Chương 1118: Chọn kẻ mạnh trong kẻ yếu (2)
Cho dù chỉ có một mình hắn, nếu bằng lòng trả giá, cũng không cần sợ bọn họ.
Lâm Mặc Ngữ cũng cười khẩy, không để ý tới ông ta mà nói với Mạnh An Văn: “Lão sư, phiền ngài điều tra thử chắt trai của hắn ta là ai.”
Mạnh An Văn cười khẽ: “Được, việc này không khó, hắn giấu kín đến mấy, lão tử cũng có thể tóm hắn ra.”
Sắc mặt Diệp Hạo đột nhiên thay đổi, ông ta không ngờ Lâm Mặc Ngữ lại nghiêm túc như vậy.
Vốn dĩ ông ta chỉ muốn chọc tức Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn, thuận tiện mỉa mai Lâm Mặc Ngữ một chút.
Dù sao trong mắt ông ta, Lâm Mặc Ngữ có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một hậu bối.
Mặc dù hiện tại vị hậu bối này rất nổi tiếng, thậm chí còn đạt được Thần Tướng Ba Sao.
Nhưng năng lực chiến đấu thật sự đến mức nào, Diệp Hạo vẫn còn hoài nghi, ông ta cũng không quá coi trọng Lâm Mặc Ngữ.
Nhưng biểu hiện hiện tại của Lâm Mặc Ngữ khiến ông ta cảm thấy khó chịu, ông ta có loại cảm giác đâm lao là phải theo lao vậy.
Trong mắt Diệp Hạo lấp lánh tinh quang, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ.
Đúng là gã có một đứa chắt trai nhưng biết về nó cũng không nhiều.
Chắt trai thực sự cũng là thiên tài nhưng so với Lâm Mặc Ngữ thì kém rất xa.
Nếu Lâm Mặc Ngữ thực sự ghi thù với cháu trai mình, vậy thì sẽ rất phiền phức.
Sát ý lóe lên trong lòng ông ta, khoảnh khắc này ông ta có xúc động muốn giết Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ nhạy bén bắt được sát ý của ông ta, càng thầm cười khẩy.
Người muốn giết hắn lại rất nhiều, vị Ma Vương của Vực Thẳm hay là những con Long Vương của Long tộc, ai cũng muốn giết hắn.
Ngay cả Ma Hoàng trong Vực Thẳm và Long Hoàng trong Long tộc cũng hận không thể giết chết hắn.
Nhưng hắn vẫn sống rất tốt.
Không khí lúc này trở nên nghiêm trọng.
Diệp Hạo không biết mình đã chạm vào một trong những chiếc vảy ngược của Lâm Mặc Ngữ, mới khiến Lâm Mặc Ngữ lại có phản ứng lớn như vậy.
Vù!
Năng lượng mạnh mẽ chấn động, phó bản đã nhảy ra khỏi không gian ẩn giấu.
Phó bản Thần Thạch đã hoàn toàn thành hình, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào.
Chuyển động của phó bản Thần Thạch cũng cắt ngang bầu không khí giằng co của hai bên, trên khuôn mặt già nua của Diệp Hạo nặn ra một nụ cười gượng: “Lão phu chỉ nói đùa thôi, Lâm thần tướng chớ trách.”
Lâm Mặc Ngữ nhìn ông ta, không nói gì.
Diệp Hạo mặt dày, tựa như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra: “Phó bản Thần Thạch mở ra rồi, mọi người hãy thưởng thức màn thể hiện của các thanh niên tuấn kiệt đi.”
Mạnh An Văn nhỏ giọng nói với Lâm Mặc Ngữ: “Bỏ đi.”
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng: “Ta biết.”
Đương nhiên Lâm Mặc Ngữ biết, bản thân không thể đánh thật với Diệp Hạo.
Hai bên đều đại diện cho thế lực của chính mình, nếu thật sự xảy ra xung đột thì chẳng phải là chuyện hay cho đế quốc Thần Hạ.
Hơn nữa, tiếp đó Mạnh An Văn vẫn còn muốn bố trí trận pháp ở các nơi trên toàn quốc, một số khu vực sẽ có liên quan đến thế lực cùng hệ với Diệp Hạo.
Nếu như thật sự làm ầm ĩ đến mức chẳng thể giải quyết thì cũng chẳng có lợi ích gì.
Sở dĩ Lâm Mặc Ngữ tỏ ra như vậy, cũng chính là để cảnh cáo đối phương, nói cho đối phương biết mình không phải người dễ bắt nạt.
Bây giờ mục đích đã đạt được, Lâm Mặc Ngữ cũng sẽ không đi đến cùng.
Giằng co giữa hai bên kết thúc bằng việc Diệp Hạo rút lui, có vẻ như bên phe Lâm Mặc Ngữ đã chiếm được lợi thế.
Tuy Diệp Hạo cho mình bậc thang để đi xuống nhưng đương nhiên vẻ mặt sẽ không được đẹp cho lắm.
Dù thế nào đi chăng nữa, bầu không khí cuối cùng cũng dịu lại, đại hội Thần Thạch cũng chính thức bắt đầu.
Bên trên phó bản, trận pháp đã chiếu toàn bộ màn hình.
Mỗi lần 100 người vào phó bản, mỗi người đều lần lượt xuất hiện trong màn hình.
Mọi thứ bọn họ trải qua trong phó bản, những lựa chọn khác nhau mà bọn họ đưa ra khi gặp phải vấn đề đều sẽ được phản ánh trên màn hình.
Điểm số trên màn hình cũng sẽ thay đổi theo sự tiến lên của bọn họ.
Điểm số càng cao chứng minh biểu hiện của bọn họ càng tốt.
Nhóm chức nghiệp đầu tiên lần lượt được chuyển vào phó bản, bắt đầu cuộc hành trình phó bản của bọn họ.
Vị cường giả cấp Thần của quân đội triệu hồi phó bản trước đó, lúc này đã đứng trước phó bản, bắt đầu giải thích.
“Mỗi lần qua cửa phó bản sẽ được mười điểm.”
“Có thể vượt qua cửa thứ chín thì có thể lấy được một nửa viên Thần Thạch Thiên Phú.”
“Về phần cửa thứ mười, cho đến nay vẫn chưa có người vượt qua.”
“Hy vọng năm nay có người có thể vượt qua cửa thứ mười.”
Thực ra các gia tộc lớn đều nắm chắc thông tin liên quan đến phó bản Thần Thạch.
Dù hắn ta không giải thích thì mọi người cũng biết.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy cửa đầu tiên thông qua màn hình.
Những người vào phó bản có cấp bậc và chức nghiệp khác nhau nhưng cấp độ đầu tiên lại na ná như nhau.