Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1040 - Chương 1040: Một Chưởng Của Long Hoàng, Pháp Tắc Thần Tinh (1)

Chương 1040: Một chưởng của Long Hoàng, Pháp Tắc Thần Tinh (1)
Chỉ có mấy con Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo bị đánh bay, cũng chỉ có thế thôi.

Nhưng có quá nhiều Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo chi chít bao quanh gã.

Gã chỉ chặn được một phần đòn tấn công và phần lớn chiếc rìu đã rơi trúng người gã.

Phòng ngự bị phá vỡ ngay lập tức, Tháp Tháp Nhĩ liên tục hét lên thảm thiết.

Không chỉ có vậy mà Thiết Lân Mãng trên người gã cũng bị Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo tấn công, máu thịt lại văng tung tóe, xương cũng lộ ra ngoài.

Nguyên tố nổ ầm và nổ tung dữ dội.

Những mũi tên sắc bén như mưa, lập tức biến gã thành một con nhím.

Lâm Mặc Ngữ nhìn vào mắt gã: “Sức mạnh và hình dáng đều tăng lên nhưng phòng ngự lực cũng không thay đổi.”

“[Nguyên Thủy Phù Văn] này chẳng ra sao cả.”

Trong mắt người khác những kỹ năng mà [Nguyên Thủy Phù Văn] mang lại đều rất mạnh, chỉ cần sức mạnh tăng gấp 10 lần đã là một kỹ năng rất mạnh.

Tục ngữ có nói một lực có thể đánh bại mười, 10 lần tấn công đủ để cung cấp cho Tháp Tháp Nhĩ một năng lực chiến đấu tuyệt đối mạnh mẽ.

Đâu ai thèm quan tâm có gia tăng phòng ngự hay không.

Nhưng trong mắt Lâm Mặc Ngữ, điều đó chẳng là gì.

Lâm Mặc Ngữ có quá nhiều vật triệu hồi, [Nguyên Thủy Phù Văn] trong tay hắn phát huy tác dụng vượt xa các chức nghiệp khác.

Nếu kỹ năng [Cường Binh] của hắn được đặt vào tay những triệu hồi khác, cùng lắm chỉ tăng năng lực chiến đấu lên gấp mấy lần.

Dù gì Triệu Hồi sư bình thường sẽ không triệu hồi vượt quá 3 thú triệu hồi để sử dụng.

Không giống như hắn, quân đoàn Vong Linh giống như một quân đội, năng lực chiến đấu đã tăng lên không biết bao nhiêu.

Lâm Mặc Ngữ luôn biết rằng không phải [Nguyên Thủy Phù Văn] đã gây ra những thay đổi mạnh mẽ trong chức nghiệp của hắn.

Mà chính chức nghiệp đã cho [Nguyên Thủy Phù Văn] phát huy sức mạnh không thể tưởng tượng được.

Chức nghiệp là nền tảng của mọi thứ, những thứ khác chỉ là thêu hoa trên gấm.

“Không thể nào, điều này không thể nào!”

Tháp Tháp Nhĩ vung đại kiếm liên tục chém bay Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo.

Nhưng cũng chỉ thế thôi.

Không có một con Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo nào bị giết chết, trái lại còn không ngừng gây ra sát thương trên người gã.

Khô Lâu pháp sư và Thần Xạ Thủ liên tục tấn công từ xa khiến gã đau đớn không chịu nổi.

Thiết Lân Mãng phía dưới không ngừng gầm lên, rõ ràng là có hơi đau đớn.

Tháp Tháp Nhĩ đã phát điên, gã muốn lao ra giết Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng hoàn toàn không thể thoát ra được chút nào!

“Sinh mệnh lực mạnh như vậy?”

Dù là Long tộc hay ác ma cũng vậy.

Mặc dù thuộc tính không tệ nhưng sinh mệnh lực lại kém xa BOSS.

Hắn không ngờ Tháp Tháp Nhĩ có thể cầm cự được lâu như vậy, hắn còn tưởng có thể giết chết gã ngay lập tức.

Liệt Diễm trong tay hắn cháy hừng hực, Ngọn Lửa Linh Hồn rơi xuống không một tiếng động.

Tháp Tháp Nhĩ chợt phát ra một tiếng hét thảm thiết đến long trời lở đất, đại kiếm trong tay cũng suýt nữa không cầm được.

Không chỉ có gã mà cả người Thiết Lân Mãng cũng run rẩy la hét thảm thiết.

“Thì ra là vậy!”

“Cái gọi là huyết mạch tổ tiên, ngoại trừ thuộc tính cao hơn ra thì không có gì đặc biệt!”

Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ tại sao tên này lại có thể chịu đựng được như vậy, không phải do gã có sinh mệnh lực mạnh mà là Thiết Lân Mãng đã giúp gã gánh chịu phần lớn sát thương.

Cho nên khi Ngọn Lửa Linh Hồn gây ra sát thương, Thiết Lân Mãng cũng bị tấn công giống vậy.

Nếu đã biết thì cũng không còn gì mới lạ nữa.

Chỉ cần đánh thêm một chút nữa là được!

Sinh mệnh lực của Thiết Lân Mãng đủ mạnh, cũng làm cho sinh mệnh lực của Tháp Tháp Nhĩ trở nên mạnh mẽ.

Hơn nữa bản thân Tháp Tháp Nhĩ có công kích lực mạnh mẽ, còn có sức tấn công gấp 10 lần của [Nguyên Thủy Phù Văn].

Nếu không phải gã gặp phải Lâm Mặc Ngữ nhưng chức nghiệp khác thật sự rất khó có thể trấn áp gã.

Hiện tại Lâm Mặc Ngữ đã nắm chắc phần thắng, điều duy nhất hắn phải chú ý chính là không để gã chạy thoát.

Dù sao cũng có cấp bậc như vậy nếu muốn trốn thoát thì khó có thể ngăn cản được.

Những điều tương tự đã xảy ra rất nhiều lần.

Lần này Lâm Mặc Ngữ muốn nhốt họ trong bí cảnh này vĩnh viễn.

Tháp Tháp Nhĩ đang trong một cuộc chiến khó khăn không có cơ hội chiến thắng.

Trong lúc tức giận, cuối cùng gã cũng nhận ra sự thật.

Gã giận dữ hét lên: “Còn đứng đó làm gì? Mau tới giúp đỡ!”

Lúc này Tháp Thập Nhĩ có hơi sợ hãi.

Không phải là hắn ta không muốn tới nhưng tới rồi thì có thể làm được gì?

Hắn ta cảm thấy cho dù có thêm mình giúp thì cũng không phải là đối thủ của Lâm Mặc Ngữ.

Hắn ta biết quá rõ năng lực chiến đấu của Tháp Tháp Nhĩ mạnh đến mức nào.

Ngay cả Tháp Tháp Nhĩ cũng bị đánh thành như thế thì bản thân đi lên đó có ích gì.

Nhưng Tháp Tháp Nhĩ gọi tới đó, hắn ta cũng không thể không đi.
Bình Luận (0)
Comment