Chương 1116: Ta tiễn hắn lên đường, cắt đứt mong muốn của ngài (2)
“Không có, đừng nói bậy!”
“Sao có thể được, ta còn lớn hơn hắn rất nhiều đó!”
Hai người vội vàng thề thốt phủ nhận nhưng càng như vậy, Ninh Y Y càng cảm thấy hai người đang chột dạ.
Ninh Y Y cũng không ngốc, con ngươi to tròn khẽ chuyển động: “Nếu như hai người thích Mặc Ngữ thì cũng không sao, ngược lại chúng ta có thể mãi mãi là tỷ muội.”
Hai người nhìn Ninh Y Y, không nói gì.
Không thừa nhận cũng không phủ nhận.
…
Sau khi Mạnh An Văn đến, cuối cùng cũng đến lúc phó bản Thần Thạch mở ra.
Một vị quân nhân bay ra khỏi pháo đài.
Hắn ta cũng là một cường giả cấp Thần, hắn ta đại diện cho quân đội.
Hơi thở xơ xác tiêu điều bao trùm khắp nơi, như thể có ai đó đã nghe thấy kèn lệnh của chiến trường.
Đây là hỏi thở của quân nhân, chỉ có nhiều năm chém giết trên chiến trường mới có thể rèn luyện được hơi thở như vậy.
Bị hơi thở của hắn ta làm cho chấn động, tinh thần của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc.
Vẻ trêu đùa trên mặt hoàn toàn biến mất không dấu vết.
Tuy rất nhiều người có mặt đều biết vị cường giả cấp Thần của quân đội thực chất là người của Bạch Ý Viễn.
Nhưng vào khoảnh khắc này, hắn ta không phải đại diện cho Bạch Ý Viễn, mà là quân đội của đế quốc Thần Hạ.
Hắn ta đi đến giữa hội trường, thanh âm vang vọng truyền ra: “Khóa thứ 48, bây giờ phó bản Thần Thạch đã mở ra.”
Vừa nói, hắn ta vừa lấy ra một quyển trục rồi ném lên không trung, quyển trục nổ tung trong không trung, một vòng xoáy phó bản chậm rãi xuất hiện trên bầu trời đầy sao.
Trước đó nó bị ẩn giấu, ẩn giấu trong không gian.
Sau đó từng đợt trận pháp sáng lên trên sân, trên không trung chiếu lên hàng trăm hình ảnh.
Mỗi hình ảnh đều giống hệt nhau, hiển thị tình hình trong phó bản.
Hiện tại trong phó bản không có người cho nên hình ảnh hoàn toàn giống hệt nhau.
Phía trên mỗi bức hình đều một số.
Con số này hiện tại là 0, đợi có người bắt đầu công lược phó bản, con số này tự nhiên sẽ thay đổi.
Biểu hiện của mỗi người trong phó bản sẽ được hiển thị trước mắt của mọi người.
Mọi thứ sẽ được tiến hành trong một môi trường công bằng công chính.
Gian lận, là không thể nào.
Không ai có thể gian lận dưới mí mắt của nhiều cường giả cấp Thần như vậy.
Phó bản Thần Thạch không chỉ để nhận được phần thưởng cuối cùng mà còn là một lần cơ hội để thể hiện bản thân với người đời.
Đây là một phó bản thần kì, kể từ khi phó bản này được phát hiện và bắt đầu thì vẫn luôn như vậy.
Phó bản này thần kỳ ở chỗ là chỉ có một người được phép vào, nội dung và độ khó thách đấu cũng sẽ thay đổi tùy theo cấp bậc và chức nghiệp của người bước vào.
Có thể nói, mỗi người dù ngươi ở cấp 50 hay 55 thì cuối cùng độ khó mà chúng ta gặp phải đều sẽ như nhau.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy phó bản Thần Thạch không giống như một phó bản thực sự, mà giống như một đấu trường khảo nghiệm.
Vượt qua khảo nghiệm thì sẽ được khen thưởng.
Thành tích kém thì phần thưởng sẽ kém.
Thành tích tốt thì phần thưởng cũng sẽ tốt.
Phần thưởng tốt nhất là một nửa viên Thần Thạch Thiên Phú.
Đợi đã!
Bỗng nhiên Lâm Mặc Ngữ nhận ra có gì đó không đúng.
Một nửa viên Thần Thạch Thiên Phú, chẳng lẽ thật sự là phần thưởng tốt nhất ư?
“Phó bản của Thần Thạch đã được mở ra bốn mươi tám lần, mười năm một lần, tức là đã 480 năm.”
“Trong 480 năm qua, số lượng người tiến vào phó bản cũng đã đến hàng trăm vạn, nhận được phần thưởng tốt nhất chính là nửa viên thần thạch.”
“Nhưng điều này không có nghĩa là phần thưởng cuối cùng của phó bản là một nửa viên thần thạch, có lẽ hoàn toàn chưa có ai đạt được điểm tuyệt đối thực sự.”
Lâm Mặc Ngữ thấp giọng hỏi Mạnh An Văn vừa mới tới: “Lão sư, điểm cao nhất của phó bản này là bao nhiêu?”
Mạnh An Văn nói: “Điểm cao nhất trong lịch sử là 95 điểm, chỉ cần có thể đạt tới 90 điểm trở lên là đã có thể lấy được một nửa viên thần thạch.”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Chưa từng có ai đạt được 100 điểm sao?”
Mạnh An Văn lắc đầu: “Chưa từng có ai đạt được, năm đó ta và Lão Bạch đều vào, bọn ta cũng chỉ được 94 điểm.”
“Thế nào? Ngươi nghi ngờ nửa viên thần thạch không phải là phần thưởng cuối cùng à?”
Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười nói: “Xem ra lão sư ngài cũng có nghi ngờ.”
Mạnh An Văn nói: “Nghi ngờ thì cũng chỉ là nghi ngờ nhưng không thể xác nhận. Hay là ngươi đi thử xem?”
Lâm Mặc Ngữ nghiêm túc suy nghĩ một chút: “Vẫn là để người khác đi trước đi, nếu như cuối cùng có cơ hội, ta sẽ lại thử.”
“Được!” Mạnh An Văn rất dứt khoát không nói nhiều.
Dù sao một khi phó bản Thần Thạch mở ra, sẽ có thể kéo dài một tháng, hoàn toàn không cần phải vội.
Sau khi phần giới thiệu phó bản Thần Thạch kết thúc, trận đấu công lược phó bản cũng sắp bắt đầu.