Toàn Chức Nghệ Thuật Gia ( Dịch Full )

Chương 96 - Chương 1525: Chia Làm Hai Kênh Thiếu Nhi

Chương 1525: Chia làm hai kênh thiếu nhi

Hãng phim Dreamworks, các ban ngành lớn đều đang thấp thỏm.

"Tại sao ta cảm thấy còn hồi hộp hơn cả lần chờ doanh thu phòng vé ngày đầu của "Wall-E" thế này?"

"Kênh thiếu nhi phát toàn cầu, sao có thể không lo lắng cho được?"

"Tài nguyên chính phủ rất lớn, sẽ phủ sóng đến toàn thể các thiếu nhi trên Lam Tinh."

"Yên tâm đi."

"Những bộ này đều là anime do ông chủ Ảnh Tử phụ trách mà!"

"Ảnh Tử mãi mãi là thần!"

"Dù rớt hết thì chúng ta vẫn có một bộ được chọn mà."

"Phải đó, không được chọn cũng chẳng sao, "Doraemon" của Ảnh Tử lão sư đã được chọn rồi mà, ngươi còn buồn cái nỗi gì nữa?"

. . .

Ngày xét duyệt thứ mười hai, toàn bộ các công ty đã gửi bản thảo càng thêm khẩn trương.

"Chuyện gì thế?"

"Sẽ không có vấn đề gì chứ?"

"Lại bị leo cây rồi."

"Lần này hiệp hội nghệ thuật làm ăn chậm chạp quá thể."

"Sắp hai tuần đến nơi rồi."

"Ta có dự cảm xấu."

"Nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ xảy ra bất ngờ."

"Sợ là hiệp hội nghệ thuật không chỉ đang xét duyệt phim hoạt hình thôi đâu."

"Ý ngươi là sao?"

"Ta không nghĩ ra, chờ thông báo đi, sẽ có nhanh thôi!"

. . .

Ngày thứ mười ba, đừng nhắc đến vòng anime đang điên cuồng sục sôi sắp bùng nổ nữa. Ngay cả đến công động mạng mà các bậc phụ huynh đều sốt ruột phát điên rồi.

"Sao vẫn chưa thông báo thế?"

"Hiệp hội nghệ thuật đi đâu mất rồi?"

"Không phải nói muốn làm kênh thiếu nhi sao?"

"Thời gian xét duyệt lâu quá đi."

"Rốt cuộc là tác phẩm của công ty nào được chọn thế?"

"Nhất định là top 5 rồi!"

"Chất lượng của top 5 thì không cần phải bàn cãi!"

"Chẳng phải nói Ảnh Tử cũng làm bộ anime khác ứ?"

"Nói không chừng Ảnh Tử cũng được chọn đấy."

"Việc kiểm duyệt gắt gao như vậy, sao có thể đánh bại top 5 đây?"

"Người trong giới anime đều muốn tranh đoạt với top 5, bây giờ xem ai là người có thể làm được việc đó."

. . .

Ngày thứ mười bốn, thời gian đã trôi qua được hai tuần. Cuối cùng hiệp hội nghệ thuật đã xuất hiện một lần nữa, thông báo một tin tức khiến mọi người choáng váng.

Thông báo này có nội dung như sau: "Kênh thiếu nhi sẽ được chia làm hai đài phát sóng!"

Tức là Lam Tinh sẽ có kênh thiếu nhi số nhất và kênh thiếu nhi số hai. Hiệp hội nghệ thuật đã lựa chọn ra hai mươi mươi bộ phim hoạt hình, hai đài thiếu nhi sẽ chia nhau ra phát sóng, như thế thiếu nhi sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn.

Mọi người đều sững sờ trước tin tức này, chưa kể đến việc đài thiếu nhi chia làm hai kênh. Mà hiệp hội nghệ thuật lại dùng lý do rất nhân văn, chính là để "thiếu nhi có nhiều sự lựa chọn hơn" !

Trên thực tế thì dùng hai kênh phát sóng song song sẽ làm tăng tỉ lệ cạnh tranh người xem đài.

. . .

Trong giới anime, bốn phía đều nhiệt liệt đón chờ tin này.

"Ta ngất đây."

"Khiến chúng ta chờ đợi đã đành, bây giờ hiệp hội nghệ thuật còn chia làm hai kênh, xoay chúng ta như dế vậy."

"Chẳng trách lại xét duyệt tận nửa tháng!"

"Mẹ nó, làm như thế là muốn chơi chúng ta sao?"

"Chẳng biết đây là tin tốt hay tin xấu nữa?"

"Là tin tốt."

"Dù hơi đột ngột nhưng hai kênh thiếu nhi thì cơ hội của chúng ta cũng nhiều hơn."

"Sau này phụ huynh và thiếu nhi sẽ xem kênh thiếu nhi số một, hay là kênh thiếu nhi số hai?"

"Còn phải xem kênh nào nhận được sự công nhận của phụ huynh và thiếu nhi nữa."

. . .

Trên mạng suy đoán đủ đường, cuối cùng lại khiến người ta dở khóc dở cười.

"Lại có hơn hai mươi bộ anime trúng tuyển sao?"

"Vì một đài thì chiếu không hết nên là thêm một đài nữa à?"

"Chết cười mất!"

"Khi nào đài truyền hình được thành lập?"

"Cuối cùng vẫn chưa công bố tác phẩm trúng tuyển mà?"

"Trời!"

"Mau nhìn kìa!"

"Công bố rồi đấy!"

"Kênh thiếu nhi số một sẽ phát sóng những tiết mục đơn!"

. . .

Sau khi thông báo được đăng lên, mọi người còn đang thảo luận khí thế thì hiệp hội nghệ thuật đã công bố kênh thiếu nhi số một sẽ phát sóng các tiết mục đơn.

Lịch trình bắt đầu từ buổi sáng, đến ban đêm, đều là những tiết mục ngắn hoặc là anime thiếu nhi.

Từ bốn giờ chiều đến mười giờ tối, chính là sân khấu của của mười một bộ anime dài tập được tuyển chọn. Đa số các bộ phim đều thuộc top 5 công ty sản xuất anime.

Mỗi một bộ anime trúng tuyển đều được hiệp hội nghệ thuật thông báo vô cùng rõ ràng. Đạo diễn, biên kịch, thuộc công ty nào đều có thể tìm thấy dễ dàng trên trang web chính thức.

Ngoài ra, còn có hai nhà làm phim không nằm trong top 5 cũng trúng tuyển đợt này. Một cái tên là Hoa Lan ảnh nghiệp, một cái tên là anime Hổ Phách. Xem như hai nhà này đã thành công đoạt được thị phần từ tay top 5 rồi.

"Top 5 trâu bò thật đó!"

"Phần lớn đều của top 5."

"Lần này Hoa Lan nổi tiếng rồi, vậy mà cũng đoạt được một vị trí."

"Hổ phách cũng giành được một vị trí đó thôi!"

"Còn kênh số hai đâu?"

"Kênh số hai cũng có mười một bộ phim trúng tuyển mà?"

"Chẳng lẽ vẫn do top 5 chiếm cứ các vị trí sao?"

"Ta cảm thấy chắc là như thế rồi."

"Rất ít ai có thể tranh giành được thị phần trong tay top 5 cả."

"Ảnh Tử nhất định là làm được."

"Vì sao?"

"Vì "Doraemon" được chọn đầu tiên nhưng lại không xuất hiện ở kênh số một."

"Chắc là ở kênh số hai đấy!"

"Cũng có thể vì nguyên nhân nào đó mà "Doraemon" đã bị đào thải rồi."

Đúng lúc này, danh sách tiết mục của kênh số hai cũng được thông báo.

Chương 1526: Thuật ảnh: Phân thân chi thuật (1)

Trước con mắt háo hức của vô số người trong và ngoài ngành anime, mười một bộ anime hoạt hình được trình chiếu trên kênh thiếu nhi số hai của Lam Tinh được công bố.

"Nòng nọc nhỏ tìm mẹ", "Mèo xanh tinh nghịch và ba ngàn câu hỏi", "Cậu bé hồ lô", "Chú bọt biển tinh nghịch", "Pony bé nhỏ", "Doraemon", "Siêu nhân điện quang vô địch", "Câu chuyện của Avati", "Na Tra truyền kỳ", "Những cuộc phiêu lưu của cá chép nhỏ", v. v. . .

Lịch trình cũng giống như kênh thiếu nhi số một, ban ngày là các chương trình ngắn, ban đêm trình chiếu phim hoạt hình.

"Công bố rồi kìa!"

"Kênh số hai."

"Đúng là chia làm hai đài thật."

"Doraemon trúng tuyển là sự thật."

"Ta cũng thấy rồi."

"Mấy cái anime khác do ai làm?"

"Công ty nào đó?"

"Vào xem coi thử ai làm."

"Chắc đều là tác phẩm của top 5 chứ gì."

Bọn họ lập tức mở thông tin của tác phẩm phim hoạt hình.

"Bộ thứ nhất: Nòng nọc nhỏ tìm mẹ

Đạo diễn: Ảnh Tử

Hoạ sĩ: Ảnh Tử

Chế tác: Hãng phim Dreamworks."

Cư dân mạng đều bật cười.

"Thấy chưa, ta đã nói mà, không hổ danh là Ảnh Tử."

"Đâu chỉ có mỗi "Doraemon" là trúng tuyển."

"Xem ra hắn đã thành công rồi."

"Cướp được hai miếng bánh gato từ miệng top 5."

"Chiếc bánh này có tổng cộng hai mươi mốt miếng."

"Có thể cướp được hai miếng đã là đáng gờm lắm rồi."

Mọi người không hề bất ngờ, vì công ty Ảnh Tử đột ngột tuyển người, vội vàng mở rộng quy mô là chuyện mà ai cũng biết cả. Bọn họ đều dự đoán được Ảnh Tử muốn gửi kịch bản cho kênh thiếu nhi Lam Tinh.

Xem ra bây giờ Ảnh Tử đã có thu hoạch rồi, sự thật chứng minh rằng Ảnh Tử đúng là có khiếu làm anime. Ngoại trừ việc am hiểu manga ra thì sau khi chuyển hình đều hoàn thành công việc rất xuất sắc. Dù là phim hoạt hình dài tập hay là hoạt hình điện ảnh thì hắn đều chơi tới bến.

. . .

Trong khi đang bàn luận, mọi người lại mở thông tin bộ thứ hai.

"Tác phẩm: Mèo xanh tinh nghịch và ba ngàn câu hỏi.

Đạo diễn: Ảnh Tử

Chế tác: Hãng phim Dreamworks"

Là của Ảnh Tử à? Lần này mọi người đều bất ngờ.

"Móa nó!"

"Lại là Ảnh Tử?"

"Trúng tuyển ba bộ lận ư?"

"Tư Đồ thị trong top 5, cũng chỉ trúng tuyển có ba bộ thôi."

"Doraemon của Ảnh Tử, là bộ phim hoạt hình tốt nhất từ trước đến nay của Tinh Mang."

"Nhưng mà dù như thế, tất cả đều thuộc về Ảnh Tử."

"Ảnh thần thật là ưu tú mà."

"Miễn cưỡng được xếp ngang với top 5 rồi đấy."

. . .

Khi sự kinh ngạc còn chưa vơi hết, mọi người lại xem bộ tiếp theo.

"Tác phẩm: Cậu bé hồ lô

Đạo diễn: Ảnh Tử"

Lần này sự kinh hãi đã không còn đơn thuần như trước nữa, cộng động mạng há hốc mồm khó tin.

"Mẹ nó!"

"Sao lại là tác phẩm của hắn nữa vậy?"

Điều khó tin là không chỉ dừng lại ở đây thôi đâu, mà chuyện này vẫn còn tiếp tục kéo dài.

Bộ thứ tư, Ảnh Tử. Bộ thứ năm, vẫn là Ảnh Tử. Bộ thứ sáu, cũng của Ảnh Tử. Sự kinh ngạc càng ngày càng lớn, chẳng mấy chốc đã trở nên điên cuồng.

"Hở?"

"Cái gì thế này?"

"Mình hắn thầu trọn kênh số hai?"

"Trang web của hiệp hội nghệ thuật bị lỗi rồi sao?"

"Ta mở thông tin bộ nào cũng đều do Ảnh Tử đạo diễn hết thế?"

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Ta không tin đâu."

"Chẳng lẽ toàn bộ các tác phẩm kênh thiếu nhi số hai đều là của hắn hết?"

"Mau xem những tác phẩm sau đi!"

. . .

Bọn họ sốt ruột không sao kìm được mở xem hết một lượt thông tin của mười bộ phim hoạt hình. Bộ nào cũng có xuất hiện cái tên Ảnh Tử cả, điều này chính là thứ khiến người ta khó chấp nhận được.

Hơi thở mọi người gấp gáp, khoé mắt bắt đầu co giật, thân thể run rẩy. Bọn họ dụi mắt mấy lần, mở đi mở lại trang web mấy lượt, nhưng hai chữ Ảnh Tử vẫn cứ lượn qua lượn lại trước mắt.

Nhìn chỗ nào cũng có Ảnh Tử, Ảnh Tử ở khắp mọi nơi gây ám ảnh tận tâm can người ta. Khiến lòng người sợ hãi, không dám tin đây là sự thật.

Trước màn hình máy tính, trước màn hình điện thoại, tại các châu trên Lam Tinh, có vô số đôi mắt đang trừng to. Có người sợ hãi kêu la thành tiếng, giật nảy cả mình.

Blog, club, các trang web lớn, đều đang bùng nổ.

"A a a!"

"Các ngươi có nhìn thấy không?"

"Toàn bộ các phim hoạt hình của kênh thiếu nhi số hai đều là tác phẩm của Ảnh Tử!"

"Một mình hắn, làm mười bộ anime, con mẹ nó, vậy mà toàn bộ đều được kênh thiếu nhi chọn trúng sao?"

"Không thể nào đâu."

"Sao hắn có thể làm nhanh như vậy chứ?"

"Ngươi đừng nghi ngờ nữa, hắn dùng hai tháng để giải quyết quá trình chế tác "Wall-E" . Vậy thì hắn dùng khoảng thời gian tương tự để làm mười bộ anime dài tập trúng tuyển có gì lạ?"

"Xem qua "Naruto" chưa?"

"Hôm nay ta mới biết cái gì gọi là "Phân thân chi thuật" !"

"Khó trách hãng phim Dreamworks đột nhiên tăng quy mô, hoá ra là vì để phục vụ cho ý đồ của Ảnh Tử, nên nhân lực mới không đủ."

"Top 5 bị nghiền ép rồi sao?"

"Hoàn toàn bị đánh bại rồi còn đâu!"

"Toàn bộ những tác phẩm trúng tuyển của top 5 cộng lại, chưa chắc đã nhiều bằng Ảnh Tử."

"Không thể nói như thế được."

"Chọn trúng thì đã sao, cuối cùng vẫn phải xem tỉ lệ người xem, nếu như tỉ lệ người xem quá thấp, được chọn hay bị loại cũng có khác gì nhau."

. . .

Cùng lúc đó, các công ty lớn trong giới anime đều choáng váng.

"Này?"

"Ta phải tháo mắt ra rửa mới được."

"Hiệp hội nghệ thuật bị làm sao thế?"

"Những tác phẩm đó thật sự rất hay ư? Đáng để hiệp hội nghệ thuật mở riêng cho nó một kênh truyền hình à?"

"Chơi trò gì thế này?"

"Con trai của trưởng hiệp hội văn nghệ chưa chắc đã được quan tâm như vậy!"

"Top 5 còn không được đãi ngộ như thế!"

"Ai nói cho ta biết, một mình hắn làm sao có thể chế tác ra mười bộ phim hoạt hình không?"

"Não bộ hắn lớn đến vậy ư?"

"Chẳng lẽ vẽ manga giống như chế tác hoạt hình sao?"

Chương 1527: Đại chiến tỷ suất lượt xem hoạt hình (1)

Top 5 công ty sản xuất anime đang lục đục nội bộ. Rất nhiều người còn chưa khôi phục được tinh thần, lắc lắc cái đầu để suy nghĩ thông suốt.

Khó trách cần đến hai kênh thiếu nhi mới chiếu hết được toàn bộ các tác phẩm trúng tuyển. Mười vị trí ban đầu, không hề đủ.

Vậy phải xử lý thế nào đây? Cũng chẳng thể tuyển toàn tác phẩm của Ảnh Tử. Thế nên đành phải lập ra hai kênh thiếu nhi.

"Cái gọi là kênh thiếu nhi số hai Lam Tinh, chẳng phải là kênh truyền hình hiệp hội nghệ thuật lập riêng cho Ảnh Tử sao?"

"Có thể hiểu như vậy."

"Dù tác phẩm của Ảnh Tử không phải là yếu tố tiên quyết nhưng cũng là nguyên nhân chính dẫn đến sự kiện này."

"Hiệp hội nghệ thuật coi trọng Ảnh Tử như vậy ư?"

"Chi ra như vậy là có ý gì thế này?"

"Để chúng ta thi đấu với Ảnh Tử sao?"

"Tất cả các tiết mục của hai kênh truyền hình đều giống nhau, khung giờ chiếu phim cũng y hệt, khác gì bắt chúng ta đánh nhau với Ảnh Tử chứ?"

"Một mình hắn so tài với tất cả chúng ta ư?"

"Chúng ta là top 5 đó."

"Chỉ một mảng anime thôi mà, top 5 cần phải liên thủ lại mới đối phó được một người sao?"

"Không quan trọng."

"Phải giành được chiến thắng trước đã."

"Lam Tinh không cần đến tận hai kênh thiếu nhi."

Dù là vì lý do gì, thì sàn đấu đã dựng xong. Sẽ có cuộc đại chiến giữa hai kênh thiếu nhi, đây là điều mà tất cả mọi người có thể dự đoán được.

Giới hoạt hình Lam Tinh đang hết sức căng thẳng, cùng lúc này, hãng phim Dreamworks và công ty giải trí Tinh Mang đã nhận được tin tức. Bọn họ vui mừng đến mức reo hò hoan ca.

Hãng phim Dreamworks.

"Được chọn rồi!"

"Đều được chọn rồi!"

"Nỗ lực của chúng ta không hề uổng phí!"

"Tác phẩm của Ảnh Tử lão sư là tốt nhất!"

"Nhưng lại có hai kênh thiếu nhi, phải so tài thật sao?"

"Nhất định là như thế rồi."

"Giờ chiếu của hai bên hoàn toàn trùng lặp."

"Đối thủ là top 5 đó, chúng ta phải làm sao đây?"

. . .

Bộ phận anime Tinh Mang.

"Ha ha ha!"

"Ảnh Tử lão sư quá mạnh!"

"Toàn bộ tác phẩm của chúng ta và Dreamworks đều được chọn cả!"

"Hiệp hội nghệ thuật đang lập một kênh riêng cho Ảnh Tử sao?"

"Ta có thể hiểu rằng kênh thiếu nhi số hai chính là kênh Ảnh Tử à?"

"Không sai chứ?"

"Toàn bộ các tác phẩm ở kênh số hai đều bị Ảnh thần thầu cả rồi!"

"Tiếp theo chúng ta phải nỗ lực thật tốt, giúp Ảnh thần nâng cao hiệu suất người xem trong cuộc chiến này."

. . .

Bộ phận Tv Tinh Mang, Triệu Giác vui vẻ ra mặt. Hắn không ngờ bản thân chỉ làm theo yêu cầu của Tiện Ngư phối hợp làm một bộ hiệu ứng đặc biệt với Ảnh Tử đã được chọn để chiếu trên kênh thiếu nhi.

Dù kênh thiếu nhi chia làm hai đài, nhưng giá trị của chuyện này vẫn y nguyên như thế. Không kể đến toàn bộ Lam Tinh nhưng chiếm được một nửa sự chú ý của Lam Tinh sao lại không tự hào được.

Trận chiến căng thẳng giữa hai kênh là điều chẳng thể tránh khỏi. Kẻ nào chiến thắng, từ này sẽ là lão đại trong ngành. Triệu Giác cảm thấy hiệp hội nghệ thuật tạo ra hai kênh thiếu nhi cũng vì mục đích đó.

"Hy vọng Ảnh Tử chiến thắng." Dù hy vọng đó có chút xa vời.

Đối thủ của họ chính là gã khổng lồ top 5 đó. Nhưng trước mắt có thể được trình chiếu tác phẩm trên kênh thiếu nhi thứ hai, đã là một thành tựu vô cùng hoành tráng.

. . .

Phòng làm việc, Lâm Uyên biết được tin tức thì tâm trạng vui vẻ hẳn lên. Cả mười bộ anime dài tập đều được chọn, đó là điều Lâm Uyên không bao giờ nghĩ đến. Hắn cũng chưa từng nghĩ rằng hiệp hội nghệ thuật sẽ vì thế mà thành lập hai kênh thiếu nhi.

"Điều đó là tất nhiên." Kim Mộc phân tích: "Hiệp hội nghệ thuật xây dựng hai kênh thiếu nhi, là giao quyền lựa chọn cho khán giả. Nội bộ bọn họ rất khó để phán đoán chính xác, chắc đã tranh cãi nảy lửa, nếu không đã chẳng mất đến nửa tháng, suýt nữa là qua tết luôn."

"Ừ." Lâm Uyên gật đầu: "Tại sao toàn bộ tác phẩm của ta đều đặt ở kênh số hai?"

Kim Mộc suy nghĩ một chút rồi nói: "Số lượng tác phẩm của ngươi quá nhiều, hơn nữa phong cách tác phẩm khá đặc biệt. Có vài phong cách còn chưa biết được mức độ hiệu quả, phải thử nghiệm một thời gian. Đại chiến lượt xem là chuyện bắt buộc phải diễn ra.

Chúng ta cần chuẩn bị sớm, tốt nhất là dùng thực tích để chứng minh sức hấp dẫn của bộ phim hoạt hình. Đồng thời mau chóng hoàn thành tất cả, nếu như chúng ta làm tốt, nói không chừng sau này hoạt hình của kênh số hai đều bị ngươi thầu hết."

Kim Mộc ngừng vài giây rồi nói tiếp: "Hiệp hội nghệ thuật đã liên hệ với ta, ý tứ bảo rằng tạm thời giao kênh thiếu nhi số hai cho Ảnh Tử, chắc ngươi sẽ hiểu những lời này có ý gì chứ?"

"Được rồi." Lâm Uyên gật đầu.

Thật ra Lâm Uyên làm hoạt hình là hướng đến sự đa dạng trong cách thể loại. Thể loại nào cũng có, sẽ có thể loại kén người xem nên chịu chút thiệt thòi.

Ví dụ như "Nòng nọc nhỏ tìm mẹ" vậy. Đó là anime thuỷ mặc, tính nghệ thuật rất cao, không dùng đến thì thật đáng tiếc. Độ dài của nó cũng không bao nhiêu, có thể dùng để gia tăng danh tiếng của Ảnh Tử với người lớn.

Nổ ra trận chiến hiệu suất với kênh thiếu nhi số một sao?

Lâm Uyên xem xét lại độ dài của các tác phẩm, điều chỉnh những chỗ cảm thấy không ổn.

Lúc này, Kim Mộc cười nói: "Sắp hết năm rồi, không biết năm nay xuân vãn có mời ngươi không?"

Lâm Uyên nói: "Tám thiệp mời."

Kim Mộc ngạc nhiên bảo: "Toàn thể các châu đều mời ngươi sao?"

Chương 1528: Đại chiến tỷ suất lượt xem hoạt hình (2)

Lâm Uyên gật đầu, mấy tháng trước, tám tổ tiết mục xuân vãn của các châu đều gửi thiệp mời cho Tiện Ngư. Nhưng hắn đều từ chối cả, năm ngoái chính hắn làm xuân vãn, giày vò suốt mấy tháng, thật sự quá mệt rồi.

Năm nay hắn chỉ muốn ở nhà, cùng người nhà xem TV. Còn nhóm ca sĩ Ngư vương triều đều nhận lời mời tham gia xuân vãn của Tần Châu. Vừa khéo, xuân vãn năm nay do Tần Châu tổ chức cũng xem như là chủ nhà, vẫn nên nể mặt tham gia.

"Xem ra Trung Châu đã công nhận Tiện Ngư rồi." Kim Mộc cảm thán nói.

Ai mà ngờ Trung Châu còn chưa sát nhập đã coi trọng Tiện Ngư như vậy rồi? Đều nhờ vào biểu hiện của Tiện Ngư tại nhạc hội Lam. Tại Lam Tinh, có thể khiến Trung Châu kiêu ngạo để mắt đến người ngoại châu, thật ra chẳng có mấy ai.

"Ừ." Lâm Uyên không quá quan tâm đến đề tài này, hắn đang để tâm đến Ảnh Tử nhiều hơn.

"Khi nào thành lập kênh thiếu nhi?"

"Hai mươi."

"Vậy ta chuẩn bị một chút."

"Chuẩn bị cái gì?"

"Xem còn có thể làm phim anime nào đây?"

"Ông chủ?"

"Sao thế?"

"Ở bên cạnh ngươi, ta thường xuyên cảm thấy mình giống như người đi sau thời đại vậy."

. . .

Hai kênh thiếu nhi, hai mươi hai bộ phim hoạt hình. Hiệp hội nghệ thuật cố tình châm ngòi cuộc chiến. Sau khi cộng động mạng các châu bị chấn kinh xong, đã dần dần ý thức được mục đích thật sự của việc thành lập hai kênh thiếu nhi.

Thời gian, loại hình tiết mục, hoàn toàn trùng khớp với nhau. Việc lập hai đài thiếu nhi thật vô nghĩa, Lam Tinh chỉ cần một kênh thiếu nhi là đủ.

Hiệp hội nghệ thuật làm như vậy, chẳng khác nào để trắng kết quả xét duyệt. Quyền lực xét duyệt thật sự, đã được hiệp hội nghệ thuật giao cho quần chúng. Nói đúng hơn chính là giao cho các bậc cha mẹ và đám trẻ.

"Việc này sẽ thú vị lắm đây."

"Toàn bộ kênh số hai đều là tác phẩm của Ảnh Tử, còn phần lớn kênh số một là tác phẩm của top 5."

"Trận chiến này, một mình Ảnh Tử pk Top 5 à?"

"Chơi thế ai chơi lại?"

"Tuỳ tiện chọn một nhà trong top 5 ra đều có thể đánh bại Ảnh Tử. Làm sao Ảnh Tử có thể đối đầu với sự liên kết của năm nhà được?"

"Đúng thế."

"Chưa chắc đâu nha!"

"Ngươi vẫn không hiểu đám người Tiện Ngư ư, một địch trăm đấy!"

"Nếu là Tiện Ngư và Sở Cuồng thì ta sẽ tin họ làm được, nhưng Ảnh Tử chưa chắc nhé!"

"Ngươi đã quên, manga club đã chết như thế nào à?"

"À!"

"Không thể nào!"

"Bị Lăng Không hại chết."

"Ha ha!"

Dám chơi dám chịu, trong lòng mọi người hơi dao động một chút. Chủ yếu là vì Ảnh Tử được xếp chung với Tiện Ngư và Sở Cuồng, bọn họ lại là những quái vật biến thái chẳng ai sánh kịp.

Ngay cả Ảnh Tử được cho là người có năng lực yếu nhất cũng đã đạt được chiến tích huy hoàng khiến người ta phải trầm trồ. Danh hiệu thần manga chỉ là hư danh thôi sao? Tất nhiên là không phải rồi, Ảnh Tử đã dùng "Wall-E" để chứng minh thực lực đạo diễn anime của mình.

Sản xuất anime dài tập và anime điện ảnh rất khác nhau, nhưng người có thể chế tác anime điện ảnh thì khi sản xuất anime dài tập sẽ không thua kém bản điện ảnh là bao.

Hiệp hội nghệ thuật đã tạo dựng võ đài cho Ảnh Tử, vậy nhất định tác phẩm của Ảnh Tử rất khá. Thậm chí là có đủ tư cách để tranh giành cấp bậc với top 5 nên mới xuất hiện tình huống như vậy.

Nghĩ như thế, nên cộng đồng mạng càng mong chờ được xem trận chiến giữa hai kênh thiếu nhi. Chắc chắn sẽ rất khốc liệt, đặc sắc và tràn ngập sự thú vị.

Kênh thiếu nhi số một Lam Tinh, dù đài truyền hình còn chưa chính thức sáng lập nhưng các bộ ngành lớn đã được thành lập, giám đốc đài cùng với ban lãnh đạo đều được đinh xong.

Lúc này các bộ phận liên quan đều vô cùng bận rộn, nhóm lãnh đạo vừa nhậm chức càng không có cơ hội nghỉ ngơi.

"Trọng điểm vẫn là phim hoạt hình."

"Tỉ lệ người xem kênh thiếu nhi sẽ hiện ra ở đây!"

"Chúng ta cần phải chú ý quan sát đến tỉ suất người xem để điều chỉnh thay đổi theo cho phù hợp."

"Tỉ lệ người xem không tốt thì nhanh chóng cắt giảm, đổi thành bộ phim khác."

"Hai đài là đối thủ của nhau."

"Đánh bại bọn họ chúng ta mới được yên ổn."

"Vì hai kênh đều là kênh thiếu nhi Lam Tinh, đối tượng người xem và thể loại cũng giống nhau. Thế nên chúng ta cần phải cố gắng nhiều hơn nữa, khán giả mà xem bọn họ sẽ chẳng xem đài chúng ta đâu."

"Chúng ta phải tự tin lên, không được để thua kém."

"Công ty của chúng ta là top 5 đứng đầu ngành sản xuất phim ảnh."

"Dù đài số hai của Ảnh Tử không tệ nhưng chẳng thể so sánh với top 5 được đâu."

. . .

Kênh thiếu nhi số hai Lam Tinh, cũng có tình cảnh bận rộn y hệt đài số một.

"Khâu xét duyệt hoạt hình đã hoàn tất."

"Biên tập không cần điều chỉnh nữa."

"Hãng phim Dreamworks làm rất tốt."

"Hoạt hình Tinh Mang cũng rất tốt."

"Bộ hoạt hình quay bằng hiệu ứng đặc biệt có cần chuyển xuống khung giờ đêm không?"

"Giờ vàng phát "Doraemon" đi."

"Bộ mở màn ngày đầu tiên sẽ là "Nòng nọc nhỏ đi tìm mẹ", nhưng tác phẩm này chỉ có mười lăm phút, hiệp hội nghệ thuật quyết định dùng bộ này để chiếu sao?"

"Phải đó!"

"Là tác phẩm của ai?"

"Vẫn là Ảnh Tử."

"Ha ha, tên này đúng là thầu toàn bộ phim hoạt hình của kênh thứ hai chúng ta mà."

Chương 1529: Trẻ con người lớn đều xem

Làm hoạt hình thuỷ mặc "Nòng nọc nhỏ tìm mẹ" là vì danh tiếng. Hoạt hình ngắn như vậy, không thể chiếu tận mấy ngày đâu, chỉ một ngày là xong rồi.

Nhưng Lâm Uyên đã làm xong bộ tiếp theo lấp vào khung giờ đó, "Tây du ký" phiên bản hoạt hình. Tinh Mang vẫn đang làm phiên bản hoạt hình của Tây du. Trước đó tiến độ không ổn, cho nên Lâm Uyên vẫn luôn thúc giục.

Sau nhiều lần thay đổi bản dựng, rốt cuộc đã hoàn thành được một phần. Lâm Uyên quyết định vừa chiếu vừa cho sản xuất, đây cũng là việc Tinh Mang có thể đảm nhận trong lúc này.

Các châu hợp nhất xong, bộ Tây du ký không ngừng trở nên phổ biến. Phim hoạt hình cũng trở thành sản phẩm ăn theo được săn đón nhiều nhất. Tôn Ngộ Không chính là sát chiêu mà Lâm Uyên luôn ẩn giấu.

. . .

Cứ như vậy, mấy ngày kế tiếp, trên mạng càng lúc càng náo nhiệt.

"Hai kênh thiếu nhi sắp phát sóng, mọi người định xem đài một hai đài hai?"

"Ta chọn đài số một."

"Ta là fan của top 5."

"Đài số hai chỉ có tác phẩm của Ảnh Tử, làm sao trâu bò bằng đài số một. Top 5 cộng với hai công ty có thực lực mạnh mẽ tất nhiên phải đè ép một mình Ảnh Tử rồi."

"Ta lại muốn cược đài số hai có thể chiến thắng."

"Người ủng hộ đài số hai không nhiều."

"Nhiều thì không nhiều nhưng chẳng ít đâu, ta cũng ủng hộ đài số hai, vì ta đã đọc qua tất cả manga của Ảnh Tử. Trong mắt của ta, năng lực thật sự của Ảnh Tử đã bị mọi người đánh giá thấp. Cuối cùng phải xem phim hoạt hình thế nào đã, mới biết hắn có làm tốt hay không chứ. Toàn bộ những tác phẩm của hắn, chẳng có cái nào tệ đâu."

"Đúng là đài số hai có phần thắng cao hơn."

"Dù top 5 rất trâu bò, nhưng bọn họ chỉ là một nhánh trong cả cái tập đoàn lo. Lo là bên tổng bộ Trung Châu ấy, ra tay một cái khiến ai cũng phải nể sợ. Đây chính là cơ hội của Ảnh Tử, dù cơ hội này hơi mong manh một chút."

"Ý tứ của chính phủ rất rõ ràng."

"Đài số một hay đài số hai sao? Nhất định phải có một đài quan trọng hơn."

"Ít nhất đài số hai có một tác phẩm đang hót, còn đài số một lại chẳng có, đó chính là Doraemon."

"Bộ đó đúng là đỉnh thật."

"Đó chỉ là một bộ duy nhất trong mười bộ hoạt hình thôi mà, không thể cứ trông chờ vào mèo máy xanh được."

Không chỉ có cộng đồng mạng xôn xao, mà những người trong ngành cũng đang thảo luận sôi nổi. Nhưng điểm khác biệt giữa người bình thường và người trong nghề chính là trình độ.

Trình độ của top 5 thì mọi người đã nắm chắc, còn trình độ của Ảnh Tử thì mọi người vẫn còn mờ mịt.

Nói hắn không giỏi thì có thành tích của "Doraemon" bày ra ở đó. Nói hắn giỏi thì hắn chỉ có mỗi một bộ "Doraemon" là so được với người ta. Thuần tuý là một người mới trong giới làm hoạt hình này.

Tất nhiên, "Wall-E" cũng đạt được thành công vang dội, tuy là bản điện ảnh nhưng miễn cưỡng vẫn có thể tính vào. Muốn người khác công nhận hắn, phải dựa vào bản lĩnh của chính Ảnh Tử rồi.

Bây giờ bọn họ đang rất tò mò, không hiểu vì sao Ảnh Tử lại được hiệp hội nghệ thuật coi trọng như thế?

. . .

Thời gian trôi qua rất chậm, vào những ngày cuối cùng có người còn đếm ngược.

Bốn ngày, ba ngày, hai ngày, một ngày. Cuối cùng, ngày hai mươi đã đến. Khi ấy Lam Tinh chỉ còn một tháng nữa là sẽ chào đón mùa xuân đến cùng với sự hợp nhất của Trung Châu.

Theo lý mà nói toàn thế giới đang mong chờ khoảnh khắc tám đại châu của Lam Tinh hoàn toàn hợp thành một thể, đâu đâu cũng phải thảo luận không ngớt. Nhưng chẳng có ai ngờ rằng, mấy châu ấy lại bị tin tức kênh hoạt hình sắp ra mắt thu hút sự chú ý.

Lúc này, bảy đại châu, người người nhà nhà đều mở tivi.

"Trình chiếu rồi!"

"Kênh thiếu nhi số một."

"Kênh thiếu nhi số hai cũng chiếu rồi."

"Dấu hiệu của kênh số hai đặc biệt thật đấy."

"Giống một cái bóng nhỉ?"

"Ha ha, đúng là trùng hợp, nhưng rất thú vị."

"Khi nào thì phim hoạt hình sẽ bắt đầu chiếu?"

"Bốn giờ chiều thì phải."

"Không phải bốn giờ đâu, chính phủ đã điều chỉnh năm giờ rồi, chắc là cân nhắc đến thời gian tan học của bọn nhỏ."

"Được đó."

"Bây giờ mới chỉ quảng cáo thôi."

"Thì phải thu phí quảng cáo chứ, dù gì cũng là đài truyền hình mới mà."

Trong khi mọi người chờ đợi hoạt hình được chiếu thì hai nhà đài cùng nhau cho chạy quảng cáo, bọn họ thừa biết sức hút của ngày đầu công bố kênh mới lớn đến mức nào. Sau khi chạy xong quảng cáo, thời gian cũng sắp điểm đến số năm.

. . .

Kênh thiếu nhi số một, kênh thiếu nhi số hai. Nhân viên của hai bên đều đang làm việc vô cùng khẩn trương để khống chế các nội dung trình chiếu, ngay cả giám đốc đài và ban lãnh đạo sau hậu trường cũng như thế, đều đang quan sát tỉ lệ người xem.

"Thời gian đếm ngược bắt đầu!"

"Đừng làm sai phụ đề!"

"Dùng bản đã chỉnh sửa tối qua ấy!"

"Các bộ phận kiểm tra lần cuối nào!"

"Đừng để tiếng và hình ảnh không đồng bộ, trước đó đã xảy ra sơ suất rồi."

"Đúng giờ rồi!"

"Chính thức phát sóng."

"Theo dõi sát sao tỉ lệ người xem."

Năm giờ đúng, thao tác cả hai bên đều đồng bộ. Kênh số một chiếu bộ phim hoạt hình "Chiến thần thiếu niên", kênh số hai chiếu bộ phim "Nòng nọc nhỏ tìm mẹ" .

Cộng đồng mạng đã chuẩn bị sẵn sàng, có người xem đài một có người xem đài hai. Không phải bọn họ đều thích xem hoạt hình nhưng có rất nhiều người ham vui, nhân tiện tìm lại hương vị tuổi thơ.

Đám trẻ con vừa tan học hoặc vừa được cha mẹ đón từ nhà trẻ về hay là nghe được tin tức từ miệng giáo viên, đến nhà một cái là la hét đòi xem phim hoạt hình, nói là nhiệm vụ do giáo viên đưa ra. . .

Quyết định của hiệp hội nghệ thuật nên các giáo viên rất phối hợp, còn Lâm Uyên đang ngồi trên ghế sofa, yên lặng xem phim hoạt hình "Nòng nọc nhỏ tìm mẹ."

Chương 1530: Trái tim trẻ thơ

Kênh thiếu nhi số một, đang chiếu bộ phim hoạt hình "Chiến thần thiếu niên" .

"Chậc chậc."

"Đây là phim hoạt hình của Tư Đồ thị sao?"

"Hiệu ứng không tệ."

"Phim hoạt hình bây giờ trông đẹp hơn mấy bộ hồi đó chúng ta xem rất nhiều."

"Đúng vậy."

"Nhưng ta lại cảm thấy không có được cảm giác như lúc còn nhỏ."

"Cảm giác ấm áp thân thuộc đó."

"Ừ, đúng là như thế."

"Ta cũng cảm thấy như thế đó."

Phim hoạt hình trong mắt người trưởng thành và trong mắt trẻ con hoàn toàn không giống nhau. Sau đó không lâu, đài số một lại trình chiếu một bộ phim hoạt hình khác. Lần này lấy đề tài thần thoại, gọi là "Hồng hoang tiền truyện" .

"Hở?"

"Hoạt hình Hồng hoang sao?"

"Tiền truyện?"

"Đúng là thú vị!"

"Con à, con có thích không?"

"Thích lắm!"

"Thích thì tốt."

"Ba cũng thích nữa."

"Từ nhỏ mẹ con đã xem Hồng hoang mà lớn lên."

"Xem thấy Hồng Hoang hay không?"

"Đệ nhị hoạt hình trong lòng ta."

"Vậy bộ thứ nhất thì sao?"

"Tây du ký."

Phim hoạt hình Hồng Hoang khiến phụ huynh cảm thấy vui vẻ. Không làm theo nguyên tác mà làm phần tiền truyện.

Thiết lập cốt truyện rất thú vị, có rất nhiều phụ huynh vô cùng yêu thích Hồng Hoang. Dù là trẻ con lần đầu tiếp xúc với Hồng hoang cũng cảm thấy bộ này rất hay.

. . .

Kênh thiếu nhi số hai, Lâm Uyên đang say sưa xem phim hoạt hình trên ghế sofa, còn rủ người nhà cùng xem nữa: "Đây là tác phẩm mới nhất do bạn con đạo diễn đó."

"Gâu gâu gâu." Chẳng biết từ khi nào Nam Cực đã đến gần bên, dựa vào người Lâm Uyên.

Chị gái cũng tới ngồi cạnh hắn, chen chúc giành chỗ với Nam Cực. Nam Cực chỉ đành ấm ức tới ngồi bên trái. Em gái hắn bất ngờ chạy tới, Nam Cực nhìn thấy nàng thì dứt khoát cuộn tròn người trên ghế sofa, thức thời nhường chỗ.

Mẹ hắn đang nấu cơm, thấy ba anh em ngồi cùng nhau xem phim hoạt hình thì không nhịn được mỉm cười. Đám nhóc nhà bà đã lớn cả rồi, vậy mà còn thích xem hoạt hình.

"Mẹ ơi, xem cùng chúng con không?"

"Mẹ bận làm đồ ăn tối rồi."

"Chúng ta xem."

"Xem được không?"

"Rất hay."

"Ta đang nói về tranh ấy."

"Do Ảnh Tử vẽ sao?"

"Khả năng vẽ tranh thuỷ mặc quá tốt!"

"Ta cảm thấy cốt truyện được triển khai rất tốt."

"Làm cho con nít xem, hơi ngốc nghếch một chút."

"Chị không phải trẻ con sao?"

Ba người họ vừa trò chuyện vừa xem bộ phim "Nòng nọc nhỏ tìm mẹ" .

. . .

Sau mười lăm phút, lại đến "Mèo máy xanh và ba ngàn câu hỏi" phát sóng.

Một tập, hai tập, ba tập, trong một ngôi nhà nào đó, có đứa trẻ đang khoa chân múa tay.

"Anh mèo" .

"Mèo xanh xinh đẹp là bạn tốt."

"Chuột thật là nghịch ngợm."

"Các bạn nhỏ, các bạn đã học được chưa?"

"Con ngoan, học xong chưa?"

"Học xong rồi ạ!"

Đứa trẻ lớn tiếng trả lời, trên mặt cha mẹ nó lộ ra nụ cười hài lòng. Bộ phim hoạt hình này rất hay, dù cốt truyện hơi ngốc nghếch nhưng mục đích vẫn là phổ cập tri thức cho đám trẻ.

Khó trách tên là "Mèo xanh tinh nghịch và ba ngàn câu hỏi", mỗi một tập phim đều sẽ dạy cho trẻ con một tri thức mới.

. . .

Sau đó, lại phát sóng "Cậu bé hồ lô" .

"Bản lĩnh của cậu bé hồ lô thật lớn!"

"Ta là ông nội của ngươi."

"Này!"

"Tiểu yêu tinh kia!"

"Xem ta đánh ngươi đây!"

"Yêu tinh mau thả ông nội ta ra!"

"Nếu không ta đập nát động phủ của người!"

Trẻ con ngồi trước tivi, mặt mũi đỏ hồng, biểu cảm đa dạng. Đứa trẻ này đã lên lớp một, không hề thích những bộ hoạt hình có nội dung quá đơn giản, nhưng đối với cậu bé hồ lô thì rất nhiệt tình.

. . .

Sau khi cậu bé hồ lô kết thúc, chính là "Chú bọt biển tinh nghịch" lên sóng.

"Chuyện gì thế này?"

"Dễ thương ghê đó."

"Bọn nhỏ có hiểu không?"

"Hiểu mà."

"Chú bọt biển tinh nghịch!"

"Nội dung vô cùng đáng yêu."

"Đúng là đáng yêu thật đấy."

"Cảm giác bộ phim này dành cho người lớn xem."

"Đúng thế, ta cũng thấy như vậy, so với mấy bộ khác thì thú vị hơn nhiều."

. . .

Sau đó, đến phiên "Pony đáng yêu", đôi mắt của mấy bé gái bắt đầu tỏa sáng.

"Đáng yêu quá đi."

"Dễ thương thật đó."

"Quá xinh đẹp."

"Pony dễ thương ghê."

"Ma pháp thật lợi hại."

Sự nhiệt tình của các bé gái gia tăng đến cực hạn. Mấy bé trai cũng có đứa thích bộ phim này, nhưng hầu hết đều là các bé gái. Không cần nghĩ cũng biết bộ phim này sinh ra là để dành riêng cho mấy bé gái rồi.

. . .

Anh hùng lên sóng, bộ phim được quay đặc biệt "Siêu nhân điện quang vô địch" .

"Ca khúc chủ đề vô cùng hay."

"Siêu nhân điện quang thật đẹp."

"Vô địch, vô địch!"

"Biến thân."

"Đánh bại đám quái thú xấu xa này."

"Ha ha!"

"Ta rất thích."

Đây sẽ là chủ đề khiến các bé đã đi nhà trẻ và học sinh tiểu học rất thích.

. . .

Thể loại thần thoại, có Na Tra truyền kỳ.

"Đây là hoạt hình về Na Tra sao?"

"Hoá ra Na Tra sinh ra đã là một quả cầu!"

"Sư phụ của Na Tra rất lợi hại."

"Hỗn thiên lăng!"

"Vòng càn khôn!"

"Phong Hỏa luân."

Cậu bé mặc trên mình chiếc yếm đỏ chói. Quanh thân phấp phới Hỗn thiên lăng đỏ rực, dưới chân đạp lên Phong hoả luân sáng chói, còn Vòng càn khôn thì xoay chuyển trong tay. Đó chính là người thiếu niên anh hùng Tiểu Na Tra,

Chương 1531: Tỉ suất xem hoạt hình (1)

Lúc này, bắt đầu chiếu cá chép nhỏ.

"Hiệu ứng dưới đáy biển làm rất tốt."

"Cá chép nhỏ thật sự rất đáng yêu."

"Câu chuyện rất thú vị."

"Cá chép nhỏ có rất nhiều bạn tốt."

"Cá chép vượt long môn!"

"Đây chính là cuộc phiêu lưu của Cá chép!"

Rất nhiều người bị hấp dẫn.

. . .

Đương nhiên còn có, "Doraemon", "Kiện tướng bóng đá", "Câu chuyện của Avati" . Suốt mấy giờ liên tiếp chiếu phim hoạt hình không hề gián đoạn. Có bộ thích hợp với bé trai, cũng có bộ thích hợp với bé gái, thậm chí có bộ còn dành cho người lớn.

Mười bộ phim hoạt hình đa dạng về các kiểu phong cách và nội dung. Có hành trình phiêu lưu, có phổ cập khoa học, có cố gắng kiên trì, có vui vẻ, có thần thoại, có khoa huyễn, có ma pháp, có nghệ thuật. . .

Vân vân và mây mây.

Có nhiều người lúc bắt đầu xem kênh số hai chỉ vì ham vui thôi, hiếu kỳ không biết Ảnh Tử có thể làm ra được những bộ anime như thế nào mới nhận được sự công nhận của hiệp hội nghệ thuật như thế.

Nhưng mà, khi bọn họ xâu chuỗi cả bức tranh tổng thể lại, đã hiểu ra lý do vì sao Ảnh Tử được coi trọng. Thậm chí rất nhiều người lớn, tìm lại được hứng thú khi xem phim hoạt hình của Ảnh Tử. Đây là điều mà nhiều người trước đó không hề nghĩ đến.

"Đa số đều rất thú vị."

"Bắt đầu là "Nòng nọc nhỏ đi tìm mẹ" tuy ngắn nhưng trình độ vẽ tranh thuỷ mặc vô cùng lợi hại."

"Lần đầu tiên ta được xem hoạt hình thuỷ mặc đó."

"Ta lại thích "Chú bọt biển tinh nghịch hơn" ."

"Đó không phải là anime làm riêng cho người lớn xem sao?"

"Trẻ nhỏ có thể xem nhưng nói thật có nhiều thứ đám trẻ sẽ không hiểu đâu."

"Ta và con trai cùng xem "Kiện tướng bóng đá" rất vui này."

"Kiện tướng bóng đá đúng là rất đỉnh."

"Có chút giống "Slam Dunk", nhưng lại là chủ đề bóng đá."

"Câu chuyện của Avati lại là rối gỗ."

"Không ngờ rối gỗ cũng làm được phim hoạt hình, thần kỳ thật đấy!"

"Rối gỗ thì đã sao?"

"Cậu bé hồ lô được tạo từ việc cắt giấy đó."

"Là thật hay giả thế?"

"Hoàn toàn không nhận ra đó."

"Phim hoạt hình của Ảnh Tử làm ta cảm thấy rất thú vị."

"Đúng thế, khiến ta có lại cảm giác xem hoạt hình lúc nhỏ."

"Dường như ta được trở về tuổi thơ."

"Ta vẫn rất thích Doraemon, bộ phim đó có tính chữa lành rất cao."

Thích, vô cùng yêu thích, kênh thiếu nhi số hai được vô số người chào đón nồng nhiệt.

Ngày hôm sau, trên truyền thông đều tràn ngập tin tức về hai đài thiếu nhi vừa phát sóng.

“Danh tiếng các tác phẩm kênh số một cực cao!”

“Thảo luận về các tác phẩm kênh số hai!”

“Rối gỗ, cắt giấy, thuỷ mặc, hoạt hình là một loại hình nghệ thuật!”

“Tỷ suất lượt xem hai kênh thiếu nhi sắp xuất hiện, vòng đầu tiên ai sẽ thắng đây?”

“Kết quả tỷ suất kênh hoạt hình sắp có, chuẩn bị đếm ngược.”

“Tác phẩm của top 5, luôn đạt được tiêu chuẩn rất cao.”

“Khiến người ta liên tục bất ngờ: Ảnh Tử, một mình gầy dựng một kênh sao?”

Dù là với người trong ngành hay người ngoài ngành, tin tức này rất hot, khơi mào vô số cuộc thảo luận sôi nổi tại cách châu. Sau ngày đầu công chiếu, thứ duy nhất có thể so sánh chính là tỉ suất người xem.

Cư dân mạng đều đang chờ đợi tỉ suất người xem được công bố, rất nhiều bậc phụ huynh chuẩn bị dựa vào tỉ suất này để tham khảo.

Nếu tỉ suất người xem của một đài truyền hình càng cao, thì sau này khi mọi người lựa chọn kênh thiếu nhi, nhất định sẽ nhớ đến đài có tỉ suất cao đó. Về điểm này thì dù là đài số một hay đài số hai đều chuyện đáng mong chờ, liên quan đến vấn đề sống còn tồn vong của toàn bộ đài.

Kênh thiếu nhi số một.

“Vẫn chưa có tỉ suất người xem sao?”

“Giám đốc cứ yên tâm!”

“Dù là độ nổi tiếng hay sự yêu thích của quần chúng đều không có gì sai sót.”

“So với việc chúng ta được khen ngợi thì đài số hai chỉ có mức độ thảo luận thôi.”

“Thảo luận gì thế?”

“Đài số hai có hoạt hình “Chú bọt biển tinh nghịch”, có rất nhiều người nói rằng tác phẩm này không thích hợp cho trẻ nhỏ mà hợp với người lớn hơn.”

“Còn một chuyện nữa.”

“Bộ anime thuỷ mặc “Nòng nọc nhỏ tìm mẹ” của đài số hai nhận được cơn mưa lời khen từ các bậc cha mẹ nhưng lại không khơi gợi được hứng thú với đám trẻ con, đúng là có tiếng chẳng có miếng mà.”

Kênh thiếu nhi số hai.

“Tình hình tổng thể kênh thiếu nhi số một rất tốt, người ngoài đều đang khen chất lượng của top rất ổn định.”

“Ha ha.”

“Cùng chung suy nghĩ với ta.”

“Ổn định là một lời khen, nhưng đôi khi cũng là một khuyết điểm chí mạng.”

“Sao lại nói như thế!”

“Không có gì bất ngờ cả.”

“Trình độ của top 5 ra sao thì mọi người đều đã biết, không thể nào làm hoạt hình tệ được. Nhưng lại chẳng gây được bất ngờ cho quần chúng, đây mới là vấn đề top 5 cần lưu ý.”

“Vậy chúng ta có tạo được bất ngờ không?”

“Ngươi xem thử mấy bộ phim của đài chúng ta đi, còn chưa đủ sáng tạo, bất ngờ à?”

Người trong nghề cũng đang thảo luận sôi nổi.

“Các ngươi đã xem hoạt hình của đài mấy?”

“Ta xem đài số một.”

Chương 1532: Tỉ suất xem hoạt hình (2)

“Top 5 mà ra tay thì lợi hại rồi, thể loại hoạt hình cũng rất phong phú, từ kịch bản đến đồ hoạ đều xuất sắc, không hề có bộ nào thua kém cả.”

“Tiêu chuẩn của top 5 chính là một ranh giới hoàn hảo.”

“Có ai xem đài số hai không?”

“Ta.”

“Thấy thế nào?”

“Ta cũng không biết phải nói như thế nào, tóm lại là một cảm giác rất đặc biệt.”

“Nói thử nghe xem nào?”

“Ngươi đã xem qua anime thuỷ mặc chưa, cả anime cắt giấy nữa, hoặc là anime rối gỗ?”

“Hả?”

“Xem ra ngươi chưa từng nghe qua rồi, những thể loại đó đều thuộc về hoạt hình của người trưởng thành, ngươi từng xem qua chưa?”

Top 5 cùng với hai công ty trúng tuyển hoạt hình ở kênh số một, đang cười nói rôm rả.

“Xem ra có thể mở tiệc ăn mừng được rồi.”

“Không vội làm gì, trước tiên nghĩ cách làm thêm vài tác phẩm đi. Đây là một cuộc chiến lâu dài, sau khi có bộ hoàn tất thì phải có dự án mới lên thay, chúng ta cần phải giành được càng nhiều cơ hội dự bị càng tốt.”

“Nói thế cũng đúng.”

“Ngươi không lo lắng về đài số hai sao?”

“Ảnh Tử vô cùng kỳ bí đó.”

“Ta cố tình tìm hiểu tình hình của đài số hai, đúng là Ảnh Tử rất có tài, chế tác những loại anime mà người khác không thể tưởng tượng nổi. Nhưng ta cảm thấy Ảnh Tử đang đi đường tắt, quả thực đã dùng việc sáng tạo cái mới để gây sự chú ý. Tuy một mình một lối riêng rất đáng khen ngợi nhưng cái chúng ta cần chính là tỉ suất người xem. Hơn nữa phong cách chúng ta chọn là hoạt hình truyền thống, rất dễ tiếp cận với quần chúng nhỏ tuổi.”

“Ha ha.”

“Ta nghe nói thậm chí đài số hai còn đặc biệt làm riêng phim anime cho bé gái, tên là “Pony đáng yêu”. Rõ ràng có thể ăn trọn thị phần khán giả, vậy mà còn cố tình làm riêng hoạt hình cho bé gái làm gì không biết?”

“Ta cảm thấy vẫn rất ổn mà.”

“Ý tưởng thì tốt đó, nhưng vẫn là câu nói kia, quan trọng nhất chính là tỉ suất người xem. Phong cách hoạt hình truyền thống là ổn định nhất, dùng nhiều chiêu trò như thế chỉ khiến người ta cảm thán, chứ không khiến khán giả xem nhiều hơn được.”

Trên mạng, cư dân mạng đều đang bàn tán.

“Còn mười phút nữa sẽ công bố tỉ suất người xem, các ngươi cảm thấy kênh nào sẽ thắng?”

“Hỏi thừa làm gì.”

“Nhất định là đài số một rồi.”

“Top 5 quá trâu bò.”

“Tác phẩm hoạt hình của Hổ Phách không tệ.”

“Còn có Hoa Lan ảnh nghiệp nữa.”

“Đều là những công ty đỉnh của chóp không à.”

“Vã mồ hôi luôn đó.”

“Không ai ủng hộ đài số hai sao?”

“Ta cảm thấy đài số hai không tệ, tổng thể để lại ấn tượng vô cùng tốt. Nhưng trên mạng có người phân tích rằng những thể loại mà đài số hai trình chiếu chỉ tập trung vào một bộ phận khán giả chứ không bao quát được hết. Ví dụ bộ mở đầu hôm qua là “Nòng nọc nhỏ tìm mẹ”, trẻ con xem thứ đó thì hiểu gì về anime thuỷ mặc chứ?”

“Còn có Chú bọt biển tinh nghịch nữa, là hoạt hình dành cho người lớn.”

“Pony đáng yêu lại là hoạt hình thiếu nữ.”

“Ta không thích đài số một, ta lại cảm thấy đài số hai đã dốc hết sức mình, làm việc vô cùng tận tâm, có rất nhiều tác phẩm đặc sắc.”

“Tinh Mang làm hoạt hình rất khá.”

“Hãng phim Dreamworks của Ảnh Tử cũng rất có trình độ đó.”

“Đài số hai thắng chắc.”

“Đài số một thắng chứ!”

“Ta cảm thấy đài số một có thể thắng, nhưng phải đợi phản ứng của mọi người, đã thắng thì phải thắng triệt để.”

Bọn họ đều đang thảo luận về tỉ suất người xem, đúng lúc này bộ phận thống kê tỉ suất của hiệp hội nghệ thuật đã đăng thông báo, công khai những con số mà mọi người đang mong chờ.

Kênh truyền hình số một được công bố đầu tiên, tỉ suất người xem của từng bộ đều được công khai rõ ràng. Thế nhưng mọi người chỉ chú ý đến tỉ suất trung bình, để còn tổng hợp đối chiếu nữa.

“Đài số một, 1,69 điểm!” Đó là tỉ suất bình quân lượt xem của đài số một.

“Ha ha!”

“Kết quả không khác mấy với tưởng tượng của ta, trình độ top 5 rất ổn định, giới hạn của bọn họ chính là tiêu chuẩn cần đạt được của rất nhiều công ty hoạt hình.”

“Trâu bò thật đó.”

“Thông báo kia là chưa kể đến Trung Châu, mới tính bảy châu còn lại mà số liệu đã vô cùng khủng khiếp rồi.”

“Khá lắm.”

“Không hổ danh là kênh thiếu nhi do chính phủ thành lập, gần như hơn một nửa trẻ con ở Lam Tinh đều đã xem hoạt hình tại kênh số một.”

“Không hề bất ngờ gì cả.”

“Đáng tiếc cho đài số hai, đối đầu với top 5. Thật ra ta cảm thấy, hoạt hình của đài số hai rất tốt.”

Trong khi mọi người bàn tán xôn xao, tỉ suất người xem của kênh số hai cũng đã xuất hiện.

“Trời má!”

Sự ngạc nhiên lan tràn khắp các châu khiến ai cũng phải ngây người. Cùng lúc đó, top 5 cũng đãng thất thần nhìn số liệu.

Vô số người trong ngành đều nghẹn lời chẳng biết nói sao cho phải. Không ai ngờ được, đài số hai lại có số liệu người xem như thế này cả.

Chương 1533: Cuộc chiến đầu tiên hạ màn (1)

“Kênh thiếu nhi số hai, tỷ suất người xem phim hoạt hình là 2,09!”

“Con số cụ thể mà các bộ phim hoạt hình đạt được như sau…”

Tin tức vừa được công bố, đã khiến tất cả mọi người đều chao đảo. Tỷ suất người xem phim hoạt hình của đài số hai đã vượt con số hai. Sau đó so sánh với tỷ suất người xem của kênh thiếu nhi số một, quả là một con số khác biệt.

Khán giả tại các châu bị vả mặt đôm đốp không kịp trở tay, trong lòng dấy lên một sự sợ hãi mơ hồ.

Kênh thiếu nhi số một.

“Gì cơ?”

“Lừa người ta à’?”

“Sao lại vượt hai được?”

“Vì chúng ta là đài số một nên chúng ta mới vượt một, còn bọn họ là đài số hai nên họ mới vượt hai sao?”

“Người chơi hệ tâm linh à?”

“Không phải chứ!”

“Làm cách nào mà bọn hắn đạt được tỷ suất người xem cao như vậy, lại còn vượt hai nữa chứ?”

“Mấy đứa trẻ xem phim không làm bài tập luôn à?”

“Tất cả đều xem phim hoạt hình ư?”

Trong top 5, rất nhiều người vừa trông thấy tỷ suất người xem thì vỗ tay chúc mừng. Bàn bạc thử tối nay nên đi đâu ăn cơm, lại đột nhiên nhìn thấy tỷ suất người xem của đài số hai. Nụ cười của bọn họ lập tức tắt ngấm, khuôn mặt cứng đờ.

“Không thể nào.”

“Điều này không hợp lý.”

“Vì sao lại như thế này?”

“Vượt hai, sao lại vượt hai thế?”

“Ảnh Tử từ đầu đến vậy, hắn có lai lịch như thế nào, dùng những bộ phim hoạt hình lòe loẹt ấy để bịp người ta sao?”

“Cái tên khốn đó!”

“Chúng ta không thu hút được bọn trẻ à?”

“Tiêu rồi.”

“Bị Ảnh Tử đánh bại rồi, lần này công ty mẹ ở Trung Châu thế nào cũng khiển trách chúng ta.”

Kênh thiếu nhi số hai, toàn thể nhân viên đang nhảy cẫng lên hoan hô.

“Ảnh thần vạn tuế!”

“Ta đã nói rồi mà!”

“Dù top 5 lợi hại, nhưng chỉ có sự ổn định, ngoài ra bọn họ không tạo được sự bất ngờ. Còn hoạt hình của chúng ta, nhìn đâu cũng thấy thú vị cả.”

“Ảnh Tử quá giỏi!”

“Ha ha, các bạn còn nhớ Ảnh thần kết bạn với ai không?”

“Sở Cuồng, Tiện Ngư, Ảnh Tử, ba người bạn cùng tiến với nhau.”

“Nói Ảnh Tử không bằng Sở Cuồng và Tiện Ngư, nhưng ta là nhân viên dưới trướng hắn, có thể khẳng định rằng. Ảnh Tử không chỉ là bậc thầy manga, đồng thời cũng là bậc thầy hoạt hình, hắn chẳng thua kém gì với hai vị kia cả.”

“Bậc thầy hoạt hình ư?”

“Hiện giờ đúng là vẫn còn thiếu đôi chút nhưng chỉ cần cho Ảnh Tử thời gian, việc hắn trở thành bậc thầy là chuyện sớm muộn mà thôi.

Bộ phận anime Tinh Mang, mọi người đều đang đắm chìm trong niềm vui hân hoan phấn khởi.

“Ta ngất đây.”

“Hoạt hình do chúng ta làm, vượt hai rồi.”

“Á, vui quá đi mất.”

“Lần này xem như ta làm rạng rỡ tổ tông rồi nhỉ?”

“Hôm qua có bao nhiêu là người xem phim hoạt hình do ta chế tác đó!”

“Cảm tạ Ảnh thần!”

“Ca ngợi Ảnh thần!”

“Nguyện ôm đùi Ảnh thần, xin Ảnh thần hãy tiếp tục cho chúng ta ôm đùi.”

Hãng phim Dreamworks, tiếng thét chói tai vang lên liên tục, thậm chí có người còn huýt sáo.

“Nổi tiếng rồi.”

“Ai bảo top 5 là biểu tượng của sự vô địch?”

“Ha ha, có được Ảnh thần là có được thiên hạ.”

“Nhìn đi, đó là tên công ty chúng ta đó.”

“Dreamworks!”

“Chẳng phải là mong muốn theo đuổi Sở Cuồng và Tiện Ngư của Ảnh thần sao?”

“Phải đó, cùng nhau giúp Ảnh thần hoàn thiện giấc mơ đuổi kịp các bạn mình nào.”

“Ha ha ha, trong trận chiến lần này, xem như chúng ta đã thắng lợi hoàn toàn.”

“Sau này công ty chúng ta sẽ được xem là hãng phim đỉnh lưu.”

Các trang web lớn trên mạng cũng chấn động.

“Đợi chút đã!”

“Ta có xem nhầm không vậy?”

“Kỳ lạ!”

“Tình huống này hơi quen đó!”

“Từ khi chính phủ bố trí kênh số hai thì ta đã nghĩ đến rồi.”

“Nghĩ đến chuyện gì?”

“Lúc trước hiệp hội nghệ thuật muốn chọn các tác phẩm cổ tích ngắn để xuất bản, lão tặc Sở Cuồng đã khiến chính phủ mở một con đường riêng cho hắn, xuất bản hệ liệt “Ngày xửa ngày xưa”.”

“Lần này, Ảnh Tử cũng làm giống như vậy.”

“Thật sự rất giống đó, một mình Ảnh Tử đánh bại liên minh top 5.”

“Đúng là đại chiến giữa Ảnh Tử và top 5!”

“Không chỉ có top 5 đâu, còn có hai nhà sản xuất phim hàng đầu nữa.”

“Dù anh cả của top 5 không tham dự nhưng chỉ một trong top 5 cũng đủ sức đè bẹp các châu khác, đây là lần đầu tiên có người đảo ngược tình thế, chèn ép bọn hắn.”

“Đừng nói nữa, càng nghe càng buồn.”

“Đêm nay ta phải xem đài số hai thử.”

Phòng làm việc của Ảnh Tử, Lâm Uyên nhận được tin tức. Biểu hiện của Kim Mộc vô cùng vui mừng, mang theo đám học trò manga đến chỗ Lâm Uyên chúc mừng.

“Lão sư giỏi quá!”

“Lão sư, chúng ta có thể theo ngươi học làm hoạt hình được không?”

“Chúng ta vẽ manga rất khá rồi.”

“Hãy để chúng ta gia nhập Dreamworks!”

“Cứ hợp nhất phòng làm việc với Dreamworks cho rồi.”

“Đúng thế.”

“Để chúng ta giúp đỡ lão sư đi!”

“Lão sư cần chúng ta hỗ trợ, chắc chắn lão sư sẽ mang chúng ta đi.”

Chương 1534: Cuộc chiến đầu tiên hạ màn (2)

Các học trò xôn xao một hồi lâu mới chịu tản ra.

Kim Mộc cười nói: “Tỷ suất người xem còn tốt hơn tưởng tượng của ta rất nhiều.”

Lâm Uyên gật đầu, vượt hai! Chính Lâm Uyên cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng vượt hai chỉ là tỷ suất bình quân. Nếu để ý kỹ sẽ phát hiện tỷ suất cụ thể của từng bộ phim rất khác biệt.

Ví dụ: “Câu chuyện của Avati” không được yêu thích cho lắm. Dù hoạt hình thuỷ mặc có giá trị nghệ thuật rất cao nhưng lại không phổ biến với mọi người cho lắm.

Còn “Cậu bé hồ lô” thì rất khả quan, tuy là thể loại hoạt hình cắt giấy nhưng cốt truyện vô cùng đặc sắc, toàn bộ nội dụng đều phù hợp với thị hiếu của trẻ con. Việc cắt giấy cũng rất quen thuộc với đám trẻ, khiến chúng càng thích thú hơn.

Bộ có danh tiếng tốt nhất chính là “Nòng nọc nhỏ đi tìm mẹ”. Bộ có tỉ suất xem thấp nhất cũng chính là nó luôn.

Còn những bộ khác thì đều nằm trong dự tính của hắn, bộ có hiểu hiện tốt nhất vẫn là “Doraemon” đang nổi tiếng rần rần tại các châu dạo gần đây. Bộ phim quay bằng hiệu ứng đặc biệt “Siêu nhân Điện Quang” lại có tỷ suất người xem khá cao, vượt ngoài dự đoán của hắn.

Lâm Uyên nói: “Điều chỉnh theo số liệu này là ổn.”

Kim Mộc gật đầu: “Chuyển suất chiếu của “Chú bọt biển tinh nghịch” lên buổi chiều đi.”

Lâm Uyên vuốt cằm: “Tăng thêm tập cho “Siêu nhân Điện Quang” đi, chuyển suất chiếu muộn một chút.”

Bộ phim đó rất hợp cho người lớn xem, chiếu vào ban đêm là được, lúc đó trẻ con cũng ít xem phim. Hai người phân tích một hồi, tất nhiên cũng không thể tự mình quyết định. Kim Mộc tổng hợp lại toàn bộ ý kiến, đưa đến đài số hai.

Dù là kênh thiếu nhi Lam Tinh nhưng chỉ là một đài truyền hình mới thành lập không bao lâu. Sau này bọn họ còn phải dựa dẫm vào Ảnh Tử rất nhiều, cho nên rất vui vẻ tiếp nhận những đề nghị trên.

Về độ hợp lý thì không cần phải bàn cãi. Đài vừa được thành lập, mọi người vẫn chưa có thói quen theo dõi thời gian cố định, thay đổi trình tự phát sóng tác phẩm sẽ không làm ảnh hưởng quá lớn.

Kế hoạch thay đổi rất đơn giản, “Chú bọt biển tinh nghịch” sẽ được chiếu muộn hơn. Còn “Siêu nhân Điện Quang” sẽ bị dời vào buổi tối.

Ngoài ra, “Câu chuyện của Avati” cũng được chiếu vào tối muộn, đồng thời giảm lược nội dung. Tranh thủ chiếu xong toàn bộ trong vòng một tháng, rồi thay bằng bộ hoạt hình mới.

Đây là thao tác thông thường của các đài truyền hình, tác phẩm nào hot sẽ được chú trọng quảng bá, còn tác phẩm nào không hot thì nhanh chóng kết thúc để đẩy bộ mới lên.

Tính tới thời điểm hiện tại, trận đầu tiên của hoạt hình Lam Tinh, phần thắng đã thuộc về Ảnh Tử. Nhưng đây chỉ mới là vòng thứ nhất, trận chiến còn kéo dài rất lâu.

Top 5 xoa xoa đôi tay, muốn lập tức phát động trận chiến mới. Bên kia Ảnh Tử cũng đang chờ đợi, muốn trở thành thần anime của Lam Tinh.

Lâm Uyên đã xác định được mục tiêu rõ ràng, chính là phải để Ảnh Tử trở thành thần anime. Đừng nói là công ty con của top 5 mà dù có là công ty mẹ của top 5 chặn đường thì Ảnh Tử cũng phải tiến lên.

Ngày hôm sau, toàn bộ tin tức mà truyền thông đưa lên đều quanh quẩn trong vấn đề đại chiến tỷ suất lượt xem của hai kênh thiếu nhi lớn.

“Đại chiến tỷ suất lượt xem hạ màn kết thúc.”

“Tỷ suất lượt xem của kênh thiếu nhi số hai đã vượt hai!”

“Mười một bộ phim hoạt hình của Ảnh Tử đã công phá thắng lợi.”

“Ảnh Tử, là bậc thầy anime Lam Tinh?”

“Là top 5 nhưng không thể địch lại một người mới?”

“Kết cục bất ngờ, kênh thiếu nhi số hai bùng cháy.”

“Ngay tại đêm qua, top 5 đã bị một người mới đánh bại.”

Top 5 sắp phát điên rồi, dù chỉ là mang hoạt hình nhưng bọn họ vẫn không cam tâm. Trước nay top 5 luôn dẫn đầu lĩnh vực này tại Lam Tinh, chẳng có một công ty giải trí nào khác có thể chen chân đoạt mất vị trí thủ lĩnh của họ cả.

Bây giờ lại bị một người mới đánh bại liên minh năm nhà, thử hỏi làm sao top 5 có thể chấp nhận được? Đây là một thất bại mang tính sỉ nhục to lớn với top 5, khiêu khích đến hình tượng và địa vị của top 5 trong giới anime.

“Cứ tiếp tục như vậy không được đâu.”

“Tổng bộ bên Trung Châu bắt đầu trách mắng rồi, đặt dấu chấm hỏi về năng lực của bộ phận chúng ta.”

“Phải xem tình hình tối nay thế nào đã.”

“Giữ vững tỷ suất người xem mới là vương đạo, chứ vượt hai rồi tụt xuống cũng như không thôi.”

“Đúng thế, từ cao xuống thấp là chuyện thường hay xảy ra.”

“Tỷ suất lượt xem của đài số hai cao là do mọi người đã quá quen với phong cách làm anime của top 5, muốn đổi mới một chút. Vừa khéo Ảnh Tử lại chế tác đa dạng thể loại anime, thế nên mới thu hút được người xem. Tạo nên một khởi đầu tốt đẹp chứ không thể bảo chứng được lượt xem lâu dài.”

“Đúng là đài số hai có rất nhiều thể loại mới lạ.”

“Rối gỗ, cắt giấy, thuỷ mặc, đều là làm màu cả, khán giả cảm thấy mới mẻ thì vào coi. Nhưng bọn trẻ vẫn thích phong cách hoạt hình truyền thống hơn, bọn hắn theo đuổi tính sáng tạo quá nặng, không nắm bắt được trọng điểm.”

“Tỷ suất người xem đêm nay mới là mấu chốt.”

“Top 5 chúng ta không có lý do thua thảm hại như vậy, đài số hai có tỷ suất cao nhờ vào cảm giác mới mẻ. Hôm nay sự mới mẻ đã qua đi, mọi người cũng đủ thoả mãn rồi, sẽ quay về đài số một của chúng ta thôi.”

Top 5 chưa hề từ bỏ hy vọng.

Chương 1535: Hầu vương tái xuất, vượt ba (1)

Thời gian cứ thế trôi qua, rất nhanh đã đến buổi tối. Kênh thiếu nhi số một đang phát sóng phim hoạt hình.

“Phải công nhận rằng phim hoạt hình Hồng Hoang rất đặc sắc, cốt truyện và diễn biến được thiết lập vô cùng thú vị, không chỉ trẻ con thích xem, ta là người lớn cũng thích quá trời.”

“Đúng thế.”

“Trong số những bộ phim hoạt hình ở bên này, ta thích nhất là “Hồng hoang tiền truyện”, thật sự rất hoài niệm. Mỗi phần Hồng hoang đều mang đến cảm giác thú vị riêng biệt, thế nên ta mới chọn xem tác phẩm này.”

“Các ngươi có xem đài số hai không?”

“Ta không xem, cảm thấy top 5 đáng tin hơn. Dù tỷ suất đài số hai cao, nhưng mọi người lại quên mất Ảnh tử là người mới. Người mới thì luôn gây sự hiếu kỳ, tò mò, các tác phẩm của hắn cũng đa dạng khơi gợi được hứng thú của mọi người. Nhưng ta lại không thuộc trong số đông tò mò đó, tác phẩm của top 5 luôn được đảm bảo chất lượng rất cao, nhất định tỷ suất lượt xem của đài số một sẽ được tăng cao.”

“Đúng vậy.”

“Ta lại rất tò mò, thế nên đi xem đài số hai.”

“Trời đất, các ngươi mau xem đài số hai đi.”

“Sao thế?”

“Đài số hai trình chiếu hoạt hình mới, đề tài này nhất định sẽ khiến các ngươi yêu thích hơn cả Hồng hoang đó.”

“Đùa hay thật vậy?”

“Thật mà, vừa mới phát sóng thôi.”

“Mau đến xem.”

Lúc này có rất nhiều người mở đài số hai ra xem, khi nhìn thấy bộ phim đang trình chiếu thì đều trợn tròn mắt.

Kênh thiếu nhi số hai, vì bộ phim “Nòng nọc nhỏ tìm mẹ” chỉ có nội dung mười lăm phút. Hôm nay đã được thay bằng một bộ phim hoạt hình mới, lấp vào chỗ trống.

Bộ phim hoạt hình mới vừa được chiếu, vô số khán giả đang nghe ca khúc chủ đề của nó.

“Hầu ca, hầu ca, ngươi thật khó lường.

Ngũ hành đại sơn không đè được ngươi, sinh ra một kẻ tự xưng là Tôn Ngộ Không.

Hầu ca, hầu ca, ngươi thật hiếm có, dù đội vòng kim cô cũng chẳng thay đổi được bản lĩnh của lão Tôn.

Nhổ một cọng lông ra, thổi một cái đã được vạn khỉ vây quanh. Chớp mắt một cái đã nhìn thấu quỷ dữ, lật mình một phát vượt xa ngàn dặm, lắc mình một cái khiến núi lở đất rung.

Nơi nào khó đều có ngươi, nơi nào nguy đều có ngươi.

Thân kinh bách chiến xung phong, trừ gian diệt ác thắng được Phật tổ.

Mỹ danh của ngươi lưu truyền vạn người, được lưu danh khắp đất trời.

Vòng kim cô, gậy như ý, dọn sạch yêu ma thiên hạ…”

Bài hát này tên là “Hầu ca”, được Tôn Diệu Hoả của Ngư vương triều thể hiện. Khi bài ca chủ đều kết thúc, ba chữ “Tây Du ký” đã hiện rõ trên màn ảnh, nhất thời khiến khán giả la toáng lên.

“Móa nó!”

“Là Tây du!”

“Tây du ký của lão tặc Sở Cuồng.”

“Khá lắm, suýt nữa ta đã quên mất quan hệ giữa Ảnh Tử và lão tặc.”

“Với tình bạn của bọn họ, muốn lấy được bản quyền Tây du dễ như trở bàn tay, có được bản quyền liền chuyển thể thành bản hoạt hình.”

“Ha ha.”

“Lần này đánh trúng tâm lý chúng ta rồi.”

“Đài số một phát sóng Hồng hoang, Ảnh Tử lại lấy Tây Du ra, đúng là đối chọi thẳng tay thật mà.”

“Hồng hoang gặp ai cũng không sợ, duy chỉ có gặp Tây Du mới hoảng mà thôi.”

“Hồng Hoang: Ông đây và phim truyền hình đều bị Tây Du chà đạp, khó khăn lắm mới lấy lại được uy phong nhờ vào phim hoạt hình, kết quả vẫn bị Tây Du ngươi ngược thê thảm làm sao?”

“Tây Du: Xin chào, ông bạn già có khoẻ không thế?”

Kinh ngạc có, hưng phấn có, không ai ngờ Ảnh Tử lại chế tác “Tây du ký”. Bộ phim hoạt hình đang nổi nhất đài số một chính là “Hồng Hoang tiền truyện”. Bây giờ Hồng Hoang lại gặp đối thủ truyền kiếp là “Tây Du ký”, kẻ luôn đánh bại Hồng Hoang.

Chuyển chiến trường đến lĩnh vực hoạt hình thì thế nào đây? Hồng Hoang chắc chắn vẫn không phải đối thủ của Tây Du.

Ảnh Tử chuyển thể Tây Du thành hoạt hình, đây đúng là một nước cờ cao tay. Đài số hai lấy ra Tây Du ký để đấu với bộ Hồng Hoang đang hot nhất đài số một, không cần nghĩ cũng biết ai chiến thắng.

Trên mạng, tin tức này đã lan truyền nhanh chóng.

“Mau xem kênh thiếu nhi số hai đi, đang phát “Tây Du ký” đó, Ảnh Tử đã chuyển thể Tây Du thành hoạt hình.”

“Cái gì?”

“Tây Du ra bản hoạt hình sao?”

“Ủng hộ!”

“Nhất định phải ủng hộ!”

“Ta rất mê Tây Du ký.”

“Đại thánh, ta đến đây!”

“Vẫn luôn mong chờ bản hoạt hình của Tây Du ký, ta sẽ xem cùng con trai.”

“Vậy mà Ảnh Tử lại chuyển thể “Tây Du ký” của lão tặc, hai người đó đúng là bạn tốt của nhau mà.”

“Tiện Ngư cũng tham gia kìa.”

“Ca khúc chủ đề các ngươi bỏ lỡ, là của Tiện Ngư viết đó.”

Tây Du cực kỳ nổi tiếng, cho dù là phim hoạt hình cũng thu hút được vô số người. Không vì nguyên nhân gì khác, tất cả đều do ba chữ “Tây Du ký”.

Lúc này, kênh thiếu nhi số hai đã chiếu đến nội dung của “Tây Du ký” rồi.

Tập 1 tên là “Hầu vương ra đời”.

Trên đỉnh núi Hoa Quả có một khối đá hấp thụ linh khí trời đất cùng với tinh hoa nhật nguyệt, sinh ra một con khỉ đá thần kỳ. Khỉ đá dựa vào thực lực và trí tuệ, mà trở thành Hầu vương của Hoa Quả sơn.

Không cần phải giới thiệu quá nhiều, thì khán giả khắp các lục địa đều đã quá quen thuộc với nguyên tác của Tây Du ký. Bọn họ đã sớm thuộc lòng nội dung của Tây Du ký, thế nên tập một còn chưa kết thúc mà bọn họ đã đoán được phần lớn nội dung tiếp theo.

Nhưng mà, không ai cảm thấy nhàm chán cả, mọi người đều xem rất nhập tâm. Đây chính là sức hấp dẫn của kiệt tác hàng đầu thế giới. Dù được thể hiện bằng phương thức nào thì vẫn có thể khiến người ta yêu thích.

“Khởi đầu rất tốt!”

“Xem Tôn Ngộ Không thấy gần gũi ghê.”

“Cảm giác rất giống với phim truyền hình, nhưng vẫn giữ được phong cách của anime.”

“Muốn xem hắn đại náo thiên cung!”

“Ha ha ha, ta muốn thấy hắn đùa giỡn bảy tiên nữ.”

Người anh em thật biết cách chọn.”

“Ngươi rất giống với Trư Bát GIới nhìn lén nhện tinh tắm rửa.”

“Vì sao?”

“Cảm thấy ngươi còn hợp vai hơn cả Trư Bát Giới đấy.”

“Móa nó!”

Quả mà một tình huống kỳ lạ mà, rõ ràng bản hoạt hình Tây Du ký dành cho trẻ con. Vậy mà người lớn đều chăm chú theo dõi, còn thảo luận sôi nổi nhiệt tình nữa.

Tất nhiên, người lớn thích Tây Du, không có nghĩa là trẻ con không thích “Tây Du ký”. Nam nữ, già trẻ, dù là ai cũng không cách nào chống lại sức hút của “Tề thiên đại thánh”. Trong rất nhiều căn nhà, giọng nói hưng phấn của bọn trẻ liên tiếp vang lên.

“Hay quá đi.”

“Hầu ca!”

“Tôn Ngộ Không thật lợi hại.”

“Mẹ ơi, ba của Tôn Ngộ Không là ai?”

“Tại sao Tôn Ngộ Không lại sinh ra từ tảng đá?”

“Tôn Ngộ Không là yêu quái hay là thần tiên!”

“Ba ơi, con muốn biến thành Hầu vương.”

“Không được.”

“Vì sao?”

“Vì con không phải khỉ ư?”

“Không phải.”

“Vì ba mới là Hầu vương!”

Đôi khi một người trưởng thành có thể vô lý như một đứa trẻ. Tận mắt cùng con theo dõi chun một bộ phim, chính là sự ấm áp trong lòng rất nhiều bậc cha mẹ.

Chương 1536: Hầu vương tái xuất, vượt ba (2)

Sau khi tập một kết thúc, khán giả theo dõi không sót bất kỳ chi tiết nào.

“Bạch Long Mã, vó ngựa về phía Tây, chở theo Đường Tam Tạng và ba người đồ đệ.

Đường đi thỉnh kinh tận Tây Thiên, hành trình vạn dặm không điểm kết.

Yêu ma quỷ quái nào có từ nan, dù phải xuống biển đao lên núi lửa hay gặp phải cạm bẫy quỷ kế cũng không thoát khỏi gặp mắt hoã nhãn kim tinh và gậy như ý, hộ tống thầy đi về phía Tây.

Bạch Long Mã, vó ngựa phi gấp.

Đường Huyền Trang bôn ba cùng đồ đệ, đường thỉnh kinh không hề dễ dàng, nếu dễ dàng đã không thành đại nghiệp.

Ma pháp không thể thắng được phật pháp, tám mươi mốt kiếp nạn, bảy mươi hai hiểm hoạ có xá chi. Sư đồ trảm yêu diệt ma, đồng tâm hiệp lực, cái ác chẳng thể đánh bại chính nghĩa…”

Ca khúc này tên là “Bạch Long Mã”.

Ca sĩ biểu diễn là Giang Quỳ của Ngư vương triều. Ca từ đơn giản dễ nhớ lại vô cùng trong trẻo nhiệt tình. Rất nhiều trẻ con chỉ nghe qua một lần, đã có thể hát theo.

Không nhớ rõ lời cũng không sao, vì đêm nay “Tây du ký” chiếu tận hai tập. Ca khúc mở đầu và ca khúc kết phim, thi nhau leo lên các bảng xếp hạng âm nhạc của các châu.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, tại kênh thiếu nhi số hai, mọi người đã xem xong hai tập của “Tây Du ký”. Những chương trình phát sóng sau đó đều dựa trên lịch trình từ trước, tuy nhiên có vài sự thay đổi nhỏ trong thứ tự trình chiếu.

Bây giờ, đài thiếu nhi số một đã nhận được tin tức.

“Cái gì?”

“Hoạt hình mới của đài số hai sao?”

“Chuyển thể từ “Tây Du ký” của Sở Cuồng sao?”

“Sở Cuồng lão tặc!”

“Ảnh Tử lão tặc!”

“Tại sao lại là Tây Du ký chứ?”

“Vì sao lại chọn Tây Du ký hả?”

“Hồng Hoang là thần thoại kinh điển của Lam Tinh, chẳng sợ bất kỳ ai cả, là chỗ dựa lớn nhất của đài số một chúng ta. Nhưng nó không chọi lại được Tây Du ký, mấy năm nay đánh nhau với Tây Du ký, có lần nào thắng nổi đâu chứ!”

“Tiêu rồi!”

“Vốn vẫn đang trông cậy vào tỷ suất người xem có thể thay đổi, lại dùng “Tây du ký” để vả mặt chúng ta!”

Top 5 đã nhận được tin tức, trong số đó có rất nhiều người biết “Tây Du ký”, cũng có người không biết.

“Trời đất!”

“Nguy rồi!”

“Tây Du của Sở Cuồng mà.”

“Từ khi nào đã bị Ảnh Tử chuyển thể thành phim hoạt hình thế?”

“Lần này “Hồng Hoang tiền truyện” gặp nguy rồi.”

“Vì sao?”

“Không phải Hồng Hoang là vô địch sao?”:

“Trước đây ngươi đều làm việc tại Trung Châu nên không hiểu rõ, thần thoại Hồng Hoang từ lâu đã trở nên lỗi thời, bị Tây Du ký của Sở Cuồng đánh bại nhiều lần.”

“Hả?”

“Tỷ suất người xem thế nào?”

“Tỷ suất người xem hơi nguy hiểm, nhưng nếu mọi chuyện phát triển theo những gì chúng ta đã dự đoán, thì đài số một vẫn còn cơ hội đảo ngược tình thế.”

Mèo máy xanh, cậu bé Hồ Lô, Pony đáng yêu, siêu nhân Điện Quang. Mười bộ phim hoạt hình thay nhau trình chiếu, cái khác chính là thời gian được điều chỉnh một chút.

Tây Du đột ngột được chiếu chính là biến số duy nhất. Không ai biết biến số này sẽ tạo thành kết quả như thế nào cả.

Trên mạng, mọi người càng thêm trông đợi với tỷ suất người xem của tối hôm nay.

“Cảm giác tỷ suất đài số hai sẽ cao hơn nữa.”

“Tây Du ký quá mạnh mẽ!”

“Chưa chắc đâu.”

“Ta đọc mấy bài phân tích trên mạng, nói rằng tỷ suất đài số hai tăng là do cảm giác mới mẻ. Hôm nay sự mới mẻ đã mất đi thì tỷ suất sẽ giảm xuống, nhưng nhờ có Tây Du ký nên chắc cũng không giảm quá nhiều.”

“Đúng thế.”

“Dù gì top 5 cũng là top 5.”

“Sao các ngươi cứ tin tưởng mù quáng vào top 5 như thế chứ?”

“Hôm qua top 5 đều bị vả mặt bôm bốp, hôm nay các ngươi top 5 có thể lật ngược tình thế, lội ngược dòng hay sao hả?”

“Ta nói có căn cứ đàng hoàng, không phải vì cảm giác mới mẻ tò mò đâu, hoạt hình của đài số hai rất hay.”

“Ha ha, ta vẫn thích top 5, thích đài số một hơn.”

“Ngươi có xem đài số hai chưa?”

“Chưa xem.”

“Vậy ngươi tiếp tục thích đài số một đi, hy vọng ngươi có thể kiên trì đến cùng, vĩnh viễn đừng xem đài số hai.”

“Không có gì hay để xem cả, đêm nay sẽ giải quyết mọi ân oán một cách dứt khoát.”

Đúng thế, đêm nay sẽ giải quyết dứt khoát. Nhưng tỷ suất người xem phải ngày mai mới được công bố.

Hôm sau, mới sáng sớm đã có vô số người chăm chú theo dõi tin tức. Chờ đợi tỷ suất người xem sắp sửa được công bố.

Khi tỷ suất người xem xuất hiện, bất luận là giới truyền thông hay người trong và ngoài ngành đều kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

Kênh thiếu nhi số một: 1,02.

Kênh thiếu nhi số hai: 3,01.

Cộng đồng mạng sôi sục:

“Trời đất quỷ thần thiên địa hột vịt lộn ơi!”

“Tỷ suất lượt xem kênh số hai còn cao hơn ngày thứ nhất, một mình trấn áp top 5, Ảnh thần quá trâu bò rồi.”

“Mẹ nó!”

“Vượt ba sao?”

“Hôm nay còn biến thái hơn cả hôm qua nữa.”

“Tỷ suất lượt xem của đài số một đều giảm mạnh.”

“Số liệu này khiến ta khó hiểu, dựa theo lý thuyết mà nói thì đài số một giảm 0,5 thì đài số hai phải tăng 0,5, chứ sao lại tăng những 1 vậy?”

“Hỏi ta thì ta biết hỏi ai?”

“Nhất định là do “Tây Du ký”.”

“[Nòng nọc nhỏ tìm mẹ] của đài số hai có danh tiếng rất tốt, nhưng trẻ con không thích phim hoạt hình thuỷ mặc cho lắm. Không giống loại hoạt hình như Tây Du ký, bọn nhỏ sẽ rất thích, người lớn cũng thích, vì thế tỷ suất mới tăng cao như thế.”

“Top 5 bị đánh bại, thua một cách tâm phục khẩu phụ.”

“Ha ha, mau nhờ công ty mẹ giúp đỡ đi, công ty con không đủ để đánh bại Ảnh Tử, chứ đừng nói đến có Sở Cuồng và Tiện Ngư ủng hộ sau lưng.”

“Nhanh đi mời Như Lai Phật tổ của các ngươi đi.”

Những khán giả vẫn đang mù quáng ủng hộ đài số một của top 5 đang rơi vào trạng thái mơ hồ, hoang mang, chẳng biết phải làm thế nào.

“Đài số hai đã đè bẹp đài số một thật sao?”

“Tỷ suất người xem còn vượt ba nữa.”

Đêm nay bọn họ phải xem thử, rốt cuộc đài số hai đã làm gì mà khiến nhiều người yêu thích đến vậy.

Tỷ suất lượt xem hoạt hình vượt ba, kênh thiếu nhi số hai Lam Tinh nổi tiếng rồi, không có nhiều người nhắc đến đài số một cho lắm. Ngày hôm sau, trên mạng tràn ngập các cuộc thảo luận liên quan đến hai đài hoạt hình.

Trong đó mấy bộ phim hoạt hình được yêu thích nhất trên kênh số hai khiến người lớn cũng như trẻ nhỏ đều phải si mê. Nhưng đối tượng hăng hái nhất vẫn là đám trẻ con.

Chương 1537: Trung Châu sắp sát nhập

Buổi sáng, tại một nhà trẻ, tụi nhỏ vui vẻ trò chuyện với nhau.

“Các ngươi xem “Tây Du ký” chưa?”

“Xem rồi, ta còn xem Siêu nhân Điện Quang.”

“Ta thích xem Mèo xanh tinh nghịch và ba ngàn câu hỏi.”

“Đẹp nhất chắc là Cuộc phiêu lưu của Cá chép nhỏ!”

“Ta thích cậu bé Hồ Lô!”

“Ta thấy Doraemon là hay nhất.”

“Kiện tướng Bóng đá.”

“Kiện tướng bóng đá không lợi hại, Pony đáng yêu biết ma pháp.”

“Lợi hại nhất là cậu bé Hồ Lô.”

“Hồ Lô không bằng Tôn Ngộ Không, hắn có vòng kim cô.”

“Hồng Hoang cũng rất đẹp.”

“Chiến thần thiếu niên cũng rất lợi hại!”

“Hồng hoang là gì?”

“Chiến thần thiếu niên là gì?”

“Chưa từng xem.”

“Đều chưa nghe qua.”

“Ngươi xem đài một à?”

“Chúng ta đều xem đài số hai.”

“Đài số hai hay hơn đài số một nhiều.”

Trong khi mấy bạn nhỏ đang bàn luận về phim hoạt hình của đài số một thì phần đông còn lại chẳng cảm thấy hứng thú gì cả. Mấy đứa trẻ kia không nhận được sự đồng tình của các bạn, trên mặt lộ ra vẻ tủi thân khó che giấu.

Trẻ con rất nhạy cảm, khi bọn chúng phát hiện không theo kịp bạn bè đồng trang lứa, sẽ cảm thấy tự ti ngay.

Buổi chiều sau khi tan học, mấy đứa nhỏ về đến nhà, tức giận thở phì phò:

“Không xem đài số một nữa!”

“Con muốn xem đài số hai!”

“Con muốn xem Siêu nhân Điện Quang.”

“Con muốn xem Mỹ hầu vương!”

“Con muốn xem “Cuộc phiêu lưu của Cá chép nhỏ!”

“Đài số một không hay.”

“Bạn con không hề xem.”

“Hôm nay, Tiểu Minh còn chế giễu con!”

Rõ ràng đây là một chuyện không lớn, nhưng đứa trẻ lại bật khóc nức nở, vừa khóc vừa kể lể sự tình.

Phụ huynh rất đau đầu, vì tin tưởng top 5 nên bọn họ chỉ cho con coi đài số một, bây giờ thấy con mình đau lòng như vậy cũng phải bật đài số hai cho con xem. Chuyện như thế đều xảy ra ở các châu, rất nhiều nhà trẻ, trường tiểu học đều đang thảo luận về hai đài hoạt hình này.

Hiện tượng này khiến đám trẻ coi xem đài số một, sau khi về nhà lại đòi xem đài số hai, cho bằng bạn bằng bè. Tâm lý như thế được gọi là chạy theo số đông, bị người đồng lứa ảnh hưởng.

Nhân loại chạy theo số đông là bản năng, trẻ con không phải là ngoại lệ. Hai kênh thiếu nhi có quan hệ cạnh tranh, những chuyện thế này khiến đài số một chịu nhiều thiệt thòi.

Những ngày tiếp theo, trẻ con càng lúc càng đổ dồn vào đài số hai. Tỷ suất người xem của đài số một trực tiếp giảm xuống, biến động liên tục.

Ba ngày, bốn ngày, năm ngày, tình trạng cứ tiếp tục như thế làm tình cảnh của đài số một vô cùng khó khăn. Cộng đồng mạng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn khoảng cách giữa hai đài thiếu nhi dần dần bị kéo ra xa.

Thế cuộc đã định, không ai còn cảm thấy tỷ suất người xem đài số hai cao là nhờ vào cảm giác mới mẻ của người xem cả. Thời gian bảy ngày, những thứ mới mẻ đã qua hết rồi.

Con sóng thuỷ triều này lên xuống thế nào, nâng ai xô ai, mọi người chỉ cần liếc mắt đã thấy được ngay. Ảnh Tử một mình đơn thương độc mã, chiến thắng liên minh của top 5. Phim hoạt hình của hắn bắt đầu ảnh hưởng đến các thiếu nhi khắp bảy châu.

Lâm Uyên ngồi trong nhà, mở ra giao diện danh vọng của hệ thống, lướt nhìn những thông tin, đối chiếu các số liệu.

[Tuổi tác: 26]

[Tuổi thọ: 40]

[ âm nhạc: 7089767]

[Văn học: 5987668]

[Hội hoạ: 4097123]

Ở phương diện danh vọng, hội hoạ của Ảnh Tử không bằng văn học của Sở Cuồng hay âm nhạc của Tiện Ngư. Nhưng mức chênh lệch giữa ba nhân thức đã không còn lớn như trước nữa.

Nhất là sự chênh lệch của Ảnh Tử và Sở Cuồng, đã rất gần nhau rồi. Xem ra sức ảnh hưởng của kênh thiếu nhi vô cùng lợi hại.

Căn cứ vào tốc độ chế tác, ngoại trừ những tác phẩm dài ra thì cứ cách mấy tháng, sẽ chiếu xong một bộ phim hoạt hình. Đến lúc đó Ảnh Tử có thể thể thúc đẩy bộ anime mới. Phim hoạt hình chiếu càng nhiều thì việc thu hoạch danh vọng hội hoạ của hắn sẽ càng gia tăng.

Dù chính Lâm Uyên cũng không biết vì sao danh vọng mà những bộ phim hoạt hình này kiếm được đều tính cả lên mục hội hoạ. Công việc tiến triển tốt nên hắn cũng chẳng cần câu nệ làm gì cho mệt.

Sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, thì hắn càng sớm nhận được phần thưởng. Lúc này, ngoài cửa đã truyền đến tiếng động.

Lâm Uyên đẩy cửa nhìn xuống dưới lầu, hoá ra là chị gái đang khuân đồ vào nhà.

“Mau giúp chị đi.”

“Tới đây.” Lâm Uyên vội vàng giúp chị hắn chuyển đồ.

Trước đây những chuyện này đều do mẹ, em gái, chị gái thay nhau làm. Thể chất Lâm Uyên quá kém, không ai để hắn làm việc nặng cả.

Nhưng bây giờ Lâm Uyên đã khoẻ rồi, sau khi người nhà xác nhận cơ thể hắn đã hoàn toàn bình thường, cũng chỉ dám nhờ Lâm Uyên mấy việc nhẹ nhàng. Cuối cùng, Lâm Uyên cũng có thể phát huy ưu thế đặc trưng của một người đàn ông rồi.

Sau khi chuyển vài món, Lâm Uyên hỏi: “Gì thế chị?”

“Đồ tết đấy.” Chị gái mỉm cười.

Lúc này Lâm Uyên mới ý thức được sắp đến tết, mỗi năm nhà hắn đều có thói quen sắm sửa đón tết.

Lâm Uyên cảm thán: “Còn bảy tám ngày nữa là đến tết rồi.”

“Đúng thế, chị đang nghĩ chắc xuân vãn năm nay náo nhiệt lắm. Vì Trung Châu sẽ hợp nhất, cuối cùng Lam Tinh cũng thống nhất rồi.”

“Ừ.”

“Cái này đặt ở phòng khách.”

“Thật nặng.”

“Là máy chạy bộ đấy, em lắp đặt giúp chị đi.”

“Hả, còn đây là cái gì?”

“Cái này ấy à, là dụng cụ yoga.”

“Mấy món này ăn tết được sao?”

“Em thì hiểu gì chứ? Tết thì ăn nhiều, toàn là thịt cá, sẽ dễ mập. Chị mua máy tập thể dục, ăn bao nhiêu tập bấy nhiêu, đốt mỡ thừa giảm calorie.”

“Được rồi.”

Chị hắn là một cô gái xinh đẹp, thích ăn diện và trang điểm. Bình thường rất chú ý đến cơ thể, bảo toàn dáng vóc.

Không giống như em gái hắn, ngây ngô chẳng để tâm đến chuyện gì cả. Nhưng gen nhà họ Lâm rất tốt, bốn người nhà họ đều rất đẹp. Dù không trang điểm vẫn sẽ xinh đẹp hơn người.

Máy chạy bộ nhanh chóng được lắp đặt xong, chị gái muốn lên thử một chút, phát hiện Nam Cực đang kích động. Đôi mắt nàng đảo một vòng, chị gái gọi Nam Cực đến rồi xấu xa mở tốc độ cao nhất.

Máy hoạt động, Nam Cực chạy hộc hơi, chị gái ở bên cạnh vỗ tay cổ vũ. Nam Cực vui vẻ chạy điên cuồng, còn sủa gâu gâu mấy tiếng.

Lâm Uyên im lặng lên lầu, dù gì thể chất của hắn không sợ mập, vẫn luôn khoẻ mạnh, không cần phải dùng đến mấy món đó. Hắn đóng cửa lại, Lâm Uyên bắt đầu cân nhắc xem sắp tới nên làm gì.

Trung Châu hợp nhất, tương lai chắc sẽ có rất nhiều lời khiêu chiến. Nhạc hội Lam chính là một lời nhắc nhở với Lâm Uyên. Năng lực thống trị các lĩnh vực của Trung Châu vô cùng mạnh.

Ngày sáp nhập càng đến gần, sau này văn hoá toàn cầu đều được thống nhất. Có phải Tiện Ngư nên mở một buổi hoà nhạc không nhỉ? Ảnh Tử có nên tiến quân vào lĩnh vực hội họa truyền thống không? Sở Cuồng chắc cũng phải dùng đến các kiệt tác vĩ đại rồi nhỉ?

Chương 1538: Tám đại châu Lam Tinh hợp nhất

Đã bảy năm trôi qua, cuối cùng Trung Châu đã chịu hợp nhất. Chỉ còn mười ngày nữa là sẽ đến tết âm lịch.

Ánh mắt của truyền thông đã không còn để tâm đến trận đại chiến tỷ suất người xem phim hoạt hình nữa. Những tin tức liên quan đến việc Trung Châu sắp hợp nhất tràn lan trên các kênh truyền thông lớn.

Đây là đãi ngộ mà các châu khác có muốn cũng không được, chỉ có duy nhất mình Trung Châu mới có thể khiến các châu khác dè chừng. Không còn cách nào khác, Trung Châu là châu lục đứng đầu, hình tượng vô địch của nó đã sớm xâm chiếm tâm trí mọi người.

Đó là chưa kể đến việc có rất nhiều thần tượng Trung Châu, cứ nhìn vào tỉ lệ di dân thì biết. Hằng năm Trung Châu nhận được tỉ lệ đơn đăng ký gia nhập còn cao hơn con số tổng của bảy châu khác cộng lại. Giá nhà ở Trung Châu là con số mà người các châu khác không sao tưởng tượng nổi.

“Trung Châu sắp sát nhập!”

“Mười ngày sau, chúng ta sẽ chào đón thời đại mới, tám châu hợp nhất.”

“Châu lục mạnh mẽ nhất Lam Tinh hung hăng tiến vào!”

“Bảy châu còn lại sắp nghênh đón một đối thủ mạnh.”

“Các tài khoản chính phủ các châu đều đồng loạt lên tiếng: Hoan nghênh Trung Châu sáp nhập!”

“Những lĩnh vực khiến các châu tự hào đều đang gặp áp lực từ phía Trung Châu.”

“Bảng xếp hạng năng lực tổng hợp các châu trong tương lai sẽ xuất hiện thay đổi mới.”

Trung Châu sáp nhập sẽ khiến tám đại châu được thống nhất. Đây là sự kiện mà toàn cầu đều coi trọng, thậm chí hiệp hội nghệ thuật còn long trọng đếm ngược mười ngày.

Được cơ quan chính phủ đếm ngược, phải là một sự kiện ảnh hưởng đến lịch sử tương lai, mang tầm quan trọng rất lớn. Cộng đồng mạng các châu đều rất kích động.

“Bảy năm trước, ta đã mong đợi ngày này. Sau khi Trung Châu sáp nhập, sẽ có ảnh hưởng vô cùng to lớn với sự phát triển của các châu!”

“Trung Châu dẫn đầu rất nhiều lĩnh vực lớn.”

“Các châu luôn bị bản chế và văn hoá bản châu ảnh hưởng, thế nhưng những điều này lại không làm chậm bước chân Trung Châu.”

“Đúng thế.”

“Vì Trung Châu có rất nhiều di dân mà, bản sắc của họ rất đa dạng, không hề bị gò bó trong một chuẩn mực nào cả.”

“Bản sắc đa dạng nên mới phát triển mạnh mẽ như thế sao?”

“Có cảm giác tại bảy đại châu kia, chẳng có mấy người có thể đấu thắng Trung Châu.”

“Sau này mấy lĩnh vực lớn của chúng ta đều bị Trung Châu thống lĩnh cả.”

Tại Trung Châu, những người dân cũng đang mong chờ.

“Ha ha!”

“Cuối cùng đã hợp nhất!”

“Hãy để bảy châu còn lại cảm nhận sự sợ hãi đi.

“Các châu khác vẫn luôn hạn chế chúng ta, sau khi hợp nhất thì bọn họ bó tay rồi. Văn hóa Trung Châu chúng ta sẽ hoàn toàn thống trị Lam Tinh!”

“Sau khi hợp nhất, mỗi ngày ta đều có thể nhìn thấy Tiện Ngư của Tần Châu rồi.”

“Không biết sau khi Trung Châu hợp nhất, Ngư vương triều có còn thắng thế được nữa không?”

“Nhóm người Ngư vương triều không đơn giản đâu.”

“Nhưng Trung Châu chúng ta có rất nhiều cao thủ, sau này chúng ta sẽ cho bọn họ biết tay.”

“Vừa khéo ta cũng muốn cảm nhận văn hoá của các châu khác.”

“Ta nghe nói có hai người nổi tiếng cùng với Tiện Ngư.”

“Không thể nào, bọn họ cũng làm trong ngành âm nhạc sao?”

“Không, hình như một người là nhà văn, một người là hoạ sĩ manga?”

“Cái gì thế?”

“Manga sao?”

“Ha ha, bọn hắn có biết manga Trung Châu rất lợi hại không?”

Giới văn học Trung Châu.

“Cuối cùng đã chính thức hợp nhất, phải để toàn thế giới lé mắt vì Trung Châu chúng ta!”

“Các châu khác còn ai lợi hại hơn chúng ta?”

“Theo ta được biết, vẫn còn mấy người rất giỏi đó.”

“Sở Cuồng?”

“Ngươi cũng biết hắn ư?”

“Ta đã đọc hai cuốn sách của hắn, do một người bạn của Tần Châu mang tới, đúng là rất hay.”

“Sát nhập rồi phải chào hỏi người ta đó.”

Giới manga Trung Châu.

“Chúng ta sát nhập muộn quá, thị trường manga của những châu khác đều bị Ảnh Tử thống trị.”

“Ảnh Tử sao?”

“Tác giả của mấy bộ xưng thần kia sao?”

“Xem ra các ngươi cũng rất chú ý đến người ngoài châu, nhưng ta lại làm biếng lắm. Có người chiếm lĩnh thị trường thì sao đâu, là do Trung Châu chúng ta chưa xuất thủ, trong núi không có hổ nên khỉ mới xưng vương thôi.”

“Được rồi, mau nói xin lỗi với người anh em đó đi.”

“Thời đại thống trị của hắn rất nhanh sẽ kết thúc.”

“Sau này lĩnh vực manga của Lam Tinh sẽ do Trung Châu dẫn đầu.”

Giới điện ảnh Trung Châu.

“Mấy năm nay ta khó chịu gần chết, điện ảnh của ông đây chỉ được chiếu trong bản châu, không được truyền bá rộng rãi ra ngoài.”

“Chắc có mình ngươi thôi vậy.”

“Trung Châu chính là ông hoàng của giới điện ảnh thế giới Lam Tinh.”

“Tề Châu được xưng là kinh đô điện ảnh, phải có chút thực lực.”

“Tề Châu có ai như Tiện Ngư không?”

“Không có, nhưng có vài người giỏi lắm.”

“Vài người thì không đủ đâu.”

“Ta thấy rất nhiều đạo diễn đều đang chuẩn bị phim mới, bọn họ không thể chờ được.”

Giới âm nhạc Trung Châu.

“Phải khiêu chiến Tiện Ngư mới được.”

“Thực lực của chúng ta tại nhạc hội Lam đều bị hắn che mờ.”

“Bây giờ Trung Châu chúng ta có rất nhiều người trở thành fan của Tiện Ngư.”

“Chuyện đó không tốt đâu.”

“Người Trung Châu chỉ nên nghe nhạc Trung Châu.”

“Người bình thường sẽ không chơi lại Tiện Ngư.”

“Giỏi như Abigail ra tay còn bị đối phương đánh bại mà.”

“Abigail mà thua thiệt sao?”

“Yên tâm đi, Trung Châu chúng ta không chỉ có mỗi một Abigail.”

Các lĩnh vực lớn của Trung Châu đều có rất nhiều người phấn khích. Cùng lúc này, tại bảy châu khác cũng có tình hình tương tự. Dù các châu đều cảm thấy thực lực bản thân không sánh bằng Trung Châu, nhưng sau khi Lam Tinh hợp nhất lại là cơ hội cho các châu.

Cơ hội học tập và tiến bộ, đối thủ mạnh cũng chưa chắc là chuyện quá xấu. Trung Châu kích động, bảy châu sốt ruột chờ đợi, ngày Lam Tinh thống nhất đang được đếm ngược.

Chín ngày, tám ngày, bảy ngày, sáu ngày, năm ngày. Trong bầu không khí căng thẳng như thế, tết âm lịch cũng đang dần đến.

Chương 1539: Xâm lấn các đại lĩnh vực (1)

Hội nghị cấp cao được tổ chức ở Tinh Mang.

“Sự khiêu chiến chân chính sắp tới rồi!”

“ âm nhạc Trung Châu sẽ nhanh chóng xâm lấn các châu.”

“Cách mà chúng ta đối phó sẽ quyết định con đường phát triển trong tương lai của chúng ta.”

“Đứng trước tình huống như vậy cần sự lạc quan.”

“Có rất nhiều nghệ sĩ của chúng ta đề nghị giảm bớt tiền lương.”

“Mấy đại minh tinh nổi tiếng cũng hạ giá xuống rồi.”

“Về sau rất nhiều nhãn hiệu sẽ lựa chọn minh tinh Trung Châu.”

“Không sao!”

“Chúng ta có Tiện Ngư và Dương Chung Minh!”

“Trên phương diện âm nhạc, công ty chúng ta có thể đối đầu với Trung Châu.”

“Còn mảng điện ảnh thì sao?”

“Vẫn phải dựa vào Tiện Ngư.”

“Dù mấy bộ phim điện ảnh do Tiện Ngư chế tác có trình độ rất cao, nhưng đối với khán giả Trung Châu lại hơi khó khăn, vẫn nên đặt âm nhạc lên hàng đầu.”

Hãng sách Ngân Lam.

“Bắt đầu nổi sóng gió rồi đấy.”

“Đúng thế.”

“Rất nhiều người muốn hợp tác lâu dài với hãng sách của chúng ta, gần đây đều là người Trung Châu. Mấy đại thần Trung Châu trữ hàng thiệt kinh khủng, đợi hợp nhất một cái là sẽ tung tác phẩm ra. Bức tường ngăn cách văn hóa sẽ biến mất, chính phủ các châu không có lý do để ngăn cản nữa.”

“Chúng ta thành lập một chi nhánh ở Trung Châu đi.”

“Trung Châu muốn tấn công vào thị trường của chúng ta, vậy chúng ta cũng tiến công vào thị trường của họ.”

“Dùng tác phẩm của ai đây?”

“Còn phải hỏi sao, Sở Cuồng là át chủ bài!”

“Mang Sở Cuồng đến Trung Châu mới chinh phục được đám độc giả.”

“Nhưng phía Trung Châu còn chưa quen thuộc với Sở Cuồng, chắc chắn bên đó sẽ không chịu thua. Tốt nhất là để lão tặc gây sự chú ý đã rồi mới để Sở Cuồng khai hoả ở Trung Châu.”

Thời gian đếm ngược vẫn đang tiếp tục.

Bốn ngày, ba ngày, hai ngày, một ngày, ngày cuối cùng đã đến, tết âm lịch cũng đã đến.

Trung Châu chính thức gia nhập việc hợp nhất. Cùng với thời khắc quan trọng ấy, toàn bộ các cánh cửa đều được lưu thông. Văn hoá của Trung Châu ào ạt đổ bộ sang bảy châu còn lại.

Âm nhạc, manga, điện ảnh, hoạt hình, trò chơi, v.v…

Mùng một đầu năm nay, các đại lĩnh vực của bảy châu còn lại đều bị các tác phẩm đến từ Trung Châu oanh tạc. Dân chúng các châu được tiếp cận với văn hóa Trung Châu, tựa như thời đại mới đã đến.

Không một ai biết rằng, vào buổi sáng ngày đầu năm mới. Khi Lâm Uyên vừa rời giường đã đột ngột nhận được một nhiệm vụ đặc biệt từ hệ thống.

[Nhiệm vụ danh vọng: Càn quét tứ phương!]

[Nội dung nhiệm vụ: Văn hóa Trung Châu xâm lấn bảy đại châu, các đại lĩnh vực đều hứng chịu đợt tấn công chưa từng có. Ký chủ là người Tần Châu, phải thay người Tần xây dựng phong thái tự tin tại các đại lĩnh vực nghệ thuật. Để các châu khác hiểu rằng, Trung Châu không phải là kẻ bất bại.]

[Phần thưởng nhiệm vụ: Quà tặng thần bí.]

[Ghi chú nhiệm vụ: Xin ký chủ tranh thủ thời gian đạt được top 10 tại các đại lĩnh vực nghệ thuật tại Lam Tinh.]

Trung Châu sáp nhập.

Vậy sau này sân khấu của Lâm Uyên sẽ là toàn bộ Lam Tinh.

Nhận lấy nhiệm vụ, Lâm Uyên rời khỏi giường đánh răng rửa mặt, điện thoại suýt nữa nổ tung.

“Lâm Uyên!”

“Chúc mừng năm mới!”

“Cám ơn.”

“Chúc mừng năm mới nhé, đại diện!”

“Nguơi cũng thế.”

“Tiện Ngư lão sư, chúc mừng năm mới!”

“Chúc mừng năm mới.”

“Chúc lão sư năm mới vạn sự như ý.”

“Vạn sự như ý!”

“Năm mới hy vọng lão sư khoẻ mạnh.”

“Khỏe mạnh nhé!”

Người của Ngư vương triều, phòng làm việc, và công ty, tất cả những bạn bè, người thân mà Lâm Uyên quen biết đều chúc mừng năm mới hắn. Cả những người chỉ mới quen sơ, cũng đồng loạt gửi tin nhắn chào hỏi.

Tết đến rồi, hôm nay cũng là ngày đầu năm mới. Sau khi nhận điện thoại liên tục, Lâm Uyên xuống dưới lầu, phát hiện chị gái và Nam Cực đang cùng nhau chạy bộ trên máy.

Em gái nằm trên ghế salon xem phim hoạt hình, còn mẹ thì đang bày biện một bữa sáng vô cùng phong phú, hương vị hạnh phúc lan tỏa trong không khí.

Cư dân mạng cũng vui vẻ hòa thuận với nhau, vì các công ty đều đang nghỉ xuân. Không có rào cản về văn hóa, Trung Châu cũng đã hợp nhất với các châu còn lại. Hơn nữa bây giờ đang là tết âm lịch, tất cả các châu đều đó chào một dịp lễ lớn, toàn cầu náo nhiệt rộn ràng.

“Chào mừng Trung Châu!”

“Ha ha, ta cảm thấy mấy bộ phim tình cảm của Sở Châu, không bằng Trung Châu các người thật.”

“Quá khen, quá khen, phim của châu các người không tệ đâu.”

“Đâu có, đâu có.”

“Kỹ thuật khoa học của Trung Châu tốt thật đó, ta vừa mua ghế massage toàn thân, cảm thấy bệnh đau cổ đã tốt hơn hẳn.”

“Game của Trung Châu chơi rất vui.”

“Ta lại xem trọng điện ảnh của Trung Châu.”

“Có manga Trung Châu nào đáng xem không?”

“Trung Châu chúng ta có rất nhiều tác phẩm đặc sắc, các ngươi có thể lên web Tinh Không đọc đánh giá, bây giờ Tinh Không đều đã tổng hợp các tác phẩm của chúng ta.”

“Chúc mừng năm mới!”

Không cãi cọ ầm ĩ, không đối chọi gay gắt. Người của Trung Châu rất thân thiện, cộng động mạng của bảy châu còn lại cũng vô cùng nhiệt tình.

Thực ra chỉ cần không liên quan đến việc tranh đấu, cộng đồng mạng các châu đều rất hoà thuận.

Sau khi sáp nhập xong, không khí giữa tám đại châu đều vô cùng tốt. Niềm vui chào đón năm mới rộn ràng ở khắp mọi nơi.

Những bức tường rào cản văn hoá đã bị phá dỡ khiến nhiều người không thấy được chiến trường đang âm thầm xuất hiện. Tuy chẳng có khói lửa chiến tranh nhưng vẫn mãnh liệt dâng trào.

Các đại lĩnh vực đều hứng chịu các cuộc oanh tạc của Trung Châu, ví dụ như các hãng sách lớn và mạng lưới thông tin. Rất nhiều tác phẩm của Trung Châu được bán sạch sẽ.

Còn trên kênh nghe nhạc trực tuyến lớn, những bản nhạc kinh điển của Trung Châu đều có lượt tải khủng khiếp. Trong giới manga cũng gặp phải tình cảnh tương tự, manga Trung Châu được rất nhiều người săn tìm. Các bộ phim truyền hình của Trung Châu, cũng được mọi người lùng tìm để xem.

Hằng năm, mỗi khi có châu lục hợp nhất đều xảy ra tình trạng tương tự. Toàn cầu đều sẽ tò mò về châu lục của bạn, nhưng khi Trung Châu gia nhập thì tầm ảnh hưởng của sự kiện này đã vượt xa những năm trước.

Chương 1540: Xâm lấn các đại lĩnh vực (2)

Không chỉ diễn ra với quy mô lớn chưa từng có mà độ bền bỉ cũng kéo dài hơn nữa. Tựa như có điều gì đó đã chậm rãi thay đổi, hoà chung với nền nghệ thuật Lam Tinh.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, đến ngày thứ bảy các châu bắt đầu trở lại làm việc. Sau mấy ngày oanh tạc toàn cầu, cuối cùng văn hóa Trung Châu đã được các đại châu khác công nhận, đạt được thành tựu rực rỡ.

Trên mạng tràn ngập đủ loại tin tức.

[Trong tết, top 10 tác phẩm bán chạy nhất thị trường Lam Tinh, có hơn sáu cuốn là sách của Trung Châu.]

[Điện ảnh Trung Châu nhận được sự chào đón nồng nhiệt.]

[Trong tết, bảng xếp hạng top 10 ca khúc được tải nhiều nhất Lam Tinh, thì có bảy vị trí là tác phẩm của Trung Châu.]

[Văn hóa Trung Châu chiếm lĩnh Lam Tinh!]

[Văn hoá các châu đang bị tấn công!]

[Bảy ngày qua, sản lượng tiêu thụ của Nguỵ Châu đã bị sản phẩm ưu việt của Trung Châu đè bẹp.”

[Điện thoại của Trung Châu bán rất chạy.]

[Văn nghệ của Tề Châu đã bị Trung Châu vượt mặt.]

Bảy ngày sau, chỉ mất thời gian bảy ngày mà Trung Châu đã từng bước xâm nhập vào thị trường các đại lĩnh vực Lam Tinh, tựa như thiên nhân giáng xuống, khí thế vô cùng áp đảo.

Bảy châu còn lại không thể chống đỡ nổi, cộng đồng mạng đều vô cùng sợ hãi.

“Sao Trung Châu lại mạnh như thế, đây chính là trình độ của đệ nhất châu lục Lam Tinh sao?”

“Ngụy Châu cố lên, ủng hộ nhãn hiệu ô tô bản địa.”

“Nhãn hiệu ô tô Ngụy Châu chúng ta kém hơn Trung Châu một chút, nhưng hiệu suất của chúng ta rất cao.”

“Các thị trường tư bản đều bị Trung Châu chà đạp dưới chân.”

“Thị trường văn hoá mới thật sự bị tổn thương nghiêm trọng nhất, điện ảnh Trung Châu rất hay, còn hay hơn điện ảnh của Tề Châu.”

“Phim truyền hình cũng làm rất tốt.”

“Gần đây ta đang say mê vài bản hoà âm của Khúc phụ Trung Châu.”

“Trung Chậu thật tốt!”

“Sau này văn hóa Trung Châu sẽ trở thành đỉnh lưu của Lam Tinh rồi sao?”

“Toàn bộ các đại lĩnh vực của chúng ta đều thất thủ sao?”

“Đương nhiên không phải.”

“Ngươi nhìn sản lượng tiêu thụ đi.”

“Sách của Sở Cuồng vẫn mạnh nhất.”

“Manga của Ảnh Tử tạm thời vẫn chưa bị Trung Châu đánh bại.”

“ âm nhạc của Tiện Ngư vẫn xếp hạng top đầu, vô cùng khủng bố.”

“Còn rất nhiều lĩnh vực đầu não vẫn duy trì vị trí dẫn đầu.”

“Sói đi ngàn dặm ăn thịt.”

“Bảy đại châu có rất ít người giữ được hạng một sau khi Trung Châu đến.”

“Cũng không biết những ưu thế này có thể duy trì trong bao lâu, vì sức mạnh của Trung Châu quá mạnh.

Lâm Uyên đọc được những tin tức này, hắn không hề bất ngờ cho lắm. Từ nhạc hội Lam có thể nhìn thấy sức mạnh của Trung Châu, tại nhạc hội Lam người ta chỉ nhìn thấy trình độ âm nhạc các châu. Còn những lĩnh vực khác của Trung Châu vẫn có khả năng thống trị toàn phần.

Xem ra hệ thống đã sắp xếp cho hắn một nhiệm vụ vô cùng khó khăn rồi. Trung Châu quá mạnh. Vậy mà hệ thống lại yêu cầu hắn phải đạt được top 10 tại các đại lĩnh vực mà văn hóa Trung Châu gần như đang đứng đầu Lam Tinh.

Chẳng khác nào bắt hắn phải đại chiến với Trung Châu cả. Ba thân phận của Lâm Uyên liên quan đến không ít lĩnh vực.

Âm nhạc, hội họa, phim ảnh, hoạt hình, manga, trò chơi, thư pháp. Đợi hắn hoàn thành nhiệm vụ của Ảnh Tử thì hệ thống sẽ phát thưởng kỹ năng điêu khắc bậc thầy, cũng có nghĩa nó muốn hắn tiến vào lĩnh vực điêu khắc.

Không dễ chơi đâu, may mà ba thân phận rất giỏi. Dù sao đi nữa thì Trung Châu cũng là người đến sâu, có lẽ nó đã áp đảo hơn bảy mươi phần trăm các lĩnh vực bản địa.

Nhưng mà, ở trận địa cuối cùng mới là nơi khó công lược nhất. Vì người trấn giữ ải cuối, đều là các chuyên gia, bậc thầy của các đại lĩnh vực.

Ví như lĩnh vực manga mà nói, Ảnh Tử được công nhận là thần manga, có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn tại bảy đại châu, dù là Trung Châu cũng không dễ dàng đánh bại được hắn.

Huống chi có ai bảo các châu chỉ có thể phòng thủ chứ? Trên thực tế, có một số đại thần ẩn mình tại các châu đang chuẩn bị phản kích. Bao gồm cả Lâm Uyên cũng đang cân nhắc nên chiếm lĩnh mảnh đất phì nhiêu Trung Châu thế nào đây.

Tại Trung Châu có vô số người đang ăn mừng.

“Hãy để toàn thế giới lãnh hội văn hóa Trung Châu chúng ta!”

“Ha ha, ta đang xem các tác phẩm ngoại châu, nói thật còn kém xa Trung Châu quá. Tiếp theo ta dự định sẽ đọc tác phẩm của Sở Cuồng người Tần Châu, tên này hay được nhắc đến cùng với Tiện Ngư đó.”

“Đùa hay sao thế, hay được nhắc cùng Tiện Ngư ư?”

“Ta đã đọc manga rồi, mấy bộ manga ngoại châu có hay gì đâu.”

“Ngươi có thể tìm đọc manga của Ảnh Tử, người này cũng được nhắc tới cùng Tiện Ngư, được xưng là thần manga.”

“Ha ha.”

“Thần manga sao?”

“Đại thần ngoại châu có đáng tin không vậy?”

“Đọc thử thì biết,. dù gì thị trường các lĩnh vực ngoại châu sẽ bị Trung Châu chúng ta chiếm trọn thôi.”

“Nói về âm nhạc thì Trung Châu vẫn là kinh điển nhất.”

Các ngành nghề ở Trung Châu cũng vô cùng phấn chấn.

“Trung Châu vô địch!”

“Các đại lĩnh vực đã dẫn đầu thị trường.”

“Còn chút ít nữa mà toàn diện rồi.”

“Từ từ thôi.”

“Sẽ nhanh chóng giải quyết được.”

“Toàn thế giới đều bị văn hóa Trung Châu thống trị.”

“Đúng thế.”

“Dù các châu cũng có đại thần, năng lực vô cùng khủng bố chẳng hề thua kém chúng ta, nhưng nhân tài như thế chúng ta không hề thiếu.”

“Đánh đến cuối mới biết thắng thua chứ!”

“Giống như nhạc hội Lam, Tiện Ngư khổ sở đánh bại Abigail, đúng là kẻ có thực lực âm nhạc đỉnh cấp, nhưng ở Trung Châu chúng ta còn rất nhiều người giỏi hơn Abigail.”

“Đúng thế.”

“Nghe chưa thế?”

“Nghe gì?”

“Sản lượng tiêu thụ của Trung Châu đều rất tốt nhưng vẫn bị một người áp chế.”

“Ai vậy?”

“Hình như tên là lão tặc.”

Chương 1541: Không cách nào vượt qua được Ảnh Tử

Đây là sức ảnh hưởng từ việc văn hóa Trung Châu xâm lấn. Nếu chuyện này là một trò chơi, sau khi tám đại châu thống nhất thì Trung Châu sẽ chính là trùm cuối.

Trong thực tế, Trung Châu đúng là đang thể hiện như trùm cuối thật. Dù như thế thì đã sao, khi đối mặt với giới hạn thực sự, gã khổng lồ cũng phải chùn bước.

Trước khi Trung Châu sáp nhập nửa năm thì đã có vài hãng sách lớn liên hệ với các đại thần Trung Châu để bàn chuyện làm ăn. Ngày Trung Châu sáp nhập, các hãng sách lớn liền tung ra toàn bộ những tác phẩm đã ký từ trước.

Trong dịp tết này, sản lượng tiêu thụ của các đại thần Trung Châu bỗng chốc tăng vọt. Bảy ngày mưa sa bão táp, những tác giả khác chẳng phải là đối thủ của họ.

Chỉ mất năm ngày, lượng tiêu thụ sách Lam Tinh đã có đến bảy cái tên thuộc Trung Châu. Còn lại ba người trong số đó thuộc những châu khác. Ba người này lần lượt là Sở Cuồng, quán quân đứng đầu, thứ sáu là Môn Nhược Ngu và thứ chính là Nhậm Thiên Sư.

Đối với vấn đề này, phía Trung Châu cho rằng việc bọn họ chiếm lĩnh toàn bộ bảng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhưng cứ thế bảy ngày tiếp theo trôi qua, Môn Nhược Ngư và Nhậm Thiên Sư đều rơi rụng cả, chỉ còn mỗi Sở Cuồng bền lòng vững dạ ngồi trên bảo tọa quán quân.

Lại thêm bảy ngày nữa, không có bất kỳ tác giả Trung Châu nào có thể kéo Sở Cuồng xuống. Bảng xếp hạng này cứ mỗi tháng lại đổi mới một lần, không có chuyện dùng số liệu tháng trước để đắp vào.

Vậy chỉ so mức tiêu thụ tính gộp thì sao?

Bất kỳ tác giả nào của bảy châu còn lại cũng mạnh hơn Trung Châu, bọn họ lợi hại cách mấy đều không thể một sớm một chiều cân bằng chênh lệch trong mấy năm được.

Trung Châu sáp nhập quá muộn, nhưng vì sao mức tiêu thụ tháng của tác giả Trung Châu không thể vượt qua Sở Cuồng?

Một mình hắn trấn giữ quan ải, ngăn cản vạn kẻ địch đi qua. Sở Cuồng đơn thương độc mã, chặn tất cả tác giả Trung Châu.

Trung Châu có vài tác giả hiểu rõ về Sở Cuồng đành phải cười khổ, phần lớn còn lại đều đi điều tra tình hình của người này.

Thật ra chẳng cần phải điều tra làm gì cho mệt. Sáp nhập xong rồi thì tin tức cũng lan tràn khắp nơi.

Từ điển bách khoa Lam Tinh có thông tin của Sở Cuồng, trinh thám, thiếu nhi, khoa huyễn, võ hiệp, tiên hiệp, thể thao, thám hiểm huyền nghi, truyện ngắn… Đó chính là những đề tài Sở Cuồng từng viết.

Hơn nữa trên đó còn giới thiệu toàn bộ thông tin các tác phẩm cũng như sản lượng tiêu thụ khủng bố của từng quyển sách. Đọc xong rồi khiến rất nhiều tác giả Trung Châu phải rùng mình.

Tìm hiểu về người ta xong, toàn bộ giới văn học Trung Châu đều kêu gào.

“Chết tiệt!”

“Dọa chết ta rồi.”

“Tên Sở Cuồng là thứ gì thế, sao biến thái như vậy? Thể loại nào cũng viết được, mỗi tác phẩm đều nổi tiếng. Võ hiệp hay thể thao là đề tài ít được chú ý cũng được độc giả đón nhận, hơn nữa còn tạo nên thành tựu trước nay chưa từng có.”

“Yêu nghiệt!”

“Chẳng trách tổng lượng tiêu thụ hằng tháng của Sở Cuồng lại cao như vậy. Đề tài của hắn trải dài đủ thể loại, hầu như các chủng được yêu thích tại các châu thì hắn đều có tác phẩm. Hơn nửa số lượng tác phẩm hoàn thành còn rất lớn, hoàn toàn có thể đánh bại những tác giả khác nhờ vào sản lượng áp đảo của mình.”

“Sao mà làm được?”

“Có thể viết nhiều đề tài như thế sao?”

“Trong đó có vài đề tài chẳng hề liên quan đến nhau, ngươi có nghĩ rằng một kẻ viết trinh thám huyền huyễn lại là một tác giả truyện thiếu nhi bậc thầy không?”

“Mẹ nó, làm sao so được?”

“Ở Trung Châu có không ít tác phẩm hay hơn hắn, nhưng riêng về tổng mức tiêu thụ thì chẳng có ai là đối thủ của hắn cả.”

“Tên đó quá biến thái.”

“Lam Tinh không chỉ có mỗi Trung Châu.”

“Ta đã luôn quan sát tên Sở Cuồng đó, năng lực của hắn vượt xa sức tưởng tượng của ngươi. Dù là Trung Châu, cũng rất ít người đánh bại được hắn, chứ đừng nói đến ngoại châu xưng tụng thế nào về hắn.”

“Xưng tụng thế nào?”

“Tiện Ngư giới tiểu thuyết.”

“Nam Tiện Ngư, Bắc Sở Cuồng!”

“Hắn và Tiện Ngư luôn được nhắc đến cùng nhau, có thể hiểu rằng âm nhạc của Tiện Ngư lợi hại bao nhiêu thì văn học của Sở Cuồng bá đạo bấy nhiêu.”

Có tác giả Trung Châu bắt đầu kể về Sở Cuồng. Trước khi Trung Châu sáp nhập, đã có rất nhiều tác giả đại thần chú ý đến Sở Cuồng. Nhất thời các tác giả ở Trung Châu đều đang thảo luận về Sở Cuồng.

Một tác giả truyện thiếu nhi người Trung Châu lên tiếng: “Sở Cuồng được hiệp hội nghệ thuật đánh giá là [Đại vương truyện ngắn thiếu nhi]. Dẫu khi đó Trung Châu chúng ta chưa sáp nhập nhưng tiêu chuẩn của hiệp hội nghệ thuật thế nào, chắc các ngươi đều biết rõ. Nếu tên ấy không giỏi thực sự, hiệp hội nghệ thuật sẽ không đặt danh xưng đó cho hắn đâu.”

Một tác giả trinh thám Trung Châu nói: “Ta đã đọc qua các tác phẩm trinh thám của hắn, bao gồm hệ liệt thám tử Poirot và thám tử Holmes. Hai bộ này sẽ khiến vô số các tác giả trinh thám Trung Châu phải xấu hổ, bởi ta cũng cảm thấy năng lực mình không bằng người ta.”

Tác giả thám hiểm huyền huyễn: “Bộ “Thám hiểm bí cảnh" của ta so với hệ liệt “Ma thổi đèn" của Sở Cuồng tựa như mây với bùn vậy. Linh cảm sáng tác của hắn vô cùng rộng lớn, một mình khai sáng ra môn phái trộm mộ.”

Tác giả võ hiệp: “Trình độ sáng tác của võ hiệp của Sở Cuồng xếp top 3 Lam Tinh không ngoa đâu. Ba bộ Xạ điêu rất hay, ta khuyến khích các tác giả võ hiệp Trung Châu hãy đọc thử đi.”

Tác giả huyễn tưởng: “Tiểu thuyết huyễn tưởng của Sở Cuồng rất lợi hại, khai sáng không ít trường phái, có vài trường phái thật ra đã lưu truyền đến Trung Châu chúng ta.”

Tác giả khoa huyễn: “Sở Cuồng viết khoa huyễn rất tốt, nếu so với tác giả khoa huyễn bậc thầy của Trung Châu chúng ta thì còn hơi yếu nhưng nhất định sẽ giỏi hơn tác giả bình thường.”

Bên trong các cuộc thảo luận lớn, đều có rất nhiều tác giả đại thần Trung Châu thể hiện sự tôn sùng với Sở Cuồng. Cũng chỉ có bọn họ, mới không giới hạn tầm nhìn tại Trung Châu mà khinh thường anh hùng trong thiên hạ. Còn những tác giả tầm trung khác, chẳng hề để mắt đến ngoại châu, chứ đừng nói đến là khen ngợi tác phẩm của tác giả ngoại châu.

Vì sự kiện này, mà rất nhiều tác giả kiêu căng của Tần Châu bị đả kích. Nhưng cũng có một số người lai cau chặt mày lại.

Nam Tiện Ngư, Bắc Sở Cuồng sao?

Tiện Ngư còn có thể đánh bại Abigail, vậy thì Sở Cuồng đã làm gì mới được đặt ngang hàng với Tiện Ngư?

Không cần biết có thật hay không, nhưng danh tiếng của Sở Cuồng đã nhờ vào mức tiêu thụ trong tháng để lan truyền rộng rãi trong giới tác giả Trung Châu.

Bình Luận (0)
Comment