Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 528 - Chương 528: Xấu Xí Thì Không Nên Ra Ngoài ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 528: Xấu Xí Thì Không Nên Ra Ngoài ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thu hồi Bạo Phong Chi Ưng, nhìn về phía tường thành Thịnh Kinh hơn 1000m phía trước, có hơi kích động. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây hắn chỉ mới nhìn thấy hình ảnh của Thịnh Kinh trên sách giáo khoa. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, Liễu phó quan, đây là lần đầu tiên các ngươi tới Thịnh Kinh phải không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc ta mười tuổi, phụ thân ta đã dẫn ta tới một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tương đối quen thuộc Thịnh Kinh. Tây Quân Bộ của chúng ta ở Thịnh Kinh cũng có một phòng làm việc, chúng ta sẽ dừng chân ở nơi đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Họ bước dọc theo lối đi bộ tiến về phía Tây Môn Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Những chiếc xe năng lượng không ngừng đi lại ở làn đường cơ động. ͏ ͏ ͏ ͏

Tây Bắc bộ cũng có xe năng lượng, nhưng có lẽ còn lâu nữa mới có thể phổ biến như ở Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi tới cửa tây, từng chiếc xe cũng như một vài người đi đường bắt đầu dừng lại, xếp hàng đợi kiểm tra. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn dẫn theo đám người Tô Dương không cần xếp hàng mà đi tìm một vị sĩ quan cấp bậc Thiếu tá phụ trách kiểm tra an ninh. ͏ ͏ ͏ ͏

Quả nhiên không hổ là Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến người canh gác ở cổng thành cũng là cao thủ Bạch kim cấp, sĩ quan cấp bậc Thiếu tá. ͏ ͏ ͏ ͏

Vị sĩ quan cấp bậc Thiếu tá sau khi hành lễ với Chu Vạn Sơn liền kiểm tra giấy tờ của Chu Vạn Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Giấy tờ của mọi người! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏

Giấy tờ của Tô Dương và Liễu Mộng Vân đương nhiên không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Vấn đề vẫn là xuất hiện ở trên người Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Thiếu tá kia nghi ngờ nhìn Tô Dương, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá phải không? Có thể để ta nhìn mặt ngươi một chút được không? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá bị thương trong lúc chiến đấu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Thiếu tá kia kiên trì nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trung tá, nhưng đây là trách nhiệm của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn còn muốn nói gì đó, Tô Dương đã giơ tay lên, lắc đầu, ý bảo hắn ta không cần nói gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn tới Thịnh Kinh chỉ vì muốn chữa khỏi vết thương trên người, không muốn gây thêm phiền toái. ͏ ͏ ͏ ͏

Cởi lớp băng vải ra, vị Thiếu tá kia ngược lại hít một hơi khí lạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Những dân chúng đứng xung quanh Tô Dương đều bị dọa sợ đến lui về phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏

Diện mạo lúc này của Tô Dương quả thực là có chút không dám nhìn thẳng! ͏ ͏ ͏ ͏

Một bé trai bốn, năm tuổi sau khi nhìn thấy mặt Tô Dương liền bị dọa đến khóc hu hu thành tiếng! ͏ ͏ ͏ ͏

Người mẹ chỉ có thể ôm chặt lấy con, không để cho nó nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Những người đứng xung quanh chờ kiểm tra đã để ý đến Tô Dương từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng thường xuyên gặp được quân nhân, nhưng vị quân nhân bị băng bó kín mít cả người như vậy cũng quá là hiếm thấy! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong một chiếc xe năng lượng xa hoa trên làn đường cơ động bên cạnh, một vị cô nương xinh đẹp ngồi ở ghế phụ đầy mặt ghét bỏ mà chỉ vào Tô Dương, nói với cô gái xinh đẹp ngồi ở hàng ghế sau: ͏ ͏ ͏ ͏

- Diệp tỷ mau nhìn xem. Người nọ trông thật là gớm ghiếc, khuôn mặt nhìn như bị chảy ra rồi, ta cảm giác hôm nay đi về sẽ gặp ác mộng! ͏ ͏ ͏ ͏

Cô gái được gọi là Diệp tỷ thanh tú đoan trang ngồi phía sau cô nương xinh đẹp vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu Đồng, nhỏ giọng một chút, mọi người đều nghe thấy hết đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người Tô Dương đều là Ngự Thú Sư Tinh Diệu cấp, khoảng cách cũng không xa, cô nương xinh đẹp kia còn nói lớn tiếng, bọn họ đều nghe thấy rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe thấy lời cô nương kia nói, không nhịn được mà nhíu mày một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn xoa xoa giữa mày, cảm giác tinh thần lại bắt đầu cực kỳ không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy ngày nay Hỏa Độc vẫn luôn phát tác. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy không còn đau như trước, nhưng vẫn quấy rầy đến giấc ngủ của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt hắn vẫn tràn đầy tơ máu, lại còn có dấu hiệu càng ngày càng đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không nhờ có Đại Địa Bạo Hùng, nếu như hắn không phải là Ngự Thú Sư Tinh Diệu cấp thì chỉ sợ rằng đã không thể chịu đựng được từ lâu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nghe thấy lời nói của cô nương kia, nụ cười trên mặt lạnh xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong số ba người, phản ứng của Liễu Mộng Vân là mạnh mẽ nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng quay đầu, đôi mắt xinh đẹp thờ ơ lạnh lùng trừng mắt nhìn cô nương xinh đẹp đang ngồi bên ghế phó lái kia! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghe thấy thì sao? Ngoại hình xấu xí như vậy mà còn không biết xấu hổ chạy ra ngoài dọa người, vậy thì phải chuẩn bị trước tinh thần sẽ bị người khác nói! ͏ ͏ ͏ ͏

Vị cô nương tên Tiểu Đồng kia cũng không thèm để ý lời nhắc nhở của Diệp tỷ đằng sau. Nàng ta quay đầu nhìn về phía Tô Dương, vừa lúc đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Liễu Mộng Vân rất lạnh lùng, nhưng nàng ta cũng không sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng ta thậm chí còn hung hăng liếc mắt nhìn Liễu Mộng Vân một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn cố gắng nặn ra một nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, chỉ là một tiểu cô nương nhỏ tuổi không hiểu chuyện mà thôi, không cần tức giận! ͏ ͏ ͏ ͏

Trải qua một tháng ở chung. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment