Tối Tiên Du (Dịch)

Chương 65 - Gợn Sóng Trung Châu

Tam Tam chân nhân từ gian phòng của mình đi ra, ném cho Lâm Phiền sáu bản tâm pháp nhập môn:

- Chốc nữa phân ra, cho bọn nó tự luyện.

- Vâng.

Lâm Phiền đợi người trong địa đại điện đi ra liền ném một quyển sách:

- Đi rửa phòng bếp, sách cầm lấy, cứ từ xem, không hiểu không cần hỏi, tự mình cân nhắc.

Lâm Phiền lúc trước cũng hưởng cái đãi ngộ này, sao chép hết môn quy và tông quy, sau đó đi rửa phòng bếp, rồi lại tự mình đọc sách. Thời điểm đó Trương lão nấu cơm…

Năm tên đệ tử đều đi ra, rất hiểu chuyện đi rửa ráy phòng bếp, có người ngã sấp mặt, chảy máu, khóc, Lâm Phiền làm như không nghe thấy. Đợi nửa canh giờ, Oánh Oánh một mực không có đi ra, Lâm Phiền buồn bực, chẳng lẽ vừa vào Chính Nhất tông đã nghĩ tới biện pháp lười biếng rồi à?

Xoay người xuống, tiến vào đại điện, chỉ thấy Oánh Oánh đầy đầu mồ hôi, cầm chặt ngọn bút dùng hết sức viết. Lâm Phiền đi qua nhìn một lát, hỏi:

- Không biết chữ à?

Cái này không phải viết mà là vẽ, dựa theo chữ trên vách tường mà vẽ tranh.

Oánh Oánh gật đầu, mắt ngân ngấn nước:

- Ta nhất định sẽ sao chép hết.

- Được, nhanh lên chút.

Lâm Phiền rời đi, đến chỗ Tam Tam chân nhân nói:

- Oánh Oánh kia không biết chữ.

Tam Tam chân nhân đang ngồi đả tọa hỏi lại:

- Vậy có sao không?

- Hở?

- Có cố gắng là được.

Tam Tam chân nhân coi như thỏa mãn.

Nói đến đây, sáu gã đệ tử đến Chính Nhất sơn, bọn họ là đám đệ tử bị đưa đến Chính Nhất tông làm chân sai vặt, cái này là ba đôi vợ chồng, ba đôi vợ chồng này tư chất thường thường, tuổi cũng khá lớn, ngày thường ở trong tông thường làm chút ít tạp vụ. Thiên Vũ chân nhân phái họ tới Chính Nhất sơn để hỗ trợ chiếu cố đám tiểu hài tử.

Vân Thanh môn thu đồ đệ không phải là xem căn cốt và tư chất trước, những người vừa đến đều đồng dạng với những đứa bé này, trong nhà gặp nạn, không ai thân quen. Thứ hai là thôn trang ở phụ cận, hài tử không có thuốc nào cứu được, đưa đến sơn môn cầu trị. Thứ ba là con cái do môn nhân hợp thể song tu. Cho nên đại bộ phận đệ tử Vân Thanh môn tư chất đều không được tốt cho lắm, đây cũng là lý do mà Vân Thanh môn vốn là một đại môn phái, nhưng không cách nào tiến vào ba bài danh đầu. Bất quá chưởng môn đảm nhiệm không ai có ý nghĩ hùng bá thiên hạ, cho nên đối với tư chất môn nhân cũng không cưỡng cầu lắm, thuận lòng trời mà làm thôi.

Một ngày trôi qua, Chính Nhất tông vốn rất yên tĩnh nay trở nên náo nhiệt, đệ tử hỗ trợ chỉ tiểu hài tử đọc sách, rồi sau đó báo cáo một tiếng, lại có đệ tử mở trường tư thục, dạy bảo vài tên đệ tử không biết chữ. Đệ tử hỗ trợ thuộc về đệ tử đở đầu Chính Nhất tông, nếu nguyện ý thì có thể lưu lại Chính Nhất tông, trừ khi là có phân công khác.

Đệ tử đở đầu đối với Lâm Phiền rất khách khí, mặc dù không có phân chia nghiêm khắc nhưng bọn họ hiểu được, đệ tử tinh anh cùng đệ tử bình thường bất đồng, như Cổ Nham, Bạch Mục, những tên này thuộc dạng đệ tử tinh anh, lúc phân công tạp vụ tông phái không có phân công bọn họ. Cũng giống như vậy, Lâm Phiền đối với đệ tử đở đầu cũng khách khí, dù sao thì người ta cũng hơn mình cả chục tuổi. Nói tóm lại, tuy không còn thanh tĩnh, nhưng ở chung vẫn tương đối hài hòa.

Lâm Phiền cũng dọn nhà, hắn và tông chủ chuyển đến hai sương phòng trên đỉnh núi, cự ly đỉnh núi so với đại điện cao hơn năm mươi trượng, có việc thì dễ dàng xem xét, không việc thì tương đối thanh tĩnh. Nói sao đi nữa, hai người nhàn rỗi nhàm chán ném thổ lôi và Tú Hoa châm, cũng không làm bị thương người khác được.

Ngày thứ hai, chính điện đưa tới đạo phục, đệ tử nhập môn toàn bộ thay đổi y phục, có vài đệ tử đã bắt đầu luyện tập Vân Thanh tâm pháp, như Oánh Oánh vẫn cần phải biết chữ trước, vẫn còn đang học chữ trong trường.

Vài ngày sau, Lâm Phiền và Tam Tam chân nhân đang ngồi ngoài tông điện đánh cờ, Oánh Oánh ở một bên nhu thuận nấu nước pha trà cho hai người, hôm nay bọn họ ở tông điện là muốn phân công chức vụ, đã có đệ tử, tuần sơn, thủ điện đều cần người, như vậy cũng sẽ không tạo thành cái cục diện đại điện truyền lệnh đến Chính Nhất tông mà không tìm thấy ai, quá xấu hổ.

Tam Tam chân nhân nhìn tiểu hài tử ở xung quanh một vòng, nội tâm than thở một tiếng. Vừa chuẩn bị mở miệng thì thấy một đạo bạch hồng từ phía tây mà đến, phá không lao qua rất có uy thế, đệ tử xung quanh sợ hãi liên tục, Tam Tam chân nhân nói:

- Phi kiếm truyền thư.

- Ta nhận ra lưỡi phi kiếm này, là của Tử Tiêu điện.

Lâm Phiền trả lời.

- Có thể có chuyện gì?

- Ừm…

Lâm Phiền nhớ tới Trương Thông Uyên, tên này có thể đang giả bộ.

Rất nhanh, Bạch Hồng kiếm lại trở về theo đường cũ, nửa canh giờ sau, một đệ tử ở chánh điện liền đưa tới lời nhắn, Tam Tam chân nhân đi đại điện. Sau khi trở về thì sắc mặt Tam Tam chân nhân âm tình bất định, Lâm Phiền hỏi:

- Chưởng môn bọn họ chết rồi à?

Tam Tam chân nhân cười, hắn hiểu rõ Lâm Phiền không thích chưởng môn hiện giờ của Tử Tiêu điện, Tử Vân chân nhân, lắc đầu trả lời:

- Liệt Hỏa thần giáo của tuyệt địa mênh mông tự mình đến trước Tử Tiêu điện, nguyện ý thuần phục Tử Tiêu.

- A, hợp phái à?

Lâm Phiền kinh ngạc, chuyện này sách vở có ghi lại, nhưng phần lớn là môn phái nguyên bản sau khi phân mạch xác nhập lại thôi.

- Bọn họ muốn mời Tử Tiêu điện cho họ mặt mũi, dựa theo đạo lý mà nói, Liệt Hỏa thần giáo này không tính là tà phái, mấy trăm năm qua cũng không có làm chuyện tình gì khác người. Nhưng mà chưởng môn của bọn họ, Liệt Hỏa lão tổ không phải người bình thường, Liệt Hỏa giáo tại tuyệt địa mênh mông quật khởi chỉ trong vòng hai trăm năm, hùng bá Hỏa Diệm sơn…

Lâm Phiền hỏi:

- Ý tứ của Tử Tiêu điện là gì?

- Liệt Hỏa thần giáo tự nguyện trở thành một tông của Tử Tiêu điện, đổi tên thành Liệt Hỏa tông, chịu sự điều tiết của chưởng môn, giao ra Liệt Hỏa Phân Thân đại pháp, hơn nữa còn nguyện ý nhượng lại địa vị tông chủ, tông chủ có thể là người của Tử Vân chân nhân.

- Thà làm đầu gà, không làm phượng vĩ, Liệt Hỏa giáo này cùng Tử Tiêu điện từng có huyết chiến bảy trăm năm trước, làm sao lại phục được? Hơn nữa còn không cần địa vị tông chủ.

Tam Tam chân nhân nói:

- Điều kiện chính là phải cho Liệt Hỏa giáo một đỉnh núi tại Trung Châu để kiến tông.

- Tử Vân chân nhân đáp ứng rồi?

- Đúng, Tử Vẫn chân nhân này không có phong phạm tông sư, hơn nữa còn có chút tự tư tự lợi. Tử Tiêu điện hiện tại có chín tông, tám tông khác đều nghe điều không nghe tuyên, Tử Vân chân nhân đối với chuyện này có chút bất mãn, nhưng mà đây là quy củ do tiền nhân lưu lại, hắn không dám phá. Hiện tại Liệt Hỏa giáo nguyện ý trở thành lệ thuộc thực tiếp bố trí của hắn, hắn có thể không đáp ứng được mới lạ.

Tam Tam chân nhân nói tiếp:

- Tử Vân chân nhân dùng danh nghĩa chính đạo, mời ma giáo, chính đạo vào ba tháng sau đi đến Tử Tiêu điện tham gia ma đạo chi hội, đến lúc đó liền thông báo thu nhận Liệt Hỏa giáo.

Lâm Phiền khinh thường:

- Liệt Hỏa giáo mặc dù không kém quá nhiều nhưng ta đã từng giao thủ với cao thủ trẻ tuổi của bọn họ, Tà Phong Tử, tên này vốn không phải là thái điểu. Nguyên nhân bọn họ ủy thân cầu toàn là gì nhỉ?

Tam Tam chân nhân nói:

- Trong phi kiếm truyền thư không có nói, nhưng Thiên Vũ chân nhân suy đoán, chuyện này và chuyện Liệt Hỏa giáo chiếm Hỏa Diệm sơn có quan hệ. Liệt Hỏa giáo khu trục sáu môn phái nhỏ, chiếm lấy Hỏa Diệm sơn, trong chuyện này có hai môn phái có quan hệ với Vạn Tà môn, một môn phái có quan hệ với Huyết Ảnh giáo. Có khả năng là Huyết Ảnh giáo và Vạn Tà môn có vài động tĩnh làm Liệt Hỏa giáo bất an, Vạn Tà môn là đệ nhất đại phái tại tuyệt địa mênh mông, Huyết Ảnh giáo như mặt trời ban trưa, hai môn phái này nếu như liên thủ lại, Liệt Hỏa giáo tuyệt đối không phải đối thủ, Liệt Hỏa lão tổ nhìn thấy nguy cơ, đành phải tạm nhân nhượng, vì lợi ích toàn cục mà đầu nhập chính đạo.

Lâm Phiền nói:

- Cũng có thể do Liệt Hỏa lão tổ cảm thấy chưởng môn mới của Tử Tiêu điện ngu ngốc, nên có mưu đồ.

- Mưu đồ thì rất khó, Liệt Hỏa giáo này cũng lợi hại, muốn dời đến phúc địa mườ hai châu, ma đạo liên minh, nếu như hắn đánh tới Tử Tiêu điện thì sẽ giống như ba ba bị bắt trong hũ. Ta nghĩ Tử Vân chân nhân cũng đã nghĩ đến mức này, Liệt Hỏa giáo nếu có mưu đồ làm loạn, vậy chỉ có thể tự chịu diệt vong.

Bình Luận (0)
Comment