Chu Vạn Sơn đã biết về vấn đề mất ngủ của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Biết được dạo gần đây tính khí Tô Dương vô cùng nóng nảy. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn gần như không hề buông tha bất cứ con hung thú nào gặp phải trên đường đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn cũng giống Tô Dương, không muốn gây thêm phiền toái. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở Tây Quân Bộ, bọn họ là những người có máu mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nơi này là Thịnh Kinh, là nơi đặt trụ sở Tổng quân bộ của liên bang. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Chu Vạn Sơn không biết rằng những lời này của hắn ta lại phản tác dụng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi đã, ngươi nói ai còn nhỏ tuổi, cái gì mà không hiểu chuyện? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Đồng trực tiếp đẩy cửa xe ra, nổi giận đùng đùng tiến đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà những người ngồi trong bốn chiếc xe năng lượng xa hoa phía sau chiếc xe năng lượng của nàng ta cũng đã chú ý đến động tác của Tiểu Đồng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như Tiểu Đồng bị bắt nạt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai dám bắt nạt Tiểu Đồng? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta cùng tiến lên xem sao! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa nói xong, bốn chiếc xe năng lượng xa hoa kia cũng đồng loạt mở toang cửa xe ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Từng đoàn thanh niên hùng hổ bước ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn lên trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Nha đầu kia có chút không hiểu trời cao đất dày là gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Lòng tốt của hắn ta lại bị coi như lòng lang dạ thú. ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn ngươi nữa, nhìn ta chằm chằm làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Đồng vừa thấy bạn đồng hành cũng đi tới, vốn còn có chút chột dạ, hiện giờ lá gan lại lớn lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Liễu Mộng Vân khiến cho cả người nàng ta cảm thấy khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nét mặt Liễu Mộng Vân càng thêm trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn cũng nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Người nên tức giận dù sao cũng là Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương chậm rãi lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bỏ đi, chúng ta vào thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Tô Dương lắc đầu, Chu Vạn Sơn thở phào một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân mặc dù không cam tâm nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục đi theo phía sau Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Ai cũng đã nhìn ra, trong số ba người này thì Tô Dương là người đứng đầu! ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị thanh niên trong đám người kia cười một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mới thế đã sợ rồi sao? Thật không thú vị gì cả! ͏ ͏ ͏ ͏
Đám thanh niên kia cũng đều thể hiện dáng vẻ thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như không làm lớn chuyện thì bọn họ không vui vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi thức thời là tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Tô Dương chịu thua, Tiểu Đồng càng thêm đắc ý mà cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tên xấu xí kia mau mau che mặt lại đi, đừng dọa sợ trẻ con! ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu nói này, Tô Dương dừng bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn mím môi một cái, nhìn về phía vị Thiếu tá trước mặt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi không quản sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
Vị Thiếu tá nhìn thoáng qua đám người kia, đầy mặt khó xử. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy lời Tô Dương nói, Tiểu Đồng và đám thanh niên phía sau nàng ta đều không nhịn được mà cười ầm lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không cảm thấy có gì buồn cười! ͏ ͏ ͏ ͏
Tên thanh niên vừa nói không có gì thú vị kia cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vừa nhìn là biết ngươi không phải là người Thịnh Kinh. Nếu ngươi là người Thịnh Kinh thì sẽ không hỏi câu này. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đến cả Tiểu Đồng mà cũng không biết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là một lũ nhà quê! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại còn là một đứa nhà quê cấp bậc Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá thì có là gì? Người gác cổng ở chỗ chúng ta cũng đều là Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn đột nhiên cảm giác được một luồng hơi lạnh thấu xương. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Tô Dương, đang muốn khuyên hắn bình tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Liễu Mộng Vân đã đứng ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi muốn tìm chết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tìm chết? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cười chết ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là một đứa Trung úy mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta bị một đứa Trung úy bé nhỏ uy hiếp! ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn đánh lộn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ đến sĩ quan cấp Thiếu tá còn không thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Sao có thể để ý đến một vị Trung úy như Liễu Mộng Vân? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi đã! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn nhìn thấy Liễu Mộng Vân giơ tay lên, lập tức hô. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vẫn chậm một bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Trừ Tô Dương ra, Liễu Mộng Vân nàng không chừa mặt mũi cho ai bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối phương sỉ nhục Tô Dương như vậy, nàng sao có thể chịu đựng được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Băng sương chi tức! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt, đám sương trắng cuồn cuộn hướng về phía đám thanh niên. ͏ ͏ ͏ ͏
Khoảnh khắc Liễu Mộng Vân ra tay, đám thanh niên kia cũng động thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ đã chuẩn bị từ sớm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy bọn họ có hơi phách lối một chút, nhưng cũng không phải là không có bản lĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa phản ứng cũng không hề kém! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỏa Tường! ͏ ͏ ͏ ͏
Một bức Hỏa Tường xuất hiện ngăn chặn băng sương chi tức. ͏ ͏ ͏ ͏
Hỏa Tường vừa mới xuất hiện đã bị đông lại thành một bức tường băng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám thanh niên sợ ngây người. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ không ngờ rằng đối phương còn có thể đóng băng cả ngọn lửa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tinh Diệu cấp? Không ổn! ͏ ͏ ͏ ͏
Diệp tỷ ngồi ở hàng ghế sau bên trong xe của Tiểu Đồng đá văng cửa xe ra, Hỏa Tường trước mặt đám thanh niên lập tức nhận được một luồng nhiệt nóng bỏng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hỏa Tường tản ra bức xạ nhiệt nóng bỏng làm cho vô số người điên cuồng lùi về phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Diệp tỷ xuất hiện, toàn bộ đám thanh niên đều bình tĩnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Thực lực của nàng làm cho người ta yên tâm! ͏ ͏ ͏ ͏