Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 366 - Chương 366: Không Phải Ta Cuồng

Chương 366: Không Phải Ta Cuồng

Một nhiệm vụ mất hơn nửa năm cũng xem như là hiếm thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Các thành viên của tiểu đội khẩn cấp số mười bốn đều khát khao có thể về nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực Tô Dương cũng muốn về nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Kiên trì thêm chút nữa là chúng ta trở về tới quân doanh rồi, đến lúc đó nói với cấp trên một chút xem có thể cho các ngươi nghỉ phép một tháng hay không! ͏ ͏ ͏ ͏

Hầu Vĩnh Ninh hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sự có thể nghỉ một tháng sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng có thể! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần không có nhiệm vụ khẩn cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Khúc Phi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu là Tô Dương mở miệng, dựa vào công lao của hắn, nói không chừng Diêu đại đội cũng phải nể tình! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, chúng ta cũng muốn nghỉ! ͏ ͏ ͏ ͏

Uông Hoành xuống xe cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến lúc đó xin nhờ vả Tô đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sẽ cố gắng! Ta sẽ cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏

Trở lại đại đội khẩn cấp, tiểu đội khẩn cấp số mười bốn vẫn sạch sẽ như mới. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trực tiếp mang theo Khúc Phi, Hầu Vĩnh Ninh, Chu Giai Vân, còn có Uông Hoành và Hách Nhân đi tới tổng bộ đại đội khẩn cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu đại đội không có ở đây, Tô Dương trực tiếp tìm tới Mã phó đại đội! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mới vừa vào văn phòng làm việc của Mã Văn Hồng thì Mã Văn Hồng đã từ chỗ ngồi đứng lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, rốt cuộc ngươi đã trở về? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mã phó đại đội trưởng, đã lâu không gặp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi làm rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng nhìn Tô Dương rồi cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nửa năm này Tần tướng quân vẫn luôn biểu dương ngươi tốt như thế nào ở trong hội nghị cao tầng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là việc ta phải làm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần khiêm tốn, công lao của ngươi đều bày ra đây, ai cũng không chối bỏ được! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng chỉ chỉ vào sofa nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngồi đi, các ngươi đều ngồi xuống đi, Điền phó quan chết ở chỗ nào rồi? Mau tới rót trà! ͏ ͏ ͏ ͏

Điền phó quan bưng tới bộ trà cụ đặt lên mặt bàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nâng tách trà lên rồi nói cảm ơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần khách sáo! ͏ ͏ ͏ ͏

Điền phó quan rời đi rồi đóng cửa lại, Mã Vân Hồng tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quân bộ cực kỳ thỏa mãn với công tác của tiểu đội các ngươi, các ngươi chỉ cần thời gian nửa năm thì hầu như đã quét ngang toàn bộ các cứ điểm của Thú Thần Giáo ở phía Tây Nam bộ, hoàn toàn ngoài dự liệu của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng biết rất rõ tình huống công tác của tiểu đội Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ việc Tô Dương báo cáo tiến độ nhiệm vụ đúng giờ thì cũng đặc biệt báo cáo tình huống với quân bộ ở Tây Nam khi tiểu đội đi ngang qua thành thị. ͏ ͏ ͏ ͏

Khúc Phi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ yếu là do năng lực của Tô đội trưởng quá mạnh mẽ! ͏ ͏ ͏ ͏

Hầu Vĩnh Ninh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngoại trừ lúc bắt đầu có đánh một trận, sau đó chúng ta cũng không cần ra tay nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Uông Hoành cũng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chỉ làm một tài xế mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng khoát tay: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không nên quá khiêm tốn, mỗi người các ngươi đều có công lao, các ngươi nghỉ ngơi vài ngày trước, chờ quân bộ cao tầng hội nghị xong. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mã phó đại đội, có thể cho tiểu đội khẩn cấp và đoàn tàu số 1056 nghỉ dài hạn một tháng hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn hắn đã bôn ba hơn nửa năm rồi vẫn chưa về nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể, vậy nghỉ một tháng, nếu không có nhiệm vụ khẩn cấp sẽ không triệu tập bọn hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng các ngươi cũng không nên nghỉ dài như vậy, trước tiên cứ nhỉ mười ngày đi, đừng rời khỏi Xương Vũ Thành, có thể mấy người Tần tướng quân muốn gặp các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn Mã phó đại đội! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ yếu là do các ngươi hoàn thành tốt nhiệm vụ, giúp Tây Nam quân bộ chúng ta giải quyết một phiền toái lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

Trở lại tiểu đội khẩn cấp số mười bốn, Tô Dương trực tiếp thông báo tin tức nghỉ một tháng. ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ thành viên của tiểu đội khẩn cấp số mười bốn sôi trào! ͏ ͏ ͏ ͏

Ở đại đội khẩn cấp mà muốn có một tháng nghỉ ngơi, mấy năm cũng khó gặp một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Uông Hoành, ngươi đi thông báo cho thành viên toàn đội biết đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Uống Hoành nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đám người kia đã muốn về nhà từ sớm, bọn hắn mà nghe được tin tức này thì nhất định sẽ rất vui mừng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Khúc Phi, Chu Giai Vân, Hầu Vĩnh Ninh, hơn nửa năm này đã làm phiền các ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì mà phiền hay không phiền chứ! ͏ ͏ ͏ ͏

Khúc Phi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta hợp tác rất vui vẻ, hơn nửa năm này ba người chúng ta chẳng khác gì đi du ngoạn cả, hy vọng lần sau còn có thể hợp tác. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô đội trưởng, hy vọng lần sau còn có thể hợp tác! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh sau đó, thành viên của tiểu đội khẩn cấp số mười bốn đều chạy gần hết. ͏ ͏ ͏ ͏

Để đảm bảo lòng trung thành của thành viên đại đội khẩn cấp, Xương Vũ Thành sẽ đưa người nhà của các thành viên tới ở Xương Vũ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Đa số các thành viên của đại đội khẩn cấp cũng không mâu thuẫn với mệnh lệnh này bởi vì toàn bộ Tây Nam bộ, Xương Vũ Thành là nơi an toàn nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment