Ách Vận Thần Nha liếc Mặc Y ngồi ở trong lòng Tô Dương, Mặc Y cúi đầu, hơi hé một nụ cười, hai hàng răng trắng như tuyết khiến Ách Vận Thần Nha sợ run. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ách Vận Thần Nha liền vội vàng nói, ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ theo Hạ Na! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! Về sau các ngươi cố gắng ở chung! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói rằng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ Na là thuộc hạ ta nhìn trúng, không muốn nàng chết, nàng chết ta cũng không có vị trí Sủng thú để tiếp nhận ngươi. Để phát huy năng lực đặc thù của ngươi có thể còn phải dựa vào Hạ Na. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi đi theo Hạ Na đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Về sau cứ gọi ta là Tô Dương đại nhân, chuyện giữa chúng ta phải bảo mật tuyệt đối! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đại sảnh, Hạ Na ngồi ở trên ghế sa lon chờ đợi Tô Dương gọi vào, tâm trạng hồi hộp thấp thỏm. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười phút sau, Hạ Na đột nhiên nghe được Ách Vận Thần Nha hét chói tai. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ nhân ác độc, Tô Dương đại nhân vĩ đại cho gọi ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na đứng lên, đi vào thư phòng Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ Na, ta đã thương lượng với Tiểu Quạ Đen xong, về sau nó sẽ không phản bội ngươi mà sẽ ra sức cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ư? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là thật! ͏ ͏ ͏ ͏
Ách Vận Thần Nha lớn tiếng hô. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau quỳ xuống đa tạ ân điển của Tô Dương đại nhân đi! Nếu như không phải Tô Dương đại nhân, ta đã sớm chặt ngươi thành tám khúc, đồ nữ nhân ác độc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên Hạ Na sẽ không quỳ xuống rồi. Nàng biết thừa Ách Vận Thần Nha muốn trì chiết nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ Na, rảnh thì dẫn Ách Vận Thần Nha đi ra ngoài liệp sát hung thú, nó thăng cấp tương đối nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na gật đầu, lúc này, nàng còn chưa hiểu thăng cấp tương đối nhanh rốt cuộc là nhanh đến mức nào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mà chuyện ta ra tay giúp ngươi khống chế Ách Vận Thần Nha, ngươi không được nói cho bất kỳ ai, hiểu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Kể cả Liễu phó quan ư? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nàng đã biết rồi, trước đó ta đã trưng cầu quá ý kiến của nàng, nàng đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ giữ bí mật! ͏ ͏ ͏ ͏
- Về đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Được Tô Dương cam đoan, Hạ Na cảm giác mình như nằm mơ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng tin tưởng hắn, hắn không cần phải lừa nàng. Phiền phức lớn nhất của nàng lại được hắn giải quyết dễ dàng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Ách Vận Thần Nha sẽ không còn tâm tư chạy trốn nữa! Nàng sở hữu một con Sủng thú tiềm lực Thần cấp trung thành! Đây là một chuyện đáng mơ ước biết bao! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Quạ Đen, ngươi thực sự sẽ không chạy trốn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ách Vận Thần Nha khinh thường nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cho rằng ta trung thành với ngươi sao? Ta chỉ thuần phục Tô Dương đại nhân thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao không thể thuần phục ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Nói thật, Hạ Na ghen tị. Sủng thú của mình lại đi thuần phục người khác, là vị Ngự Thú Sư nào cũng không chịu nổi, dù cả Hạ Na cũng thuần phục Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương đại nhân mới là cường giả chân chính, mà ngươi chỉ là may mắn gặp được Thần Nha đại nhân, trở thành thuộc hạ thấp kém của Tô Dương đại nhân mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ách Vận Thần Nha bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng tiếc, ta không gặp Tô Dương đại nhân sớm hơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na thành khẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần Nha đại nhân, ta thừa nhận lần trước đem ngươi đỡ đòn là ta không đúng, nhưng sau ta này sẽ báo đáp ngươi gấp bội. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cho rằng ta sẽ lại tin tưởng ngươi ư? Thu hồi mặt nạ dối trá ngay đi! Đồ nữ nhân ác độc! ͏ ͏ ͏ ͏
Ách Vận Thần Nha hừ lạnh một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ách Vận Thần Nha ta tình nguyện làm một con chó cho Tô Dương đại nhân cũng không thèm làm cha Hạ Na ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngồi ở trên bàn cơm, Mặc Y trực tiếp nhảy lên đầu gối Tô Dương ngồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân, Giai Tư, Hạ Na nhìn thấy đều mang vẻ mặt ước ao. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y lạnh như tảng băng nhưng thực sự rất đẹp. Các nàng cũng rất muốn ôm Mặc Y. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặc Y, ngươi ngồi ở kia! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương chỉ chỉ bên cạnh Huyết Ly. Thi thoảng Huyết Ly vẫn sẽ ăn một ít thức ăn của nhân loại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta ngồi đây! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, nhưng ngươi cũng không ngồi được bao lâu, giờ ngươi cũng cao một thước rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y không thèm để ý gật đầu. Ngày hôm qua ngồi trên đùi Tô Dương, nàng thích chỗ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương thấy Hạ Na ngáp một cái, nhìn rất uể oải. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ Na, tối hôm qua ngươi ngủ không ngon à? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đột nhiên lên tiếng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na có hơi uể oải mất tinh thần. Hắn giúp nàng giải quyết tâm bệnh, nàng không nên vui vẻ ư? Kể cả hưng phấn đến mức một đêm không ngủ thì vẫn phải mang vẻ lạc quan yêu đời chút chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chút hưng phấn! ͏ ͏ ͏ ͏
Câu trả lời này rõ ràng là có lệ. Nhưng Tô Dương cũng không để ý, cảm xúc con người rất là phức tạp, có vài người thấy hoa rơi còn muốn khóc nữa là. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na cả đêm lật qua lật lại không ngủ được, tinh thần uể oải, kỳ thực nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì câu nói tối hôm qua kia của Ách Vận Thần Nha. ͏ ͏ ͏ ͏