Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 79

Ba ngày thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật tuần này, Trì Chân có chút lúng túng.

 

Đa phần người chơi Vấn Đạo đều đang trong ba trạng thái: sắp thi đấu, đang thi đấu hoặc vừa đấu xong, còn Trì Chân và bốn người khác trong đội Vô Tẫn Trì Trì Lai thì chẳng có gì để làm.

 

Hầu hết người chơi đều phải đánh ba trận trong ba ngày này, ai còn tâm trí mà vào chiến trường xếp hàng nữa. Người sắp đấu hay đấu xong đều chạy đi xem thi đấu, chẳng ai muốn vào chiến trường cả. Đội Vô Tẫn Trì Trì Lai chỉ định luyện tay nghề, nhưng gần như chẳng xếp được trận nào, thời gian chờ cực kỳ lâu.

 

Tình hình này phải đợi đến thứ hai mới trở lại bình thường.

 

Tối thứ sáu, số người xem trong phòng livestream của Trì Chân sụt giảm rõ rệt, đều chạy đi thi đấu hoặc xem người khác thi.

 

Chiến trường trong  Vấn Đạo Thanh Thiên có thể chọn chế độ quan chiến, giải đấu Vấn Đạo còn mở cả chế độ xem ngẫu nhiên. Khán giả chỉ cần bấm nút là có thể vào xem một trận đấu bất kỳ.

 

Sự náo nhiệt mỗi năm một lần của Vấn Đạo Thanh Thiên, tất nhiên ai cũng phải hóng.

 

Phòng livestream vơi đi quá nửa người xem, những người còn lại cũng chỉ vừa nghịch điện thoại vừa bật livestream trên máy tính, một lúc làm hai việc.

 

Khi Vô Tẫn Thời online, chỉ thấy Khinh Chu Dĩ Quá đang một mình trồng rau tưới nước trong bí cảnh bang hội.

 

Vô Tẫn Thời hỏi: "Những người khác đâu?"

 

Thanh Thiên Ngoại nhảy ra ngay: "Đi xem đấu rồi!"

 

Vô Tẫn Thời quan tâm đ ến phòng livestream: "Hôm nay phòng livestream của Tiểu Trì sao ít người thế?"

 

Trì Chân vừa tưới hạt giống vô danh, vừa trả lời: "Đều đi xem thi đấu cả rồi."

 

Hạt giống vô danh phát triển rất tốt, đã mọc ra cành lá rậm rạp, không biết bao giờ mới ra hoa kết quả.

 

Vô Tẫn Thời ghé lại gần, chăm chú quan sát hạt giống vô danh.

 

Trì Chân nói: "Hình như sắp ra hoa rồi, không biết sẽ trổ ra thứ gì."

 

Vô Tẫn Thời đoán: "Tệ nhất cũng phải là mảnh trang bị có hiệu ứng gì đó, nếu không thì không xứng với thử thách chín chín tám mốt ngày đêm này đâu."

 

Trì Chân vòng quanh hạt giống mà ngó: "Mảnh trang bị? Không thể đâu, trong Vấn Đạo không có chuyện trồng cây ra đồ trang bị."

 

[Nếu không trồng ra tín vật định tình thì tôi sẽ bóp cổ đám làm game]

 

[Thử nghĩ mà xem, chính mình trèo núi tuyết mỗi ngày suốt 81 ngày mà cuối cùng trồng ra cái không ra gì thì thật sự tức chết mất]

 

[Sẽ không trồng ra ngoại trang 998 tệ của cửa hàng đâu nhỉ #buồncười]

 

[Streamer đừng lười biếng nữa, bật xem đấu giải đi, bình luận đi, người xem bỏ chạy hết rồi]

 

Hôm nay, các streamer lớn của Vấn Đạo Thanh Thiên hoặc là đang livestream đánh giải, hoặc là đang bình luận giải đấu.

 

Trì Chân hơi do dự, cậu không thật sự muốn đi bình luận trận đấu. Vì vòng bảng đầu tiên có đến hơn hai mươi vạn đội, chắc chắn là toàn trận trình độ thấp, không có gì đáng xem. Điểm hấp dẫn khi các streamer khác bình luận chính là ở cái miệng độc, nhưng miệng độc lại không phải sở trường của cậu.

 

"Tiểu Trì bật xem đấu đi, Lão Thanh, Thiên Vũ, Vi Vũ, cùng vào livestream của Tiểu Trì xem đấu, tiện thể làm quen với bản đồ luôn." Vô Tẫn Thời nói, "Trận vòng bảng đầu tiên không hấp dẫn lắm, nhưng có thể sẽ gặp bản đồ lạ khi vào trận ngẫu nhiên."

 

[Không hổ là cao thủ]

 

[Không hổ là học sinh giỏi]

 

[Vô Tẫn Thời là học sinh giỏi á? Sao mấy người biết hay vậy?]

 

[Thanh Thiên Ngoại nói đó]

 

[Thanh Thiên Ngoại nói thì mấy người tin liền? Biết đâu là người của hắn thì sao]

 

[Trên mạng trò này thấy hoài rồi, một người tự xưng là bạn thân, suốt ngày khen nam chính giỏi giang, giàu có, tài năng, lừa mấy cô gái trẻ chưa từng trải yêu qua mạng]

 

[Xin lỗi tôi có lỗi vì đặt sự chú ý vào Tiểu Trì, sao lại thấy hấp dẫn ghê]

 

[Người ta thật sự là học sinh giỏi đấy, bạn mới đến à, chưa từng thấy Vô Tẫn Thời giảng bài cho Tiểu Trì đúng không]

 

[Giảng bài cho sinh viên cao đẳng thì cần gì du học sinh giỏi đâu, tìm một sinh viên trường thường là đủ rồi #mỉm cười]

 

Thanh Thiên Ngoại là người đầu tiên đập bàn đứng dậy: "Không được, sao lại có người nghi ngờ thế này? Nghi ngờ Vô Tẫn Thời thì thôi, sao lại nghi ngờ cả tôi?!"

 

Vô Tẫn Thời: "......"

 

Trì Chân vội nói: "Mọi người đừng nói bừa, Thời Thần thật sự là học sinh giỏi đấy."

 

[Xong rồi, bị lừa thành công rồi #buồncười]

 

[Tôi thấy Vô Tẫn Thời không cần dụ, Tiểu Trì đã chết mê chết mệt rồi]

 

[Tự chứng minh chút đi nào, bằng tốt nghiệp trường danh tiếng nè, ảnh lúc còn đi học nè #buồncười]

 

Trì Chân lập tức mở giao diện hoạt động giải đấu Vấn Đạo, nhấn vào nút quan chiến ngẫu nhiên, màn hình ngay lập tức hiện lên thông báo "Sắp vào chiến trường quan chiến".

 

Trì Chân cố gắng đổi chủ đề: "Chúng ta xem thử có bản đồ nào mới không nhé, chiến trường của Vấn Đạo Thanh Thiên có số lượng bản đồ cực kỳ lớn, hơn ngàn bản đồ, con số thật sự rất khủng, muốn quen hết tất cả bản đồ gần như là nhiệm vụ bất khả thi. Nhưng mà hơn ngàn bản đồ này đều được cắt và tinh chỉnh từ các góc trong thế giới Vấn Đạo, nên nếu là người chơi thích đi dạo bản đồ, quen thuộc với thế giới game, thì sẽ có lợi thế lớn."

 

Màn hình hiện lên cảnh thi đấu, bản đồ vừa khéo là nơi mà những người thường xem livestream của Trì Chân ai cũng quen—đỉnh núi Cô Quán.

 

[Streamer: quen đến phát ngán luôn #đầuchó]

 

[Đừng đánh trống lảng, để Vô Tẫn Thời chứng minh đi]

 

[Chúng tôi đang giúp cậu đó Tiểu Trì, đừng để bị lừa]

 

[Ngố thế, toàn là kịch bản của streamer, là hình tượng người ta xây dựng thôi, các người cứ bắt họ tự chứng minh làm gì, làm streamer lúng túng chết đi được #buồncười]

 

Vi Vũ Ngưng Thu lạnh lùng nói: "Tắt bình luận ở đâu vậy? Phiền chết đi được."

 

Trì Chân: "......"

 

[Chúng tôi có chọc gì chị đâu, chị Vi Vũ]

 

[Buồn cười thật, có phải phòng livestream của cô đâu]

 

Thiên Vũ nghiêm túc trả lời: "Góc dưới bên trái, nút thứ hai."

 

[Khuyên chị nên nhấn dấu × ở góc trên bên phải luôn đi]

 

[Không phục vụ chị nữa đâu, thưa chị]

 

Thấy tình hình không ổn, người chơi mới Sát Phá Lang vội hỏi: "Vào chiến trường không được mang theo đồ ăn hay thuốc, nếu gặp bản đồ thời tiết khắc nghiệt như thế này thì làm sao?"

 

Trì Chân nhanh chóng trả lời: "Chiến trường và bản đồ dã ngoại có một điểm khác biệt, ở giữa bản đồ chiến trường núi Cô Quán có một điểm buff làm ấm, người chơi chỉ cần đứng ở giữa đó hai giây sẽ nhận được buff làm ấm kéo dài năm phút. Tranh giành điểm buff này chính là điểm hấp dẫn lớn nhất của bản đồ này, rất nhiều lối đánh cũng xoay quanh điểm buff đó, rất thú vị."

 

"Nếu không lấy được buff làm ấm, thì người chơi sẽ liên tục mất máu vì lạnh. Ở bản đồ này, đôi khi có thể thấy cảnh người chơi thua mà không bị đánh phát nào, rất thú vị. Nhưng tình huống này rất hiếm, vì điểm buff không dễ giữ chút nào."

 

Mọi người đang chăm chú lắng nghe, giọng của Vô Tẫn Thời đột nhiên vang lên: "Tự chứng minh, đã gửi cho anh Tiểu Trì rồi."

 

Trì Chân: "Hả?"

 

Vô Tẫn Thời thản nhiên nói: "Không đăng lên livestream đâu, dù sao cũng không cần phải chứng minh với các bạn trong phòng."

 

Trì Chân vội vàng cầm điện thoại lên, vừa mở ra đã thấy Vô Tẫn Thời gửi hai tấm ảnh.

 

Một tấm là Vô Tẫn Thời mặc lễ phục tốt nghiệp, đang nhận bằng từ tay hiệu trưởng trên sân khấu, phía sau là hoa tươi, tiếng vỗ tay và nụ cười rạng rỡ; một tấm là ảnh thường ngày trong khuôn viên trường, Vô Tẫn Thời mặc áo thun có in tên trường, xung quanh là đủ loại người từ nhiều đất nước khác nhau qua lại tấp nập, Vô Tẫn Thời—hoặc nên nói là Đoạn Chi Thời—đứng trên bãi cỏ xanh, đeo balo một bên vai, dáng đứng thoải mái tự nhiên, khuôn mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, phía sau là dãy giảng đường kiểu phương Tây.

 

Bầu trời xanh trong đến độ gần như trong suốt, thảm cỏ xanh mướt, kiến trúc xinh đẹp, và cả Đoạn Chi Thời tràn đầy khí chất tuổi trẻ.

 

Tên trường viết tắt trên áo thun, ngay cả Trì Chân,một học sinh kém, cũng biết, là một trường đại học nổi tiếng trên toàn thế giới.

 

Lúc đó Vô Tẫn Thời bao nhiêu tuổi nhỉ?

 

Chắc là khoảng hai mươi tư.

 

Đẹp trai thật.

 

Lúc ấy Đoạn Chi Thời tốt nghiệp đại học danh tiếng trong nước, sau đó du học nước ngoài.

 

Còn bản thân khi đó thì đang làm gì?

 

Chắc là đang ngủ gà ngủ gật trong lớp, hoặc trốn học, ôm điện thoại chơi game.

 

Trì Chân âm thầm nhìn mấy lần, rồi lặng lẽ đặt điện thoại xuống, một lúc lâu không nói gì.

 

[???]

 

[Sao không nói gì? Không có gì muốn nói à?]

 

[Vô Tẫn Thời gửi ảnh rồi hả? Làm sao chứng minh người trong ảnh là ảnh?]

 

[Bạn fan giả hả? Hai người họ từng gọi video với nhau rồi mà.]

 

[Bé cưng à, biểu cảm của em lạ lắm luôn]

 

[Tim chắc sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi ha #buồncười]

 

[Đẹp trai không?]

 

[Cho tui coi với]

 

Thanh Thiên Ngoại cười ngu ngơ: "Anh Thời, ông gửi tấm nào thế?"

 

Vô Tẫn Thời đáp: "Ảnh tốt nghiệp nghiên cứu sinh."

 

Thanh Thiên Ngoại nói: "Đào trong cả ngàn tấm ảnh trong ổ cứng, chắc tốn nhiều thời gian mới tìm được tấm đẹp nhất ha?"

 

Vô Tẫn Thời nhàn nhạt đáp: "Ông mới cần phải tìm."

 

Sát Phá Lang ngây thơ nói: "Thời Thần ơi, các bạn trong phòng đang spam tin nhắn bảo muốn xem ảnh đó!"

 

Vô Tẫn Thời lập tức cắt đứt chủ đề: "Tôi đâu cần chứng minh với họ. Được rồi, nhìn bản đồ đi. Bản đồ núi Cô Quán này, chủ yếu phải để ý địa hình xung quanh điểm buff, còn cả các vật thể có thể dùng làm chỗ núp nữa..."

 

Vô Tẫn Thời bắt đầu phân tích từng chút một, giảng giải tỉ mỉ cách chơi bản đồ trong phòng livestream. Trì Chân nghe một cách lơ đãng, tâm trí hoàn toàn không tập trung.

 

Muốn cầm điện thoại lên xem thêm lần nữa.

 

Không được, phải kiềm chế.

 

Lúc thì là giọng của Vô Tẫn Thời vang bên tai, phân tích bản đồ, lúc thì lại là khuôn mặt của Đoạn Chi Thời hiện lên trước mắt, cứ lượn qua lượn lại.

 

Nửa sau buổi livestream, Trì Chân hoàn toàn hồn vía trên mây, gần như không nói câu nào.

 

May mà bản đồ cứ thay đổi liên tục, Vô Tẫn Thời tiếp tục phân tích, những người khác thì đặt câu hỏi, nên không khí không đến nỗi lạnh lẽo.

 

[Xem ảnh của Vô Tẫn Thời xong, Tiểu Trì không nói được câu nào luôn]

 

[Lại livestream lười biếng rồi]

 

[Dù sao thì chồng cũng đang livestream giùm mà]

 

[Ẻm mê chết đi được]

 

Đến khi tắt livestream, tắt camera, Trì Chân mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Cậu lại cầm điện thoại lên, suy nghĩ một chút rồi nhắn tin cho Vô Tẫn Thời.

 

[Tiểu Trì: Anh đừng để ý mấy lời của người xem livestream nhé, họ chỉ nói linh tinh thôi]

 

[Tiểu Trì: Dù họ nói gì, anh cũng không cần phải tự chứng minh đâu]

 

[Vô Tẫn Thời: Muốn gửi cho Tiểu Trì xem, chứng minh là tôi không nói dối]

 

[Tiểu Trì: Em có bao giờ nghi ngờ đâu]

 

[Vô Tẫn Thời: Cảm ơn Tiểu Trì]

 

Trì Chân nhận ra, Vô Tẫn Thời, người này... lúc nói chuyện riêng thì rất kỳ lạ, không thích dùng từ "cậu", cứ luôn dùng "Tiểu Trì" để gọi mình.

 

Khiến người ta có cảm giác như đang dỗ dành trẻ con vậy...

 

[Vô Tẫn Thời: Muốn để Tiểu Trì biết, những gì tôi nói trên mạng đều là thật.]

 

Trì Chân nghĩ, cậu biết mà, Vô Tẫn Thời không phải kiểu người sẽ nói dối. Hơn nữa, cũng đâu có lý do gì để lừa cậu chứ.

 

Cậu lướt màn hình, lại một lần nữa nghiêm túc nhìn hai tấm ảnh kia vài lần, rồi lặng lẽ lưu về máy.

 

Người và cảnh trong ảnh, với cậu mà nói, giống như một giấc mơ quá xa vời. Nhưng có thể giữ giấc mơ này lại, cậu đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi. 

Bình Luận (0)
Comment