Tịch Dao cầm lấy tờ khế ước kia, tay nhỏ run run. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng xoa xoa ánh mắt đang đỏ lên, hơi khó tin hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là Tô thành chủ… Sai ngươi giao cho ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Phàn lão và Bách Thương đều khẩn trương nhìn Liễu Mộng Vân, đang mong đợi câu trả lời của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân biết sự thật, thấy ba người Trân Bảo Các bị Tô Dương trừng trị thành như vậy, trong lòng nàng cũng chút xấu hổ, nhưng dù nàng có xấu hổ đến mức nào, cũng không thể phá hỏng kế hoạch của Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tịch Dao, Thành Chủ Đại Nhân nói, nhìn ngươi không giống như vậy… Trong đó chắc là có hiểu lầm gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Sầu mi khổ kiểm của Phàn lão và Bách Thương hiện lên tia vui mừng! ͏ ͏ ͏ ͏
Là loại vui mừng như được đại xá! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao mở to hai mắt nhìn Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu Mộng Vân, Tô thành chủ hắn… Hắn tin tưởng chúng ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân nói, dù Trân Bảo Các muốn ra tay với hắn, cũng sẽ không phái đại tiểu thư như ngươi tự mình qua đây… Hơn nữa nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của ngươi, cũng không phải người thích hợp để làm chuyện này! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như là trước đây, có người nói nàng ngốc ngay trước mặt, nàng tuyệt đối sẽ không đội trời chung với người đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ, lúc Liễu Mộng Vân nói nàng ngốc, Tịch Dao lại rất vui, rất cảm động! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao xác nhận lại một phen: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân thật sự nói vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, chính miệng hắn nói vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nói dối, cũng không thua kém gì Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng chỉ không có thao tác cao như Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Không có trái tim đen tối như Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật tốt quá, ta không phải ngồi tù rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao mừng đến chảy nước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Phàn Như Phong và Bách Thương nghe thấy Liễu Mộng Vân nói, cũng đều thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không cho rằng Tịch Dao là hung thủ, trách nhiệm trên người bọn hắn, giảm đi rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Phàn Như Phong than thở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết ngay, Tô thành chủ không phải loại người không nói phải trái như vậy, Tô thành chủ anh minh! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nhìn Phàn Như Phong bằng ánh mắt kỳ lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là đang vỗ mông ngựa Tô Dương sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân còn nói, chuyện gì ra chuyện đó, bảo ta phụ trách đến đàm phán với các ngươi, vấn đề trợ cấp cho quân nhân bị hại, số tiền này, Trân Bảo Các các ngươi nhất định phải bỏ ra! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Phàn lão sảng khoái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mộng Vân ngươi yên tâm, đây là do Trân Bảo Các chúng ta quản giáo không nghiêm, mới xuất hiện vấn đề, chắc chắn Trân Bảo Các chúng ta sẽ chịu trách nhiệm! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như không có chuyện của Tịch Dao, chắc chắn bọn hắn sẽ cò kè mặc cả với Tô Dương một phen. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn muốn giành lại hàng hóa trong Trân Bảo Các Đại Tiều Thành, nhưng bây giờ, bọn hắn đều không có ý định tính toán chi li những thứ này nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Bốn người nhanh chóng bàn bạc xong hợp đồng bồi thường trong quá rượu Đại Tiều Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình quân quân nhân bị đại đội săn bắn Đại Tiều Thành sát hại được bồi thường, đều là số tiền cao gấp mười lần trợ cấp của quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như có một vị Ngự Thú sư chết trận sẽ được trợ cấp một ngàn vạn, như vậy Trân Bảo Các nhất định phải bồi thường 100 triệu! ͏ ͏ ͏ ͏
Đón lấy ánh mắt thù hận của Thành Vệ Quân Đại Tiều Thành, trở lại phòng làm việc của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả cao tầng trong quân đội Đại Tiều Thành đều đã có mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Giao vài trăm triệu đồng liên bang tiền bồi thường khế ước, đưa tới trước mặt Phàn lão, tay cầm bút của Phàn lão, có hơi run rẩy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhận được khế ước, thoả mãn gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong một tháng, Trân Bảo Các chúng ta sẽ đưa tiền bồi thường đến tay Tô thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! Chuyện này của chúng ta, đạt thành hoà giải! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhẹ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như thế này, ta sẽ để Liễu phó quan đến ngục giam, thả đám Liêu Nguyên Khải ra! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao cung kính nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Phàn lão và Bách Thương đều kinh ngạc nhìn Tịch Dao. ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao hiếm khi nào lễ phép như vậy với người khác! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi trở về, các ngươi phải tăng cường quản giáo với thành viên của đội săn bắn Trân Bảo Các các nơi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng để đám người kia cảm thấy, có thực lực thì có thể làm xằng làm bậy, coi rẻ quân đội! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thành chủ, ngươi yên tâm, ta sẽ nói với gia gia ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao căn bản không có ý từ chối với yêu cầu của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cần chính là cam đoan! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm nghị nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cam đoan! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao vội vàng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Phàn lão cũng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thành chủ yên tâm, chuyện này, chúng ta nhất định sẽ làm theo, Trân Bảo Các chúng ta nhất định sẽ quản thúc thật tốt thành viên đội săn bắn, nếu như bọn hắn còn làm xằng làm bậy, chúng ta tuyệt đối sẽ không nuông chiều! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt, các ngươi có thể đi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏