Chương 1050: Tên nhãi Hắc Long hội, ra đây chịu chết đi! (2)
Ông vô thức đưa tay ra muốn chạm vào, Lâm Mặc Ngữ vội vàng hét lên: “Không được đụng vào, thi thể có kịch độc.”
Trong lúc Lâm Mặc Ngữ nhắc nhở, ngón tay Mạnh An Văn bắn ra một tia sáng vào người Bạch Ý Viễn, ngay lập tức Bạch Ý Viễn bị đẩy lùi hàng chục mét.
“Lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn còn cẩu thả.” Mạnh An Văn khó chịu nói.
Lâm Mặc Ngữ cũng nói: “Lão sư, đây là thi thể thần Kịch Độc, khắp người toàn là kịch độc, ta dùng độc tinh huyết của nó để độc chết phân thân Ma Vương.”
Mạnh An Văn nói thêm: “Thần Kịch Độc là thần linh trung đẳng, sức mạnh không kém hơn chúng ta. Hơn nữa độc của nó rất phiền phức, sau khi ngươi trúng độc, phải tốn rất nhiều tinh lực để giải độc.”
Bạch Ý Viễn bị lời nói của Mạnh An Văn làm cho gương mặt đỏ bừng nhưng không phản bác.
Vừa nãy quả thật ông quá liều lĩnh rồi.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Lão sư, các ngài có hiểu được Pháp Tắc ở trên không?”
Mạnh An Văn lắc đầu: “Mặc dù thi thể rất tốt nhưng vẫn vô dụng với bọn ta. Bọn ta không biết gì về Pháp Tắc Nguyên Tố Kịch Độc cả, kinh nghiệm quá ít, cho dù muốn học một biết mười cũng rất khó.”
Tuy rằng Antares đã nói, có thể học một biết mười.
Đó là khi đứng ở cấp độ của nó mà thôi, nếu như đặt ở cấp độ của Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn thì không dễ dàng làm được.
Không giống như ngón tay đứt lìa của Thần Linh mà Giang Nghĩa đưa lần trước, mặc dù Pháp Tắc bên trên hơi yếu nhưng vẫn có hơi gần gũi, có thể dùng một phen.
Lâm Mặc Ngữ chỉ có thể thu hồi thi thể, sau đó lại lấy ra một cái Pháp Tắc Thần Tinh hệ Điện: “Lão sư, cái này thì sao?”
Sau khi Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn kiểm tra, trong mắt lộ ra chút vui mừng.
Bạch Ý Viễn nói: “Ôi chao, là Pháp Tắc Thần Tinh à, đây đúng là thứ đồ tốt đó.”
“Trong toàn Nhân tộc chúng ta, cũng chỉ có lão đầu tử bên kia có một cái Pháp Tắc Thần Tinh Nguyên Tố Phong thôi.”
Mạnh An Văn nói: “Trong mắt chúng ta, giá trị của Pháp Tắc Thần Tinh này cao hơn thi thể Thần Linh nhiều.”
“Trong kỹ năng của ta và lão Bạch đều có kỹ năng nguyên tố điện, có thể lĩnh ngộ một chút thông qua Pháp Tắc Thần Tinh*.”
*Chắc tác giả sai chính tả ạ: 法则神晶(fǎzé shén jing): Pháp Tắc Thần Tinh), 法则神经(fǎzé shénjing): Pháp Tắc Thần Kinh
“Có tác dụng thì tốt.” Có thể giúp được Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn, Lâm Mặc Ngữ cũng rất vui.
Nói rồi Lâm Mặc Ngữ lại lấy ra một cái Pháp Tắc Thần Tinh khác, hai người mỗi người một cái.
Ngoài ra còn một cái để lại cho Nghiêm Cuồng Sinh.
Lâm Mặc Ngữ sẽ không dùng ba cái này.
Một cái đã dùng để tự nổ, bây giờ còn lại sáu cái có thể dùng.
Pháp Tắc Thần Tinh có tác dụng rất tốt, tương đương với một đòn tấn công toàn lực của Thần Linh Cao Cấp.
Cộng thêm trên người có 105 mảnh Tinh Huyết Hoả Thần Đông Đặc, không biết còn có bao nhiêu tinh huyết của thi thể thần Kịch Độc.
Còn có con át chủ bài cuối cùng là thi thể thần Kịch Độc.
Lâm Mặc Ngữ phát hiện bản thân có nhiều con át chủ bài không thể tưởng tượng được.
Nếu như hắn muốn liều mạng, cho dù là cường giả cấp Thần như Bạch Ý Viễn có lẽ cũng bị bản thân giết chết.
…
Sau khi Lâm Mặc Ngữ trở về được phân nửa thời gian.
Đột nhiên trong vùng không phận của Anh Hoa xuất hiện một trận truyền tống. Lâm Mặc Ngữ và Bạch Ý Viễn đi từ trong trận truyền tống ra, sau đó nhanh chóng bay về phía thủ đô của Anh Hoa quốc.
Hai người đằng đằng sát khí.
Lần này, bọn họ đến giết người.
Hắc Long hội cấu kết với Ác Ma Vực Thẳm, chuyện này đã chạm đến giới hạn của Lâm Mặc Ngữ và Bạch Ý Viễn.
Lần này cả hai người đều sẽ không nương tay.
Bạch Ý Viễn đã từng nói, bất kỳ ai cấu kết với Ác Ma đều đáng chết.
Hắc Long hội nằm ở thủ đô của Anh Hoa quốc, Anh Đông thành.
Anh Hoa quốc không lớn, sau khi rời khỏi trận truyền tống, chỉ cần một tiếng đồng hồ đã đến được vùng trời của Anh Đông thành.
“Người Hắc Long hội, cút ra đây!”
“Người Hắc Long hội, cút ra đây!”
“Người Hắc Long hội, cút ra đây!”
Liên tục hét ba tiếng, giọng nói tràn đầy sát khí của Bạch Ý Viễn vang vọng khắp Anh Đông thành.
Toàn bộ Anh Đông thành đều đang run rẩy trong tiếng hét giận dữ của Bạch Ý Viễn.
Anh Đông thành ngay lập tức náo động.
Một lượng lớn chức nghiệp giả đỉnh cao bay lên, chớp mắt bao vây lấy Lâm Mặc Ngữ và Bạch Ý Viễn.
Anh Đông thành là thủ đô của Anh Hoa quốc, bên trong ngoại trừ cường giả mạnh nhất Anh Hoa quốc, còn có một đội quân bảo vệ hùng mạnh không kém.
Lúc này đội quân đã tập kết đầy đủ.
Không đợi các chức nghiệp giả nói chuyện, Bạch Ý Viễn lại tức giận hét lớn lần nữa: “Đều cút xuống, ở đây không có chuyện của các ngươi!”
Khí tức cấp Thần bộc phát mãnh liệt, tất cả các chức nghiệp giả đỉnh cao vừa mới bay lên đều bị ép xuống.