Bây giờ Giai Tư đã mất hết can đảm, không dám nghĩ đến những người này, nhưng Tô Dương không ngại nhắc nhở nàng một chút. Hắn tốn nhiều tâm tư như thế để thu phục vị thiên tài này của Thủy quốc, không phải để làm bình hoa, mà là để sử dụng. Vì vậy đưa những người nàng quan tâm cùng đến Vân quốc Liên Bang là điều tất yếu nên làm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời nói lời khó nghe, hiện tại danh tiếng của ngươi ở Thủy quốc không được tốt cho lắm, kẻ thù lại quá nhiều, nếu như ngươi không mang theo đám thuộc hạ hoặc thân nhân của ngươi, nói không chừng sau khi ngươi rời đi bọn họ sẽ không được sống quá yên ổn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Tô Dương nói tới đây còn nhìn về phía bốn vị tướng quân Thủy quốc, ý tứ rất rõ ràng. Nhưng các vị tướng quân chỉ biết lúng túng mỉm cười, Tô Dương thật đúng là không chừa chút mặt mũi nào cho bọn hắn cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được những lời của Tô Dương, ánh mắt đờ đẫn của Giai Tư hơi khôi phục chút thần thái. Nàng nhớ lại những nữ hộ vệ cuối cùng của mình, nhớ rõ những thuộc hạ đã bị bốn vị tướng quân kia giết, nàng nhẹ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đưa bọn họ tới Vân quốc Liên Bang, bọn họ có được sống tốt không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có được sống tốt hay không còn phải xem cố gắng của ngươi, phải xem ngươi có tin tưởng vào năng lực của mình hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thâm ý xâu xa nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chỉ biết rõ một chuyện, nếu bọn họ ở lại, chắc chắn sẽ sống không tốt. Giai Tư, ngươi phải suy nghĩ thật kỹ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tỏ ra mình đang suy nghĩ vì Giai Tư, hắn chỉ vào bốn vị tướng quân hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tin tưởng chính mình, hay tin tưởng bọn họ? ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư khẽ hếch cái cằm xinh đẹp của mình lên, trong lòng nàng đã có chủ ý. Từng bị phản bội một lần, đương nhiên nàng sẽ không bao giờ tin vào nhân phẩm của đám đại gia tộc Thủy quốc nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư nhìn về phía Tô Dương, cắn răng nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn mang theo các hộ vệ và mẹ của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lựa chọn sáng suốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn về phía Hùng Du tướng quân, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người, ta muốn mang đi, hiểu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại bốn vị tướng quân Thủy quốc chỉ mong tiễn cái cái tên sát tinh Tô Dương này đi cho chóng! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư nhẹ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của Tô Thành chủ là, sau khi đến Vân quốc Liên Bang rồi ngươi muốn ta phục vụ cho quân đội? ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa những câu chữ trong lời nói Tô Dương, dường như nàng đã hiểu ra điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu khẳng định: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi sẽ tin tưởng ta? Tin tưởng... một người nước ngoài như ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao không tin ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương khinh thường hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tưởng mình có thể phản loạn sao? Ở trên chiến trường, nếu không phải có người che chở cho ngươi, ta đã có thể giết ngươi một trăm lần! Toàn thân ngươi toàn là sơ hở. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư không nói gì nữa, quả thực Tô Dương hoàn toàn đủ thực lực để coi thường nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻn vẹn nửa giờ sau, mười bảy nữ hộ vệ của Giai Tư cùng Vương Giả cấp cường giả Bách Huệ đang bị thương nặng được dẫn tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Mười bảy nữ hộ vệ và Bách Huệ vừa thấy được Giai Tư liền kích động. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ ta đã không phải là Quốc chủ gì nữa cả, ta chỉ là một tù nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư cười khổ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giờ ta muốn hỏi các ngươi một việc, các ngươi có tình nguyện theo ta đến Vân quốc Liên Bang không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi vĩnh viễn là Quốc chủ của chúng ta, ngươi đi đâu chúng ta theo đó! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Chúng ta đi theo ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chủ, ngươi có ơn lớn với ta, ta theo ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
"..." ͏ ͏ ͏ ͏
Mới đầu Giai Tư còn có chút vui vẻ, nhưng rất nhanh nàng đã phát hiện, chỉ có bảy người thật sự đứng ra, mà mười người còn lại và Bách Huệ đều đứng tại chỗ, gương mặt bối rối cùng bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Huệ hơi chột dạ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chủ, ngươi có ơn lớn với ta, theo lý thì ta nên theo ngươi, nhưng mà... ta còn có gia tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chủ, ta còn có cha mẹ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chủ, xin lỗi ngươi, ta còn có con cái, ta thật sự không nỡ... ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là hiện thực! ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyện ý vì Giai Tư mà nhẫn tâm cắt đứt mọi liên lạc với người nhà chỉ là số ít, đã là người thì phải có bận tâm. ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ, Giai Tư cũng không bồi dưỡng các nàng theo tiêu chuẩn tử sĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn mười bảy nữ hộ vệ này một chút, hai người Tinh Diệu cấp, năm người Bạch Kim cấp, mười người Hoàng Kim cấp. Nhìn tuổi và thực lực của các nàng thì đều là Ngự Thú Sư khá có thiên phú, toàn là những thành viên nòng cốt cùng thân tín mà Giai Tư đã chậm rãi tài bồi, ngoài ra còn có một Bách Huệ với thực lực Vương Giả hạ phẩm, tất cả các nàng đều không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Giai Tư đang khó xử, Tô Dương chợt mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giai Tư, ngươi có còn Trọng Huyền Hải Cự Quy không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thế này đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương quay sang nói với đám hộ vệ của Giai Tư. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như các ngươi muốn, các ngươi có thể mang theo người nhà cùng đi Vân quốc Liên Bang. Ta có thể bảo đảm, chỉ cần các ngươi thật sự ra sức vì Vân quốc Liên Bang, ta có thể cho các ngươi đãi ngộ như một Ngự Thú Sư của Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏