Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 59

Có lẽ là vì chờ mãi vẫn không thấy Trì Chân trả lời, Vô Tẫn Thời gửi sang một dấu chấm hỏi.

 

Trì Chân vẫn đang chìm trong cơn hoảng loạn tột độ.

 

Cơn hoảng loạn này vừa là vì lần đầu tiên cậu nhận ra mình thích con trai, lại vừa là vì lần đầu tiên rung động với một người.

 

Cậu hoàn toàn không biết nên trả lời thế nào, nhưng lại không thể không trả lời.

 

Nếu người ta vừa gửi ảnh mà mình không nói tiếng nào, chẳng phải rất kỳ quặc sao?!

 

Trì Chân gửi một sticker biểu cảm "thích".

 

Lúc này đã sáu giờ rưỡi, đồ ăn giao tận nơi của Trì Chân cũng tới rồi.

 

Cậu ăn mì bò mà chẳng cảm nhận được mùi vị, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào điện thoại trước mặt.

 

Sáu giờ bốn mươi... sáu giờ bốn mươi lăm... sáu giờ năm mươi...

 

Trong đầu vẫn là một mớ hỗn độn, livestream kiểu gì đây, tối nay chắc chắn không thể lên live được. Có thể lên làm bộ hái rau, tưới nước, lừa lừa cho có thì cũng được thôi, nhưng khả năng cao Vô Tẫn Thời sẽ online, nhỡ Thanh Thiên Ngoại hỏi cậu "xem ảnh xong thấy thế nào", thì biết làm sao?!

 

Lúc này đây, cậu hoàn toàn không dám đối mặt với Vô Tẫn Thời, chứ đừng nói là cùng Vô Tẫn Thời ở trong một phòng YY, chơi game cùng nhau.

 

Sáu giờ năm mươi lăm...

 

Trì Chân uống nốt ngụm canh bò cuối cùng, dọn bàn, lau bàn sạch sẽ, rửa tay rồi quay lại trước máy tính.

 

Sáu giờ năm mươi chín...

 

Trì Chân cuối cùng cũng hạ quyết tâm, tay lướt cực nhanh mở app Boluo Boluo trên điện thoại, vào phòng livestream của mình, treo thông báo xin nghỉ –

 

"Lỗi mạch điện, đột ngột mất điện, hôm nay xin phép nghỉ livestream. Cúi đầu xin lỗi!"

 

Bên dưới thông báo có thể để lại lời nhắn, rất nhanh chóng, người xem hụt hẫng vì không có livestream bắt đầu để lại bình luận điên cuồng.

 

[Mất điện á? Thương ghê, không ngờ lại sống ở khu hay mất điện, chắc là khu nhà cũ đường điện xuống cấp rồi hả?]

 

[Tiểu Trì hai tháng nay chắc kiếm được khá rồi ha? Đề nghị chuyển chỗ ở để tiện livestream.]

 

[Tiểu Trì chẳng phải đang học lớp chuyển tiếp lên đại học ở gần đó sao, chuyển nhà cũng phiền phức]

 

[Ê, mấy người thật sự tin mất điện à? Tôi rất nghi ngờ có người tự lén mở quà của Vô Tẫn Thời, vui quá trời]

 

[Hợp lý, tôi nghi ngờ Vô Tẫn Thời tự ship bản thân qua luôn]

 

[Wtf đầu tôi bắt đầu hiện ra vài cảnh hơi... có màu sắc]

 

[Vô Tẫn Thời bảo ngày mai quà mới tới mà~]

 

[Không có livestream của Tiểu Trì, hôm nay chỉ có thể ngồi canh dưới thông báo nghỉ thôi, các bạn fan tiếp tục phát huy trí tưởng tượng nha~]

 

[Tiểu Trì ra đây! Có bản lĩnh nghỉ livestream thì có gan ló mặt không?! Ngày mai nhất định phải livestream mở quà của Vô Tẫn Thời cho tôi mới có thế mới nguôi ngoai nỗi thất vọng vì hôm nay ăn cơm không có món dưa điện tử để nhắm!]

 

Từ dòng bình luận này trở đi, phía dưới toàn bộ comment đều là xếp hàng yêu cầu livestream mở quà vào ngày mai.

 

Mở quà thì mở quà, Trì Chân nghĩ, chẳng phải mấy món đồ lưu niệm thôi sao, có gì mà xem.

 

Giờ vấn đề lớn nhất là, từ giờ trở đi, cậu phải đối mặt với Vô Tẫn Thời như thế nào đây?

 

Trì Chân vò đầu.

 

Đinh—Đinh—

 

Điện thoại liên tục báo có tin nhắn mới.

 

[Chị Chó: Bang chủ, cậu mất điện thật á?!]

 

[Sát Phá Lang: Ối dồi ôi! Tối nay còn định nhờ bang chủ dắt đi phó bản mười người, nói xong hết với sư phụ cả rồi]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Mất điện à? Ảnh của Vô Tẫn Thời xui quá vậy, làm điện lưới chập luôn?!]

 

[Sát Phá Lang: Ảnh đâu vậy, em cũng muốn xem]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Bang chủ Tiểu Trì livestream cho chúng ta ngắm gương mặt đẹp trai mỗi ngày, Vô Tẫn Thời cho cậu ấy xem ảnh một chút là điều hiển nhiên thôi. Còn nhóc chen vào làm gì?]

 

[Sát Phá Lang: Ủa, chẳng phải chính anh nói sẽ bán ảnh với giá tám mươi mảnh Phá Hồn Cốt sao?]

 

[Chị Chó: Tôi hiểu rồi, hóa ra chỉ có bang chủ Tiểu Trì mới có tư cách mua, đúng không?]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Thiên cơ bất khả lộ]

 

[Thiên Vũ: Tự tiện đăng ảnh anh Vô Tẫn Thời thế này thì không hay lắm đâu]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Thiên Vũ, em còn nhỏ, em không hiểu đâu]

 

[Thiên Vũ: Em chắc là lớn tuổi hơn Chị Chó, Tiểu Trì, với cả Sát Phá Lang đấy]

 

[Chị Chó: Đừng nói nhiều, tôi chỉ hỏi cậu một câu, cậu từng yêu đương chưa?]

 

[Thiên Vũ: Chưa]

 

[Chị Chó: Một chữ này hơn ngàn lời rồi]

 

[Thiên Vũ: Học hành với chơi game đã chiếm hết thời gian của tôi rồi, mấy chuyện yêu đương linh tinh này không có chỗ chen chân.]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Nghe câu này quen lắm nha, chẳng lẽ cậu là anh em thất lạc nhiều năm của Vô Tẫn Thời?]

 

[Chị Chó: Không phải chứ, Vô Tẫn Thời lớn như vậy rồi mà vẫn chưa từng yêu á?]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Ừ đó]

 

[Chị Chó: Trời đất ơi]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Sốc chưa]

 

[Vô Tẫn Thời: Kỳ lạ lắm à?]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Chứ còn gì nữa]

 

[Chị Chó: Chứ còn gì nữa]

 

[Thanh Nịnh: Chứ còn gì nữa]

 

[Sát Phá Lang: Chứ còn gì nữa]

 

[Chị Chó: Sát Phá Lang, đừng nói là nhóc từng yêu rồi nha]

 

[Sát Phá Lang: Bỏ chữ "từng" đi, không có "đã" đâu, đang yêu luôn]

 

[Chị Chó: Nhóc không lo học hành mà dám yêu sớm luôn hả?!]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Nhóc con mới lớp tám mà đòi yêu đương rồi??]

 

[Vô Tẫn Thời: Lão Thanh bị đâm trúng tim đen rồi]

 

[Thanh Nịnh: Sáng làm bài tập, chiều học thêm, tối chơi game, thế em yêu đương kiểu gì? Dạy cho Thiên Vũ với Vô Tẫn Thời chút đi]

 

[Sát Phá Lang: Đi học là ngày nào cũng ở bên nhau mà, nghỉ hè chẳng lẽ không thể có chút thời gian riêng cho nhau à]

 

[Chị Chó: Một quan điểm tình yêu thật trưởng thành, quỳ luôn]

 

[Sát Phá Lang: Bang chủ chưa ra xếp hàng, chẳng lẽ cũng chưa từng yêu?]

 

[Thiên Vũ: Nhóm này có bảy người, bốn người từng yêu, ba người chưa, theo tỉ lệ thì không yêu là chuyện rất bình thường.]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Thiên Vũ, đừng trách tôi không nhắc nhở, khuyên cậu nên tranh thủ đi]

 

[Chị Chó: Đúng đó, Vô Tẫn Thời với bang chủ Tiểu Trì giờ đang thành một cặp hot hòn họt đấy]

 

Sau đó chủ đề trong nhóm bang Rau Nhỏ lệch luôn, toàn chuyển sang bảo Sát Phá Lang truyền bí kíp yêu đương cho Thiên Vũ.

 

Trì Chân cứ đọc đi đọc lại mấy đoạn trò chuyện trong nhóm, mỗi lần đọc đến câu của Chị Chó là lại thấy muốn chết trong lòng.

 

Aaaa!

 

Sao lại nói mấy chuyện đó trong nhóm chứ! Vô Tẫn Thời sẽ thấy đó!

 

Một bên cậu lại nghĩ, không thể nào, Vô Tẫn Thời đẹp trai thế, sao lại chưa từng yêu? Chắc chắn có nhiều người theo đuổi, sao lại không yêu? À đúng rồi, hồi đi học là học sinh giỏi, gánh nặng học hành nặng nề quá. Sau này đi làm, chắc lại bận bịu, không rảnh để yêu đương.

 

Cứ thế mà suy nghĩ lan man, cho đến khi Vô Tẫn Thời nhắn tin cho cậu.

 

[Thời: Chưa có điện lại à?]

 

[Tiểu Trì: Chưa]

 

[Thời: Có đồ chiếu sáng không?]

 

[Tiểu Trì: Không có nhưng mà không sao đâu...]

 

[Thời: Điện thoại còn pin không?]

 

[Tiểu Trì: Còn ạ, em còn cả sạc dự phòng nữa.]

 

[Thời: Chú ý an toàn]

 

[Tiểu Trì: Vâng, cảm ơn ạ]

 

Câu kia nói thế nào nhỉ, nói một lời dối trá, cuối cùng phải dùng trăm lời dối trá khác để che đậy. Trì Chân nhắn lại mà trong lòng thấy chột dạ, nhất là khi vừa sạc điện thoại vừa trả lời từng câu hỏi của Vô Tẫn Thời.

 

[Thời: Anh Tiểu Trì sao không vào nhóm nói chuyện?]

 

[Tiểu Trì: À, em đang xem mọi người nói chuyện...]

 

[Thời: Thật sự chưa từng yêu ai sao?]

 

Mặt Trì Chân đỏ bừng, sao lại hỏi cậu chuyện đó chứ? Trì Chân bật dậy, uống ngụm nước, rửa tay, lau bàn máy tính, bình tĩnh lại rồi mới ngồi xuống gõ chữ.

 

[Tiểu Trì: Chưa...]

 

[Thời: Tôi cũng chưa]

 

Trì Chân ngơ người, câu "tôi cũng chưa" này là có ý gì? Cậu nên trả lời sao đây? Sao tự dưng lại nói câu đó với cậu? Chẳng phải cậu đã thấy tin nhắn trong nhóm rồi sao.

 

Vô Tẫn Thời không đợi Trì Chân phản ứng, liền đổi chủ đề, quan tâm đ ến chuyện học hành hôm nay của cậu.

 

[Thời: Hôm nay đi học thế nào? Có khó không?]

 

Trì Chân thở phào nhẹ nhõm.

 

[Tiểu Trì: Hôm nay là buổi học đầu tiên, giảng khá cơ bản, tạm thời chưa có vấn đề gì.]

 

[Thời: Nghĩ xong muốn thi vào trường nào chưa?]

 

[Tiểu Trì: À, em muốn thi vào Đại học Công nghệ của tỉnh mình, nhưng mà không chắc đậu được, với tình hình hiện tại thì hơi khó...]

 

[Thời: Công nghệ à? Gần chỗ tôi đó, ngay thành phố bên cạnh. Tiểu Trì cố lên, có gì không hiểu có thể hỏi tôi. Tuy tốt nghiệp mấy năm rồi nhưng toán cao cấp với tiếng Anh chắc vẫn còn nhớ.]

 

Gần chỗ Vô Tẫn Thời?

 

Trì Chân sững lại.

 

Phản ứng đầu tiên là tra bản đồ ngay.

 

Thành phố bên cạnh trường Công nghệ...

 

Gần thật, đi tàu cao tốc chỉ mất bốn mươi phút.

 

Tim Trì Chân đập thình thịch, chẳng biết từ đâu nảy sinh một quyết tâm, từng chút một bén rễ, rồi lớn dần lên.

 

Cậu nhất định phải đậu vào trường Công nghệ!

 

Dù sao cũng đã treo bảng xin nghỉ livestream rồi, Trì Chân dứt khoát lấy sách vở và ghi chép ra, bắt đầu ôn lại bài học hôm nay.

 

Lịch học của lớp luyện thi khá thoải mái, buổi chiều có một tiếng rưỡi tự học, thầy cô cũng xuống tận nơi hướng dẫn làm bài tập. Bài hôm nay Trì Chân đã làm xong hết rồi, không có gì khó. Cậu lấy sách ra, bắt đầu học tiếng Anh. Cậu nhất định phải kéo điểm tiếng Anh lên!

 

Từ giờ đến tháng Ba năm sau, còn hơn nửa năm, cậu nhất định làm được!

 

Sáng hôm sau, Trì Chân đã điều chỉnh lại tâm trạng.

 

Phát hiện ra chuyện mình thích người cùng giới vốn đã là chuyện động trời, huống chi là lại thích một người chưa từng gặp ngoài đời, chỉ quen qua việc chơi game cùng.

 

Nhưng, chỉ cần cậu giấu kỹ, giữ kín bí mật này, thì không ai biết, và không ai bị ảnh hưởng.

 

Mọi thứ cứ như trước kia là được rồi.

 

Trì Chân nghĩ, có lẽ cảm giác ngưỡng mộ và thích vốn cũng không khác nhau là mấy, dù sao mấy người trong nhóm cũng đã trêu đùa chuyện cậu với Vô Tẫn Thời, mà Vô Tẫn Thời hình như cũng không để tâm, vậy thì cậu cứ giữ nguyên mọi thứ như hiện tại là được. Giống như bây giờ, ở trong cùng một bang hội với Vô Tẫn Thời, quan hệ cũng khá tốt, có thể chơi game cùng nhau, thế là đủ rồi.

 

CZ Tiểu Trì, đúng giờ bắt đầu livestream.

 

"Xin lỗi mọi người về hôm qua nhé, có chút tình huống bất ngờ." Trì Chân vừa đăng nhập game vừa nói, "Hôm nay chúng ta livestream như thường lệ. Từ nay đến hết tuần, mỗi ngày sẽ livestream bốn tiếng. Trừ khi cần bù giờ, thì ban ngày sẽ không livestream. Nếu có việc gì đặc biệt sẽ treo bảng xin nghỉ."

 

[Gì cơ? Cả kỳ nghỉ hè đẹp như vậy mà mỗi ngày chỉ stream bốn tiếng?!]

 

[Sự kiện thường niên còn đang diễn ra đấy! Cậu còn chút chí tiến thủ nào không?!]

 

Trì Chân giải thích: "Tôi đang ôn thi liên thông đại học các bạn ạ. Lúc không livestream là tôi đang học và làm bài tập đó."

 

[Không quan tâm! Livestream học bài đi!]

 

[Gợi ý livestream làm bài tập đi, để tui làm cùng #đầuchó]

 

[Streamer game kiêm streamer học tập, quá hoàn hảo]

 

[Không phải, mở hộp quà đi!]

 

[Đúng đó! Quà của Vô Tẫn Thời đâu?! Hôm nay chắc nhận được rồi chứ!]

 

Trì Chân nhìn vào camera, hơi ngại: "Nhận được rồi... Ừm ừm, để xin lỗi vì hôm qua nghỉ stream, hôm nay sẽ mở quà trực tiếp cho mọi người xem. Thật ra cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một ít sản phẩm liên quan đến Vấn Đạo. Đại thần Vô Tẫn Thời rất tốt, nghe tôi nói đang muốn trang trí lại phòng nên gửi quà qua..."

 

Trì Chân rời khỏi bàn máy tính, ôm thùng hàng đến.

 

"Ừm, thùng hơi to..."

 

[WTF! Vô Tẫn Thời thật sự gửi chính mình tới hả? Thùng gì mà to dữ?!]

 

[Vô Tẫn Thời đã tốt như thế thì tui đề nghị ảnh cũng gửi cho tui ít đồ Vấn Đạo để trang trí phòng. Sao ảnh không gửi cho tui? Là vì tui không đẹp trai bằng Tiểu Trì đúng không #mỉmcười]

 

[Bởi vì bạn không phải vợ ảnh #đầuchó]

 

Trì Chân đã bóc tem thùng hàng rồi, cậu dùng dao rọc giấy cắt băng keo, nói: "Chắc là có nhiều gấu bông nên hơi chiếm diện tích."

 

Cậu lần lượt lấy từng món ra, xếp trước bàn máy tính.

 

"Những con gấu bông này đáng yêu ghê, à, còn có một figure Linh Tu nữa. Figure này làm rất đẹp, mọi người nhìn nè." Trì Chân bắt chước các blogger mở hộp đồ chơi, đưa figure lên sát ống kính cho khán giả nhìn rõ.

 

"Figure Linh Tu này tinh xảo quá! Ồ còn có một figure Đao Tu nữa, ngầu quá trời." Trì Chân mắt sáng rực, lấy figure Đao Tu ra, mở hộp, chăm chú ngắm.

 

Đao Tu mặc đồng phục học sinh đen, tạo dáng rút kiếm, ánh mắt sắc lạnh, tà áo tung bay, khí thế ngút trời.

 

[Sao chỉ có figure của Linh Tu với Đao Tu thôi vậy?]

 

[Vãi thật, Vô Tẫn Thời biết tính toán thật đấy]

 

[Figure này giá chính hãng 899 tệ đó nha, Vô Tẫn Thời mạnh tay thiệt, ghen tị với Tiểu Trì ghê, chồng em có tiền ghê]

 

[Không hổ là số một bảng xếp hạng]

 

[Còn gì nữa không? Còn gì nữa không?]

 

Trì Chân lấy thêm mấy banner, vài món trang trí acrylic nhỏ, cho khán giả xem từng món một.

 

Cuối cùng, cậu nhìn xuống đáy thùng, hơi khựng lại.

 

[Cái gì vậy?! Cái gì vậy?!]

 

[Tui biết trong thùng còn đồ! Đừng hòng qua mắt tui!]

 

[Là tín vật định tình phải không? Mau cho tụi tui xem!]

 

[Gợi ý nhấc cả thùng lên, cho tụi tui xác nhận là thùng thật sự rỗng!]

 

[Á đù! Tai Tiểu Trì đỏ rồi kìa!]

 

[Gì đó trời! Cậu không cho tụi tui xem là tui bắt đầu bịa chuyện đó nha! Gửi bao cao su hả?!]

 

[Lầu trên chạy nhanh quá rồi đó, tui say xe #đầuchó]

 

Trì Chân vội vàng bật mic: "Đừng nói bậy, bị cấm chat hai ngày giờ! Thật sự đừng đùa kiểu đó. Không phải thứ gì kỳ lạ đâu, để tôi cho mọi người xem. Là... kẹo m út..."

 

Trì Chân cầm thùng lên, giơ ra cho khán giả xem.

 

Đáy thùng có một cây kẹo m út khổng lồ, dài tới 34cm. Là loại hay bán ở siêu thị, mở lớp vỏ to bên ngoài ra là một đống kẹo m út nhỏ bên trong.

 

Trì Chân xấu hổ giơ cây kẹo lên, cố gắng giải thích: "Chắc là... gửi nhầm..."

 

[Vô Tẫn Thời là chiến sĩ tình yêu thuần khiết à? Quỳ luôn]

 

[Trời ơi, hai đứa yêu nhau kiểu học sinh lớp 5 sao tui thật sự mê chết rồi!]

 

[Xin lỗi Vô Tẫn Thời, tui thu hồi lời nói ảnh mưu mô, anh trong sáng dễ xợ]

 

Ngay lúc đó, điện thoại Trì Chân báo có tin nhắn mới.

 

[Thời: Không gửi nhầm đâu]

 

[Thời: Tôi nghĩ mãi không biết nên tặng em gì]

 

[Thời: Mua cây kẹo ở cửa hàng tiện lợi dưới công ty. Tiểu Trì đừng chê nhé.]

Bình Luận (0)
Comment