Kinh Lương tiếp tục nói, ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm thấy, Thạch Vân thành chúng ta xem như là một trong những đầu giao thông then chốt trọng yếu kết nối Tây Nam Bộ cùng Tây Bộ, khẳng định không chỉ có mấy thành viên Thú Thần giáo ẩn úp như thế... Chí ít Thạch Vân thành chúng ta chắc cũng là trạm trung chuyển trọng yếu của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, bọn họ có thể không truyền giáo trong phạm vi lớn ở Thạch Vân thành, mà là tận lực khiêm tốn ẩn núp, thông qua Thạch Vân thành chuyển dời đến những thành thị Tây Nam khác. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng đồng ý loại quan điểm này! ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Phi nhìn thoáng qua Kinh Lương nói rằng, ͏ ͏ ͏ ͏
- Đám người Thú Thần giáo kia rất có thể là cố kỵ thực lực của Kinh Lương, nếu như ta là người của Thú Thần giáo, cũng không muốn chờ lâu ở Thạch Vân thành, muốn truyền giáo ở Thạch Vân thành, đó có thể là độ khó Địa Ngục cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trên khuôn mặt âm trầm của Kinh Lương, khó có được lộ ra một chút tươi cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khúc Phi, ngươi quá khen! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là bởi vì quân sự hoá việc quản lý sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ở giữa đường nghe Khúc Phi nói qua, danh tiếng của Kinh Lương ở ngoài không phải rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói hắn tính cách cường thế, dục vọng khống chế rất mạnh, thủ đoạn tàn khốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nội bộ đại đội khẩn cấp, đều cảm thấy hắn vẫn tương đối dễ chung đụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Kinh Lương gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể là ta làm tương đối nghiêm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Kinh thành chủ, không phải là ngươi bắt được vài thành viên của Thú Thần giáo sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể đem bọn họ giao cho ta hay không? Để ta xem xem, trong trí nhớ của bọn họ, có tin tức hữu dụng hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
Kinh Lương bất đắc dĩ nói, ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này sợ rằng tạm thời không được, ta phái người bắt kẻ khác giúp các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Kinh Lương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Treo ở trên tường thành Bắc thành, phỏng trừng đều đã hong gió! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy mời cho phép sủng thú của ta ở trên bầu trời Thạch Vân thành điều tra một chút, ở trong trí nhớ thành viên Thú Thần giáo ở Nam Dư thành, có một bộ phận liên quan tới Thạch Vân thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói rằng, ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như bọn họ thò đầu ra, Bạo Phong Chi Ưng liền có thể tìm được bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể, bất quá cần cột ở trên chân nó một cây lụa đỏ đặc chế, nếu không thì Thủ Quân của Thạch Vân thành có thể sẽ công kích nó! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này không thành vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏
Kinh Lương sai người tìm được lụa đỏ, lụa đỏ chiều rộng nửa thước, dài bảy tám mét. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đi tới ngoài quân bộ Thạch Vân thành, triệu hồi Bạo Phong Chi Ưng ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong Chi Ưng nhìn chằm chằm dải lụa đỏ kia, trong ánh mắt mang theo một chút kháng cự, Tô Dương cũng chỉ có thể hơi trấn an một chút tâm tình của nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đứng ra, đem lụa đỏ buộc lên đùi Bạo Phong Chi Ưng, còn đặc biệt tạo thành một cái nơ bướm. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói thế nào đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cảm giác vẫn rất là xinh đẹp! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong Chi Ưng mang theo nơ con bướm, không được tự nhiên bay lên trên cao, bắt đầu tiến hành thăm dò ở trên bầu trời Thạch Vân thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương biết, Bạo Phong Chi Ưng thăm dò, không nhất định có thu hoạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Vân thành, rất có thể có cứ điểm của Thú Thần giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Những thành viên đó của Thú Thần giáo ở Nam Dư thành, địa vị hơi thấp, cũng không phải là biết vị trí cụ thể cứ điểm của Thú Thần giáo ở Thạch Vân thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong trí nhớ bọn họ, ở Thạch Vân thành từng xuất hiện mấy thành viên, cũng không nhất định còn ở lại Thạch Vân thành, cũng không nhất định sẽ xuất môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương đột nhiên nghĩ đến một ý tưởng thú vị: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kinh thành chủ, chỉ thăm dò như thế, khả năng là quá chậm, Kinh thành chủ có thể cho ta mượn một chiếc xe hay không, phân phối máy phóng đại âm thanh cùng kèn đồng cỡ lớn, làm loại truyên truyền này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể! ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là một chiếc xe, rất nhanh Kinh Lương đã sắp xếp xong xuôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là một chiếc xe quân tạp, trên mui xe có lắp đặt một cái loa lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cầm lấy microphone, thử một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
- Uy! Uy uy! ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị quân nhân đi ngang qua bên cạnh bị doạ sợ hết hồn. ͏ ͏ ͏ ͏
m thanh to, đoán chừng có thể xuyên thấu một cái quảng trường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, đi đại đội khẩn cấp tìm thành viên am hiểu việc chửi bậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mông Vân kinh ngạc nhìn qua Tô Dương đang đứng trên xe, không rõ đội trưởng nhà mình muốn làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Bất quá nàng vẫn là dựa theo mệnh lệnh của Tô Dương đi làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỳ thực, không chỉ có Liễu Mộng Vân không rõ Tô Dương muốn làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù là ba người Khúc Phi, Kinh thành chủ bọn họ, đều không biết trong hồ lô của Tô Dương bán thuốc gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười phút sau, một thành viên trẻ tuổi có chút vô lại của đại đội khẩn cấp chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thành viên này của đại đội khẩn cấp cung kính hành lễ với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏