Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1041 - Chương 1041: Một Chưởng Của Long Hoàng, Pháp Tắc Thần Tinh (2)

Chương 1041: Một chưởng của Long Hoàng, Pháp Tắc Thần Tinh (2)
Vung thanh kiếm sắc bén, hắn ta bộc phát toàn bộ sức mạnh rồi lao về phía trước.

Lâm Mặc Ngữ phát hiện khí tức của hắn ta yếu hơn nhiều so với lần trước hắn gặp, có lẽ hắn ta đã bị tổn thương do cứ bộc phát huyết mạch tổ tiên liên tục ở lần trước.

Loại tổn thương này không dễ dàng phục hồi được.

Tháp Thập Nhĩ liều chết xông tới nhưng Lâm Mặc Ngữ chỉ tấn công tượng trưng vài lần, để hắn ta dễ dàng giết tới.

Đến lúc Tháp Thập Nhĩ phát hiện ra vấn đề thì hắn ta đã bị bao vây rồi.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có vẻ việc đối phó với Long tộc dễ dàng hơn so với việc đối phó với ác ma một chút.

Bộ não của những kẻ này thật sự hoạt động không được tốt lắm.

Kỹ năng [Cường Binh] chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn, chỉ 30 giây.

Chỉ còn 15 giây thôi, không thể chậm trễ thêm nữa.

Những Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo còn lại không có kỹ năng bộc phát cũng lao về phía trước và giải phóng tất cả các kỹ năng còn lại mà không giữ lại cái nào.

Có một số kỹ năng đều nhắm vào Tháp Thập Nhĩ vừa mới tới.

Cùng lúc đó, Khô Lâu pháp sư và Khô Lâu Thần Xạ Thủ cũng tập trung hỏa lực tấn công vào hắn ta.

Hắn ta không có sinh mệnh lực mạnh mẽ của Thiết Lân Mãng để chia sẻ bớt tổn thương nên ngay lập tức đã bị thương nặng.

“Không được, ta không chống đỡ được!”

Tháp Thập Nhĩ hét lên.

Tháp Tháp Nhĩ cau mày: “Rác rưởi, chúng ta bộc phát huyết mạch tổ tiên để chiến đấu, ngươi trước đi!”

Tháp Thập Nhĩ nhìn gã một cái, thắc mắc tại sao là hắn ta phải bộc phát trước.

Bản thân vừa mới bộc phát huyết mạch tổ tiên hai lần cách đây vài ngày, nếu giờ bộc phát nữa thì căn cơ sẽ bị tổn thương.

Nhưng hắn ta không dám không nghe lời của Tháp Tháp Nhĩ.

Nghe lời trong nhiều năm rồi nên cũng đã thành thói quen.

Một tiếng long ngâm vang vọng khắp chân trời, hư ảnh của Thần Long xuất hiện đánh bật tất cả những Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo.

Hai người đang muốn dựa vào huyết mạch tổ tiên để chạy trốn, Tháp Tháp Nhĩ tức giận hét lên: “Lần này coi như ngươi thắng, lần sau ta sẽ giết ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Sẽ không có lần sau!”

Từng có kinh nghiệm để cho Tháp Thập Nhĩ trốn thoát một lần, sao hắn có thể cho phép bản thân phạm sai lầm tương tự lần thứ hai như vậy.

Lâm Mặc Ngữ đã sớm chuẩn bị sẵn tinh huyết của thần Kịch Độc.

Kịch Độc Vu Yêu theo tiếng mà bay ra.

Nhìn thấy ánh sáng màu xanh, sắc mặt Tháp Thập Nhĩ thay đổi rõ rệt: “Không ổn rồi, chất độc này quá mạnh.”

Tháp Tháp Nhĩ cũng nhận ra điều gì đó, gã cũng biết kịch độc ở lối vào của bí cảnh có bao nhiêu độc.

Gã không còn do dự nữa, đồng thời bộc phát huyết mạch tổ tiên của mình.

Huyết mạch của gã mạnh hơn, hư ảnh Thần Long trở nên chân thực nên bọn Khô Lâu đụng trúng đều nằm rải rác.

Hai người nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.

Tốc độ của cả hai rất nhanh nhưng Kịch Độc Vu Yêu còn nhanh hơn.

Một ánh sáng màu xanh lá cây lóe lên trong không khí và ngay lập tức chiếu vào hai người họ.

Không một tiếng động, kịch độc tràn ngập.

Một tấm bùa Tinh Thể đột nhiên nhảy ra từ người Tháp Tháp Nhĩ, một tiếng long ngâm phát ra từ bùa Tinh Thể và nổ tung trong không trung.

Kim Thiểu bất ngờ xuất hiện bao bọc hai người và đồng thời chặn kịch độc lại.

Sau đó mở một lối đi thời không ra trước mặt hai người, một bàn tay đưa ra tóm lấy hai người kéo vào trong.

Nhưng Thiết Lân Mãng không đi cùng, nó đã bị dính độc tính mà tru lên kêu gào thảm thiết trong kịch độc.

Sau khi bàn tay từ trong lối đi thời không bắt hai huynh đệ đi, lối đi thời không vẫn không biến mất.

Phía sau xuất hiện một con mắt, một giọng nói đáng sợ vang lên: “Nhân tộc, tự tìm cái chết!”

Bàn tay to kia lại đưa ra, đánh Lâm Mặc Ngữ từ xa.

Một Long Trảo xuất hiện giữa không trung, bay về phía Lâm Mặc Ngữ trong khoảng cách mấy nghìn mét.

Sức mạnh đáng sợ cuốn tới, Lâm Mặc Ngữ lập tức căng thẳng.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy như mình đang bị nhắm tới và không có cách nào để né tránh.

Bàn tay này quá mạnh mẽ, có thể so sánh với một cái ngón tay của Ma Hoàng.

Lâm Mặc Ngữ nhận ra chủ nhân của bàn tay khổng lồ đó là sinh vật mạnh nhất trong Long tộc, Long Hoàng.

Long Hoàng không chỉ giải cứu hai huynh đệ Tháp Tháp Nhĩ mà còn muốn giết hắn.

Chuyện đã tới mức này một là Lâm Mặc Ngữ liều mạng chiến đấu, hai là truyền tống bỏ chạy.

Bất kể là sử dụng đá truyền tống trốn đến thế giới Vực Thẳm, hoặc kích hoạt Long Châu của Antares để trở về không gian thượng tầng hoặc trực tiếp sử dụng dấu ấn thành cổ Thần Hạ để trở về thành cổ Thần Hạ thì ​​​​đều có thể tránh được đòn tấn công này.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ lại muốn thử một chút.

Thử xem rốt cuộc giữa hắn và Long Hoàng chênh lệch bao nhiêu.

Nếu không thành công thì hắn sẽ rời đi.

Khi ý tưởng này nảy sinh, nó phát triển đến mức không thể kiểm soát được.
Bình Luận (0)
Comment