Tiếp khách sơn được các đệ tử Tử Dương tông tốn hao vô số tinh lực mới kiến tạo thành, như Cao Sơn thảo, Nam Hải tùng các loại, đều cần chuyên gia bảo dưỡng tu sửa, bất quá Tử Tiêu điện vẫn còn tìm được những người này. Trương Thông Uyên đối với Tử Vân chân nhân có chút bất mãn, Tử Vân chân nhân so với chưởng môn tiền nhiệm còn có phần bá đạo hơn, có tâm xưng bá chính đạo. Cái này cũng không thể tính là chuyện xấu, dù sao có chí tiến thủ cũng tốt, nhưng mà Tử Tiêu điện lại không phát triển theo ý Trương Thông Uyên.
Tử Tiêu điện giao hảo với vài môn phái cỡ vừa và nhỏ, thậm chí còn có môn phái vừa chính vừa tà, những môn phái này tự nhiên sẽ xem Tử Tiêu điện là chủ, mà Tử Tiêu điện đối với Vân Thanh môn, Lôi Sơn cùng Thanh Bình môn ở Bắc châu đều có lòng đề phòng, Thanh Bình môn vốn có quan hệ rất kém đối với Tử Tiêu điện, Vân Thanh môn, Lôi sơn đều là đại phái, hơn nữa còn có ý quật khởi. Đặc biệt là Vân Thanh môn và Lôi Sơn, chưởng môn vô cùng am hiểu đối nhân xử thế, đệ tử tinh anh tầng tầng lớp lớp, thêm việc Ma giáo gần đây lạnh nhạt với Tử Tiêu điện, cùng Vân Thanh môn, Lôi Sơn kết giao ngày càng thân mật, điều này làm cho Tử Vân chân nhân có chút khó chịu.
Mấy năm sau cử hành một lần chính ma đồng minh hội, lúc đó có rất nhiều môn phái lớn nhỏ tới, Tử Tiêu điện còn là thủ lĩnh, chính ma hội được tổ chức tại Tử Tiêu sơn. Đến lúc đó chính đạo, Ma giáo nhập minh đều phái nhân vật cấp tông sư tham gia, đồng thời còn muốn tiếp nhận môn phái vừa và nhỏ làm minh hữu mới, cộng đồng hiệp lực đề phòng tà nhân xâm lấn, đồng thời tổ chức luận võ đại hội dành cho cao thủ trẻ tuổi chính ma.
Lúc này thu Liệt Hỏa giáo thành một tông trong Tử Tiêu điện, hơn nữa còn lệ thuộc trực tiếp chỉ huy Tử Tiêu điện, đối với Tử Vân chân nhân mà nói, phục hưng Tử Tiêu điện đã được sáu thành. Trương Thông Uyên không vừa mắt chính là việc Tử Tiêu điện đối nội vô cùng hà khắc, muốn gia nhập Tử Tiêu điện cần phải có căn cốt tư chất thượng giai, những người bình thường không thể nhập môn, căn cứ tu vi cá nhân bất đồng mà phân ra làm mấy loại, dùng số đóa tường vân trên đạo bào để phân chia. Trương Thông Uyên là ba đóa, là tinh anh đệ tử cao cấp, hai đóa là đệ tử tinh anh, người một đóa là nhiều nhất, họ chủ yếu nhận công tác tạp dịch Tử Tiêu điện, như tu sửa, thông truyền hiệu lệnh, tìm tài vật, trông coi sơn môn các loại.
Bên trong Tử Tiêu điện quản lý rất có sắc thái của Nho gia, chưởng môn lớn nhất, điều này không thể nghi ngờ, các tông chủ khác giống như chư hầu, tất cả trông nom mọi chuyện. Tử Dương tông là tông phải trực thuộc trực tiếp chưởng môn, đẳng cấp sâm nghiêm. Ví dụ, Trương Thông Uyên nếu cần bột Hải thạch, không cần phải tự thân đi tìm, chỉ cần truyền lệnh cho đệ tử tinh anh hai đóa tường vân, những đệ tử tinh anh này sẽ lệnh cho đệ tử một đóa tường vân đi làm. Đệ tử bình thường cũng rất muốn đi làm việc của đệ tử cao đẳng hoặc tông chủ, làm tốt thì phía trên sẽ cao hứng, có khả năng sẽ đề bạt làm đệ tử hai đóa tường vân. Đệ tử hai đóa tường vân có thể vào Tàng Thư điện xem sách vở, còn có thể bế quan tu luyện, không cần phải làm tạp vụ nữa.
Ở mặt ngoài là người người tiến vào, Trương Thông Uyên biết rất rõ, bởi vì như thế nên quyền thế tại Tử Tiêu điện, đặc biệt là Tử Dương tông có tác dụng phi thường lớn, mà tông chủ có thể phong làm chưởng môn, tông chủ muốn cướp đoạt có chút kịch liệt. Bình thường đều biết được, một phương thắng được, mình phải thưởng cho đệ tử của mình, tấn cấp chính là phần thưởng tốt nhất. Về bên thất thế, có người sẽ thần phục ngược, có người sẽ bị giáng cấp. Trương Thông Uyên cho rằng tranh đoạt quyền lợi bên trong Tử Dương tông là tệ nạn lớn nhất. Nhưng mà chưởng môn lại bao che Tử Dương tông, vậy còn cách nào nữa đây. Đệ tử thượng đẳng có thể sai khiến người phía dưới, cũng có thể vào Tàng Thư điện nghiên tập, còn có thể bế quan. Hạ đẳng đệ tử chỉ có thể tập được một ít đạo pháp thô thiển, vì tiến bộ, nịnh bợ thậm chí là đút lót cũng phải làm, thậm chí còn phát sinh chuyện nữ đệ tử hiến thân cho trưởng lão hộ pháp Tử Dương tông, được tấn chức làm đệ tử hai đóa tường vân nhưng lại bị thiên hạ gièm pha.
Bất quá chính vì như thế, Tử Tiêu điện, đặc biệt là đệ tử Tử Dương tông, so với các tông phái khác ít có thanh tu giả, chỉnh thể thực lực ổn định, cùng ma giáo có thể phân cao thấp.
Tử Tiêu điện nổi danh nhất chính là Tàng Thư điện, bên trong có vô số đạo thư sách vở, tiền nhân Tử Tiêu điện ghi lại các loại tâm đắc ngự kiếm, đạo pháp, đạo thuật. Đệ tử hai đóa tường vân có thể đi vào chọn cho mình một hệ, như yêu thích ngự kiếm, yêu thích lôi thuật, mà lôi thuật lại chia làm Ngũ hành lôi, hỗn hợp lôi. Đạo pháp cũng chia Ngũ Hành, kỳ môn cùng trận pháp. Chỉ có thể chọn học một hệ, không được cái gì cũng học. Trương Thông Uyên chính là lựa chọn phương pháp giá kiếm, từ sớm đã có thể giá kiếm, sau đó đọc các loại tư liệu ghi chép cùng các loại bản thảo của tiền nhân, đối với điều khiển bảo kiếm có phần tâm đắc. Hơn nữa tên này còn có tạo hóa, được gia truyền một thanh Bạch Hồng kiếm, đột phá cảnh giới, dùng Kim Đan ngự kiếm, có thể nói chưa từng có ai đạt được.
Chỗ tốt của phương pháp kia chính là đệ tử dốc lòng tu hành một thuật, cảnh giới tiến triển thần tốc, chỗ hỏng chính là đệ tử chỉ có thể sử dụng một thuật, vô cùng cực hạn. Bất quá, quy củ là người định, như Trương Thông Uyên vậy, thân là cao thủ, lại được chưởng môn yêu thích, đối với quyền thế không truy cầu, hắn được Tử Vân chân nhân đặc phê, có thể tùy ý xem, tùy ý tu luyện tất cả đạo thuật bên trong Tàng Thư điện. Tuy hợn tình hợp lý nhưng lại thiếu đi sự công bằn, làm cho người phía dưới càng hiểu rõ hơn lợi ích của quyền thế. Tiến vào Tử Tiêu điện, thành đệ tử hai đóa tường vân, tu đạo thành công, được tông chủ hoặc chưởng môn ưu ái… Đây chính là phương hướng phấn đấu của đệ tử Tử Tiêu điện.
Thời thế tạo anh hùng, nhìn Trương Thông Uyên nào có nửa điểm khí chất người tu chân, mở miệng là nói lời thô tục, gây hấn gây chuyện, không cần nói nếu so với Lâm Phiền và Tây Môn Suất, coi như là Tuyệt Sắc thường xuyên trà trộn làm hòa thượng cũng muốn kém đi ba phần tiên khí. Lâm Phiền cùng Trương Thông Uyên kết giao qua mấy lần, cho rằng tên này là cố ý phóng đãng, đây là có chút bất mãn trong lòng, không có chỗ phát tiết, không dám phản kháng, bên trong buồn khổ nên mới có mấy chuyện diễn xuất này.
…
- Liệt Hỏa lão tổ.
Cổ Nham đứng nghiêm, nhìn về phía trước hơn hai mươi trượng, một người trung niên cùng một đệ tử trẻ tuổi đang hạ cờ vây bên dưới cây tùng. Người trung niên thần sắc ngưng trọng, mỗi lần hạ cờ đền vô cùng cẩn trọng, suy nghĩ rất nhiều lần. Mà người trẻ tuổi kia chính là một trong bát đại cao thủ trẻ tuổi, hơn nữa còn là đệ nhất cao thủ, Tà Phong Tử, sau lưng tên này là một cái hồ lô lớn, hết sức chăm chú nhìn ván cờ.
Tà Phong Tử cảm giác được có người nhìn hắn, chuẩn bị ngẩn đầu lên, người trung niên hóa ra là Liệt Hỏa lão tổ nói:
- Ngươi rơi vào hoàn cảnh xấu, trong tâm không có hắn mới có thể chuyển bại thành thắng.
- Vâng!
Tà Phong Tử không để ý tới đám người kia.
- Tà Phong Tử.
Lâm Phiền giới thiệu tên của người trẻ tuổi kia, tên này lúc ở Đại Tuyết sơn chủ động đánh lén mình với Tây Môn Suất hai lần.
Mi mắt Tà Phong Tử run lên, hạ cờ. Liệt Hỏa lão tổ thở dài:
- Ngươi thua, diện bích ba ngày.
- Vâng!
Tà Phong Tử không nói hai lời, đứng lên đi đến một sương phòng bên cạnh vách núi, xếp bằng trong sương phòng, đối diện với vách tường đả tọa, không chút nhín nhích.
Liệt Hỏa lão tổ đứng lên, đi đến trước mặt Trương Thông Uyên, khom người nói:
- Diện kiến tả hộ pháp.
Trương Thông Uyên cười:
- Liệt Hỏa lão tổ, ngươi tốt xấu gì cũng là nhất đại tông sư, hơn nữa còn lớn hơn ta tới vài giáp, cần gì khách khí vậy, ta sao làm sao dám nhận?
Liệt Hỏa lão tổ trả lời:
- Không dám xưng lão tổ, tên ta vốn là Trương Liệt, Liệt Hỏa giáo cũng đã giải tán, Tử Tiêu điện không chê bai, còn để ta làm tông chủ Liệt Hỏa tông Tử Tiêu điện, ta nhất định sẽ cúc cung tận tụy Tử Tiêu điện, có chết cũng không tiếc.
Trương Thông Uyên mỉm cười tiến về phía bên tái Liệt Hỏa lão tổ nói:
- Nghe này lão vương bát, đối với lão tử ngươi đừng trưng cái bộ dạng đó ra,
- Nghe theo lời hộ pháp dạy bảo, Trương Liệt nhất định sẽ sửa.
Thanh Thủy chân nhân là ngoan đọc, mà cái tên Liệt Hỏa lão tổ này là âm hiểm, Lâm Phiền nhìn ngắm, thầm nghĩ trong lòng, chỉ sợ mưu đồ của Liệt Hỏa lão tổ này không chỉ là tông chủ một tông thôi đâu.