Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 847 - Chương 847: Đêm Hôm Khuya Khoắt

Chương 847: Đêm Hôm Khuya Khoắt

Bạch Hiểu rất rõ ràng, toàn bộ Đông Nam Bộ, an toàn nhất, đương nhiên là Đại Tiều thành. Dù là Chương Hải thành, cũng không bằng Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Hải thành tuy là có thực lực tối cường ở Đông Nam quân bộ, cao thủ rất nhiều, nhưng thành thị quá lớn, chiến tranh cục bộ phát sinh, thời gian cao thủ của quân bộ chạy đến hơi có chút chậm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Tiều thành thì khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Một toà Đại Tiều thành nho nhỏ, bốn, năm vạn nhân khẩu, không chỉ sở hữu bộ đội Ngự Thú sư tinh nhuệ, còn sở hữu ba vị cường giả Vương Giả cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba vị này, mỗi người đều là thiên tài siêu cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Có người là đệ nhất thiên tài Thủy quốc, đã từng là quốc chủ của Thủy quốc, bây giờ là tù binh, đừng xem hiện tại người ta rơi vào sương mù, nhưng thuyền vỡ còn có ba cân đinh, thực lực Vương Giả trung phẩm, tuyệt đối là sở hữu chiến lực Vương Giả thượng phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

Người gần đây là nữ thần băng sương quật khởi Liễu Mộng Vân, khả năng là nàng vừa mới được làm Vương Giả cấp, nhưng thực lực của nàng, lại làm cho vô số cường giả thế hệ trước kiêng kỵ. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho tới bây giờ, phàm là địch nhân bị nàng đóng băng, liền không có một ai có thể trốn được. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần nàng muốn, nàng có thể trong nháy mắt băng phong toàn bộ Đại Tiều thành dù là một con kiến cũng đừng nghĩ chạy ra khỏi Đại Tiều thành được! Vị cuối cùng, thì càng không cần nói nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa mới đánh một trận Phong Thần Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ dựa vào sức lực một người, đã đánh bại được một quốc gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Liên bang Vân quốc ba trăm năm qua, là tuyệt thế thiên tài có thiên phú nhất, tướng quân trẻ tuổi nhất liên bang Vân quốc. Ngự Thú sư Vương Giả cấp chết ở trên tay Tô Dương, đã sớm vượt qua số lượng hai mươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ liên bang Vân quốc, không người nào có thể phá được ghi chép này! Có thể nói là không cổ nhân nào làm được! ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt khác, năng lực thấy rõ của Tô Dương, năng lực điều tra, cũng đáng sợ đến cực hạn rồi. Dù là Thú Thần giáo, Hắc Vũ tổ chức đều cực kỳ kiêng kỵ hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi một chỗ Tô Dương đến, Thú Thần giáo, Hắc Vũ tổ chức đều là nơm nớp lo sợ, bị doạ đến lo lắng chờ đợi. Hết lần này đến đền khác bọn họ lại giết không được Tô Dương, chỉ có thể gọi gắn là “Tô cẩu” phát tiết một chút phận nộ cùng sợ hãi trong nội tâm. Loại đại nhân vật giống như Tô Dương này, giống như là mặt trời, mặc kệ đi tới chỗ nào, đều làm quỷ thần lui tránh! ͏ ͏ ͏ ͏

Trước tiên! ͏ ͏ ͏ ͏

Chính là bởi vì sự tồn tại của ba vị cường giả Vương Giả cấp thiên tài này, quân đội Đại Tiều thành đối với lực độ chưởng khống của Đại Tiều thành, Bạch Hiểu tin tưởng là, dù là cao thủ của Thiên Tỉnh hội đuổi tới, coi như biết mẹ con các nàng tiến vào Đại Tiều thành, cũng tuyệt đối không dám hành động thiếu suy nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỗ cực xa của Đại Tiều thành, hai vị cao thủ Tinh Diệu cấp sắc mặt khó coi nhìn đường chân trời, toà thành thị kia sừng sững ở đá san hô lớn trên núi màu xám đen vị cao thủ Tinh Diệu cấp ngồi trên lưng Bạo Phong Chi Ưng bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trần Giai, Nhuyễn Trùng đoàn tàu đã vào thành, dường như chúng ta đã tới chậm... ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Giai nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy làm sao bây giờ? Đà chủ mệnh lệnh là để cho chúng ta giết chết Chu Tuyết kia cùng con trai của nàng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng đó là Đại Tiều thành, nói không chừng Tô cẩu đang ở bên trong Đại Tiều thành, thành trì bình thường, chúng ta còn có biện pháp, nhưng Đại Tiều thành thì không giống vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta chính là giết hai người mà thôi, giết xong liền bỏ chạy! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Giai nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nghe nói, tên Tô cẩu kia thích liệp sát hung thú, thường thường không ở bên trong thành, sự vụ bên trong thành, đều là phó quan của hắn Liễu Mộng Vân xử lý, nếu như là Tô Dương, chúng ta hơn phân nửa là chạy không thoát được, nếu như là Liễu Mộng Vân, chỉ cần chúng ta chạy ra khỏi Đại Tiều thành, nàng cũng không có cách đối phó với chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chút quá nguy hiểm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà chúng ta cứ như vậy trở về, sẽ không có nguy hiểm chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Giai nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phải biết rằng, tiểu tử kia không có giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, đà chủ chúng ta cũng đã rất tức giận, hết lần này tới lần khác Chu Tuyết còn mang theo tiểu tử kia chạy trốn, nếu như chúng ta không giết bọn họ, không biết đà chủ sẽ xử phạt ta như thế nào... Nói, Thiên Tỉnh chúng ta sẽ ở Đại Tiều thành, cũng có thể xếp nhân thủ vào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Một vị Ngự Thú sư Tinh Diệu khác bị Trần Giai thuyết phục. Cái nhiệm vụ này, nhất định bọn họ có thể làm tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau nửa đêm, hai vị Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp, trực tiếp len lén lẻn vào Đại Tiều thành, bọn họ mới vừa vượt qua tường thành của Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong biệt thự tối cao của Đại Tiều thành, Giai Tử chậm rãi mở mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đêm hôm khuya khoắt, cũng không để cho người ta thanh nhàn! ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tử mặc bộ quân phục, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, gõ cửa phòng Tô Dương một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai? ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment