Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 46

Trì Chân liên tiếp đánh hai mươi trận PK solo, thắng nhiều thua ít. Cậu bình thường không hay đánh chiến trường, điểm tích lũy không cao, nên đối thủ xếp ngẫu nhiên có trình độ cao thấp khác nhau.

 

Linh tu là nghề có tính hỗ trợ cao, so sánh với các chức nghiệp đặc biệt mạnh, đánh chiến trường chế độ solo gần như hoàn toàn không có ưu thế.

 

Lúc đầu các fan trong phòng livestream khuyên cậu đừng đánh, đúng kiểu tự ngược mình.

 

Không ngờ Trì Chân đánh lại khá ổn, trừ vài lần gặp chức nghiệp đặc biệt mạnh hoặc người chơi thao tác tốt thì thua sát nút trong tình trạng máu còn dính chút xíu.

 

Đánh xong hai mươi trận, đã hai giờ rưỡi rồi.

 

Trì Chân không xếp hàng nữa, thoát khỏi chiến trường, chuẩn bị tắt livestream để đi nghe thử lớp học.

 

Vừa nói "mọi người ơi, tối nay gặp lại nhé", cậu vừa đi về phía NPC bán vũ khí ngoài chiến trường. Trong game, vũ khí và trang bị đều có độ bền, đi phó bản hoặc đánh chiến trường sẽ làm tiêu hao độ bền này. Một khi độ bền về 0, trang bị đó sẽ bị hỏng vĩnh viễn và không thể sử dụng được nữa. Vì thế, việc đầu tiên mà người chơi làm sau khi ra khỏi phó bản hoặc chiến trường là đến tìm NPC bán vũ khí để sửa đồ.

 

Quảng trường vẫn đông người qua lại, nhưng Trì Chân liếc mắt một cái là nhìn thấy Vi Vũ Ngưng Thu.

 

Có lẽ vì đã đứng rất lâu, đám đông vây quanh cô ấy cũng đã giải tán, ai nấy đều đi làm nhiệm vụ, bận việc của mình.

 

Phó bang chủ phu nhân của Độc Bá Thương Khung và bạn thân của cô ấy cũng đã rời đi, chỉ còn lại mỗi Vi Vũ Ngưng Thu, đứng giữa quảng trường, thỉnh thoảng thực hiện động tác chờ mặc định.

 

Không biết người điều khiển Vi Vũ Ngưng Thu còn ngồi trước máy tính hay không nữa.

 

Trì Chân chỉ liếc nhìn một cái, rồi đi thẳng đến NPC bán vũ khí để sửa đồ.

 

Trời rất nóng, Trì Chân đội một chiếc mũ bóng chày rồi ra ngoài.

 

Bốn người hẹn nhau hai giờ năm mươi sẽ gặp nhau trước cửa trung tâm đào tạo có tên là Trí Tri, sau đó cùng nhau vào học thử.

 

Cơ sở đào tạo chuỗi này quy mô không nhỏ, mở đủ loại lớp học: luyện thi chứng chỉ giáo viên, thi tiếng Anh cấp bốn cấp sáu, thi các chứng chỉ nghề chuyên môn, ôn luyện liên thông đại học...

 

Trong đó lớp ôn liên thông đại học là mảng kinh doanh chính của chi nhánh này, công ty đặt trụ sở luôn ở gần trường Trì Chân, đi bộ mười phút là tới.

 

Nhân viên phụ trách giới thiệu: "Đây là một trong các lớp cơ bản mùa hè của bên em, mới khai giảng cách đây mấy ngày. Vừa hay đang dạy mấy nội dung cơ bản, nghe thử sẽ khá sát với tình hình thực tế."

 

Là một tiết học tiếng Anh.

 

Tiếng Anh là môn Trì Chân sợ nhất, suốt cả cấp hai chắc cậu chưa học thuộc nổi mười từ, kỳ thi trung học thì toàn khoanh bừa, điểm số thảm không nỡ nhìn, chỉ được hai mươi ba điểm.

 

Sau khi vào trung cấp nghề, đến tận học kỳ hai năm hai, sắp phải thi rồi, cậu mới chịu cắm đầu vào học.

 

Tiếng Anh trung cấp nghề so với tiếng Anh cấp ba dễ hơn rất nhiều. Trì Chân nghiến răng học vài tháng, không ngờ lại tiến bộ được kha khá.

 

Sau khi vào cao đẳng, trình độ cũng chỉ vừa đủ đậu kỳ thi cuối kỳ với đúng sáu mươi điểm, không hơn điểm nào.

 

Cậu còn chẳng đăng ký thi cấp bốn, Trì Chân không muốn lãng phí tiền vào đó.

 

Trì Chân với trình độ kiểu này, mang theo tâm trạng bất an ngồi ở hàng ghế cuối lớp nghe giảng, sợ mình ngủ gật. Không ngờ giáo viên của trung tâm dạy khá ổn, đã là lớp cơ bản thì thật sự dạy từ những thứ rất căn bản, đơn giản đến mức Trì Chân có thể hiểu được phần lớn.

 

Nghe xong hai mươi phút, bốn người lại sang lớp bên cạnh để học thử toán.

 

Buổi học thử kết thúc, nhân viên trung tâm đào tạo đã kết bạn WeChat với cả bốn người, rồi nói: "Bây giờ nếu bốn bạn đăng ký cùng lúc thì sẽ có ưu đãi đó. Rất nhiều bạn khác đã bắt đầu học từ tuần trước rồi, hầu hết các khóa đều khai giảng cả rồi. Lớp nâng cao của trung tâm bọn mình có thời lượng rất dài, chia làm bốn giai đoạn. Mùa hè là phần cơ bản, từ tháng 9 đến tháng 12 là nâng cao, từ tháng 12 đến tháng 1 là củng cố, từ tháng 2 đến trước kỳ thi là tăng tốc. Kế hoạch này được xây dựng theo tiến độ ôn tập thực tế của học sinh, rất khoa học và hợp lý..."

 

Nhân viên thao thao bất tuyệt một tràng quảng cáo, bốn người cầm theo một đống tài liệu giới thiệu, sang quán ăn nhanh cạnh trung tâm để bàn bạc.

 

Ngành của Trì Chân là công nghệ truyền thông số, thi liên thông đại học phải thi toán, tiếng Anh, chính trị và môn chuyên ngành. Môn chính trị và chuyên ngành thì Trì Chân không định học thử, một môn chỉ cần học thuộc, còn môn kia cậu học cũng khá ổn rồi, chỉ cần có tài liệu ôn tập là tự học được.

 

Bốn người ngồi lại bàn bạc, đều cảm thấy trung tâm này khá ổn, dự định sẽ đăng ký, và cả bốn đều muốn đăng ký lớp "Hỏa tiễn nâng cao" có thời gian học dài nhất, học liên tục đến trước kỳ thi, giá cũng không rẻ, mười sáu ngàn tệ.

 

Nếu ba người trở lên đăng ký cùng lúc sẽ được giảm 5%.

 

Từ Tĩnh và Giang Diệu Trung có chút do dự, cần về bàn lại với gia đình.

 

Lý Du Nhiên hỏi Trì Chân: "Cậu chắc chắn là sẽ đăng ký thi chứ? Nếu thi thật thì nên quyết định sớm đi, mấy người khác đều bắt đầu ôn rồi đấy."

 

Trì Chân nghĩ một lát rồi nói: "Tối tớ trả lời cậu."

 

Cả bốn người ăn tối ở quán ăn nhanh xong, hẹn tối trả lời rồi tạm biệt nhau.

 

Trì Chân một mình đi bộ chậm rãi về chỗ trọ, vừa đi vừa suy nghĩ về chuyện đăng ký thi.

 

Cậu không thể bàn với gia đình được, dù là hỏi bố hay hỏi mẹ, câu trả lời chắc chắn sẽ là "con tự quyết đi."

 

Mười sáu ngàn học phí là hơi đắt thật, nhưng hơn một tháng nay livestream cậu kiếm được mấy vạn, gần đây lưu lượng truy cập vẫn ổn định, đủ để trang trải học phí và sinh hoạt phí nửa năm tới.

 

Nếu may mắn thi đậu, thì cậu vẫn trả nổi học phí đại học, có thể học ban ngày, tối tiếp tục livestream kiếm tiền, không ảnh hưởng lắm.

 

Nhưng nếu thi rớt thì sao?

 

Nửa năm nỗ lực chẳng phải là uổng phí à? Lại còn bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để tìm việc nữa.

 

Dù có đậu đại học thì cũng chỉ là mấy trường dân lập hoặc đại học hạng hai bình thường, không thể vào trường top. Điều đó đối với cậu có thực sự giúp nâng cao giá trị bản thân không?

 

Sinh viên truyền thông số tốt nghiệp cao đẳng với sinh viên tốt nghiệp đại học loại thường, có khác gì nhau không?

 

Lúc cậu về tới chỗ trọ, thì Từ Tĩnh và Giang Diệu Trung đều đã nhắn trong nhóm chat nhỏ bốn người mới lập là gia đình họ đã đồng ý cho học.

 

[Tôi Muốn Tĩnh Tĩnh]: Bố tớ nói, nếu tớ thi đậu đại học, sẽ thưởng cho tớ một cái máy tính mới.

 

[Giang Phong]: Mẹ tớ nói thi đậu sẽ làm tiệc mừng tốt nghiệp cho tớ, nghe mà thấy áp lực ghê, lỡ mà thi rớt thì kiểu gì cũng bị đánh chết.

 

Trì Chân hơi ghen tị.

 

Sự kỳ vọng từ người thân, đôi khi cũng là một loại động lực.

 

Cậu ngồi ngẩn ra một lúc, nhìn lại đã bảy giờ, bèn thu dọn chuẩn bị livestream.

 

Đăng nhập game xong, Trì Chân đầu tiên là đến búi Cô Quán lấy nước đổ vào bình, tưới cho hạt giống vô danh, rồi đi làm nhiệm vụ hàng ngày ở chủ thành.

 

Hôm nay cậu yên tĩnh đến lạ, làm nhiệm vụ như người máy, khác hẳn mọi khi. Các fan trong phòng livestream đều nhận ra ngay điều đó.

 

[Sao thế này? Chiều nay đi ăn trộm gà bị đánh à? Trông héo úa quá vậy]

 

[Chồng cả ngày không online, mất tinh thần rồi hả?]

 

[Tại em không ném quà à? Thôi để em tặng một hộp trái cây đóng hộp trước đã]

 

[Nhìn cái mặt đẹp trai u sầu này đi, chịu không nổi, tặng một miếng trái cây sấy, đây là tiền tiêu vặt hôm nay của em, cho hết anh đó]

 

[Ủa lầu trên là trẻ con hả? Một ngày tiền tiêu vặt có một tệ thôi á?]

 

Trì Chân đành phải bật mic nói: "Cấm người chưa đủ 18 tuổi tặng quà."

 

[Ủa, người ta nói gì cũng tin à?]

 

[Chàng trai ngố ngố tôi yêu rồi*]

 

*憨憨帅哥我爱了 nên để như thế nào z ạ :((

 

[Ngây thơ dễ lừa thế này, Vô Tẫn Thời chắc yêu cậu chết mất thôi!]

 

Điện thoại rung liên tục, Trì Chân nhìn thử, là nhóm bốn người đang vui vẻ tưởng tượng cuộc sống sau khi đậu đại học, vui đến mức như thể đã đậu thật rồi.

 

Lý Du Nhiên tag cậu, hỏi cậu đã suy nghĩ xong chưa.

 

Trì Chân thấy đau đầu, liền ngồi thiền xả hơi bên bờ sông ở chủ thành, ngắm nước chảy róc rách, suy nghĩ về cuộc đời.

 

[?]

 

[Đang làm gì vậy trời?]

 

[Cậu đang ngộ ra triết lý nhân sinh à?]

 

Trì Chân đột nhiên muốn trò chuyện, gật gật đầu nói: "Đúng là đang suy nghĩ về cuộc sống."

 

Dòng bình luận trôi qua trên màn hình toàn là dấu hỏi chấm.

 

Trì Chân không nhịn được nữa, bèn kể luôn chuyện đi học thử buổi chiều và việc đang do dự có nên đăng ký thi liên thông đại học không, cuối cùng hỏi: "Không biết trong số các bạn đang xem livestream có ai học cao đẳng không, hoặc đã đi làm rồi, liệu có đáng để thi liên thông đại học không nhỉ?"

 

[Tự nhiên quăng ra một câu hỏi thực tế thế này làm tôi im lặng luôn]

 

[Nói thật nhé, cậu là streamer chăm chỉ nhất mà tôi từng thấy đấy, đang có lượng người xem lớn như vậy không tranh thủ kiếm tiền, lại còn nghĩ tới việc thi liên thông?]

 

[Tiểu Trì ơi, tui là sinh viên đại học bình thường nè, tốt nghiệp đại học chính quy cả tháng rồi chưa chắc livestream một ngày được như cậu kiếm đâu #buồncười]

 

Trì Chân thật sự nghiêm túc trả lời: "Nhưng mà không biết lượng xem có duy trì được không, nghề livestream bấp bênh lắm, biết đâu hai tháng nữa là hết người xem rồi. Thật ra tôi không lanh lợi như mấy streamer lớn, cũng chẳng biết tạo chiêu trò, đơn thuần chỉ là may mắn thôi. Lúc tôi bắt đầu livestream, mục tiêu chỉ là kiếm một mức lương cơ bản, không hề nghĩ tới sẽ được tặng quà."

 

[Sinh viên ngành truyền thông số đây, khóc trong âm thầm, kỹ năng edit video của cậu còn đỉnh hơn tôi #quỳ]

 

[Nếu thật sự muốn kiếm tiền thì tranh thủ lúc có view mà nhận quảng cáo đi, giờ livestream bán hàng lời hơn nhiều, hơn là tốn thời gian học một cái bằng đại học vô dụng]

 

[Nhưng mà nếu Tiểu Trì sau này muốn thi công chức, thì vẫn nên có bằng đại học]

 

[Đích đến của vũ trụ — thi công chức, lại xuất hiện rồi]

 

Trì Chân vội nói: "Thi công chức khó quá, tôi cũng không muốn thi đâu, tôi ngại giao tiếp."

 

[Thôi đi ông ơi, thi đậu rồi làm gì có tiền bằng streamer? Cán bộ cấp cơ sở làm quần quật mà lương bèo bọt lắm]

 

[Tôi thấy mấy chuyện ảnh hưởng đến cả cuộc đời như này, cậu đừng hỏi ở livestream nữa, nói chuyện với người nhà đi]

 

Trì Chân im lặng.

 

Trời đã tối, những chiếc thuyền du ngoạn bắt đầu bật đèn hoa đăng, ánh sáng lung linh phản chiếu lên mặt nước, rực rỡ huyền ảo.

 

Khinh Chu Dĩ Quá vẫn yên lặng ngồi thiền bên bờ sông, không nhúc nhích.

 

Người xem livestream thì vẫn đang bàn tán rôm rả, người nói cái này, người nói cái kia.

 

Trì Chân chăm chú đọc từng dòng bình luận một.

 

Cậu vẫn luôn treo máy trong kênh YY của Bang Rau Nhỏ, không biết từ khi nào, người trong bang dần dần login.

 

Chị Chó mở mic trước: "Bang chủ, cậu đang hỏi gì đấy? Để tôi xem... thi liên thông đại học à? Có cần thiết không? Tôi đây hôm nay còn đang tính mua bộ thời trang 288 ở cửa hàng, mà phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, hu hu. Bang chủ cậu ít ra đã tự chủ tài chính rồi, giỏi hơn tôi nhiều."

 

Lúc này người xem trong livestream chợt nhớ tới Thanh Thiên Ngoại và Thiên Vũ, ai nấy đều spam bình luận, bảo Trì Chân đi hỏi hai người đã học lên thạc sĩ này xem sao.

 

Chị Chó lập tức nói: "Để tôi hỏi giùm cậu."

 

Ngay lập tức chụp màn hình, gửi vào nhóm bang Rau Nhỏ, tag Thanh Thiên Ngoại và Thiên Vũ.

 

Thanh Thiên Ngoại là người nhảy vào trả lời đầu tiên: "Khác ngành, tôi học tài chính, không học lên thạc sĩ thì không được đâu. Hỏi Vô Tẫn Thời đi, ngành của cậu ta với Tiểu Trì giống nhau hơn, cậu ta học ngành máy tính đấy."

 

Chị Chó đọc tin nhắn của Thanh Thiên Ngoại trong YY, livestream lập tức bùng nổ.

 

[Trời má! Đây nhất định là duyên phận tu ba kiếp mới có! Kiếp này cậu với ông xã đều học ngành máy tính!]

 

Trì Chân muốn giải thích rằng ngành máy tính chia ra rất nhiều nhánh, khác biệt lớn lắm, nhưng chẳng ai muốn nghe cậu nói.

 

[Làm tròn số thì là: tốt nghiệp xong cậu vào công ty của chồng đi làm luôn, tôi sắp xếp cho hết rồi!]

 

[Trong đầu tôi vừa lướt qua trăm cuốn tiểu thuyết tổng tài sủng vợ rồi đó!]

 

[Tôi phát ra tiếng cười bi3n thái: hí hí hí]

 

[Nghiêm túc nè, đã biết Vô Tẫn Thời học ngành máy tính, Thanh Thiên Ngoại bảo cậu ấy là ông chủ, suy ra là khởi nghiệp rồi, chắc chắn rất hiểu thị trường nhân lực của ngành này. Kết luận: Hỏi chồng cậu đi, đừng hỏi tụi tôi nữa]

 

Livestream đang náo loạn thì trong YY vang lên một giọng nói hơi khàn, mang theo chút ý cười nhàn nhạt.

 

"Muốn hỏi tôi gì vậy?"

 

Không hiểu sao, Trì Chân lại không muốn Vô Tẫn Thời biết cậu đang phân vân chuyện thi liên thông đại học, bèn vội vàng nói: "Không có gì đâu, người xem đang hóng chuyện thôi."

 

Thế nhưng, livestream thì nổ tung rồi.

 

Người xem get ngay trọng điểm —

 

[Vô Tẫn Thời anh mẹ nó tự động tiếp nhận xưng hô chồng một cách tự nhiên như vậy á hả?]

Bình Luận (0)
Comment