Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1073 - Chương 1073: Nhân Tộc Cần Cường Giả Hàng Đầu (1)

Chương 1073: Nhân tộc cần cường giả hàng đầu (1)
Không gian thượng tầng…

Đột nhiên hai người nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt của cả hai xuất hiện nét sợ hãi.

Biểu cảm của hai người vô cùng khoa trương, so với thời điểm lúc nãy khi mà nghe nói về Thôn Hồn Thú còn khoa trương hơn.

Cả người Đông Phương Dịch run rẩy: “Không thể nào, chẳng lẽ thật sự là nó, không ngờ Lâm thần tướng lại có tư cách để nói chuyện với nó.”

Đông Phương Lực cũng không bình tĩnh hơn Đông Phương Dịch bao nhiêu: “Có lẽ là Lâm thần tướng thật sự có tư cách này.”

Hai người giống như chơi trốn tìm, Đông Phương Dao càng khó hiểu thêm: “Phụ thân, gia gia, hai người đang nói cái gì vậy?”

Đông Phương Lực lắc đầu: “Không thể nói, đó là một nhân vật rất đáng sợ.”

Đông Phương Dao không nghĩ đó là sự thật: “Có thể đáng sợ tới mức nào chứ?”

Đông Phương Dịch hừ nhẹ một tiếng: “Dao nhi, con mau câm miệng.”

Đông Phương Dao bị dọa sợ, rất hiếm khi Đông Phương Dịch quát mình như vậy.

Đông Phương Lực cười nhẹ: “Nhân vật kia, giết ta như giết một con chó, có khi chỉ cần thở ra một hơi thì ta đã không còn.”

Đông Phương Dịch tiếp lời: “Đừng nói là ngươi hay ta, cho dù muốn giết Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn thì đoán chừng cũng chỉ là việc cỏn con không tốn nhiều sức lực.”

Đông Phương Dịch nói tiếp: “Lâm thần tướng đúng là sâu không lường được, chúng ta cũng đừng suy nghĩ nhiều, cứ theo như kế hoạch mà làm cho tốt mọi việc.”

“Đúng vậy, cứ làm theo như kế hoạch đã bàn, chuyện lần này đối với đế quốc Thần Hạ ta, có lẽ là cơ duyên lớn.”



Chiến trường Vĩnh Hằng, Lâm Mặc Ngữ phát hiện bản thân đứng cách khu vực trung tâm cũng không xa.

Bản thân dùng hết sức để bay lượn, tối đa 4 tiếng là có thể đến được trung tâm.

Cánh Vong Linh Tia Chớp giương ra, chở theo Lâm Mặc Ngữ hoá thành một tia Điện Quang, lao đi vùn vụt.



Đại địa trong tầm mắt nhanh chóng lùi xa, không được bao lâu, Lâm Mặc Ngữ đã bay đến khu vực trung tâm.

Nửa tiếng sau, trong không trung truyền đến tiếng kêu to.

[Loan Điểu Viễn Cổ] mang theo Hỏa Diễm dữ dội từ trong không trung bay tới.

Nhưng mà lần này [Loan Điểu Viễn Cổ] cũng không tấn công Lâm Mặc Ngữ mà là quay về phía Lâm Mặc Ngữ rít gào không ngừng.

Dường như nó muốn đua với Lâm Mặc Ngữ xem ai bay nhanh hơn.

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ta chịu thua, không thắng nổi ngươi.”

[Loan Điểu Viễn Cổ] cất tiếng kêu vang dội, âm thanh cao vút, dáng vẻ cao ngạo.

Lâm Mặc Ngữ cười ha ha.

Vào ngày đang trò chuyện linh tinh với Antares, [Loan Điểu Viễn Cổ] cũng có tới, bay vòng qua rồi lượn lại xung quanh cả hai.

Mặc dù từng có chút không thoải mái nhưng mà sau đó cũng coi như không có gì.

[Loan Điểu Viễn Cổ] bay theo Lâm Mặc Ngữ một lúc, dường như cảm thấy Lâm Mặc Ngữ bay quá chậm.

Đột nhiên bay đến dưới người Lâm Mặc Ngữ, sau đó nâng Lâm Mặc Ngữ lên.

Lúc này nó đã cất Hoả Diễm khắp thân, không có đốt Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ vô cùng ngạc nhiên: “Không ngờ ngươi đồng ý cho ta ngồi trên lưng ngươi.”

[Loan Điểu Viễn Cổ] kêu thêm hai tiếng, dường như muốn nói: Ai bảo ngươi chậm như vậy.

Tiếp theo bất ngờ tăng tốc nhanh hơn, trên không trung xẹt qua một đường lửa màu đen.

Chặng đường vốn dĩ mất 4 tiếng, [Loan Điểu Viễn Cổ] chỉ bay mất 30 phút đã xong.

Antares ngước mắt lên nhìn: “Tại sao ngươi lại tới nữa?”

Lâm Mặc Ngữ nói: “Thế giới Nhân tộc đã xảy ra một ít chuyện, ta muốn hỏi ngươi một vài vấn đề.”

Antares không từ chối: “Vấn đề gì?”

Lâm Mặc Ngữ nói: “Thế giới Nhân tộc phát hiện Thôn Hồn Thú, ta muốn hỏi chút…”

Antares đột nhiên cắt ngang lời của Lâm Mặc Ngữ: “Cái gì? Tiểu tử, ngươi gặp vận may cứt chó gì vậy, ngay cả Thôn Hồn Thú mà ngươi cũng có thể gặp.”

Lâm Mặc Ngữ sợ ngây người, gặp được Thôn Hồn Thú được xem là có vận may sao?

Rồi còn vận may phân chó là chuyện quái quỷ gì?

Tâm trạng của Antares trở nên kích động, ngay cả đôi cánh ngày thường không động của nó cũng rung mạnh, tạo ra gió lớn.

Nó vừa nói vừa mắng, mắng Lâm Mặc Ngữ số hên.

Lâm Mặc Ngữ không biết nên khóc hay nên cười, cái tên này bị làm sao vậy.

“Antares, ngươi bình tĩnh chút được không.” Lâm Mặc Ngữ kêu lớn, chẳng qua âm thanh của hắn quá nhỏ.

Chờ đến khi Antares khó chịu xong thì mới chịu dừng lại.

Antares thở ra một hơi mạnh: “Tiểu tử, sao vận may của ngươi lại tốt thế?”

“Chuyển chức thành chức nghiệp che giấu mà bổn tôn chưa từng gặp cũng thôi đi, thiên phú còn mạnh như vậy, đạt được hai miếng [Nguyên Thuỷ Phù Văn], còn có hai cái Thần cách trung đẳng, Thần vị trung đẳng.”

“Bây giờ còn gặp được Thôn Hồn Thú xuất hiện trên đời…”
Bình Luận (0)
Comment