Trụ trì Thiên Âm tự một bên tổ chức cho các hòa thượng siêu độ Oan Hồn phiên, một bên mời hòa thượng uy vũ kia tiễn khách, nói cho bốn người, chuyện này sẽ cùng phương trượng thương lượng sau, nhất định sẽ cho mọi người một cái công đạo. Tiễn khách vội vã như vậy hiển nhiên trụ trì cũng ý thức được chuyện này quá khẩn cấp, không có lòng đi khách sáo.
Hòa thượng uy vũ tuy dung mạo nghiêm trang nhưng thái độ phi thường khiêm tốn, nếu so với Tuyệt Sắc… Vẫn là không thể so sánh. Lúc đám người Lâm Phiền rời đi, Thiên Âm tự rung chuông vang dội, đây là tiếng chuông triệu tập tăng nhân. Xem ra Thiên Âm tự không có ý định để cho Quỷ môn nhởn nhơ, bọn họ muốn xen vào thế sự rồi.
Bạch Mục nói:
- Ngoại từ Tiểu Đông châu nước nhiều khó rời khỏi, xuất môn Thiên Âm tự đều là tăng nhân khổ tu vân du tứ hải, chỉ có người tu chân mới biết được Thiên Âm tự kỳ thật không tầm thường chút nào, Thiên Âm tự nguyện ý vào đời vốn là một chuyện tốt.
Lâm Phiền gật đầu:
- Quỷ môn là tai họa ngầm trong dân gian, xem ra không chỉ có Thiên Âm tự muốn vào đời, việc này cần phải liên lạc với hoàng đế tất cả các châu.
Bạch Mục đồng ý:
- Bất quá mọi việc cần có sự chuẩn bị, đệ nhất đại phái trước mắt không ai qua được Tử Tiêu điện, nhưng chưởng môn Tử Tiêu điện tựa hồ bị việc vặt quấn thân, có tâm tư đi quản chuyện Quỷ môn hay không đây?
Lâm Phiền trả lời:
- Để xem đã.
…
Bốn tên đệ tử trở về Vân Thanh môn, bẩm báo Thiên Vũ chân nhân, Thiên Vũ chân nhân lập tức triệu tập tất cả tông chủ để thương lượng, cuối cùng, Thiên Vũ chân nhân truyền thư cho Tử Vân chân nhân Tử Tiêu điện, hy vọng hắn vì chính đạo đi đầu xử lý chuyện này. Ngoài ra Thiên Vũ chân nhân còn cho tông chủ Thanh Nguyên tông đi hoàng cung Đông châu. Cho Tử Tiêu điện cầm đầu, đây là không muốn đoạt danh tiếng bá chủ của Tử Tiêu điện, dù sao độ lượng của Tử Vân chân nhân thì Thiên Vũ chân nhân đã biết chút ít rồi. Gặp gỡ hoàng đế Đông châu thì phải do đệ nhất đại phái Đông châu đi phụ trách. Nhiều tín đồ Quỷ môn đến từ nhân gian, muốn luyện Oan Hồn phiên cần không ít tính mệnh, hoàng đế cần phải tìm hiểu các nơi, gia tăng việc phá án mạng và bắt giam, một khi có chỗ nào đó liên tục phát sinh nhiều án mạng thì phải bẩm báo triều đình, từ đó triều đình sẽ thông báo cho Vân Thanh môn, Vân Thanh môn phái cao thủ điều tra.
Đây đương nhiên chỉ là phương án dự phòng, biện pháp tốt nhất đương nhiên là tìm ra tổng đàn Quỷ môn để phá hủy.
Quỷ môn mặc dù chỉ mới vừa hiện thân, nhưng một cổ cảm xúc cấp bách tràn ngập trên người bốn người Lâm Phiền, chủ yếu nhất vẫn là làm sao đối phó với Oan Hồn phiên. Không chỉ riêng Vân Thanh môn, cho dù là Tử Tiêu điện cũng hiểu biết rất ích đối với quỷ đạo, nhiều nhất chính là oan hồn lệ quỷ sinh ra từ thiên địa nhân hồn, đạo hạnh rất thấp. Ghi chép về Quỷ đạo thuật phi thường ít, ngoại trừ Quỷ môn với Oan Hồn phiền thì chỉ có một loại pháp bảo khác được biết đến. Loại pháp bảo này Quỷ môn gọi là Âm Hồn khô, cũng được gọi là Oan hồn khóc. Pháp bảo này tổng cộng có chín mảnh, toàn bộ đều là đầu lâu, nhưng đầu lâu này không phải khô lâu của người bình thường, người chết có tu vi càng cao thì đầu lâu lưu lại có uy lực càng lớn, pháp bảo này lúc ấy được nhìn thấy trong tổng đàn, không phải ai cũng luyện thành, cho nên uy lực thế nào thì không ai biết.
Bốn người một đường kiệm lời đi qua Cửu Lang sơn mạch, đột nhiên Cổ Nham phía trước đang dẫn đường bỗng dừng lại:
- Oan Hồn phiên cũng không phải không có sơ hở.
- Hửm?
Mọi người nghi vấn.
Cổ Nham nói:
- Dùng Phích Lịch Chấn Quang quyết cùng với Cửu Chuyển Khốn Yêu quyết có thể đối phó, đây là đối với tu vi cấp thấp, tình huống này bên ta có hai người, đối phó rất ổn. Còn có thể dùng Định Thân thuật hoặc tia chớp Kim lôi đem đối phương định thân, không cách nào thúc dục được Oan Hồn phiên, vậy thì có thể bắt được hắn rồi.
Diệp Vô Song hỏi:
- Nếu tu vi cao cường thì sao?
Cổ Nham trả lời:
- Oan Hồn phiên cùng những pháp bảo khác bất đồng, Oan Hồn phiên cũng giống như Cửu Chuyển Khốn Yêu quyết, trong lúc sử dụng thì tà nhân phải liên tục duy trì, giống như hộ thể chân khí vậy, sau khi sử dụng Oan Hồn phiên thì cùng hắc khí hóa thành một thể, công thủ nhiều mặt, chỉ cần có thể phá vỡ hắc khí tiến vào liền có thể phá được Oan Hồn phiên.
Diệp Vô Song nói:
- Nhưng mà chúng ta không cách nào tấn công xuyên qua được.
Cổ Nham lắc đầu:
- Vị sư huynh kia bị hắc khí bắt lấy, thân thể lập tức bị dính vào lá cờ, bên ngoài không thể ngăn địch, chỉ có thể vận chân khí đối kháng. Ta nghĩ nếu như tu vi đủ cao thì có thể trực tiếp phá được Oan Hồn phiên. Ngoài việc đó ra còn có…
Cổ Nham nói đến đây, chân khống chế kiếm gỗ đào nghiên nghiên phóng ra, cắm lên một gốc cây, Cổ Nham bấm pháp quyết, kiếm gỗ đào oanh một tiếng hóa thành bụi phấn, cây đại thụ kia cũng vì thế mà nổ tung.
Cái này thật lãng phí mà, một gốc đào mười năm mới có thể luyện được một thanh kiếm gỗ đào đấy.
Cổ Nham nói:
- Ngoài cái này ra, chỉ có thể là Lôi thuật, Hỏa lôi phá tà, lúc ở Đại Độ hà, Hỏa lôi va chạm hắc khí của Oan Hồn phiên rất có ưu thế. Nhưng chỉ có Hỏa lôi thì không đủ gây thương tổn, Lôi quyết hỏa thổ là Phi Hỏa Lưu Tinh, có uy lực nhưng lại không có khả năng phá tà.
Bạch Mục nói:
- Hai cái Lôi quyết dùng chung với nhau cũng không có khả năng phá tà.
- Trừ khi là Thần lôi.
Cổ Nham trả lời.
Thần lôi chính là Thiên lôi mà Lâm Phiền thấy tại Đông Hải, không phải Ngũ hành lôi, tự ý phá tà phá khí, uy lực vô cùng. Lâm Phiền nói:
- Sớm tìm tòi qua Thái Ất thần lôi, chỉ là sách vở ghi chép lại, Vân Thanh môn không có phương pháp tu luyện. Coi như Lôi Sơn phái Nam châu chuyên tu Lôi quyết thì mạnh nhất cũng chỉ là Quý Thủy Âm Lôi.
Bạch Mục đọc sách nhiều hơn nói:
- Thái Ất Thần Lôi bản chất là Thần lôi. Trong sách vở có nói, khai phái tổ sư Vân Thanh môn , Vân Thanh tử mới có thể sử dụng Thái Ất Thần Lôi. Thái Ất Thần lôi chính là dùng cung càn là một, cung ly vi hai, cung cấn vi ba, cung chấn vi bốn, năm vi trung cung, cung đoài vi sáu, cung khôn vi bảy, cung khảm vi tám, cung tốn chủ trận bố trí thần lôi, trong đó còn rất nhiều pháp môn khác, sách vở không hề ghi chép kỹ càng, nhưng uy lực của nó thì lớn vô cùng. Không nói tới Thái Ất Thần Lôi, coi như là Thần lôi tựa hồ chỉ xuất hiện trong ghi chép về Vân Thanh tử, không thấy có người nào khác tu thành công.
- Có một người luyện thành Thần lôi, hắn còn là đệ tử Vân Thanh môn.
Cổ Nham bổ sung thêm một câu:
- Hơn nữa, hắn còn sống.
Ba người kinh nghi:
- Ai?
- Lâm Huyết Ca.
Cổ Nham nói:
- Nghe đồn lúc Lâm huyết Ca ngao du Nam Hải có gặp tán tiên ở Nam Hải độ tiểu thừa chi kiếp, kỳ tâm cao ngạo, có vài phần kiệt ngạo bất tuân, ra tay trợ giúp vị tán tiên này. Nhưng đáng tiếc, tán tiên cuối cùng vẫn không thể địch lại, trước khi chết trao tặng hắn phương pháp khu động thần lôi. Mười năm sau, Lâm Huyết Ca vì người yêu mà tiến vào tà phái, san bằng Tam Tà phái, ngoại trừ hai thanh thần binh thì Thần lôi chính là trợ thủ lớn nhất.
Lâm Phiền kinh nghi:
- Làm sao ngươi biết?
Việc này không có sách vở nào ghi chép lại, Lâm Huyết Ca bởi vì giết sư phụ mà trở thành tội đồ Vân Thanh môn, cho dù ngoại nhân ghi lại thì cũng sẽ không ghi chép kỹ càng đến vậy. Nói sao đi nữa, tông chủ của mình là sư đệ Lâm Huyết Ca, hắn cũng không có đề cập đến việc Lâm Huyết Ca gặp tiên nhân.
Cổ Nham suy nghĩ một lát:
- Tin đồn thôi, chúng ta đi thôi.
Tin đồn? Đương nhiên không phải tin đồn rồi. Phụ thân của Cổ Nham, Cổ Bình vốn từng là tông chủ Thiên Hành tông của Vân Thanh môn, cùng Lâm Huyết Ca chính là hảo hữu, một đời đó của bọn họ được vinh dự xưng là tam long một phượng, tiền bối Vân Thanh môn cho rằng Vân Thanh môn trong tay bọn họ sẽ trở thành đệ nhất chính đạo. Đáng tiếc, một con rồng là Cổ Bình gia nhập Huyết Ảnh giáo, cũng đã trở thành giáo chủ Huyết Ảnh giáo. Một con rồng là Lâm Huyết Ca lại vì tình mà khốn đốn, phạm phải tội nghiệt giết sư, cũng đã trở thành thanh tu giả. Một con rồng là Mộng Sinh, Tam Tam chân nhân, như đang ở trong mộng, tính cách lười biếng. Chỉ để lại một mình Thiên Vũ chân nhân một thân một mình, siêu quần xuất chúng. Tuy Vân Thanh môn dưới sự dẵn dắt của Thiên Vũ chân nhân mới có sự đổi mới, nhưng so với chờ mong của mọi người lúc còn tam long một phượng thì kém quá xa.