Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 497 - Chương 497: Ô, Tạ Băng Diễm, Ngươi Chưa Chết (2)

Chương 497: Ô, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết (2) Chương 497: Ô, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết (2)Chương 497: Ô, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết (2)

"Ồ? Ngươi chắc sao?" Cố Cán Khê kinh ngạc.

"Chắc!" Hứa Mặc cười nói: "Nói không chừng là Tạ Băng Diễm giết hắn rồi! Cán Khê, người đừng xem thường người phụ nữ như Tạ Băng Diễm, thật ra trong lòng bà ta cũng biết rất rõ Hứa Tuấn Triết chỉ là một công cụ! Tình cảm bà ta dành cho Hứa Tuấn Triết trông thì có vẻ sâu đậm, nhưng chỉ là bề nổi! Nhiều khi đó chỉ là bù đắp cho những hối tiếc trong lòng thôi! Chỉ là do bà ta không chịu thừa nhận!"

"..." Cố Cán Khê hơi sững sờ, thở dài nói: "Vậy thì thật là tàn nhẫn!"

"Có lẽ mấy ngày qua bà ta đã tỉnh ngộ rồi! Công cụ cũng chỉ là công cụ!" Hứa Mặc nhếch môi cười, trong mắt đầy sự giễu cợt, còn có một chút lạnh lùng thấu xương.

"Ngươi không sao là tốt rồi!" Cố Cán Khê bỗng nhiên nắm lấy tay hắn.

Hứa Mặc gật đầu!

Rất nhiều người cho rằng Tạ Băng Diễm yêu Hứa Tuấn Triết, ngay cả bản thân Tạ Băng Diễm cũng nghĩ như vậy.

Nhưng dù có hay không thì Hứa Mặc là người biết rõ nhất.

Ngay từ đầu mục đích của Tạ Băng Diễm là làm cho Hứa Đức Minh đau khổ, cho đến bây giờ, bà ta vẫn chưa tha thứ việc Hứa Đức Minh phản bội mình.

Bà ta có thể làm những chuyện như bỏ rơi con ruột của mình, thậm chí nói muốn bóp chết con mình ngay trước mặt nhiều người, có thể thấy người phụ nữ này ác độc đến nhường nào.

Sự máu lạnh và kiêu ngạo của Tạ Băng Diễm đã thấm sâu vào xương tủy của bà ta, bà ta tuyết đối sẽ không cho phép người khác phản bội mình, chỉ có điều nhiêu người vẫn không nhận ra.

Khi Hứa Mặc trở về chỉ nhánh ở thủ đô thì đã là ngày thứ ba đám người Tạ Băng Diễm và Hứa Tuyết Tuệ đến đây.

Ba ngày qua, họ đã đợi ở cửa công ty.

Nhân viên bảo vệ không cho họ vào.

Do Tạ Băng Diễm cứ nhất quyết nên Hứa Sơ Ảnh dường như đã dời hết giường bệnh qua đây.

Vốn dĩ bảo vệ đã nói với bọn họ rằng Hứa Mặc không muốn gặp, bảo bọn họ đi ngay, nhưng bọn họ vẫn kiên trì đợi đến khi Hứa Mặc xuất hiện, cho nên mới đợi ở đây suốt ba ngày.

Ba ngày qua, Tạ Băng Diễm hầu như không nói một lời, cũng không ăn uống, khiến Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh rất lo lắng.

Thậm chí, sau khi Hứa Mạn Ny biết được chuyện này cũng tới mắng chửi Hứa Mặc, nói nhất định phải khiến Hứa Mặc gặp báo ứng.

Sau đó Hứa Mạn Ny có việc nên phải vội vàng rời đi!

Đoàn xe của Hứa Mặc chậm rãi dừng lại trước cổng công ty.

Sau khi trở vê thủ đô, Hứa Mặc không đến ngay chi nhánh công ty mà đi gặp vài người, bàn bạc một số vụ làm ăn, thậm chí còn đến trụ sở nền tảng video ngắn để xử lý công việc trong ngày, rồi mới rảnh lái xe đến chỉ nhánh công ty Pinxixi.

Thật ra có gặp Tạ Băng Diễm hay không đối với Hứa Mặc đều không quan trọng. Chỉ có điều khi gặp được rồi có thể hắn sẽ càng vui hơn nữa.

Nỗ lực nhiều năm mới có thể nhìn thấy được một chút thành quả, bây giờ cũng đã đến lúc hắn kiểm nghiệm thành quả của mình rồi.

Mặc dù mọi chuyện không diễn ra theo kế hoạch của hắn, nhưng cũng không sao, bây giờ chỉ xuất hiện vài lỗ hỏng, sau này có thể vá lại được.

Nếu Hứa Tuấn Triết thật sự không chết, vậy Hứa Mặc cũng không ngại tự tay giết chết cậu ta!

Cho nên, sau khi cửa xe mở ra, một đám người đi về phía cửa chính, Hứa Sơ Ảnh đột nhiên xông ra chặn hắn lại.

Ngay sau đó, Hứa Tuyết Tuệ cũng chạy tới.

Hứa Mặc ngẩng đầu nhìn thấy mấy vệ sĩ và bảo mẫu đi theo bên cạnh Tạ Băng Diễm, tay cầm ống truyền tĩnh mạch và các loại thiết bị y tế.

Rất thú vị!

Hứa Mặc không đợi bọn họ phản ứng thế nào, càng không quan tâm bọn họ nói gì.

Hứa Mặc nhìn Tạ Băng Diễm, cười khẩy: "Ồ, Tạ Băng Diễm, ngươi chưa chết à Tạ Băng Diễm! Ngươi, ngươi chưa chết!"

Giọng điệu của hắn như đang kìm nén cơn tức giận, từng câu từng chữ lạnh lùng toát ra từ kẽ răng.

Đám người Tạ Băng Diễm nghe vậy đột nhiên nổi lên một cảm giảm ớn lạnh từ trong xương tủy, lông tơ khắp người dựng đứng lên.

Tạ Băng Diễm bỗng dưng ý thức được, không phải ngẫu nhiên mà Hứa Tuấn Triết đột nhiên muốn giết nàng!

Nhưng mà...

Lúc đến đây trong lòng bà ta vẫn tràn đầy mong đợi.

Bà ta vẫn còn một đứa con trai ruột!

Bà ta nóng lòng muốn gặp hắn, muốn giải thích mọi chuyện cho hắn, thậm chí là hối lỗi.

Dù sao thì hắn cũng là con ruột của bà ta, dù sao máu mủ ruột thịt vẫn hơn, bà ta thừa nhận bà ta đã sai lầm suốt bao năm qua, sai một cách nghiêm trọng.

Chuyện của Hứa Tuấn Triết khiến bà ta im lặng suốt mười mấy ngày qua, lòng như chết lặng, mười mấy ngày qua, bà ta suy nghĩ thế nào cũng không hiểu rốt cuộc là tại sao Hứa Tuấn Triết lại biến thành như thết

Bà ta dường như đã trao mọi thứ cho Hứa Tuấn Triết, kể cả Hứa Đức Minh cũng như thế.
Bình Luận (0)
Comment