Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 663 - Chương 663: Ngươi Phải Nghĩ Kỹ, Đây Là Mệnh Lệnh Quân Bộ

Chương 663: Ngươi Phải Nghĩ Kỹ, Đây Là Mệnh Lệnh Quân Bộ

Hắn cần chính là một thuộc hạ hoặc một đồng bạn mà hắn có thể hoàn toàn tín nhiệm. Cho tới nay, Tô Dương đều rất thưởng thức Liễu Mộng Vân. Quan hệ giữa hai người cũng không chỉ là thuộc hạ cùng thượng cấp. Nếu như nàng thật sự có ý định rời khỏi, Tô Dương tạm thời cũng sẽ không đi phong ấn Băng Nguyệt Tinh Linh cùng U Minh Huyễn Ảnh Miêu của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì... này dù sao, đối với hai bên đều không có lợi. ͏ ͏ ͏ ͏

Câu trả lời của Tô Dương khiến Lưu Vân rất hài lòng. Đúng như hắn nghĩ, tính cách Tô Dương quả thực rất ổn trọng, rất đáng thưởng thức. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ta tôn trọng ý kiến của ngươi, ý ngươi thế nào cứ nói thẳng ra! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dựa vào ghế, nói với Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như ngươi nguyện ý đi Chương Hải Thành, ta có thể hiểu được, còn nếu như ngươi nguyện ý lưu lại... ͏ ͏ ͏ ͏

Câu nói kế tiếp, Tô Dương không nói tiếp nữa. Lưu Vân biết ý tứ của Tô Dương, bất quá hắn cũng không để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ta biết ngươi cùng Tô Thành chủ quan hệ tốt, bất quá với thực lực của ngươi, đã không thích hợp đảm nhiệm phó quan, ngươi nên có vùng trời của riêng mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa tình huống ở Đông Nam bộ cũng không quá tốt. Để cho ngươi ở lại Đại Tiều Thành đảm nhiệm phó quan, có chút đại tài tiểu dụng, hiện tại Đông Nam bộ có rất nhiều địa phương cần năng lực của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bưng ly lên, uống một ngụm nước trái cây ngọt ngào. Nàng không đáp lời Lưu Vân ngay khiến bầu không khí có chút trầm mặc. Trong lòng Lưu Vân thấy không ổn. Hắn cường điệu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là ý tứ của Đông Nam quân bộ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lưu thượng tá, ngươi đừng kéo Đông Nam quân bộ vào! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đột nhiên xen vào nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mệnh lệnh cũng có thể thay đổi, ta cùng Tiền tướng quân quan hệ không tệ, ngươi cũng đừng lấy quân lệnh ra áp chế Liễu phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân nghe được lời nói Tô Dương, có chút cạn lời. Quân lệnh... Có thể thay đổi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ta muốn nghe một chút mong muốn thật sự của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy Thành chủ đại nhân ngài muốn thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đột nhiên nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ chỉ bản thân hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi hỏi ý nghĩ của ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân gật đầu, nàng cầm chén trà lẳng lặng nhìn Tô Dương. Tô Dương không nhìn ra bất kì biểu tình nào của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ghét nhất mặt lạnh như tiền! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đương nhiên là hy vọng ngươi ở lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không hề che giấu ý nghĩ của mình, hắn xoa xoa băng vải trên mặt, băng vải tán loạn, lộ ra cái khuôn mặt bị cháy hỏng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có ngươi ở đây, ta thanh nhàn rất nhiều, nếu như ngươi đi, ta chắc chắn sẽ có chút không thích ứng, ngươi biết tính của ta mà, ta chỉ thích đi liệp sát Hung thú thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thở dài một hơi, trên mặt lộ vẻ không có biện pháp với ngươi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ta sẽ ở lại tiếp tục giúp ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Biểu tình của Liễu Mộng Vân làm tim Tô Dương đột nhiên đập kịch liệt! Lưu Vân bên cạnh lại trợn tròn mắt không thể tin được. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi đến, hắn chỉ mải suy nghĩ làm sao thuyết phục Tô Dương để Liễu Mộng Vân rời khỏi. Nhưng hắn vạn vạn không nghĩ tới, Tô Dương ngược lại nguyện ý buông tay, nhưng Liễu Mộng Vân lại không nguyện ý rời khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân khổ sở nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân, ngươi phải nghĩ kỹ! Đây là mệnh lệnh của Đông Nam quân bộ, được Tiền tướng quân cùng cao tầng thông qua. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dành nói trước: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lưu thượng tá, ngươi trở về nói với Tiền tướng quân là Tô Dương ta không muốn thả người là được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đã tỏ thái độ rõ ràng, không phải muốn rời đi. Tô Dương liền không có khả năng đem nàng đẩy ra ngoài. Hơn nữa, chuyện này Tô Dương không khả năng để cho nàng gánh vác một mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nợ nhiều không sợ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân không nghĩ tới, Tô Dương cũng đột nhiên trở mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao, Tiền tướng quân sẽ không trách ngươi đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta có bao nhiêu tùy hứng, hắn cũng không phải không biết, Tiền tướng quân đại nhân đại lượng, nhất định sẽ tha thứ cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân sắp xếp từ ngữ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng nói một tiếng với Tiền tướng quân, ta muốn ở lại Đại Tiều Thành làm phó quan. Ừm… Cảm giác, công việc phó quan này thật thích hợp với ta. Vậy... Cứ như vậy đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy Tô Dương cùng Liễu Mộng Vân đều đã biểu lộ thái độ, Lưu Vân chỉ có thể lựa chọn buông tha! Đối mặt Tô Dương cùng Liễu Mộng Vân, hắn thật đúng là không dám nặng lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Một người là cường giả sở hữu sức chiến đấu Vương giả cấp, tính khí nóng nảy! Điên lên thì liền dám đem Thành Vệ Quân của Thịnh Kinh đánh chết khiếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Một người là cường giả Vương cấp chân chính, có thể một hơi đóng băng cả Đại Tiều Sơn. Hai vị Ngự Thú Sư, đều là cường giả trẻ tuổi tiền đồ vô lượng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment