Khí chất trên người Tô Dương bắt nguồn từ tự tin, bắt nguồn từ chiến đấu sát phạt liên miên! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như ta nghe nói được, có người nói ta là đồ lười. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu lúng túng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca, ca dậy rồi? Tới ăn trái cây đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ngồi xuống ghế sa lon, lấy một quả Phượng Nhãn Quả lên nhét vào trong miệng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối diện hắn là mấy cô bé ngồi hết sức ngoan ngoãn, thậm chí có chút co rúm lại, thật khó tưởng tượng nổi, ba cô bé thoạt nhìn dịu dàng nhã nhặn này lại kéo con trai vào trong nhà vệ sinh nữ đánh một trận tơi bời... ͏ ͏ ͏ ͏
Thật đúng là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi chính là bạn của muội muội ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn các ngươi đã chăm sóc muội muội ta ở trường. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này ba cô bé mới ngẩng đầu nhìn về phía Tô Dương, cả gương mặt Tô Dương đầy ý cười dịu dàng, như một ca ca hàng xóm. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Diệp nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Tiểu là bạn của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đều là bạn tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai cô bé còn lại cũng phụ họa theo, thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay các ngươi tới đây chơi thì cứ thoải mái đi, không nên câu nệ quá mức, có gì cần thì cứ nói một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca, mau thả Thất Thải Mê Huyễn Điệp ra đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu yêu cầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đám Từ Diệp tỷ đều muốn nhìn Thất Thải Mê Huyễn Điệp! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không đồng ý ngay lập tức: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta hỏi ý nó chút đã. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tính tình Thất Thải Mê Huyễn Điệp rất tốt, không cự tuyệt yêu cầu của Tô Dương. Nó vừa xuất hiện ở trong phòng khách, liền lập tức hấp dẫn ánh mắt ba cô bé kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Thất Thải Mê Huyễn Điệp của Tô Dương đã sớm phá được gông cùm xiềng xích về huyết mạch, tiềm lực đạt được Đế cấp, thân thể nó xuất hiện rất nhiều biến hóa khác biệt hẳn với Thất Thải Mê Huyễn Điệp bình thường, ngay cả diện mạo cũng tăng tiến đáng kể. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh của Thất Thải Mê Huyễn Điệp trở nên càng thêm diễm lệ, càng thêm xa hoa, chỉ cần cần cẩn thận quan sát là có thể thấy được vân sắc trên cánh nó lưu động như gợn sóng mặt nước, mang theo một sức mạnh mê hoặc lòng người. Nếu nhìn chằm chằm cánh Thất Thải Mê Huyễn Điệp, rất dễ rơi vào ảo giác. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dĩ nhiên, đối với mấy cô bé kia thì sức mạnh đó là vô hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu đắc ý hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải nó rất đẹp hay không! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ ừ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ba cô bé liên tục gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có muốn dẫn nó ra ngoài chơi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn Tô Tiểu Tiểu mang theo Thất Thải Mê Huyễn Điệp và ba cô bé kia đi ra sân, Tô Dương cười cười rồi trở về phòng ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chơi một hồi, mấy cô bé đều chụp rất nhiều ảnh, đã hơi mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Diệp đột nhiên hỏi Tô Tiểu Tiểu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Tiểu, có phải ngươi đã đem chuyện chúng ta giáo huấn tên mập kia nói cho ca ca ngươi biết rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng thế, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Tiểu, ta hận ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu óc Tô Tiểu Tiểu hơi ngây ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ Diệp tỷ tỷ, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình tượng của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Diệp kêu thảm một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có khi nào ca ca ngươi sẽ cho chúng ta là một đám con gái bất lương không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang nghĩ cái gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Năm ngày trôi qua rất nhanh, Tô Dương trở lại Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14. Mới vừa vào phòng làm việc, hắn đã bị Liễu Mộng Vân kéo theo lên xe quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân ngồi bên cạnh Tô Dương, Tô Dương có thể ngửi được mùi hương trên tóc nàng, cô gái này thật sự yêu sạch sẽ! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân lấy ra một cuốn sổ nhỏ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hành trình đã được sắp xếp xong xuôi, cách chúng ta gần nhất là trại huấn luyện lớp hai của năm ba. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thuận miệng hỏi ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, thực lực mấy đứa trẻ đó thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân liếc mắt nhìn Tô Dương một cái, luôn cảm thấy lời Tô Dương có chút không đúng, đám học sinh năm ba kia đều lớn hơn Tô Dương một tuổi mà? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thế mà giọng điệu của hắn lại tự nhiên đến không thể tự nhiên hơn được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trường của bọn họ là trường trọng điểm của Xương Vũ Thành, thực lực bọn họ hầu hết là Hắc Thiết cấp cực phẩm, rất nhiều người đạt tới Thanh Đồng cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạm được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Xe quân đội đi đến trại huấn luyện lớp 2 của năm ba. Lúc đám người Tô Dương đến nơi đã có ba Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp đang đứng chờ trước cửa. Tô Dương mới vừa xuống xe, bọn họ liền nhiệt tình tiến lên đón. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin chào, ngươi chính là Tô đội trưởng đúng không? Chúng ta là giáo viên ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin chào, ta là Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba giáo viên này rất tôn kính Tô Dương, bọn họ cũng giới thiệu đơn giản về mình một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
- Những học sinh kia đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ còn 5 phút nữa là đến tám rưỡi, cũng gần đến lúc tập hợp rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy chúng ta đi luôn thôi! ͏ ͏ ͏ ͏