Chương 1048: Hỏi đáp như những người bạn cũ (2)
Lâm Mặc Ngữ nói: “Thần Thi hoàn chỉnh, nghiên cứu thông qua hiểu biết của nó, có thể giúp Nhân tộc bọn ta sinh ra nhiều cường giả cấp Thần hơn, cũng có thể giúp cường giả cấp Thần thăng chức.”
“Ta biết, không nên để người khác biết đến sự tồn tại của nó nhưng dù sao thì nó cũng ở trong tay ta, rồi sẽ có một ngày được lấy ra.”
Antares khịt mũi: “Ngươi thì biết cái gì, những gì người biết đều là tên nhãi Giang Nghĩa nói cho ngươi biết đúng không.”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, những hiểu biết ban đầu về Thần Linh đều đến từ Giang Nghĩa.
Lúc đó khi Giang Nghĩa đưa một mảnh ngón tay Thần Linh cho hắn thì đã trịnh trọng ra lệnh không được để người khác nhìn thấy.
Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn cũng rất xem trọng.
Nhưng chỉ là một đoạn ngón tay, hoàn toàn không thể so sánh với toàn bộ thi thể của thần Kịch Độc.
Huống chi thần Kịch Độc còn là Thần Linh trung đẳng.
Antares nói: “Thần Linh thông thường sẽ không để lại thi thể, bọn chúng là con cưng của đất trời, là sự tập hợp của các nguyên tố, là biểu hiện tối thượng của một nguyên tố nào đó.”
“Bọn chúng rất khó chết, cho dù chết đi rồi cũng sẽ để lại một cơ hội sống.”
“Đôi khi có thể có được một phần cơ thể của Thần Linh đã coi như là ăn may rồi. Có thể có được thi thể hoàn chỉnh của Thần Linh giống như ngươi, ta nghi ngờ ngươi có phải là con riêng của ông trời không.”
Ánh mắt của Antares hơi kỳ lạ, nhìn Lâm Mặc Ngữ giống như nhìn quái vật.
Nó chưa từng nhìn thấy ai có thể giành được thi thể hoàn chỉnh của Thần Linh.
Lâm Mặc Ngữ cười ha ha: “Cứ coi là vậy đi, rốt cuộc thi thể Thần Linh có tác dụng gì?”
Antares nói: “Không phải ta đã nói rồi à, Thần Linh là biểu hiện tối thượng của nguyên tố, điều đó đồng nghĩa với cái gì chẳng lẽ còn không rõ à?”
“Không rõ!” Lâm Mặc Ngữ dứt khoát nói, ăn ngay nói thật, quả thực không rõ.
Hắn chưa từng tiếp xúc với vấn đề này.
Giáo dục của Nhân tộc ở bất cứ thời kỳ nào đều có quy luật tiến hành theo từng bước, đạt đến cấp độ nhất định mới có thể biết được những tri thức nhất định.
Biết quá sớm thì không có ích lợi gì.
Antares nói: “Biểu hiện tối thượng của nguyên tố chính là Pháp Tắc, có lẽ ngươi cũng cảm nhận được, trên người nó có khí tức Pháp Tắc rất mạnh.”
“Thần linh ít nhiều đều có khí tức Pháp Tắc, thần Kịch Độc là thần linh trung đẳng, Pháp Tắc lại càng rõ ràng.”
“Hoả Thần là Thần Linh cấp thấp, khí tức Pháp Tắc sẽ yếu hơn nhiều.”
“Tại sao nói thi thể Thần Linh là bảo bối, chính là vì trên thi thể của chúng có Pháp Tắc. Nghiên cứu thông qua hiểu biết Pháp Tắc, có thể khiến cho cường giả cấp Thần của Nhân tộc các ngươi thăng cấp nhanh hơn.”
Lần này Antares rất hào phóng, nói hết tất cả mọi thứ với Lâm Mặc Ngữ.
Để cho Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ tác dụng thật sự của thi thể Thần Linh.
Thần Linh khác nhau sẽ đại biểu cho nguyên tố khác nhau.
Mỗi chức nghiệp của Nhân tộc đều có kỹ năng nguyên tố tương ứng, nếu muốn thăng cấp thì bắt buộc phải nghiên cứu sâu hơn về Pháp Tắc.
Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ tầm quan trọng của thi thể Thần Linh nhưng cũng có thắc mắc mới: “Nhưng mà theo ta được biết, trong Nhân tộc không có chức nghiệp dùng kỹ năng nguyên tố độc.”
Antares khẽ hừ một tiếng: “Không hiểu học một biết mười à?”
“Vậy cái này thì sao?”
Cùng với một loạt sấm sét chớp điện, khí tức Pháp Tắc càng tuôn ra nhiều hơn thi thể Thần Linh.
Lâm Mặc Ngữ lấy ra Pháp Tắc Thần Tinh hệ Điện.
Antares chỉ liếc mắt qua một cái: “Mặc dù Pháp Tắc Thần Tinh có tác dụng, hơn nữa Pháp Tắc Thần Tinh hệ Điện chính là bảo vật vô giá đối với sự am hiểu của các pháp sư hệ Điện. Cho dù là một bộ trang bị huyền thoại hoàn chỉnh, cũng không so sánh được với vật nhỏ này.”
“Nhân tiện, làm sao ngươi tìm ra được Thần Lôi Điện vậy?”
Lâm Mặc Ngữ kể lại việc hắn tìm thấy Thần Lôi Điện như thế nào.
Antares hơi cảm thán: “Cô gái kia ngốc quá, ta bảo nó không được đi không được đi, nó cứ nhất định phải đi, kết quả là mất mạng rồi.”
“Rõ ràng có cơ hội sống lại, lại cứ muốn bảo vệ chân thân cuối cùng của mình, Thần Linh đều là một đám ngốc!”
Hoá ra hai bên đều quen biết, hơn nữa dường như mối quan hệ cũng không tệ.
Lâm Mặc Ngữ còn muốn hỏi gì đó, Antares ngắt lời hắn: “Đừng có hỏi nữa, có hỏi ta cũng không nói!”
Nói rồi một tia sáng từ trong mắt nó bắn ra, đánh vào thi thể thần Kịch Độc.
Khí Tức Thần Linh đang bao phủ khắp nói bỗng dưng suy yếu dần.
Antares nói: “Ta phong ấn khí tức của nó, sau này đừng tuỳ tiện lấy ra nữa, bên trong Nhân tộc các ngươi không có bình yên như ngươi nghĩ đâu.”
Lâm Mặc Ngữ cất thi thể thần Kịch Độc đi, thành tâm nói: “Đa tạ!”
Antares khịt mũi, không vui nói: “Đừng khách sáo! Còn vấn đề gì không?”
Hai người trò chuyện rất lâu, Antares cho rằng Lâm Mặc Ngữ đã hỏi hết những gì nên hỏi.