Chương 1141: Đợi ta cấp 70 thì tới nhà cưới ta (2)
Vương Lâm thấp giọng hỏi nhỏ: “Lão Diệp, ngài không thử lại sao?”
Diệp Hạo lắc đầu: “Không nổi, ta đã thử cả nửa đời người, không còn hy vọng nữa.”
...
Lâm Mặc Ngữ mở mắt, linh hồn đã hòa làm một với thể xác.
Khí tức không còn lộ tí ti gì.
Bên trong thế giới tinh thần, Thần Thạch Lĩnh Vực bùng cháy ngọn lửa xanh, vây lấy sát khí của Lâm Mặc Ngữ, biến sát khí thành màu lam.
Dưới sự thiêu đốt của Mị Lam Chi Hỏa, sát khí dường như đang được tinh luyện, trở nên tinh khiết hơn.
Lâm Mặc Ngữ hơi ngạc nhiên, Nghiêm Cuồng Sinh đã bỏ ra không biết bao nhiêu nỗ lực để thanh lọc sát khí.
Nhưng sát khí của hắn đã trở nên vô cùng tinh khiết chỉ bằng đốt cháy Mị Lam Chi Hỏa.
Đến khi hắn có thể sử dụng những sát khí này trong tương lai, có lẽ uy lực sẽ vô cùng khủng khiếp.
Thần Thạch Lĩnh Vực thỉnh thoảng sẽ phóng ra một tia Mị Lam Chi Hỏa, hòa vào linh hồn Lâm Mặc Ngữ, khiến linh hồn hắn được tăng cường một cách chậm rãi và bình lặng.
Trở lại khu vực khách quý, hắn hành lễ với Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn: “Để lão sư đợi lâu rồi.”
Mạnh An Văn nói: “Ngươi nhận được phần thưởng gì?”
Sở dĩ Mạnh An Văn hỏi như thế trước mặt mọi người là vì có rất nhiều cường giả cấp Thần đều đang chờ đợi câu trả lời của Lâm Mặc Ngữ.
Ai ai cũng muốn biết, thử thách tiếp theo là gì, khó khăn thế nào, khen thưởng ra sao.
Trong lúc nói chuyện, Mạnh An Văn còn đưa mắt ra hiệu với Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ hiểu ngay!
Hắn lấy hợp đựng chứa Thần Thạch Thiên Phú ra: “Đánh chết Ngũ Thải Mãnh Hổ là có thể vượt qua ải thứ chín.”
“Sau đó sẽ gặp một vài Khôi Lỗi và Khôi Lỗi chức nghiệp giả.”
“Sau khi đánh bại toàn bộ chúng, ta nhận được thứ này!”
Lâm Mặc Ngữ nói xong thì mở hộp, để lộ viên Thần Thạch Thiên Phú bên trong.
“Thần Thạch Thiên Phú!”
“Thần Thạch Thiên Phú hoàn chỉnh!”
Có người kinh ngạc thốt lên, trong mắt hiện vẻ ghen tị.
Mặc dù đối với những người đã trở thành tồn tại cấp Thần như bọn họ mà nói, Thần Thạch Thiên Phú hoàn chỉnh không có tác dụng nữa.
Nhưng gia tộc bọn họ có rất nhiều hậu bối, Thần Thạch Thiên Phú hoàn chỉnh rất có giá trị với bọn họ.
Lúc này, tất cả mọi người đều biết Lâm Mặc Ngữ nhận được phần thưởng gì, lập tức náo loạn.
Mọi người đều vô cùng ghen tị, đồng thời khâm phục Lâm Mặc Ngữ.
Suy cho cùng, bọn họ cũng đã trải qua phó bản Thần Thạch, biết nó khó khăn nhường nào.
Các cường giả cấp Thần nhìn Thần Thạch Thiên Phú trong tay Lâm Mặc Ngữ, không ai mở lời đòi lấy.
Bọn họ rất muốn nhưng cũng biết rõ, Lâm Mặc Ngữ sẽ không cho.
Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa chuyển chức lần ba, Thần Thạch Thiên Phú đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói là vô giá.
Bọn họ lại không biết lắm Lâm Mặc Ngữ thực ra đã sớm có một viên Thần Thạch Thiên Phú.
“Lâm thần tướng, đây là những gì ngươi nhận được sau phó bản sao?”
Có người hỏi.
Mặc dù Thần Thạch Thiên Phú quý giá nhưng dường như còn không quý giá đến thế.
Bọn họ luôn cảm thấy, Lâm Mặc Ngữ hẳn còn nhận được những thứ khác.
Lâm Mặc Ngữ cất Thần Thạch Thiên Phú: “Còn có một vài lợi ích nữa, các vị tiền bối hẳn cũng cảm nhận được.”
Phong Trường An nhớ lại lúc Lâm Mặc Ngữ mới bước ra, khí tức linh hồn bất ngờ lộ ra ngoài của hắn.
“Lâm thần tướng ám chỉ linh hồn của ngươi ư?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Phong tiền bối nói không sai, ngoài Thiên Phú Bảo Thạch, phần thưởng khác chính là tăng cường linh hồn của ta.”
“Thực ra ta nghĩ rằng phần thưởng tăng cường linh hồn này mới là phần thưởng cuối cùng của phó bản, tốt hơn bất kỳ thần thạch nào.”
Lâm Mặc Ngữ nói nửa thật nửa giả, khiến người không thể không tin.
Tăng cường linh hồn không phụ thuộc vào ngoại vật, quả thực tốt hơn bất cứ thứ gì.
Linh hồn mạnh mẽ đã đặt nền móng cho việc Lâm Mặc Ngữ trở thành cường giả cấp Thần.
Mạnh An Văn cười lớn nói: “Không tồi, Tiểu Ngữ lại lập thêm một kỷ lục mới rồi.”
Lâm Mặc Ngữ cười: “Cảm ơn lão sư đã khen.”
Mạnh An Văn vươn vai: “Ta đi trước đây, bùa Hộ Mệnh đã được bổ sung lại năng lượng cho ngươi, có thể sử dụng tiếp.”
“Đợi ngươi dùng hết lại đến tìm ta.”
Nói xong, Mạnh An Văn bay lên, tháp Thần Hạ xuất hiện trên không trung, Mạnh An Văn cất cao giọng nói: “Các vị, Mạnh mỗ xin cáo từ trước.”
“Cung tiễn An thần!”
Sau đó, Mạnh An Văn hóa thành một vệt lưu quang, chốc lát đã biến mất tăm.
Lâm Mặc Ngữ nhìn hắn ta rời đi, trên tay cầm 3 lá bùa Hồi Chiêu cao cấp.
3 lá bùa Hồi Chiêu cao cấp thực ra chỉ đủ để hắn tăng hơn một cấp chút đỉnh.
Bạch Ý Viễn cũng vỗ vai Lâm Mặc Ngữ, nói: “Tiểu Ngữ, lão sư cũng có chút chuyện, phải đi vài ngày.”
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng: “Lão sư cứ bận việc của ngài.”
Lúc này, Chu Thanh Liễu cũng đưa qua một lá bùa Hồi Chiêu cao cấp: “Nghe Ý Viễn bảo Tiểu Ngữ cần thứ này, cầm lấy mà dùng.”