Tô Dương khá hài lòng với câu trả lời của bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, mấy người Phàn lão vẫn chưa đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi còn có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phàn lão nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thành chủ, Trân Bảo Các chúng ta có thể khai trương lại ở Đại Tiều Thành hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Phàn lão đã hoàn toàn quên mất mình là một vị cường giả Vương Giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng trước mặt Tô Dương, hắn còn chẳng dám thở mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người Trân Bảo Các, bị Tô Dương cầm nắm đến sít sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Tiều Thành là một trong số ít thành phố ven biển đông nam bộ, sở hữu các loại tài nguyên quý giá và phong phú. ͏ ͏ ͏ ͏
Là tổ chức thương mại lớn nhất Đông Nam Bộ, bọn hắn không thể bỏ qua một thành phố quan trọng như Đại Tiều Thành này được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xây dựng lại Trân Bảo Các? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không có khuôn mặt, người Trân Bảo Các không nhìn ra biểu cảm của hắn là gì. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng trốn thuế là được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Tô thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đến trước đại sảnh chờ, Liễu phó quan ngươi đi tạo một phần tài liệu thả mấy người Liêu Nguyên Khải ra, lát nữa Liễu phó quan sẽ tự mình dẫn bọn ngươi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ ba người Trân Bảo Các đi rồi, Đồng Quân Hạo hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân, chúng ta thật sự phải giảng hòa với Trân Bảo Các sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không giảng hòa, chẳng lẽ đấu võ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phó Thành Chủ Phong Uyển Kiệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trân Bảo Các thế lực khổng lồ, nếu thực sự đánh nhau, cả đông nam bộ này đều sẽ hoàn toàn lộn xộn, hơn nữa có đánh hay không, cũng không phải Tô thành chủ định đoạt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm thấy cách giải quyết của Thành Chủ Đại Nhân, hoàn toàn không có vấn đề, dù sao cũng đánh không được, còn không bằng lấy chút lợi ích thực tế. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt nóng bỏng nhìn về khế ước trong tay Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân, gần đây lúc dò xét dưới hầm trú ẩn ngầm, ta phát hiện một vài hầm trú ẩn lâu năm chưa được tu sửa… ͏ ͏ ͏ ͏
- Khoản tiền trợ cấp này nhất định phải cấp đến tận tay nhóm người nhà quân nhân chết trận, nếu hầm trú ẩn ngầm cần nhiều tiền tu sửa, lần trước ta cho các ngươi nhiều đồ cướp được từ Trân Bảo Các như vậy, chỉ cần bán đi, cho dù sau khi bồi thường thiệt hại nhà cửa cho những bình dân kia, số tiền còn lại, cũng đủ rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt ngại ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân, đồ đạc quá nhiều, không dễ bán! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương suy nghĩ một chút: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dùng tài chính còn lại trước đây tu sửa, không phải Trân Bảo Các bọn hắn muốn khai trương lại sao, ngươi chia ra bán lại cho Trân Bảo Các là được rồi, bọn hắn là thương hội đứng đầu Đông Nam, chắc chắn có thể nuốt trôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao tầng các phái Đại Tiều Thành, hai mặt nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lại lần nữa đổi mới nhận thức của bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cướp đồ của Trân Bảo Các, bán lại cho Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏
Thao tác này, không ai dám! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặt khác, chuyện tiền trợ cấp lần này, các ngươi giúp ta tuyên bố ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tại sao ư? ͏ ͏ ͏ ͏
Sợ các ngươi tham ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Sợ bản thân từ chức rời khỏi đây rồi, Thành chủ hạ nhiệm sẽ tham ô tiền trợ cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, chắc chắn Tô Dương không thể nói như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? Vì ta muốn lấy lòng người khác, không được sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám cao tầng Đại Tiều Thành đều mỉm cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Lời Tô Dương nói, thẳng thừng như vậy, nhưng bọn hắn cảm thấy Tô Dương rất thẳng thắn vô tư! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là năm vị Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp của Đại Tiều Thành, đều cảm thấy Tô Dương rất hợp với ý bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần chuyện trợ cấp truyền ra, rất có thể sẽ nâng cao tinh thần sĩ khí! ͏ ͏ ͏ ͏
Những quân nhân Đại Tiều Thành, đã có ý kiến với Trân Bảo Các từ lâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa, như vậy cũng có thể làm cho gia quyến những chiến sĩ đã hy sinh biết rõ, Đại Tiều Thành chúng ta không trả trợ cấp lung tung, nhiều bộ phận, là do Trân Bảo Các bồi thường, chưa trải qua tai nạn thì chưa biết sợ, ta sợ người nhà những quân nhân hi sinh còn lại sẽ tức giận… Thuận tiện có thể cảnh cáo Trân Bảo Các một phen, chuyện Đại Tiều Thành truyền đi, là có lợi với quân nhân toàn bộ Đông Nam bộ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt khen: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn là Thành Chủ Đại Nhân cao chiêm viễn chúc! ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Liễu Mộng Vân cầm văn kiện vào cửa, Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt lắm, tất cả giải tán, ta cần giải quyết chính sự! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương xem lướt qua tài liệu đặt trên bàn, ký tên, đóng dấu lên, giao cho Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, thả Liêu Nguyên Khải ra, nếu như hắn nhắc đến chuyện khiêu chiến trước đây, ngươi giúp ta châm chọc hắn một câu, nói cho hắn biết, sủng thú bị giết cũng đừng khóc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn nữa, nếu như mấy người Tịch Dao thương lượng xây dựng lại Trân Bảo Các, ngươi nhắc nhở bọn họ, đại lâu Trân Bảo Các Đại Tiều thành được ta bảo tổn rất hoàn chỉnh, giọng điệu phải tự nhiên, hiểu không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân hít một hơi thật sâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng biết, Tô Dương định bán đại lâu! ͏ ͏ ͏ ͏