An Hàng đặt mông ngồi cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ, ngươi định ăn cơm trưa xong mới đi hả? ͏ ͏ ͏ ͏
Lấy năng lực Không gian hệ của Tô Dương, hắn tùy thời đều có thể rời khỏi Nam Cảng Thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong lòng có điểm loạn! ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàng an ủi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có cái gì đâu mà loạn, cứ làm theo mệnh lệnh là được rồi! Có đôi khi, nghĩ nhiều quá cũng không phải là chuyện tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đang suy nghĩ, ta cố gắng nhiều năm tăng thực lực lên như vậy, đến cùng là vì cái gì! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn không phải là vì xem ai không vừa mắt thì có thể một quyền đánh nát đầu chó của bọn họ! ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên bây giờ ngươi do dự? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thật vô dụng, kế hoạch là ta đưa ra nhưng bây giờ ta lại bắt đầu do dự! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao ngươi muốn đưa ra kế hoạch này? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương siết nắm tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn thắng, ta muốn giữ chân toàn bộ bọn chúng. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng là vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, chuyện này Tô Dương không thể nói. ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đông Nam quân bộ chúng ta cũng muốn thắng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Ngôn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ, ngươi đi đi! Chúng ta cũng không trách ngươi, ngay cả Chúc Bân cũng đều đồng ý, chúng ta đã không còn gì để nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta suy nghĩ lại một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Thẳng đến buổi chiều, Tô Dương mới biến mất ở trước mắt mọi người. Rời đi cùng lúc với Tô Dương còn có một đoàn tàu Nhuyễn Trùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa đêm, An Hàng mang theo vợ con đang hôn mê của Chúc Bân, lặng lẽ rời khỏi thành. Lưu Ngôn nhìn thoáng qua Nam Cảng Thành ở đường chân trời, phun một bãi nước miếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật con mẹ nó ủy khuất, lần sau chúng ta nhất định phải giết sạch bọn chúng! ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, không cần nói nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, một vị cường giả Vương giả cấp đột nhiên thấp giọng hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi xem, trên biển! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt biển tĩnh lặng, đột nhiên xuất hiện từng tòa đảo nhỏ khổng lồ. Từng nhóm Ngự Thú Sư từ trên đảo bay lên, thừa dịp đêm tối, nhằm phía Nam Cảng Thành. Bọn chúng số lượng rất nhiều, tựa như dơi về tổ lúc chiều tối. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn chúng tới thật nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàng lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu thực lực đủ mạnh, bọn họ sẽ không cần cái gọi là đánh lén! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng chết, đám tạp chủng này khinh người quá đáng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Lưu Ngôn muốn xông tới Nam Cảng Thành, An Hàng vội kéo hắn lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bình tĩnh một chút, cứ theo kế hoạch mà làm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Kế hoạch chó má của cao tầng! ͏ ͏ ͏ ͏
Cùng lúc đó, trên núi cao cách xa vạn dặm, Tô Dương có chút nhàm chán quay đầu nhìn về phía nam. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Thiên phú Hi hữu cấp Huyết Chiến Tới Cùng của Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng thăng thành Thần thoại cấp" ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng lĩnh ngộ kỹ năng Chư Thần Hoàng Hôn!" ͏ ͏ ͏ ͏
Chư Thần Hoàng Hôn (Thần thoại): Sủng thú sở hữu ý chí chiến đấu khủng bố, khi sử dụng Chấn Thiên Hám Địa, Sủng thú chịu sát thương càng nhiều, sát thương gây ra sẽ càng cao, trạng thái mạnh nhất có thể đề thăng gấp mười lần sức chiến đấu hiện tại, làm cho Thiên Địa trở nên biến sắc, kích hoạt trạng thái Chư Thần Hoàng Hôn: Sủng thú đang chiến đấu trong trạng thái Chư Thần Hoàng Hôn, sát thương nhận vào giảm 90%, miễn nhiễm mọi hiệu ứng xấu, có thể thông qua Thôn Phệ Huyết Nhục khôi phục sinh mệnh nhanh chóng. Thời gian duy trì trạng thái phụ thuộc vào lực sinh mệnh và ý chí của Sủng thú. Sau khi kết thúc kĩ năng, Sủng thú sẽ trở nên suy yếu, trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp tục kích hoạt kĩ năng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chư Thần Hoàng Hôn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn chằm chằm kỹ năng này, sau một hồi lâu, hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi rồi biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở Nam Cảng Thành lúc này, Chúc Bân đứng ở trạm canh gác tại đại lâu thành chủ, trên mặt vô hỉ vô bi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã tới rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt lính gác bên cạnh hắn đại biến: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân... Hình như là... địch nhân tập kích! ͏ ͏ ͏ ͏
Không trách vị lính gác này khẩn trương như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ sợ từ lúc Nam Cảng Thành được xây dựng đến nay, lần đầu tiên bị Ngự Thú Sư tập kích với quy mô lớn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở Đông Nam bộ này có ai ăn gan hùm mật gấu dám đi công kích quân bộ chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Bân bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! Bọn chúng đã tới đây từ sớm rồi, hơn nữa đều đã bao vây chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Vị lính gác này rõ ràng thấy địch nhân chỉ mới vừa từ trên biển bay tới, còn chưa tiếp cận được Nam Cảng Thành... Kỳ thực, tới trước là mấy vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ đã bao vây Nam Cảng Thành từ lâu, rõ ràng là muốn không một ai của Nam cảng Thành có thể chạy thoát. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Bân đột nhiên cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xây dựng thành trì trên lưng Trọng Huyền Hải Cự Quy, đám người này thật đúng là biết chơi, ý tưởng quái lạ như vậy thật đúng là rất không tệ, bất quá bọn họ lợi hại nhất là có thể bắt được nhiều Trọng Huyền Hải Cự Quy như vậy, hơn nữa tất cả đều là hung thú có tiềm lực Hoàng cấp. ͏ ͏ ͏ ͏