ngờ Tạ Băng Diễm vẫn không chịu nói.
Bọn họ cũng không biết phải làm sao mới tốt!
Không chần chừ nữa, mấy người cùng nhau bay về thủ đô, đến chi nhánh công ty của Hứa Mặc!
Hứa Mặc mở cuộc họp ở Ô Trấn mấy ngày, tham gia mấy buổi thỉnh giảng, nói về cách nghĩ của hắn đối với những tình trạng xảy ra trên mạng.
Đương nhiên cũng chẳng nói gì cao siêu cả, thật ra hắn vẫn khá khiêm tốn, ngoài những lời mời đặc biệt thì hắn không tham gia bất kỳ buổi tụ họp nào.
Ngay lúc hắn trở về thủ đô, Cao Thái Nhi đột nhiên bay tới gặp hắn.
Cao Thái Nhi có chút hoảng sợ trước sự biến mất của Hứa Tuấn Triết, cô ta đã liên hệ với cảnh sát để tìm kiếm, nhưng không thể tìm ra được Hứa Tuấn Triết đã đi đâu?
Cô chỉ có thể bay tới gặp Hứa Mặc.
Đương nhiên mục đích chính của cô ta không phải là hỏi thăm về Hứa Tuấn Triết.
Mà quan trọng nhất là cô ta muốn một ít tiền.
"Bạn, bạn học Hứa Mặc, khoảng thời gian trước đây, chuyện... chuyện ngươi nói với ta... Cao Thái Nhi tỏ vẻ ngượng ngùng, gương mặt đỏ bừng, có vẻ đang do dự.
Dường như là vì nói chuyện này với Hứa Mặc, không muốn Hứa Mặc cảm thấy cô ta quá tâm thường nên mới tỏ ra rụt rè như thế.
"Ta sẽ cho ngươi! Trong thời gian ngắn, ta sẽ không ngăn cản trang sức Phụng Tường phân chia nội bộ! Nếu không xảy ra vấn đề gì thì phần mà ngươi muốn sẽ được chuyển vào thẻ ngươi đúng hạn!" Hứa Mặc nói.
"Thế, thế thì tốt!"
Tiền, tiền trong lòng Cao Thái Nhi quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Hứa Mặc cũng không ngạc nhiên, nghe Hứa Mặc nói vậy tảng đá lớn trong lòng cô ta cuối cùng cũng buông xuống.
Sau đó cô ta ngượng ngùng nói: "Nếu, nếu sau này bạn học Hứa Mặc còn cần gì nữa cứ đến tìm ta! Ta mong sau này có vẫn có thể giúp đỡ bạn học Hứa Mặc!"
"Chuyện này nói sau đi!" Hứa Mặc cũng không nói nhiều với cô ta, đưa Cố Cán Khê bay đến thủ đô.
Hắn cũng muốn tìm hiểu xem Hứa Tuấn Triết đã đi đâu? Có chết hay chưa? Nhưng mà cảnh sát không điều tra được thì đương nhiên hắn cũng không tra ra được.
Dù sao Hứa Mặc cũng không phải thân thánh, hoặc là Hứa Tuấn Triết đã chết, hoặc là cậu ta đã tìm một nơi nào đó lẩn trốn rồi.
Hơn nữa, Hứa Mặc còn không biết Hứa Tuấn Triết chơi bài ngửa với Tạ Băng Diễm hay chưa?
Hoặc là đã lật bài, hoặc là chưa, nhưng Tạ Băng Diễm chưa chết thì đúng là một kỳ tích.
"Hứa Mặc, vừa rồi có thông báo từ chi nhánh ở thủ đô! Đám người Tạ Băng Diễm, Hứa Tuyết Tuệ đã đến thủ đô, nói muốn gặp ngươi." Đang ngồi trên máy bay, Cố Cán Khê đột nhiên thông báo.
"2" Hứa Mặc hơi ngạc nhiên.
"Có vẻ như đang rất gấp! Hình như Tạ Băng Diễm đã bị thương nặng, quấn băng khắp người vẫn cố gắng đến đây!" Cố Cán Khê nói.
Hứa Mặc nghe vậy, suy nghĩ một lúc rồi đột nhiên võ tay.
"Ta biết bà ta muốn làm gì rồi! Xem ra, bà ta nên chết thêm một lần nữa!"
"Đi gặp bọn họ không?" Cố Cán Khê cau mày.
"Quay về rồi tình! Ta vẫn muốn xem thử biểu cảm của họ thế nào!" Hứa Mặc cười nói.
"Tình hình bây giờ vẫn chưa ổn định! Tạm thời chúng ta chưa biết Hứa Tuấn Triết đang muốn làm gì? Bây giờ Hứa Tuấn Triết mất tích, nghi điểm vô cùng lớn! Hình như đám người Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Đức Minh cũng không biết sự tình bên trong!" Cố Cán Khê cười nói.
Hứa Mặc mỉm cười nói: "Ta nghĩ nhất định đã xảy ra chuyện lớn, nhưng Tạ Băng Diễm lại không dám nói rat”