“Ách Vận Thần Nha ta tình nguyện làm một con chó cho Tô Dương đại nhân cũng không thèm làm cha Hạ Na ngươi!” ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe những lời này Hạ Na lòng đau như cắt. Lúc đó Hạ Na cảm giác mình cũng phải nứt ra rồi! Thực sự quá tổn thương lòng tự ái! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ Na, phải tăng thực lực lên, chờ ta trở lại, ta sẽ kiểm tra xem dạo này ngươi có luyện tập hay không đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gắp một miếng thịt nạc vào bát cho Mặc Y. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan giúp ta giám sát nàng một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
Ăn xong, Tô Dương dẫn Giai Tư về tới Chương Hải Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, hắn xuất hiện ở ngoài cửa thành. Hắn thông minh hơn rồi, Hư Không Du Tẩu tiện lợi thì tiện lợi thật nhưng đột nhiên xuất hiện ở bên trong Chương Hải Thành rất dễ dàng khiến quân coi giữ khẩn trương, nhất là tới gần quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hư Không Du Tẩu đã tiết kiệm vài ngày đi đường rồi, không cần thiết phải quá vội vàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa đi tới cửa thành, quan quân thủ thành đã thấy Tô Dương. Hắn ngay lập tức ra đón. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ, xin chào! ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin chào! ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn vào Chương Hải Thành ạ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là giấy chứng nhận! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không cần trình giấy chứng nhận! ͏ ͏ ͏ ͏
Vị quan quân kia cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi quân bộ hả? Có cần ta phái xe tới hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì phiền quá! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phiền chút nào! So với những gì Tô Thành chủ làm thì ta đây tính là gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ Tô Dương đi rồi, mọi người chờ ở cửa thành kiểm tra xì xào bàn tán. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là ai thế? Thấy Từ thiếu ân cần ghê! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như đó là... Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ nào? Đông Nam Bộ nhiều Tô Thành chủ lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là người nổi tiếng kia rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Á! Ngươi là nói Tô Thành chủ Tô Dương một người đánh bại một nước hả? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải hắn còn có thể là ai? Từ thiếu tá là người có bối cảnh, bình thường cũng không nể mặt ai, ngươi xem hiện tại hắn còn đang cười nở hoa kìa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn đến Đại Tiều Thành ở! ͏ ͏ ͏ ͏
- Điên rồi à? Đại Tiều Thành không an toàn đâu! Nơi đó gần ven biển quá, rất dễ bị Hải Thú công kích! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng Đại Tiều Thành có Tô Dương nha! ͏ ͏ ͏ ͏
“…” ͏ ͏ ͏ ͏
Vào Đông Nam quân bộ, trên băng ghế dài cửa phòng làm việc Tiền Hải Long có năm vị quan quân đang lẳng lặng chờ đợi, thì thầm nói chuyện với nhau. Có vẻ ngày hôm nay Tiền tướng quân rất bận. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương và Giai Tư vừa mới xuất hiện, năm vị quan quân đã có người nhận ra hắn. Năm vị quan quân đồng loạt đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
“…” ͏ ͏ ͏ ͏
- Chào các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không biết năm người này. Chức vị bọn họ cũng không thấp, thấp nhất đều là thiếu tá, tuổi tác lớn hơn hắn nhiều, nói không chừng còn đáng tuổi ông nội hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe nói Tô Dương tới, phó quan Tiền Hải Long trực tiếp chạy ra từ phòng làm việc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bên tổng quân bộ có văn kiện gửi tới ta không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có! ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan cười gian nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở chỗ Tiền tướng quân, Tiền tướng quân nói nếu ngươi đến thì dẫn ngươi đi gặp hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương có chút chần chờ nhìn năm vị đồng liêu bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ có việc gấp thì cứ đi trước đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có thể chờ một chút được! ͏ ͏ ͏ ͏
“…” ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì cám ơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy năm vị còn lại khách khí như vậy, Tô Dương cũng không phải kiểu người kiểu cách nên cám ơn rồi đi trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ tới trước cửa phòng làm việc Tiền Hải Long, Tô Dương bảo Giai Tư ở bên ngoài, hắn được sĩ quan phụ tá sắp xếp gặp Tiền Hải Long. Tô Dương suy đoán có thể là trận đánh kia đã được lan truyền ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, tổng quân bộ gửi văn kiện cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Hải Long cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi xem đi, khen ngợi đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tiếp nhận văn kiện màu đỏ, trong nháy mắt liền kích động, tay hắn cầm có chút run rẩy! Đã trải qua mưa gió nhiều năm như vậy có rất ít chuyện có thể làm Tô Dương xúc động nhưng bây giờ hắn rất rất kích động! Rất rất kích động! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương khẽ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là thật! Chẳng lẽ ta còn làm văn kiện giả chơi ngươi ư? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Hải Long cảm thán nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa, đây cũng là những gì ngươi nên được, về sau.. có thể phải gọi ngươi là Tô tướng quân rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc điều chuyển Tô Dương đến Đông Nam quân bộ, Tiền Hải Long đã biết Tô Dương tuyệt đối không phải là ếch ngồi đáy giếng, sớm muộn gì cũng sẽ hóa thành Kim Long. Nhưng hắn không ngờ ngày này lại tới nhanh như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Hải Long còn thấy vui thay cả phần Tô Dương. Tuy hắn rất ghen tỵ nhưng hắn cũng cực kỳ vui mừng. Thân là thượng cấp của Tô Dương, hắn còn rất vui khi Vân quốc Liên Bang có thể có được tuấn kiệt như Tô Dương. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, mọi người tiếp xúc nhau cũng vô cùng vui vẻ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiền tướng quân đừng nói như vậy, còn chưa chính thức trao quân hàm mà! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện sớm hay muộn thôi! ͏ ͏ ͏ ͏