Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1111 - Chương 1111: Có Đầu Thai Mười Lần Nữa Cũng Không Đến Lượt Của Ngươi (1)

Chương 1111: Có đầu thai mười lần nữa cũng không đến lượt của ngươi (1)
Xem ra đối phương có quan hệ với bên phía quân đội, hơn nữa quan hệ rất thân thiết.

Nhưng mà lại sử dụng vật phẩm thuộc quản lý của quân đội để đối phó với Nhân tộc.

Lâm Mặc Ngữ ghi nhớ dáng vẻ của hắn ta.

Chấn Ma Lôi nổ ầm một tiếng, bầu trời tràn ngập Lôi Đình.

Đây là hòn Chấn Ma Lôi hệ lôi, sau khi nổ thì phạm vi hàng trăm mét đều bị bao phủ bởi Lôi Đình.

Sức mạnh quả thực rất đáng kể, pháp sư cấp 70, nếu dốc toàn lực cũng sẽ có sức mạnh như vậy.

Áo Giáp Hài Cốt trên người Tiểu Bạch và Mạc Vận lấp lánh ánh sáng chặn đòn tấn công của Lôi Đình.

Lâm Mặc Ngữ chẳng thèm kích hoạt Áo Giáp Hài Cốt.

Hắn đã miễn dịch 100% với nguyên tố điện, đứng trong Lôi Đình, hoàn toàn sẽ không chịu bất kì thương tổn gì.

Lâm Mặc Ngữ đứng thẳng người trong Lôi Đình, mặc cho sấm sét nhảy múa trên cơ thể mình, lúc này hắn giống như đã trở thành Thần Lôi Điện vậy.

Mấy người tháo chạy tứ phía nhìn đến sững sờ.

Đặc biệt là cái người ném Chấn Ma Lôi ra lúc này càng vong hồn liều lĩnh, bỏ chạy nhanh như bay.

Nhưng hắn ta sao có thể trốn thoát được!

Ánh lửa trong lòng bàn tay Lâm Mặc Ngữ nhảy lên, tiếng hét thảm thiết bỗng vang vọng khắp đất trời.

Người kia còn chưa chạy được hai bước thì đã ngã xuống đất, co giật hai cái rồi không cử động nữa.

Lâm Mặc Ngữ toàn lực ra tay, liên tiếp bắn ra hai ba Ngọn Lửa Linh Hồn, đủ để giết chết cường giả cùng cấp trong nháy mắt.

Công kích linh hồn, nếu không có kỹ năng phòng hộ tương ứng thì nó là một kỹ năng giết người cực kỳ đáng sợ.

Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ lướt qua đám người kia, ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí: "Còn có ai muốn tới không?"

Không có ai dám lên tiếng nữa, bọn họ ai ai cũng lùi đi thật xa, tránh không kịp trách nhiệm.

Lâm Mặc Ngữ ra tay quá mức ác liệt, giết người không chớp mắt, hơn nữa thủ đoạn còn kỳ quái khó đoán.

Vài giây sau khi Lôi Đình biến mất, Lâm Mặc Ngữ nói với Mạc Vận: "Đi thôi!"

Không ai dám ngăn cản.

Cách pháo đài số 4 không xa, quân đội đã dựng lên một khán đài có thể chứa hàng vạn người cùng một lúc.

Lúc này cách mấy tiếng nữa là phó bản Thần Thạch sẽ mở ra, đã có rất nhiều người chạy tới đây.

Phó bản Thần Thạch mười năm mới mở ra một lần, phần thưởng cuối cùng là một nửa viên Thần Thạch Thiên Phú.

Thần Thạch Thiên Phú hoàn chỉnh có thể khiến chúng ta thức tỉnh 100% thiên phú khi chuyển chức lần ba.

Mà nửa viên Thần Thạch Thiên Phú trong phó bản Thần Thạch chỉ có xác suất có thể thức tỉnh thiên phú là 30%, hiệu quả chênh lệch cực lớn.

Thế nhưng viên Thần Thạch Thiên Phú chân chính đã mất dấu hàng trăm năm, con người hoàn toàn không thể lấy được.

Chỉ có phó bản Thần Thạch mười năm mở ra một lần, phần thưởng cuối cùng trong đó, nửa viên Thần Thạch Thiên Phú, lúc này mới có cơ hội lấy được.

Nhiều năm trôi qua, mười năm một lần, đã có rất nhiều người nhận được phần thưởng từ trong đó, cuối cùng đã thức tỉnh được thiên phú khi chuyển chức lần ba.

Ngày càng có nhiều người đến.

Lâm Mặc Ngữ cũng chậm rãi bước về phía trước trong đám đông.

Không ít người trẻ đã quen biết nhau chỉ trong khoảng thời gian mười ngày ngắn ngủi này, thậm chí còn bắt đầu hành trình yêu đương của bọn họ.

Bọn họ đi thành đôi thành cặp, thu hút được ánh mắt ngưỡng mộ của rất nhiều người.

Người trẻ đã nhiều, người già lại càng nhiều hơn.

Một nhóm người lớn tuổi nhân cơ hội này ôn lại chuyện xưa, bình thường mọi người đều bận rộn, hiếm có cơ hội được gặp nhau.

Phó bản Thần Thạch mười năm, đại hội xem mắt, cũng là cơ hội hiếm có đối với bọn họ.

Người trên khán đài càng ngày càng nhiều, chỉ có một khu vực tương đối trống trải.

Đó là khu vực khách mời, có thể được quân đội mời đến làm khách thì đều là người có thân phận và sức mạnh.

Nếu Lâm Mặc Ngữ chỉ là một Thần Tướng không sao, chưa chắc sẽ được mời tới đây.

Nhưng hắn hiện tại đã là Thần Tướng Ba Sao, người thực sự sở hữu sức mạnh Đồ Thần, đương nhiên sẽ được mời.

Thần là vị Thần Tướng trẻ nhất toàn bộ Nhân tộc, Lâm Mặc Ngữ đã hoàn toàn phá bỏ những quan niệm cũ, chỉ mới hơn cấp 50 mà đã nắm giữ sức chiến đấu nghịch thiên, khiến người ta kinh hãi.

Lâm Mặc Ngữ nghiễm nhiêm thành một kỳ tích, được định sẵn sẽ được ghi vào lịch sử.

Đặc biệt là hai ngày trước, Lâm Mặc Ngữ giao chiến với thần linh ở dãy núi Côn Lôn, bây giờ đã truyền ra ngoài.

Trận chiến đó tuy ngắn, chỉ khoảng một phút.

Nhưng lại khiến người ta bàn tán hăng say, điều đó cũng chứng tỏ Lâm Mặc Ngữ thực sự sở hữu sức mạnh Đồ Thần.

“Tiểu huynh đệ, ngươi cũng chưa tìm được đối tượng à!” Đột nhiên có người vỗ vai Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy một người đàn ông cơ bắp cao lớn thô kệch, ở trần, mặc áo giáp nửa người, vác một chiếc rìu cán dài khổng lồ trên vai.
Bình Luận (0)
Comment