Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 45

Hơn 7 giờ sáng, Tiểu Trì bị mẹ gọi điện đánh thức.

 

Tối qua cậu hơi mất ngủ, lăn qua lộn lại không biết mấy giờ mới ngủ được. Lúc nghe máy vẫn còn mơ màng, liền bị mẹ mắng ngay lập tức.

 

"Con có về bên ba con không? Im thin thít mấy tháng trời không một cuộc gọi! Nếu không phải thấy con nhà hàng xóm về, mẹ cũng không biết đại học người ta đã bắt đầu nghỉ hè rồi!"

 

Tiểu Trì trả lời: "Con đi làm thêm, hè này không về. Con nói với ba rồi."

 

Mẹ cậu tiếp tục hỏi: "Làm việc gì? Thật sự đi làm hay lại trốn trong ký túc xá chơi game? Đừng có như trước đây, mê game đến mức trời đất đảo lộn, không đi học không ăn uống!"

 

Tiểu Trì bất đắc dĩ: "Con không có."

 

Mẹ lại nói: "Con làm gì? Hè không về nhà thì đi làm gì? Hết tiền thì nói ba con gửi! Ông ta là đàn ông, tại sao không có trách nhiệm mà không chu cấp cho con? Đừng đi làm nữa, cứ bảo ông ta gửi tiền! Con còn đang đi học, ông ta phải có trách nhiệm chu cấp sinh hoạt phí cho con!"

 

Tiểu Trì im lặng, để mặc mẹ nói.

 

Cậu biết mẹ chỉ đang trút giận vì những bất mãn tích tụ từ trước.

 

Dù đã ly hôn, những điều đó không biết vì sao vẫn còn tồn tại, dường như vĩnh viễn không thể phai mờ.

 

Nói một lúc, mẹ chợt nhớ ra, hỏi về kế hoạch năm ba đại học của cậu.

 

"Năm sau con tốt nghiệp cao đẳng rồi đúng không? Lần trước nói năm ba phải đi thực tập, con cũng phải tính trước đi. Nhà mình không giúp gì được cho con đâu, con tìm được chỗ thực tập chưa?"

 

Tiểu Trì do dự một chút, vẫn nói ra: "Con đang nghĩ có nên thi liên thông đại học không."

 

"Hả?" Giọng mẹ cậu cao vút lên, "Còn học nữa à? Con thi nổi không? Tưởng thi đại học dễ lắm sao? Nếu đậu thì còn phải học thêm mấy năm nữa? Học phí có đắt không?"

 

"Không đắt đâu, con đi làm là tiết kiệm đủ." Tiểu Trì nói, "Con vẫn đang suy nghĩ, nếu quyết định thi thì hè này vừa đi làm vừa đăng ký lớp ôn thi, không về nhà."

 

"Còn phải đăng ký lớp học à? Học phí thì sao?" Mẹ cậu dè dặt hỏi.

 

"Con có tiền, mẹ đừng lo." Tiểu Trì đáp.

 

"Con lấy đâu ra nhiều tiền vậy? Vừa ăn uống, vừa đóng học phí." Mẹ lại bực mình, "Con nên bảo ba con gửi tiền!"

 

"Con đã nói rồi, edit video trên mạng cũng kiếm được tiền, mẹ không hiểu thì đừng quan tâm. Dù sao con cũng có tiền, khi nào không có con sẽ báo."

 

Tiểu Trì không dám nói với ba mẹ chuyện mình đang làm livestream, sợ bị mắng, càng sợ cha dượng mẹ kế hai bên biết được lại gây rắc rối không đáng có.

 

Mẹ cậu còn định nói thêm, nhưng từ phía bên kia điện thoại vang lên tiếng hét:

 

"Mẹ ơi, bữa sáng đâu? Con đói rồi!"

 

Là em trai Tiểu Trì, năm tuổi, cùng mẹ khác cha.

 

"Để mẹ lấy bánh bao cho con, đã đánh răng chưa hả?" Mẹ cậu vội vã nói, "Thôi được rồi, mẹ cúp máy đây."

 

"Vâng." Tiểu Trì đáp.

 

Cúp điện thoại xong, Tiểu Trì cũng rời giường.

 

Cậu lười ra ngoài tiệm ăn sáng, chỉ pha một ly ngũ cốc, ăn kèm một chiếc bánh mì nhỏ, coi như xong bữa sáng.

 

Hôm nay là ngày trong tuần, ban ngày Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại đều không online.

 

Hôm nay cũng phải bù giờ, livetstream 12 tiếng.

 

Nghĩ đến việc phải stream lâu như vậy, Tiểu Trì đã thấy mệt, không muốn động đậy. Trước đây ít người xem, cậu chơi game tùy ý thoải mái, ai cũng không có ý kiến gì. Nhưng khi phòng livestream đông lên, đủ mọi yêu cầu xuất hiện, người thì không thích xem chơi thư giãn, người thì không thích xem đấu trường, người thì không thích xem phó bản, ai cũng có ý kiến riêng.

 

Càng vô lý hơn là có người vào xem đã hỏi ngay vì sao Vô Tẫn Thời không có ở đây.

 

Vô Tẫn Thời đâu phải nhân viên làm công trong livestream của cậu, người ta còn phải đi làm!

 

Hơn nữa, Vô Tẫn Thời rất bận, Thanh Thiên Ngoại nói anh ấy là ông chủ.

 

Vô Tẫn Thời rất xuất sắc, Tiểu Trì biết điều đó. Bạn bè anh cũng rất giỏi, Thanh Thiên Ngoại là thạc sĩ du học, Thiên Vũ là nghiên cứu sinh, Thanh Nịnh học ngoại ngữ, thông thạo năm thứ tiếng, còn Chị Chó và những người khác ít nhất cũng là cử nhân.

 

Chỉ có mỗi cậu, trình độ thấp nhất.

 

Hồi năm nhất, năm hai, lúc chơi game một mình, cậu chưa bao giờ cảm thấy học vấn của mình lại kém đến vậy.

 

Lúc học năm hai trung cấp, cậu đã nghĩ dù thế nào cũng phải cố gắng thi lên cao đẳng.

 

Dù gì thì cao đẳng cũng là đại học mà.

 

Nhưng đến bây giờ, cậu vẫn cảm thấy khoảng cách giữa mình với người khác quá xa, xa đến mức không thể tưởng tượng nổi.

 

Tại sao Vô Tẫn Thời lại có thể xuất sắc đến vậy?

 

Tiểu Trì thở dài.

 

Cậu mở nhóm lớp ra, trong nhóm có vài bạn đang bàn về lớp ôn thi liên thông đại học tối qua. Tiểu Trì xem từng tin nhắn, không để ý mà xem mất một tiếng đồng hồ.

 

Lúc lấy lại tinh thần, Lý Du Nhiên trong lớp đã gửi cho cậu mấy tin nhắn.

 

[yoyo: Trì Chân, Trì Chân]

 

[yoyo: Lần trước không phải cậu hỏi chuyện lớp ôn thi liên thông sao? Tớ với Từ Tĩnh, Giang Diệu Trung đã xem qua mấy chỗ, cảm thấy bên Trí Tri là ổn nhất, chiều nay tụi tớ định đi nghe thử buổi học, cậu có muốn đi cùng không?]

 

[yoyo: Ba đứa tụi tớ đều muốn đăng ký lớp nâng cao, bắt đầu từ kỳ nghỉ hè, học từ thứ Hai đến thứ Sáu, cuối tuần nghỉ. Học tới khi thi luôn, tớ gửi poster cho cậu, cậu xem thử.]

 

[yoyo: Trí Tri cũng gần trường mình, đạp xe là tới, đỡ phải vất vả.]

 

[Tiểu Trì: Được, chiều tớ đi nghe thử với các cậu. Mấy giờ?]

 

Lý Du Nhiên gần như trả lời ngay lập tức, nói là ba giờ chiều.

 

Hẹn xong thời gian, Tiểu Trì đăng nhập game trước, tưới nước trồng rau, làm xong nhiệm vụ thường ngày.

 

Mười giờ cậu mở livestream đúng giờ, nhưng hôm nay trong phòng livestream ghi là sẽ tắt vào hai giờ chiều.

 

[Sao vậy? Không phải cậu định bù thời lượng phát sóng, livestream liền mười hai tiếng sao? Mới hai ngày đã không bù nữa rồi?]

 

Tiểu Trì trả lời: "Chiều nay có việc."

 

[Có việc gì chứ? Chồng cậu đi làm rồi, cậu định qua mặt tụi này hả?]

 

Tiểu Trì bất lực, may mà Vô Tẫn Thời đi làm rồi, không vào game, cũng không ở trong phòng livestream: "Đừng nói hươu nói vượn."

 

[Ẻm gấp rồi, ẻm gấp rồi]

 

Tiểu Trì: "......"

 

[Chồng cậu không có ở đây, hôm nay chơi gì?]

 

Tiểu Trì nói: "Chơi mấy trận chiến trường solo trước nhé? Khởi động một chút rồi tính tiếp."

 

Tiểu Trì thuần thục điều khiển nhân vật Khinh Chu Dĩ Quá đến tìm NPC chiến trường, chuẩn bị vào chế độ solo.

 

NPC chiến trường đứng ngay tại lối vào chiến trường, dưới chân một cây cột khổng lồ. Quảng trường trước cửa chiến trường rất rộng rãi, bình thường người chơi thích tụ tập ở đây bày quầy, tám chuyện với bạn bè, hoặc tìm NPC làm nhiệm vụ hàng ngày. Dù hôm nay là ngày trong tuần, nhưng đã vào kỳ nghỉ hè nên quảng trường vẫn người qua kẻ lại, vô cùng náo nhiệt.

 

Khi Tiểu Trì đi đến gần NPC chiến trường, cậu hoảng hốt phát hiện ra Vi Vũ Ngưng Thu vẫn còn đứng nguyên chỗ hôm qua lúc trò chuyện với bọn họ!

 

Vi Vũ Ngưng Thu với dáng vẻ thần tiên lơ lửng đứng giữa quảng trường, ngẩng đầu nhìn xa xăm đầy kiêu hãnh, hoàn toàn không để tâm đ ến những người chơi đang vây quanh mình, thi thoảng lại thực hiện động tác chờ của y tu: vung tay áo.

 

Tiểu Trì dừng lại, mở kênh thế giới lên xem, quả nhiên Vi Vũ Ngưng Thu vẫn đang tìm bang hội trên kênh thế giới!

 

[A, không thể nào? Vi Vũ Ngưng Thu dù có lắm trò, nhưng thao tác đâu có tệ. Vẫn chưa tìm được bang à?]

 

[Còn là đệ nhất mỹ nữ của server nữa chứ]

 

[Ai phong đấy?]

 

[Ờ thì mặc định vậy thôi. Đi xem ảnh cosplay cô ấy gửi dự thi giải cosplay Vấn Đạo là biết, người ta đúng là đại mỹ nữ luôn.]

 

[Chắc là P rồi, gái xinh thật sao lại không chịu video call với Hàn Kiếm Ảnh chứ?]

 

[Tôi đoán là nam giả nữ]

 

[Mấy cậu chưa nghiên cứu kỹ bài 818 à? Vi Vũ định video call với Hàn Kiếm Ảnh mà, chỉ là cô ấy không muốn nhìn mặt thật của Hàn Kiếm Ảnh thôi, pfft, xin lỗi tôi cười rồi]

 

[Streamer ơi, cho Vi Vũ Ngưng Thu vào bang Rau Nhỏ đi, tôi muốn xem cô ấy báo quá #đầuchó]

 

[Đừng hại Tiểu Trì, giờ mà mời Vi Vũ về chẳng phải là đắc tội với hai bang lớn nhất server à?]

 

Hai bang lớn?

 

Sao lại là hai bang lớn?

 

Tiểu Trì cảm thấy khó hiểu.

 

Nhưng rất nhanh, cậu liền không thấy khó hiểu nữa.

 

Trong đám đông, có người lên tiếng.

 

[Phụ cận] Mặc Ly: Có người bị bóc mẽ lừa đảo, vẫn còn mặt mũi đi tìm bang khắp nơi à?

 

[Phụ cận] Lưu Ly Tâm: Hừ

 

[Phụ cận] Mặc Ly: Nếu là tôi, tôi đã sớm chuyển server, làm lại cuộc đời rồi #mỉm cười

 

Tiểu Trì vô thức thấy hai ID này quen quen, liếc nhìn màn đạn một cái, lập tức có câu trả lời.

 

[Đm, kịch hay tới rồi, streamer đừng đi vội, tôi muốn xem hiện trường trực tiếp!]

 

[Đừng vào chiến trường nữa! Cậu đứng nguyên tại chỗ đừng nhúc nhích!]

 

[Woa, chẳng phải đây là phó bang chủ phu nhân của Độc Bá Thương Khung sao!]

 

[Phụ cận] Vi Vũ Ngưng Thu: Sao lại có tiếng chó sủa thế?

 

Phì.

 

Tiểu Trì bịt miệng lại.

 

[Ê ê ê, tụi tôi thấy hết rồi nha!]

 

[Lưu Ly Tâm này đúng là nghĩ quẩn mà, chuyện trước kia Ám Dục từng theo đuổi Vi Vũ cũng lôi ra làm ầm lên à?]

 

[Phụ cận] Mặc Ly: Đúng rồi đó, ở đây có một con chó hoang mất chủ, đến bang cũng chẳng còn

 

[Phụ cận] Lãnh Khốc Nhan: 0.0

 

[Phụ cận] Lưu Ly Tâm: Có mấy đứa giả nai, cuối cùng cũng không diễn nổi nữa rồi

 

[Phụ cận] Lưu Ly Tâm: Sống cho đàng hoàng chút, đừng có lúc nào cũng dòm ngó đồ của người khác, thì đã chẳng rơi vào kết cục chật vật như bây giờ

 

[Phụ cận] Vi Vũ Ngưng Thu: Chị đang nói ai vậy chị gái? Không lẽ đang nói Ám Dục?

 

Đám người xem xung quanh đồng loạt hít vào một hơi lạnh.

 

[Phụ cận] Vi Vũ Ngưng Thu: Cho dù tôi có muốn yêu đương qua mạng thật thì tôi cũng sẽ không chọn Ám Dục đâu chị gái à.

 

[Phụ cận] Vi Vũ Ngưng Thu: Cái ID quê mùa chết đi được

 

Tiểu Trì trừng to mắt.

 

[Vãi, vãi! Chị gái này ghê thật!]

 

[Hahahahahahahahaha trái bom trái cây này xin dành tặng cho Vi Vũ Ngưng Thu, cảm ơn]

 

[Cầu xin streamer cho cô ấy vào bang Rau Nhỏ đi, tôi không dám tưởng tượng sẽ vui tới mức nào luôn á!]

 

[Phụ cận] Lãnh Khốc Nhan: Đúng là diễn viên trời sinh

 

Phụ cận] Mặc Ly: Đã bị đuổi khỏi bang rồi mà vẫn còn diễn ở đây nữa

 

[Phụ cận] Mặc Ly: Tôi ở đây chờ xem, bang nào dám thu nhận một trà xanh tinh khiết như cô

 

Vi Vũ Ngưng Thu không đáp lại, vẫn tiếp tục đăng tin tìm bang hội trên kênh thế giới.

 

Bài 818 hot nói về cô ấy và Hàn Kiếm Ảnh đến giờ vẫn còn treo trên diễn đàn, ai còn dám nhận cô ấy chứ? Huống chi, giờ phó bang chủ phu nhân của Độc Bá Thương Khung cùng chị em thân thiết vẫn đang ở đây nhìn chằm chằm, thái độ chẳng mấy thiện chí.

 

Tiểu Trì thấy Vi Vũ không nói gì nữa, đang định xếp hàng vào chiến trường thì người chơi bên cạnh cậu khẽ động đậy, sau đó bước qua cậu, tiến về phía NPC chiến trường.

 

Lại là Hàn Băng Tử Ngọc, Hàn Kiếm Ảnh, và ba thành viên của bang Thiên Chi Đạo!

 

Thì ra họ vừa nãy vẫn đứng bên cạnh Khinh Chu Dĩ Quá, âm thầm xem kịch?

 

Năm người không ai lên tiếng, đi thẳng đến NPC chiến trường, rất nhanh sau đó đã vào chiến trường, bóng dáng biến mất.

 

Hàn Băng Tử Ngọc chẳng phải là bạn thân của Vi Vũ Ngưng Thu sao?

 

Cho dù Hàn Kiếm Ảnh có giận, vậy còn Hàn Băng Tử Ngọc thì sao?

 

Tiểu Trì liếc nhìn Vi Vũ Ngưng Thu vẫn đang tao nhã vung tay áo, dường như hoàn toàn không nhận ra đạo lữ và bạn thân năm xưa vừa đi ngang qua mình.

 

Rõ ràng mới hơn một tháng trước, những người này còn vì cô, không hỏi lý do mà truy sát Khinh Chu Dĩ Quá khắp nơi.

 

Vi Vũ Ngưng Thu nói, thế giới ảo là giả, cũng không phải không có lý.

 

Tình cảm và tình bạn trong thế giới ảo, nói tan là tan, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

 

Tác giả có lời muốn nói:

 

Mọi người muốn nói gì thì cứ nói nhé, nhân vật Vi Vũ này vừa xuất hiện trong đầu tôi là tôi đã biết cô ấy sẽ gây tranh cãi. Từng nghĩ đến việc sửa cô ấy lại cho dễ mến một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định viết theo đúng hình ảnh đầu tiên cô ấy xuất hiện trong tâm trí tôi. Dù đã hơn 13 vạn chữ rồi, nhưng truyện này còn rất nhiều phần chưa viết, nhân vật có được viết tốt không, đoạn này có cần thiết không, tôi nghĩ chỉ khi viết xong hết, độc giả mới có thể biết được. Với cả tâm trạng tôi cũng ổn định hơn phần lớn mọi người đấy, nên đừng lo cho tôi, muốn bình luận gì thì cứ bình luận, miễn là đừng chửi tục là được.

Bình Luận (0)
Comment