Chương 1071: Tiểu tử, ngươi gặp vận may phân chó gì vậy? (1)
Trái lại, một ít kiến thức cơ bản ví dụ như ở đâu có dạng phó bản gì lại trở thành kiến thức mà Lâm Mặc Ngữ thiếu thốn nhất.
“Nghìn năm trước, Nhân tộc mạnh ai nấy làm, chỉ riêng lãnh thổ của đế quốc Thần Hạ là đã được chia thành khoảng trăm quốc gia.”
“Quốc gia lớn thì có thể có một hai tỉnh, quốc gia nhỏ thì chỉ có một thành phố.”
“Những quốc gia khác cũng giống như vậy, thậm chí còn có vài cái thôn trang, chỉ hơn một ngàn người đã có thể tạo thành một quốc gia rồi.”
“Tuy có không ít cường giả cấp Thần nhưng mà lại không ngừng nội chiến với nhau, có thể nói là chia năm xẻ bảy.”
Lâm Mặc Ngữ kể một cách rất chậm rãi có trật tự, giọng nói như những nốt nhạc, phiêu dạt từ xa xưa.
Trong đêm khuya tĩnh lặng có để lộ ra chút sự kỳ ảo.
Thư Hàn nghe Lâm Mặc Ngữ kể thì có cảm giác giọng nói của Lâm Mặc Ngữ rất êm tai.
Nàng ấy dần dần nghe đến say sưa, nói lẩm bẩm trong lòng: “Tại sao trước đây lại không phát hiện giọng nói của Lâm học đệ nghe hay như vậy chứ?”
Đông Phương Dao nhìn dáng dấp nói chuyện chững chạc của Lâm Mặc Ngữ thì nhớ lại dáng vẻ khi hắn đứng chắn trước người mình trong thế giới Hủ Thi.
Không biết tại sao, dường như hình tượng của Lâm Mặc Ngữ có hơi cao lớn hơn.
Theo như lời nói của Lâm Mặc Ngữ, trong những năm tháng đã bị vùi lấp kia, được gọi là năm tháng của thời không hỗn loạn thì bên trong Nhân tộc đã chia năm xẻ bảy.
Khi đó sự xuất hiện của Thôn Hồn Thú cũng không khiến Nhân tộc chú ý.
Chờ đến lúc phát hiện ra thì đã muộn rồi.
Thôn Hồn Thú đã trưởng thành, có được sức mạnh to lớn có thể chống chọi được với cường giả cấp Thần.
Cuộc chiến ác liệt cứ liên tục kéo dài trong suốt mấy năm như thế, cuối cùng Nhân tộc đã phải trả một cái giá vô cùng lớn thì mới có thể giành được thắng lợi.
Lúc đó, cường giả cấp Thần của Nhân tộc hầu như đều chết hết.
Thảm họa Thôn Hồn Thú vừa trôi qua thì Ác Ma Vực Thẳm và Long tộc lại tới.
Nếu không phải khi đó, trong Nhân tộc, đột nhiên có một đám thiên tài ra đời thì Nhân tộc đã bị Ác Ma Vực Thẳm và Long tộc giết sạch từ lâu rồi.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi là vài năm, đám thiên tài đó đã nhanh chóng bộc lộ tài năng, từ người bình thường chuyển chức thành Thần Linh.
Vì Nhân tộc mà dựng lên một khoảng trời, cũng vì Nhân tộc mà giành giật tích góp đầy đủ thời gian.
Nhân tộc cũng nhờ vào đó để nghỉ ngơi lấy lại sức, từ từ khôi phục.
Đây là một đoạn lịch sử đã bị vùi lấp vào dòng thời gian.
Gần như có rất ít người biết đến.
“Việc đám thiên tài đó ra đời có liên quan với Thôn Hồn Thú.”
“Thôn Hồn Thú trốn ở trong linh hồn, sẽ cắn nuốt linh hồn, cắn nuốt toàn bộ sức mạnh máu thịt.”
“Nhưng nếu như có thể tiêu diệt được nó trước lúc nó thành hình, vậy thì sức mạnh Linh Hồn của nó sẽ hoà hợp vào trong linh hồn của chức nghiệp giả.”
“Tăng cường linh hồn, thuộc tính cũng sẽ tăng cường theo. Trong lúc chuyển chức mà thức tỉnh thiên phú thì xác suất thăng hoa chức nghiệp sẽ cao hơn nhiều.”
“Đám thiên tài kia được sinh ra như vậy đấy.”
…
Thôn Hồn Thú không biết đến từ nơi nào.
Cũng không biết nó ra đời như thế nào.
Nó có thể sống nhờ ở tận sâu bên trong linh hồn của cơ thể người, cắn nuối tất cả.
Nó có thể có bao nhiêu lựa chọn, hoặc là giống như Cao Dương, từ từ chậm rãi mà cắn nuốt.
Cũng có thể trực tiếp đẩy con người vào chỗ chết, nuốt luôn cả linh hồn.
Nhưng đến cuối cùng, nó cũng sẽ thoát ra khỏi cơ thể.
Sau khi nghe phân tích của Lâm Mặc Ngữ, mọi người cũng cảm thấy khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra.
Mạnh An Văn nói: “Linh hồn lớn mạnh có rất nhiều lợi ích, không chỉ có thuộc tính tư chất nâng cấp mà quan trọng hơn là ngộ tính cũng nâng cấp.”
“Ngộ tính nâng cấp mới là điều quan trọng nhất. Nếu ngộ tính không đủ, cho dù thuộc tính có mạnh đến đâu, thức tỉnh thiên phú, cũng vô dụng.”
Mọi người ở đây, ngoại trừ Đông Phương Dao ra thì đều biết ngộ tính~ thuộc tính ẩn giấu này.
Ngộ tính mạnh hay yếu rất quan trọng nhưng mà nó lại có mối liên hệ mật thiết với việc linh hồn mạnh - yếu.
Đông Phương Dịch suy nghĩ một hồi: “Nhưng làm sao để tiêu diệt Thôn Hồn Thú ngay từ trong trứng?”
“Với thủ đoạn bình thường, nếu Thôn Hồn Thú không chủ động bại lộ ra thì chúng ta rất khó phát hiện.”
“Ta sợ thời gian lâu thì lại cho Thôn Hồn Thú đầy đủ thời gian.”
Mạnh An Văn cười nhẹ một cái: “Trước đó ta cũng lo ngại như vậy nhưng thật ra là ta hơi lo bò trắng răng.”
“Sau khi Thôn Hồn Thú ký sinh, chu kỳ để nó trưởng thành cũng không ngắn, chúng ta có đủ thời gian để chuẩn bị.”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Hầu hết Thôn Hồn Thú sẽ sử dụng phương thức trưởng thành có tốc độ tương đối chậm rãi, chúng ta có thời gian từ ba đến năm năm để chuẩn bị, như vậy chắc là đủ rồi.”