Thành viên của tiểu đội khẩn cấp 14 dùng thời gian chỉ trong nháy mắt, toàn bộ cùng chạy ào vào bên trong nhà khách, trong đó gồm cả đội phó Hách Nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân liếc nhìn đội ngũ người của Tây quân bộ, xoay người đi vào bên trong nhà khách. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không thèm nhìn bọn họ, quay về thu dọn đồ dạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiệm vụ hệ thống gì gì đó, đại gia Tô Dương hắn không làm! ͏ ͏ ͏ ͏
Về phần Bạo Tạc Viêm Ma lấy được từ Tây quân bộ, hắn không có dự định sẽ buông tha. ͏ ͏ ͏ ͏
Cùng lắm thì sau khi quay về, dựa theo giá thị trường mà trả cho Tây quân bộ thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù không đủ tiền, cùng lắm thì mượn ít tiền từ chỗ Diêu đại đội và Mã phó đại đội! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là Mã phó đại đội, hắn thu được nhiều lợi như vậy, chắc chắn có rất nhiều tiền! ͏ ͏ ͏ ͏
Trông thấy Tô Dương đi vào trong nhà khách, đầu óc của vị trung niên thiếu tá kia hoàn toàn bối rối. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương như này là muốn dẫn người đi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Hà Nhất Nhiên ban nãy kiêu ngạo bừng bừng, cũng hơi chột dạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đều rất rõ ràng, tiểu đội khẩn cấp 14 được Tây Nam quân bộ phái đến đây để chi viện cho Tây quân bộ bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tây quân bộ bọn họ không nhất định cần đến sự chi viện này, thế nhưng nhất định không thể ép những người này đi được! ͏ ͏ ͏ ͏
Một khi không tốt, để vì hai người bọn họ khiến quan hệ giữa Tây quân bộ và Tây Nam quân bộ trở nên căng thẳng... ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như thực sự xuất hiện kết quả đó, bọn họ chắc chắn không thể gánh nổi hậu quả. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt của vị trung niên thiếu tá kia thoáng trắng bệch ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn lại càng thêm ghét cay ghét đắng Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng phải hắn mới chỉ nói vài câu sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Không thể nhịn một chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhịn một chút rồi qua, không phải sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lại muốn rời đi luôn? ͏ ͏ ͏ ͏
Điều này đúng là không theo lẽ thường chút nào mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn dùng vẻ mặt như đưa đám hỏi Hà Nhất Nhiên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà thiếu... Hà thượng úy, như này... Phải làm sao bây giờ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Nhất Nhiên không phải hạng người chưa từng trải sự đời, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan trọng là, hắn không thể nào xin lỗi Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Càng không thể nào cầu xin Tô Dương ở lại được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng sợ, tên Tô Dương kia là do Tây Nam quân bộ phái đến đây để chi viện, hắn nhận quân lệnh cơ mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Nhất Nhiên thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như hắn muốn rời đi, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là nhận được mệnh lệnh của Tây Nam quân bộ, hôm nay, hắn không có cả hai thứ này, hắn chắc chắn sẽ không dám rời đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Vị trung niên thiếu tá kia nghe thấy Hà Nhất Nhiên tỉnh táo phân tích, lập tức tỉnh ngộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả hai tùy tùng đi theo Hà Nhất Nhiên, cũng nói phụ họa: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thượng úy nói rất có lý! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà thượng úy phân tích không sai, tên Tô Dương kia chắc chắn chỉ đang phô trương thanh thế, cố ý dọa chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên thiếu tá giống như bắt được cọng rơm cứu mạng vậy, giọng điệu kiên định nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn chắc chắn không dám khống lại quân lệnh, chúng ta tuyệt đối không thể bị hắn lừa được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, chúng ta tuyệt đối không thể rối loạn trận cước được! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Nhất Nhiên cũng cảm giác suy đoán của mình chắc chắn là chuẩn xác, hắn hung ác cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng không tin, Tô Dương hắn có lá gan dám chống lại quân lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Nhất Nhiên đã tưởng tượng được, đến lúc đó, Tô Dương sẽ tiến thối lưỡng nan như thế nào! ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên thiếu tá bình tĩnh lại, nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà thượng úy, sao ngươi chống lại Tô Dương thế? ͏ ͏ ͏ ͏
- Con Bạo Tạc Viêm Ma kia, gia gia ta vậy mà lại đưa nó cho Tô Dương, hai năm trước, ta đã nói với gia gia, ta muốn con Bạo Tạc Viêm Ma kia, thế nhưng gia gia ta lại nói con Bạo Tạc Viêm Ma kia rất khó có thể khống chế được, không thích hợp với ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Nhất Nhiên nghiến răng, siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm nhà khách rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao? Dựa vào cái gì mà không giao cho ta, mà lại giao cho Tô Dương? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem, ta thua kém Tô Dương ở điểm nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên thiếu tá cũng không biết nên trả lời như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn khó mà nói xấu Hà Cương tướng quân được, bên cạnh có nhiều Ngự thú sư như vậy mà! ͏ ͏ ͏ ͏
May mà, Hà Nhất Nhiên cũng không cần hắn trả lời, mà tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn chứng minh cho gia gia ta thấy, ta mới là người mạnh nhất, hắn đã nhìn lầm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên thiếu tá nịnh nọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà thượng úy đương nhiên là thiên tài mạnh nhất! ͏ ͏ ͏ ͏
Ba phút sau, toàn thể thành viên của tiểu đội khẩn cấp 14 đã thu dọn hành lý xong, xếp thành đội hình chỉnh tề, hoàn tất việc tập kết. ͏ ͏ ͏ ͏