Chương 1049: Tên nhãi Hắc Long hội, ra đây chịu chết đi! (1)
Không ngờ Lâm Mặc Ngữ lại nói: “Còn một vấn đề nữa, là câu hỏi liên quan đến thành cổ Thần Hạ.”
“Ta đã vào tháp Cổ Lôi, nhìn thấy một vài bức tranh.”
Nó kể về bức tranh đã nhìn thấy.
Antares lắc đầu: “Ta biết sự tồn tại của thành cổ, lịch sử của nó còn lâu hơn cả ta, cho nên ta không biết quá khứ của nó.”
Đây là lần đầu tiên Antares thừa nhận, bản thân có vài thứ không biết.
Lâm Mặc Ngữ không nghĩ đến, lịch sử của thành cổ Thần Hạ lại lâu hơn cả Antares.
Đúng là nằm ngoài dự đoán.
Lâm Mặc Ngữ không khỏi cung kính nể phục, hắn cảm thấy chắc chắn nguồn gốc của thành cổ không tầm thường!
Lâm Mặc Ngữ và Antares một lần nữa đạt được mục đích giao dịch trong tình huống vui vẻ và công bằng.
Vẫn cần Lâm Mặc Ngữ đi vào không gian hạ tầng trước rồi tiến vào phó bản Điện Long Vương.
Theo những gì Antares nói, Lâm Mặc Ngữ hiện là người duy nhất trong Nhân tộc hoàn toàn có đủ tư cách bước vào phó bản Điện Long Vương.
Chỉ là phó bản này yêu cầu tối thiểu là cấp 70.
Tạm thời Lâm Mặc Ngữ không đi được.
Nghe vậy, Antares cũng không có cách nào khác.
Về phần tình huống bên trong Long Vương Điện, Antares nói rằng chưa từng đến nên nó cũng không biết.
Trong Long Vương Điện cũng có sự xuất hiện của Long Châu, sau khi Lâm Mặc Ngữ tiến vào phó bản, cần phải tìm ra Long Châu rồi mang về cho Antares.
Về thù lao, Antares vẽ cho Lâm Mặc Ngữ một cái bánh lớn.
Nói là bí mật có liên quan đến cường giả cấp Siêu Thần.
Nghe vậy, Lâm Mặc Ngữ không thể từ chối.
Trở thành cường giả cấp Siêu Thần, chính là mong ước của Lâm Mặc Ngữ.
Antares cũng biết Lâm Mặc Ngữ không thể từ chối nên đã nắm chặt không buông điểm này.
Lâm Mặc Ngữ cũng không tính toán với nó, lần này bản thân cũng chiếm được món hời lớn.
Nhưng Antares cũng không trả tiền cọc, rốt cuộc là ai chịu thiệt, cũng không nói chắc được.
…
Trong Tiểu viện Bạch Thần, Mạnh An Văn nhàn nhã uống trà.
Bạch Ý Viễn vừa mới trở về, nhìn Mạnh An Văn với ánh mắt khó chịu.
“Tiểu Ngữ không sao, sao ngươi lại không nói với ta tiếng nào vậy.”
“Làm ta ở trong điện Hồn Thiêng lâu như vậy!”
“Chỉ có một mình, chán lắm có biết không.”
“Ngươi làm như vậy, không công bằng.”
Bạch Ý Viễn oán giận càm ràm.
Mạnh An Văn cũng mới cảm ứng được khi Lâm Mặc Ngữ về đến không gian thượng tầng, sau đó lập tức nói cho Bạch Ý Viễn.
Mạnh An Văn cười ha hả: “Ta không nói, ngươi sẽ không hỏi à? Lúc trước không phải ngươi hay hỏi lắm à.”
Bạch Ý Viễn nói: “Quên rồi. Nhưng mà Tiểu Ngữ không sao thì tốt, tên tiểu tử này thế mà đạt đến Thần Tướng Ba Sao rồi, thật tốt.”
Mạnh An Văn mỉm cười: “Đúng là rất bất ngờ, hơn nữa còn đạt được hai miếng Nguyên Thuỷ Phù Văn. Sau này nhất định thành tựu sẽ vượt qua hai ta.”
Bạch Ý Viễn bày ra dáng vẻ nên vậy: “Mục tiêu của Tiểu Ngữ chính là cường giả Siêu Thần, mạnh hơn chúng ta nhiều.”
“Đúng vậy, quả thật là mạnh hơn chúng ta!”
Không gian hơi dao động, Bạch Ý Viễn vẻ mặt vui mừng: “Tiểu Ngữ trở về rồi.”
Mạnh An Văn cũng cười ha hả: “Trở về cũng nhanh đấy.”
Tiếng bước chân vang lên, Lâm Mặc Ngữ bước ra.
“Lão sư, ta trở về rồi.”
Nét mặt Bạch Ý Viễn vui mừng giống như người cha già.
Bị tra hỏi không ngừng, Lâm Mặc Ngữ kể hết toàn bộ mọi chuyện xảy ra trong không gian hạ tầng.
Mạnh An Văn cười nói: “Những kinh nghiệm này của Tiểu Ngữ, có thể viết thành sách giáo khoa rồi đấy.”
Bạch Ý Viễn nói: “Ta và Nghiêm điên đã từng thấy Giao Long Kịch Độc khổng lồ, bọn ta từng liên thủ muốn giết chết nó nhưng lại không giết được. Không ngờ cuối cùng lại chết trong tay Tiểu Ngữ.”
Lâm Mặc Ngữ lấy nguyên liệu trên người Giao Long Kịch Độc ra: “Lão sư, Tích Tuỷ ta đã dùng gần hết rồi, chỉ còn lại cái này thôi.”
“Nhưng mà vẫn còn xương sống, còn có màng bó cơ.”
Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn nhìn nhau cười.
Thứ đồ trân quý như vậy, Lâm Mặc Ngữ lại không chút do dự mà lấy ra.
Đây đều là những nguyên liệu cấp huyền thoại, không có tác dụng gì với Lâm Mặc Ngữ.
Sau một hồi đẩy tới đẩy lui, Mạnh An Văn nhận lấy màng bó cơ và nửa đốt xương sống.
Còn về Tích Tuỷ, hắn ta và Bạch Ý Viễn đều không cần.
Khi đạt đến cảnh giới này, bọn họ quan tâm đến Pháp Tắc của bản thân và lĩnh ngộ sức mạnh hơn.
“Mạnh lão sư, phiền ngài mở tháp Thần Hạ ra, kích hoạt trận pháp.”
Nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ nghiêm túc như vậy, Mạnh An Văn cũng trở nên nghiêm túc.
Lập tức triệu hồi tháp Thần Hạ, đưa cả ba người vào bên trong.
Bên trong tháp Thần Hạ tạo thành một không gian độc lập, các trận pháp xếp chồng lên nhau, ngăn cách tất cả các khí tức.
Lâm Mặc Ngữ lấy thi thể thần Kịch Độc ra.
Sau khi bị Antares phong ấn khí tức, khí tức của thi thể thần Kịch Độc đã yếu hơn trước mười lần.
Nhưng vẫn vượt xa ngón tay của Thần Linh.
Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn đồng thời hít một hơi lạnh.
Giọng nói Bạch Ý Viễn run rẩy, toàn thân kích động: “Đây là thi thể Thần Linh.”