Chương 1072: Tiểu tử, ngươi gặp vận may phân chó gì vậy? (2)
Sau khi Thôn Hồn Thú ký sinh, sẽ có hai phương thức để sinh trưởng.
Một cách thì tương đối bạo lực, biểu hiện giống như lần của Cao Dương.
Một cách khác thì khá nhẹ nhàng, mọi người sẽ không có bất kỳ một cảm giác nào. Thôn Hồn Thú sẽ trốn ở bên trong linh hồn, từ từ hấp thu sức mạnh Linh Hồn, tu luyện năng lượng, giết quái lấy kinh nghiệm.
Nói tóm lại những gì chức nghiệp giả có thể lấy được, toàn bộ là đồ ăn của nó.
Nhưng mà nó chỉ ăn một ít, không ăn nhiều, khó có thể phát hiện ra.
Hai phương thức trưởng thành, thời gian ngắn thì nửa năm, dài thì có thể lên tới ba bốn năm.
Thôn Hồn Thú của Cao Dương chính là ví dụ của phương thức trưởng thành bạo lực, chỉ tiếc là thực lực của bản thân Cao Dương không đủ mạnh, sức mạnh không đủ.
Nếu đổi thành một người chức nghiệp giả cao cấp đã chuyển chức lần hai trở lên, Thôn Hồn Thú ký sinh bên trong cơ thể đó sẽ mạnh hơn nhiều.
Theo như lịch sử ghi lại, Thôn Hồn Thú cấp Thần đã từng xuất hiện.
Thậm chí còn có cường giả cấp Thần bị ký sinh, cuối cùng bị Thôn Hồn Thú ăn sạch linh hồn, ngay cả thân thể của cường giả cấp Thần cũng bị Thôn Hồn Thú kiểm soát.
Đông Phương Dịch thấy Mạnh An Văn và Lâm Mặc Ngữ tự tin như vậy thì biết bọn họ đã có biện pháp giải quyết: “Vậy chúng ta phải làm gì?”
Mạnh An Văn nói: “Chuyện này không đơn giản, sẽ có không ít liên lụy, việc cần sắp xếp phải làm cũng rất nhiều.”
“Có lẽ sau khi hoàn thành xong sắp xếp lần này, một ít thời đại trong tương lai, Đế Quốc Thần Hạ sẽ xuất hiện không ít thiên tài.”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Trước tiên phải kiểm soát tình hình, không thể cho Thôn Hồn Thú tràn đến những quốc gia khác. Cơ duyên này, chúng ta phải nắm chặt trong tay.”
Đông Phương Dịch hào hứng ngay lập tức.
Thân là quốc chủ, nếu ông ta có thể tạo ra công trạng như vậy trong thời gian quản lý Đế Quốc Thần Hạ thì chắc chắn sẽ được ghi lại vào trong lịch sử.
Dường như ông ta đã thấy được hình ảnh từng lớp thiên tài của đế quốc Thần Hạ xuất hiện, kiêu ngạo nhìn toàn bộ Nhân tộc.
Mọi người bắt đầu bàn bạc phải bố trí như thế nào.
Trước hết là tuyệt đối không thể tiết lộ thông tin về Thôn Hồn Thú.
Cao Dương không phải người đầu tiên, cũng sẽ không phải là người cuối cùng.
Chắc chắn còn có người đã xảy ra tình huống không khác với Cao Dương cho lắm, không nhất thiết phải là người của học viện Giang Ninh.
Có thể là những người từng tiếp xúc với Cao Dương, cũng có thể là những người sống gần Cao Dương ở thành phố Tây Hải.
Không có ai biết số lượng Thôn Hồn Thú đi theo Cao Dương ra ngoài là bao nhiêu.
Nếu có người nào đã xảy ra chuyện giống như Cao Dương thì phải tìm ra từng người một rồi âm thầm kiểm soát.
Mạnh An Văn nói: “Ta muốn đi đến nơi mà bọn Cao Dương đã thí luyện một lần, theo như ghi chép, những đồ vật cần dùng để đối phó với Thôn Hồn Thú có lẽ ở chỗ đó.”
Lâm Mặc Ngữ: “Ta đi chiến trường Vĩnh Hằng, tìm nó tâm sự.”
Mạnh An Văn lấy tháp Thần Hạ ra: “Ta giúp ngươi qua đó.”
Trên bầu trời, vô số phù văn đan chéo dày đặc, tạo thành một toà trận truyền tống.
Bây giờ không cần tìm kiếm địa điểm an toàn gì cả, trận truyền tống đã được bày xong trong nháy mắt.
Vẫy tay bày trận, đối với Mạnh An Văn mà nói thì chỉ là chút chuyện nhỏ.
Nhưng ở trong mắt những người khác thì lại là chuyện vô cùng kinh ngạc.
Thực lực của Mạnh An Văn khiến người khác khiếp sợ, là người duy nhất trong toàn bộ Nhân tộc đạt tới cấp Thần cả luyện kim và trận pháp.
Lâm Mặc Ngữ bay vào trận truyền tống, đi đến chiến trường Vĩnh Hằng.
Mạnh An Văn nói: “Đông Phương quốc chủ, theo như những gì chúng ta đã bàn thì những chuyện bên ngoài làm phiền ngươi.”
Đông Phương Dịch chắp tay: “An Thần yên tâm, việc này giao cho chúng ta, chắc chắn làm ổn thoả.”
Sau đó Mạnh An Văn cũng đi, hắn ta muốn đi coi thử nơi mà Cao Dương xảy ra chuyện, tìm kiếm dấu vết còn sót lại.
Lúc này trời đã tờ mờ sáng ở phía Đông ,một ánh sáng chói mắt xuyên qua bầu trời.
Cả Đông Phương Dịch và Đông Phương Lực đều có cảm giác hưng phấn, Đông Phương Dịch cảm thấy bản thân sắp nổi danh trong lịch sử và sẽ được ghi lại vào sử sách.
Có khi có thể được xếp mấy hạng đầu tiên trong số những vị quốc chủ của Đế Quốc Thần Hạ trong lịch sử.
Đông Phương Dao hơi thắc mắc: “Phụ thân, Lâm Mặc Ngữ có nói là muốn đi chiến trường Vĩnh Hằng tìm nó tâm sự, nó là ai vậy?”
Đông Phương Dao cũng từng đi vào chiến trường Vĩnh Hằng nhưng mà thật sự không nghĩ ra ở nơi đó có thể tìm ai nói chuyện.
Câu hỏi của Đông Phương Dao cũng khiến Đông Phương Dịch và Đông Phương Lực ngơ ra.
Đúng vậy, đi chiến trường Vĩnh Hằng thì có thể tìm ai nói chuyện.
Lâm Mặc Ngữ chỉ mới đạt cấp 53, cũng chỉ có không gian thượng tầng là có thể đi.