Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 96

[Đ* mẹ đội Vô Tẫn Trì Trì Lai mạnh quá vậy]

 

[Không phải, Thiên Chi Đạo không thể yếu thế được, trận top 32 còn đánh rất mạnh mà, sao trận này lại bị áp đảo hoàn toàn vậy]

 

[Vô Tẫn Thời mạnh quá thôi]

 

[Là Thiên Vũ mạnh quá mới đúng, vừa áp đảo trị liệu vừa bao quát cục diện toàn sân]

 

[Đội trưởng chỉ huy giỏi mà]

 

[Năm người của Bang Rau Nhỏ không ai yếu cả, không thấy chị Vi Vũ cũng hồi máu rất nhẹ nhàng sao? Hoàn toàn không giống đang đánh trận tranh vé vào top 8, giống như đang đánh phó bản nghiền nát ấy #buồncười]

 

[Có gì mà đắc ý chứ? Năm người của Bang Rau Nhỏ thì có bốn người từ Thiên Chi Đạo ra mà #buồncười]

 

[Thiên Chi Đạo đội 2 đánh bại đội 1 #buồncười]

 

[Thiên Chi Đạo đừng có tự dát vàng lên mặt nữa, buồn cười chết mất]

 

[Hồi đó cố tình đuổi người ta ra khỏi bang, giờ người ta sang Bang Rau Nhỏ lại làm ăn phát đạt, thì lại nói là người của bang mình]

 

[Chỉ có Vi Vũ bị đuổi ra khỏi bang thôi đúng không? Ba người kia là tự rời bang mà]

 

[Vậy thì càng buồn cười hơn nữa, người ta không muốn ở bang của các người, còn cứ phải trơ trẽn nói người ta là Thiên Chi Đạo đội 2 #nônmửa]

 

[Báo cáo! Trên diễn đàn có bài viết đang bóc phốt Hàn Kiếm Ảnh bị Vi Vũ làm ảnh hưởng, hôm nay trạng thái rất tệ]

 

[Nghe nói Vi Vũ Ngưng Thu ngoài đời thật là một mỹ nữ ngọt ngào, Hàn Kiếm Ảnh hôm nay ở sảnh khách sạn nhìn thấy mắt còn đờ ra] 

 

[Mấy người đi diễn đàn mà xem đi, chủ thớt đúng là thần rồi, sáng nay vừa bốc thăm xong là đăng bài, nói Thiên Chi Đạo khả năng cao sẽ thua, vì Hàn Kiếm Ảnh bị Vi Vũ Ngưng Thu làm cho tâm thần bất định, hoàn toàn không có trạng thái]

 

[Chiêu này của Vô Tẫn Thời độc quá]

 

[Đừng làm người ta ghê tởm nữa, thua thì đổ lỗi cho con gái]

 

[Bất kể chuyện tình cảm trước đây của Vi Vũ Ngưng Thu và Hàn Kiếm Ảnh như thế nào, trước khi vào Bang Rau Nhỏ người ta đã công khai xin lỗi Hàn Kiếm Ảnh trên kênh thế giới rồi mà]

 

[Chị gái xinh đẹp độc lập muôn năm, cảm ơn]

 

[Đụ má xem bài viết xong quay lại thấy Hàn Kiếm Ảnh ghê tởm quá, ở phòng nghỉ lớn còn quấy rối người ta nữa? May mà chị Vi Vũ tâm lý ổn định]

 

[Nếu đây là giải đấu chuyên nghiệp, Hàn Kiếm Ảnh là tuyển thủ chuyên nghiệp, thì sớm đã bị chửi không ra gì rồi]

 

[Nhìn cái dáng vẻ thảm hại của Hàn Kiếm Ảnh, rồi nhìn bốn anh đẹp trai của Bang Rau Nhỏ, thảo nào chị Vi Vũ phải rời bang  #buồncười]

 

[Tin sốc! Bài viết nói hôm nay Khinh Chu Dĩ Quá nói năng cay nghiệt như vậy là để bênh vực Vi Vũ] 

 

[Tôi biết ngay mà, đm]

 

[Tiểu Trì bình thường tính tình siêu tốt, chơi game không nói một câu thô t ục nào! Hôm nay rõ ràng là tức giận lắm!]

 

[Thử ship một chút xem sao]

 

[Chịu rồi, không thể xem tên đội người ta là gì sao? Vô Tận Trì Trì Lai đấy! Đừng có ship bừa bãi vậy chứ?] 

 

[Tên đội này không phải đặt đại sao?]

 

[Phòng livestream câu fan bằng cách xào CP ấy mà, chỉ có fan CP mới tin là thật]

 

[Trời ơi, đệ nhất soái ca toàn server với đệ nhất mỹ toàn server, tôi thật sự ship chết mất thôi!]

 

[Khinh Khinh Vi Vũ tôi xin phép ship trước nhé!]

 

Trì Chân, Vi Vũ Ngưng Thu đang cầm điện thoại ngồi xổm trong phòng livestream giải Vấn Đạo: "..."

 

Thiên Vũ ngạc nhiên: "Người xem hiểu lầm bang chủ Tiểu Trì và Vi Vũ rồi."

 

Vô Tẫn Thời đang lái xe: "Gì cơ?"

 

"Không có gì cả!" Trì Chân vội vàng ngắt lời, "Anh tập trung lái xe đi!"

 

Đội Vô Tẫn Trì Trì Lai đã kết thúc trận đấu chỉ trong vòng chưa đầy một tiếng đồng hồ. Vẫn còn một trận đấu cuối cùng vào 9:30 tối, nhưng xét đến trạng thái của các tuyển thủ, cộng thêm khả năng kẹt xe sau khi trận đấu cuối cùng xong, cả bang Rau Nhỏ quyết định về khách sạn nghỉ ngơi trước. Trận đấu cuối cùng, xem online là đủ rồi.

 

Bảy người của bang Rau Nhỏ chia thành hai xe, do Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại đưa về khách sạn.

 

Sau khi lên xe, vài người liền lấy điện thoại đăng nhập vào phòng livestream, nghe bình luận viên phân tích tình hình hai đội sắp tới. Nhưng vì độ nổi tiếng của trận đấu giữa đội Vô Tẫn Trì Trì Lai và đội Thiên Chi Đạo vừa rồi quá cao, đến tận bây giờ toàn bộ bình luận trong phòng livestream vẫn chỉ toàn thảo luận về họ. Thêm vào đó, hôm nay trên diễn đàn đã xuất hiện vài bài 818, bóc phốt chuyện tình yêu hận thù của Hàn Kiếm Ảnh, Vi Vũ Ngưng Thu và Vô Tẫn Thời, càng đẩy sự tò mò của khán giả lên đến đỉnh điểm, giờ lại thêm một Khinh Chu Dĩ Quá bị nghi ngờ là vì mỹ nữ mà ra mặt.

 

Thật sự quá kịch tính!

 

Bình luận không ngừng nghỉ!

 

Rất nhanh đã đến khách sạn, trận đấu cuối cùng vẫn chưa bắt đầu, Trì Chân đã vội vã thoát khỏi phòng livestream. Vi Vũ cũng không xem nữa, chỉ có Thiên Vũ vẫn đang chăm chú nghe bình luận viên phân tích trận đấu vừa rồi và tình hình đội hình cho trận đấu tiếp theo.

 

Sau khi đỗ xe xong, Thanh Thiên Ngoại liền đòi Vô Tẫn Thời mời ăn đêm. Vô Tẫn Thời nói anh đã dặn nhà hàng khách sạn chuẩn bị trái cây và trà bánh, lát nữa anh sẽ bảo lễ tân mang lên, mọi người cứ chờ trong phòng là được.

 

Chị Chó vui vẻ: "Cảm ơn Thời Thần! Thời Thần vạn tuế!"

 

Thanh Thiên Ngoại mặt mày ủ ê: "Vậy tôi ăn gì?"

 

Vô Tẫn Thời lờ anh đi: "Ông về nhà uống nước lọc đi."

 

"Lão Thanh lên ăn cùng đi, ăn xong rồi hẵng về nhà." Chị Chó nhiệt tình mời, "Thời Thần cũng lên lầu đi, mọi người cùng xem trận đấu cuối cùng đi."

 

Trì Chân lén lút nhìn Vô Tẫn Thời, mong đợi anh đồng ý.

 

Không ngờ Vô Tẫn Thời lại quay đầu, nhìn cậu hỏi: "Anh Tiểu Trì hoan nghênh không?"

 

Ánh đèn ở bãi đậu xe không quá sáng, chiếu một bên mặt của Vô Tẫn Thời in đậm trong bóng tối, sống mũi cao thẳng, lông mày như được vẽ bằng mực đậm.

 

Trì Chân sững sờ, không nói nên lời.

 

Không đợi được câu trả lời, Vô Tận Thời khẽ cúi người, cúi đầu ghé sát trước mặt Trì Chân, mỉm cười hỏi: "Đây là không hoan nghênh sao?"

 

Trì Chân hoàn hồn, nhìn gương mặt hoàn hảo gần ngay trước mắt, căng thẳng đến mức liên tục lắc đầu.

 

Vi Vũ "xùy" một tiếng, nói: "Lên lầu thôi, tôi không thể ở đây thêm được nữa."

 

Thanh Thiên Ngoại và chị Chó rất đồng tình: "Chạy nhanh đi, không chịu nổi đâu."

 

Cuối cùng một nhóm người cùng lên lầu, tụ tập tại phòng của Trì Chân ăn trái cây và bánh ngọt. Người đông, vây quanh điện thoại nhìn không tiện, Thiên Vũ lấy điện thoại của mình chiếu lên TV trong phòng khách sạn, mọi người cùng xem.

 

Màn hình lớn hiển thị bình luận trực tiếp biến thành hiện trường "tra tấn".

 

[Bài post nói sáng nay ở khách sạn là Tiểu Trì đã bảo vệ Vi Vũ lên xe buýt, còn ngồi cạnh Vi Vũ nữa!]

 

[Khinh Khinh Vi Vũ là thật!]

 

[Mấy người kia đừng có gây sự nữa được không? Sáng nay trong buổi phỏng vấn Thanh Thiên Ngoại vừa mới nói Vô Tẫn Thời là nhan khống! Mê nhan sắc của Tiểu Trì!]

 

[Vô Tẫn Trì Trì Lai mới là đỉnh nhất!] 

 

[Đôi khi thật sự thấy tội nghiệp cho những người tin sái cổ vào việc trai thẳng phát đường]

 

[Phe ăn tạp tôi xin nói nhỏ một câu, chị Vi Vũ với bốn anh đẹp trai của bang Rau Nhỏ, ai tôi cũng có thể ship hết #đầuchó]

 

[Tôi thích cục cưng Thiên Vũ, đẹp trai kiểu baby ấy]

 

[Thiên Vũ trông cứ như kiểu tôi mà ngồi lên đùi anh ta, anh ta sẽ đẩy tôi ra và hỏi tôi làm xong bài tập chưa, làm xong bài tập rồi mới được làm chuyện kia ấy]

 

Mọi người: "......"

 

Bản thân Thiên Vũ thì tỏ vẻ hoàn toàn không quan tâm, còn Vi Vũ thì đã xù lông.

 

"Có tắt bình luận đi được không? Nói linh tinh, còn che tầm nhìn nữa!"

 

Thiên Vũ nói: "Thôi được rồi. Tôi tưởng bình thường mọi người thích ngồi xổm trong phòng livestream của bang chủ Tiểu Trì là vì thích xem loại bình luận này chứ."

 

Chị Chó nhỏ giọng: "Đúng là khá thích xem, nhưng bình luận bình thường không hoang đường như hôm nay..."

 

Trì Chân hơi xấu hổ, nhưng không nhiều.

 

Cậu là người đã từng trải qua sóng gió lớn, sau khi bị spam điên cuồng trong phòng livestream với những câu như "Vô Tẫn Trì Trì Lai mau kết hôn", "Vô Tẫn Trì Trì Lai mau làm chuyện kia", "Vô Tẫn Thời mau cưỡng hôn Tiểu Trì", thì gặp bình luận gì cậu cũng thấy là chuyện nhỏ.

 

Và, người ta chỉ cảm thấy ngượng, hoảng hốt, nhảy dựng lên khi bị nói trúng tim đen.

 

Thiên Vũ tắt bình luận, trận đấu cũng bắt đầu, mọi người tập trung xem trận đấu.

 

Hai đội vừa khai màn đã chơi chiến thuật vòng vèo, hai bên cứ từ từ đi vòng, phái tiền tiêu thăm dò tin tức, đánh chậm kinh khủng.

 

Điện thoại của Trì Chân rung lên.

 

Cậu rút điện thoại ra.

 

[Vô Tẫn Thời: Xem ra tôi phát đường vẫn chưa đủ]

 

[Vô Tẫn Thời: Hướng CP lại thay đổi rồi]

 

"Bùm" một tiếng, mặt Trì Chân đỏ bừng.

 

Vô Tẫn Thời——Đoạn Chi Thời đang làm cái gì vậy?!

 

Phòng khách sạn không lớn, bảy người của Bang Rau Nhỏ có người ngồi ghế, có người ngồi thẳng trên giường, Thiên Vũ và Trì Chân khoanh chân ngồi trên thảm, còn Vô Tẫn Thời thì ngồi trên chiếc ghế bên cạnh Trì Chân.

 

Hai người ở gần nhau như vậy mà còn nhắn tin.

 

Trì Chân có cảm giác hoảng hốt như đang lén lút làm chuyện gì đó trước mặt mọi người, lại không biết trả lời tin nhắn của Vô Tẫn Thời thế nào, chỉ có thể cầm điện thoại giả vờ như mình đang bị trận đấu hấp dẫn, không kịp trả lời.

 

Thực ra đầu óc trống rỗng.

 

Điện thoại lại rung vài tiếng, Trì Chân hơi không dám nhìn, nhưng vẫn nhìn.

 

[Vô Tẫn Thời: Ngượng rồi?]

 

[Vô Tẫn Thời: Tôi đùa thôi, tôi biết Tiểu Trì đang thay tôi xả giận.] 

 

[Vô Tẫn Thời: Cảm ơn Tiểu Trì]

 

Trì Chân nửa ngày không biết trả lời thế nào, cuối cùng gõ hai chữ "Không cần". Vừa nhấn gửi, liền nghe thấy Vô Tẫn Thời bên cạnh khẽ cười một tiếng.

 

Mặt Trì Chân đỏ càng thêm đỏ.

 

Cậu thấy vô cùng may mắn vì hiện tại mọi người đều đang tập trung xem trận đấu, không ai để ý đến cậu.

 

Trận đấu này diễn ra rất nhanh, hai đội có sự chênh lệch, khi thắng bại đã rõ, Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại liền quay về, nhóm người bang Rau Nhỏ cũng về phòng nghỉ ngơi.

 

Trì Chân kiên quyết tiễn hai người xuống lầu.

 

Xe của Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại đậu ở khu vực đỗ xe bên ngoài khách sạn, đến đại sảnh, Vô Tẫn Thời không cho Trì Chân đi ra ngoài nữa, bảo cậu nhanh chóng lên nghỉ ngơi đi.

 

Trì Chân nhìn hai người, nói: "Vậy hai anh lái xe cẩn thận nhé."

 

Sau khi ra khỏi khách sạn, Vu Hàn Thanh vừa đi vừa lắc đầu không ngừng phát ra tiếng "chậc chậc" đáng ghét.

 

Đáng ghét đến mức Đoạn Chi Thời phải lên tiếng nạt: "Ông có thể ngậm cái miệng vàng ngọc của ông lại không?"

 

Vu Hàn Thanh hóng hớt: "Thời Thần, lái xe về vào đêm khuya mệt lắm, mai lại phải đi một chuyến nữa. Hay là chúng ta ở lại đây đi, ông xem, phòng còn trống giường mà."

 

Đoạn Chi Thời không hề lay chuyển: "Vậy ông quay lại đi, bảo Thiên Vũ cho ông ở nhờ."

 

Vu Hàn Thanh cố ý: "Tôi thấy bang chủ Tiểu Trì tính tình rất tốt, tôi ở cùng phòng với em ấy đi."

 

Đoạn Chi Thời lạnh lùng liếc nhìn anh một cái, Vu Hàn Thanh thề với trời: "Tôi là trai thẳng, anh Thời, ông còn không hiểu tôi sao? Tôi thẳng tưng! Ồ, không muốn tôi ở cùng phòng với Tiểu Trì à? Vậy thì ông ở cùng phòng với em ấy đi."

 

Vu Hàn Thanh nháy mắt ra hiệu, cặp kính gọng vàng  càng làm anh trông giống một kẻ bại hoại lịch sự.

 

"Anh Thời, cơ hội tốt thế này, để bồi đắp tình cảm gần gũi, ông cứ thế mà từ bỏ à? Biết đâu sét đánh trúng đất liền cháy –"

 

Đoạn Chi Thời giơ một ngón tay, đẩy khuôn mặt ngày càng ghé sát của Vu Hàn Thanh ra, rồi ghét bỏ lau tay lên chiếc áo sơ mi lụa của anh.

 

"Tôi không tùy tiện như ông."

 

Vu Hàn Thanh khó hiểu: "Có gì mà tùy tiện? Bên Vấn Đạo chính thức sắp xếp, hai người một phòng, cơ hội tốt như vậy, ông không nắm bắt à?"

 

Đoạn Chi Thời dừng lại trước xe, từ từ nói: "Không được."

 

Vu Hàn Thanh ngạc nhiên: "Đại ca, ông sẽ không nghĩ rằng hai người phải xác định quan hệ rồi mới có thể ở cùng một phòng đấy chứ?"

 

"Tôi chưa công khai xu hướng tính dục của mình."

 

Vu Hàn Thanh thấy vô lý: "Hai người đã mập mờ với nhau bao lâu rồi! Ông còn dám nói ông chưa công khai xu hướng tính dục?! Người trưởng thành yêu đương không cần phải nói rõ ràng mọi chuyện đến thế đâu! Hai người đã mập mờ đến mức nào rồi, ánh mắt còn 'kéo sợi' luôn rồi, mà còn nghĩ người ta không biết xu hướng tính dục của ông sao?!"

 

Đoạn Chi Thời lườm anh: "Em ấy còn nhỏ, vẫn là học sinh. Dù sao thì trước khi tỏ tình, không thể như vậy."

 

Vu Hàn Thanh lắc đầu, cảm thán, gần như muốn ngửa mặt lên trời mà gào thét: "Chiến thần tình yêu thuần khiết, chiến thần tình yêu thuần khiết đây rồi! Không ngờ đó, anh Thời, ông đã già rồi mà vẫn còn thuần khiết đến vậy! Trời ơi, lão Thanh tôi cũng hơi hổ thẹn rồi!"

 

"Mau về đi!" Đoạn Chi Thời ghét bỏ.

 

"Trai tân là vậy đó." Vu Hàn Thanh không sợ chết, "Không chịu buông. Nhưng cũng tốt, dù sao cũng là mối tình đầu mà."

 

Vu Hàn Thanh gian xảo cười cười.

 

"Non nớt, mơ hồ, muốn gần gũi lại do dự, hoảng loạn——"

 

Đoạn Chi Thời không thèm để ý Vu Hàn Thanh nữa, lên xe, đóng cửa xe, khởi động xe, nhanh chóng phóng đi.

Bình Luận (0)
Comment