Tình Yêu Bitstream - Kháo Kháo

Chương 97

Giải Vấn Đạo, ngày thứ hai của vòng đấu offline.

 

Vòng 8 đội tiến vào top 4, vẫn là bốc thăm đối chiến, ba ván thắng hai. Hôm nay có tổng cộng bốn trận đấu, trận đầu tiên bắt đầu từ ba giờ chiều, trận cuối cùng vào chín giờ tối.

 

Tám rưỡi sáng, Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại đã đến khách sạn. Năm người của đội Vô Tẫn Trì Trì Lai tụ tập lại, dự định buổi sáng, buổi trưa sẽ phân tích bảy đội còn lại trong ngày hôm nay. Hai giờ chiều mới bốc thăm, vì vậy đến bây giờ, mọi người đều không thể xác định đối thủ hôm nay là đội nào.

 

[Sát Phá Lang: Cả nhà ơi! Em xem xong bản ghi hình trận đấu hôm qua rồi, mạnh quá trời!]

 

[Sát Phá Lang: Tiểu Vũ xinh quá! Bạn gái em yêu chị rồi!]

 

[Sát Phá Lang: Bạn học em xem nhan sắc của năm người xong, nói em không xứng ở trong Bang Rau Nhỏ...]

 

[Sát Phá Lang: Tiểu Thiên quá xuất sắc! Em tự hào về anh! Anh làm em quá tự hào]

 

[Chị Chó: Bấm đốt ngón tay một cái, đây không phải là giờ tự học buổi sáng của nhóc sao?]

 

[Sát Phá Lang: Em lén lút gửi tin nhắn đó, giáo viên chủ nhiệm đến rồi, em biến đây, mọi người hôm nay cố lên nhé!]

 

[Thanh Nịnh: Học hành chăm chỉ nhé]

 

[Chị Chó: Thời Thần! Lão Thanh! Hai người đến chưa? Vừa đến nhà hàng, Hàn Kiếm Ảnh đã dính chặt lấy chị Vi Vũ rồi! Đuổi mãi không đi! SOS!]

 

[Chị Chó: Năm người của Thiên Chi Đạo đều vây quanh chúng ta, làm gì vậy?! Thiên Vũ với Tiểu Trì không đấu lại mấy lão làng này đâu!]

 

[Thanh Thiên Ngoại: Đã dừng xe rồi, đến ngay đây]

 

Khi Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại bước vào nhà hàng khách sạn, vừa nhìn đã thấy tiêu điểm của mọi ánh mắt, đó là mấy người của Thiên Chi Đạo và Bang Rau Nhỏ.

 

Bàn ăn trong nhà hàng là loại sáu chỗ, Tiểu Trì và Thiên Vũ ngồi hai bên, Vi Vũ ngồi giữa, đối diện là chị Chó và Thanh Nịnh. Hàn Kiếm Ảnh trực tiếp ngồi vào chỗ còn lại, hai người khác của Thiên Chi Đạo mỗi người kéo một cái ghế, vây kín cả chiếc bàn ăn hình chữ nhật.

 

Thiên Vũ đang nói: "Mời các anh đổi chỗ."

 

Tiểu Trì hơi tức giận rồi, lông mày nhíu chặt: "Bang hội lớn không cần thể diện nữa sao?"

 

"Sao? Đây là nhà hàng của khách sạn, nơi công cộng, cái bàn này chúng tôi không được ngồi sao?" Một người của Thiên Chi Đạo nói.

 

Mấy người của Thiên Chi Đạo này đã tốt nghiệp từ lâu, lăn lộn trong xã hội mấy năm rồi, trở nên xảo quyệt, mấy sinh viên như Thiên Vũ, Tiểu Trì hoàn toàn không thể đấu nổi, Thanh Nịnh lại là một cô gái dịu dàng, mấy người này hoàn toàn không để tâm.

 

Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại trao đổi ánh mắt, hai người trực tiếp đi tới. Vô Tẫn Thời đi đến phía sau Trì Chân, nói: "Bàn này không khí không tốt, chúng ta đổi bàn khác."

 

Mấy người của Bang Rau Nhỏ thấy Vô Tẫn Thời đến, liền yên tâm, bưng khay thức ăn lên.

 

Ba người của Thiên Chi Đạo đứng dậy, Vô Tẫn Thời và Thanh Thiên Ngoại trực tiếp chặn ba người lại.

 

Hàn Kiếm Ảnh mở miệng: "Vô Tẫn Thời, anh có ý gì?"

 

"Anh mới là có ý gì." Vô Tẫn Thời nói, "Làm khó mấy sinh viên, có thú vị không?"

 

Ba cô gái đã chuyển sang bàn cạnh cửa sổ, Thiên Vũ và Trì Chân đặt khay thức ăn xuống rồi cũng đi qua, bốn người đàn ông đứng chắn trước ba người của Thiên Chi Đạo.

 

Cả nhà hàng đều là những người tham gia giải Vấn Đạo, ai mà không biết ân oán giữa Bang Rau Nhỏ và Thiên Chi Đạo chứ. Giờ đây, từng người đều trố mắt, lén lút chú ý đến bên này.

 

Hàn Kiếm Ảnh không muốn gây ra động tĩnh lớn, nhìn Vô Tẫn Thời một cái, nói: "Tôi làm khó gì đâu? Tôi chỉ muốn nói vài câu với Tiểu Vũ thôi."

 

Vô Tẫn Thời nói thẳng: "Chuyện trên mạng cứ để trên mạng, ngoài đời cô ấy còn nhỏ tuổi, anh sẽ làm cô ấy sợ, tôi không cho rằng đây là một hành vi lịch sự, thân thiện."

 

Hàn Kiếm Ảnh trông quả thực lớn hơn Vi Vũ rất nhiều, có lẽ khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi.

 

Vô Tẫn Thời không nói lời nào nặng nề, thậm chí giọng điệu rất bình thản, thái độ có thể nói là ôn hòa. Nhưng có những người không cần phải lớn tiếng, khí chất được giáo dục tốt, phong thái ưu tú, điều kiện kinh tế khá giả toát ra từ họ cũng đủ khiến người khác phải dè chừng.

 

Hàn Kiếm Ảnh lùi bước, hắn ta không muốn bị người khác nhìn ra, lườm Vô Tẫn Thời một cái rồi quay lưng bỏ đi.

 

Mấy người Bang Rau Nhỏ ngồi ngay ngắn, lúc này mới yên tâm ăn bữa sáng.

 

Chị Chó mắng: "Hàn Kiếm Ảnh có phải bị bỏ bùa rồi không! Uổng công hắn ta là bang chủ Thiên Chi Đạo, điên rồi sao, đứng đây chặn người! Hắn ta có muốn bị mất hết danh tiếng trên diễn đàn Vấn Đạo không chứ!"

 

Vô Tẫn Thời nói: "Không sao, đừng để ảnh hưởng đến tâm trạng của mình. Tối nay sau khi thi đấu xong, tôi và Lão Thanh sẽ đưa mọi người về. Ngày mai chúng tôi đến sớm hơn, cùng ăn sáng."

 

Thanh Nịnh nói: "Vi Vũ, hai ngày này nếu cậu muốn làm gì, cứ gọi tôi và Cẩu Cẩu đi cùng, chúng tôi sẽ đi với cậu. Ở khách sạn, đừng hành động một mình nữa."

 

Vi Vũ gật đầu.

 

Thiên Vũ nói: "Cô có chuyện gì thì gọi cho tôi, phòng tôi ở ngay cạnh, đi lại tiện. Số điện thoại tôi gửi vào nhóm rồi, cô lưu lại nhé."

 

Vi Vũ mất kiên nhẫn: "Biết rồi, tôi không sợ hắn ta đâu."

 

Chị Chó tức giận: "Tôi thấy bọn Thiên Chi Đạo không có ý tốt, chính là muốn ảnh hưởng đến chúng ta khi đấu vòng 8!"

 

Vi Vũ hừ lạnh: "Nghĩ cũng hay quá."

 

Cô ngước mắt nhìn bốn đồng đội, lạnh lùng nói: "Tất cả hãy phát huy tốt vào, hôm nay vào top 4, ngày mai giành chức vô địch."

 

Mọi người: "......"

 

Bốn người Trì Chân không phụ sự kỳ vọng của Vi Vũ Ngưng Thu, quả nhiên đã thể hiện ổn định trong trận đấu thăng cấp buổi chiều, vẫn là đánh bại đối thủ với tỉ số 2:0, không chút nghi ngờ tiến vào top 4. Vi Vũ không hề bị ảnh hưởng trong thao tác, thậm chí còn phát huy vượt trội. Theo lời cô, cô nhất định phải giành chức vô địch, nghiền nát Thiên Chi Đạo, giẫm lên đầu Thiên Chi Đạo mà chế nhạo, mỉa mai, xả giận, Vi Vũ Ngưng Thu dù ở thế giới ảo hay đời thực cũng phải thắng.

 

Mọi người: "......"

 

Giải Vấn Đạo ngày thứ ba.

 

Ba giờ chiều, trận đấu đầu tiên bắt đầu; năm giờ chiều, trận đấu thứ hai bắt đầu. Người thắng trong hai trận này, tám rưỡi tối, sẽ tham gia trận chung kết, quyết định quán quân và á quân.

 

Đội Vô Tẫn Trì Trì Lai một đường thẳng tiến, không ai cản nổi, cho đến khi vào đến trận chung kết, vẫn giữ vững kỷ lục toàn thắng, không có một trận thua nào.

 

Trận chung kết, đội Vô Tẫn Trì Trì Lai VS đội Say mãi không tỉnh.

 

[Thành tích của Vô Tẫn Trì Trì Lai kinh khủng thật đấy]

 

[Quả nhiên thần khí đúng là nghịch thiên mà]

 

[Không công bằng với các đội không có thần khí chút nào phải không?]

 

[Sao mà không công bằng? Vũ khí cũng là do mình vất vả mà có được đấy chứ]

 

[Đội ở server Nguyệt Dũng Đại Giang cũng có thần khí, cuối cùng chẳng phải cũng dừng bước ở top 8, thua một đội không có thần khí sao. Sát thương của thần khí tuy lợi hại, nhưng trong đấu đội vẫn phải xem thực lực tổng hợp của cả đội, chỉ riêng một món vũ khí mạnh thì chẳng có tác dụng gì]

 

[Vậy nếu hai đội có thực lực hoàn toàn giống nhau, đội cầm thần khí sẽ nghiền nát đội cầm tiên khí, vậy có công bằng không?]

 

[Vẫn chưa hiểu sao? Quan chức game Vấn Đạo chỉ mong các đại gia điên cuồng cày phó bản vì thần khí, điên cuồng nạp tiền thôi.]

 

[Tỷ lệ rơi thần khí chắc chắn đã tăng lên, hai tháng trước rơi ra thanh thứ tư, hôm qua server Trường Phong Phá Lãng rơi ra thanh thứ năm!]

 

[Người máu mặt đấy, không xem giải Vấn Đạo, vẫn tập trung cày phó bản!]

 

[Trận chung kết là hai đội đều có thần khí, đội Vô Tẫn Trì Trì Lai mạnh hay không, phải xem trận chung kết thôi]

 

[Tuyệt đối không đánh lại được đâu, đội Say Mãi Không Tỉnh là đội song thần khí mà!]

 

[Say Mãi Không Tỉnh cũng một đường nghiền nát đối thủ đấy]

 

[Thôi được rồi, đừng tâng bốc nữa, đội song thần khí mà còn có hai trận thua, Vô Tẫn Thời thì chưa thua trận nào]

 

[Đó là đội Vô Tẫn Trì Trì Lai may mắn, bốc thăm được nhánh tốt]

 

[May mắn cũng là một loại thực lực #buồncười]

 

Đội Say Mãi Không Tỉnh đến từ bang hội lớn nhất server Tinh Thùy Bình Dã là Vấn Kiếm Các.

 

Đội trưởng, Dữ Quân Ca, Đạo Tu, vũ khí là phất trần – thần khí Vân Triển; thành viên, Y Tu Khuynh Nhĩ, vũ khí là ô – thần khí Ngũ Sắc Vân. Hai người này là cặp đôi đạo lữ nổi tiếng trong Vấn Đạo Thanh Thiên, tình cảm tốt, thực lực mạnh, hơn nữa đội Say Mãi Không Tỉnh chính là quán quân giải Vấn Đạo năm ngoái.

 

Ba thành viên còn lại, chức nghiệp lần lượt là Phù Tu, Kiếm Tu, Ma Tu.

 

Sau khi ăn tối đơn giản, hai đội lần lượt đợi trong phòng nghỉ nhỏ do ban tổ chức sắp xếp để chờ trận chung kết bắt đầu.

 

Năm người của Vô Tẫn Trì Trì Lai tụ tập lại, bật chế độ phát lại tốc độ gấp đôi, xem lại trận đấu hôm nay của đội Say Mãi Không Tỉnh.

 

Mạnh, rất mạnh.

 

Vì có hai món thần khí, sát thương của Say Mãi Không Tỉnh rất mạnh, lượng hồi máu cũng rất đáng gờm. Vì lượng hồi máu cao, các thành viên khác trong đội càng dám xông pha.

 

Hơn nữa, đây là một đội rất trưởng thành, đã trải qua trăm ngàn trận chiến trên chiến trường, và từng tham gia giải Vấn Đạo. Năm người họ bình thường vẫn là những người bạn thân cùng nhau đánh chiến trường, chứ không phải một đội tinh anh được bang hội gượng ép tập hợp lại để giành chức vô địch. Sự phối hợp của đội rất ăn ý, sự phối hợp của Dữ Quân Ca và Khuynh Nhĩ còn được ca ngợi là cặp đôi thần tiên.

 

"Hai người họ đã kết hôn trong game, nghe nói còn gặp mặt ngoài đời nữa." Thanh Thiên Ngoại cảm thán.

 

Thiên Vũ thắc mắc: "Vấn Đạo Thanh Thiên không có hệ thống kết hôn mà."

 

Thanh Thiên Ngoại: "Ai, ai nói phải có hệ thống kết hôn mới gọi là kết hôn? Dù sao thì họ đã thông báo toàn server, tổ chức tiệc cưới, bắn pháo hoa, rải kẹo cưới, vậy là kết hôn rồi."

 

Thiên Vũ: "...Chuyện này có liên quan gì đến việc thi đấu không?"

 

Thanh Thiên Ngoại trợn tròn mắt: "Đương nhiên có liên quan! Sự ăn ý của những cặp đôi thật sự đó mạnh lắm, nói về phối hợp, ai có thể ăn ý hơn vợ chồng thật chứ! Đúng không? Có thể đánh bại những cặp đôi thật sự, thì chỉ có một cặp đôi thật sự còn thật hơn, cậu xem tôi nói đúng không?"

 

Thiên Vũ đầy dấu chấm hỏi: "Tôi... không hiểu lắm."

 

Vi Vũ: "Hừ, vậy thì cậu không cần lo lắng rồi."

 

Thiên Vũ: "?"

 

Vô Tẫn Thời cười: "Thật sao? Họ ăn ý lắm hả? Tôi thấy sự phối hợp của tôi và Tiểu Trì cũng không tệ đâu nhỉ?"

 

Trì Chân đang bồn chồn lo lắng, bị Vô Tẫn Thời gọi tên tại chỗ thì mặt đỏ bừng lên. Cậu kéo chiếc mũ Đao Tu màu đen trên đầu xuống, giấu nửa khuôn mặt dưới vành mũ, một lúc lâu sau mới thốt ra được một chữ "Ừm".

 

Sau khi kết thúc trận đấu vòng 8 hôm qua, để không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi, bảy người của bang Rau Nhỏ vẫn quay về khách sạn để xem livestream.

 

Bình luận trong phòng livestream toàn bộ đều đang thảo luận về đội Vô Tẫn Trì Trì Lai, đặc biệt chú ý đến chiếc mũ mà Vô Tẫn Thời và Trì Chân đội.

 

Trì Chân vì có chút ngại giao tiếp xã hội, đấu trường đông người, mấy hôm nay khi lên sân khấu đều đội chiếc mũ mà Vô Tẫn Thời tặng cậu, khi thi đấu cũng không tháo ra. Giấu mặt dưới vành mũ khiến cậu cảm thấy an toàn hơn.

 

Vô Tẫn Thời vốn dĩ khi lên sân khấu đã tháo chiếc mũ Linh Tu của mình ra, nhưng hôm qua khi đấu vòng 8, không biết vì sao, lại đội mũ lên sân khấu, mãi đến khi trận đấu bắt đầu mới tháo ra để sang một bên. Kết thúc trận đấu, khi ra trước sân khấu cảm ơn khán giả thì lại đội vào.

 

Lúc này, khán giả tại đấu trường và khán giả trong phòng livestream lập tức phát hiện ra họ đội mũ của môn phái đối phương, bình luận nổ tung, diễn đàn cũng nổ tung.

 

[Vô Tẫn Trì Trì Lai là thật!]

 

[Anh ấy siêu yêu!]

 

[Ngày đầu tiên Vô Tẫn Thời không đội mũ lên sân khấu mà?]

 

[Xem Khinh Khinh Vi Vũ lên rồi, nóng lòng rồi, vỡ trận rồi #đầuchó]

 

[Ngồi xuống đi, đó chỉ là thao tác phát đường bình thường của Vô Tẫn Thời thôi]

 

[Vô Tẫn Thời có thể buông tha Tiểu Trì không? Thấy người ta đội mũ, ngày hôm sau cũng vội vàng đội mũ, buồn nôn quá]

 

[Không phải, có thể mở to mắt ra mà nhìn không, Tiểu Trì từ ngày đầu tiên đã đội mũ đao tu rồi, nói lên điều gì? Cậu ấy siêu yêu!]

 

[Vô Tận Thời vung đao giết đến CP Khinh Khinh Vi Vũ rồi #buồncười]

 

Toàn là những bình luận kiểu này.

 

Ngày thứ ba, Vô Tẫn Thời vẫn xuất hiện với chiếc mũ của Linh Tu. Trì Chân vài lần định nói rồi lại thôi, cậu nghĩ, có lẽ lên sân khấu sẽ tháo ra. Ai ngờ khi đánh trận đầu tiên, Vô Tẫn Thời vẫn đội mũ lên sân khấu. Khoảnh khắc hai người đứng trên sân khấu, khán giả bên dưới hò reo rất lớn, toàn là tiếng reo hò của những người thích hóng hớt. Trì Chân rất ngại, nhưng cậu càng ngại thì càng muốn giấu mặt mình dưới vành mũ, càng không thể tháo chiếc mũ đao tu trên đầu mình ra.

 

Tối nay trận chung kết, khán giả tại chỗ và trong phòng livestream sẽ chỉ đông hơn.

 

Trì Chân nhìn đi nhìn lại, cuối cùng bị Vô Tẫn Thời chú ý, Vô Tẫn Thời cầm điện thoại lên.

 

Ngay lập tức, điện thoại của Trì Chân rung lên.

 

Cậu biết là Vô Tẫn Thời gửi tin nhắn cho mình, mặt nóng bừng lên. Rõ ràng là ngồi ngay cạnh mình, lại cứ phải lén lút nhắn tin riêng như thế này...

 

[Vô Tẫn Thời: Tiểu Trì muốn nói gì?]

 

[Tiểu Trì: ...Hôm nay anh không mặc áo màu xám xanh, còn đội mũ Linh Tu sao?]

 

[Tiểu Trì: Hay là chúng ta đổi lại đi.]

 

Hôm nay Vô Tẫn Thời mặc áo màu đen.

 

Trì Chân nghĩ rằng, việc đội mũ của môn phái đối phương quả thực có chút khó chấp nhận, đổi lại là được rồi. Mình đội mũ của môn phái mình, đây là một chuyện rất bình thường mà.

 

Cậu nghe thấy Vô Tẫn Thời khẽ cười một tiếng.

 

[Vô Tẫn Thời: Được.]

 

Vô Tẫn Thời đưa tay ra, đổi mũ của hai bên cho nhau.

 

Thanh Thiên Ngoại mắt tròn xoe: "Hai người đang làm gì vậy?"

 

Khóe miệng Vô Tẫn Thời khẽ nhếch lên, giải thích: "Quần áo hôm nay của tôi hợp với mũ đen hơn."

 

Vi Vũ lại hừ một tiếng.

 

Trì Chân còn chưa kịp nghĩ ra ý nghĩa tinh tế mơ hồ trong đó, thì nhân viên đã gõ cửa.

 

"Xin lỗi, trận chung kết sắp bắt đầu rồi, mời chuẩn bị lên sân khấu."

Bình Luận (0)
Comment