Chương 1143: Nhìn ông ta rời đi như nhìn một kẻ ngốc (2)
Gió rét lạnh thấu xương, tuyết trắng bay tán loạn.
Cảnh quan của dãy núi Côn Lôn quanh năm không thay đổi, không biết đã kéo dài bao nhiêu năm rồi.
Khu vực mà Lâm Mặc Ngữ và Côn Lôn Tuyết Thần đại chiến trước đó đã bị tuyết đọng bao phủ lần nữa, quét sạch mọi dấu vết.
Nếu không phải lúc ấy có rất nhiều người tận mắt chứng kiến thì khó có thể tưởng tượng ra được đã từng có một trận chiến lớn như vậy xảy ra.
Lớp tuyết trắng dày rồi sẽ chôn vùi thời gian và xóa nhòa đi lịch sử.
Người trên đường vẫn qua lại như trước đây, người đi đến dãy núi Côn Lôn vẫn nhiều như cũ.
Lần này Lâm Mặc Ngữ không tiếp tục đi theo đoàn người nữa mà bay thẳng tới lối vào Côn Lôn Thần Cung sơ cấp ở chân núi, bắt đầu cày phó bản không ngừng nghỉ.
Nửa giờ một lần, tốc độ cực kỳ ổn định.
Mỗi lần khoảng chừng 1.3% kinh nghiệm.
Bây giờ hắn đang có 13% kinh nghiệm và chỉ cần cày 66 lần là có thể thăng lên một cấp.
Một khi Lâm Mặc Ngữ bắt đầu cày phó bản, với dáng vẻ chăm chỉ điên cuồng đó, ai nhìn thấy cũng phải khiếp sợ.
…
Trong Vực Thẳm, ngọn lửa của cung điện Ma Hoàng đang bùng cháy dữ dội.
Mị Ma Vương cung kính đứng bên ngoài cung điện Ma Hoàng.
Giọng nói hư vô mờ ảo của Ma Hoàng từ từ truyền ra: “Các ngươi nói xem, Mạnh An Văn của Nhân tộc đang tiến hành kế hoạch bí mật gì vậy?”
Mị Ma Vương cung kính hành lễ với Ma Hoàng: “Dựa vào tình báo thu được gần đây, hiện giờ Mạnh An Văn đang bố trí trận pháp. Trận pháp này có phạm vi rất lớn, gần như bao trùm khắp đế quốc Thần Hạ.”
“Sau mỗi lần Mạnh An Văn bố trí xong, quân đội sẽ tiến hành tiếp nhận quản lý, ta đã cho người của hội ma nô đi tìm hiểu rồi, tạm thời chưa có tin tức tiến thêm một bước.”
Ánh lửa nhấp nháy, dường như Ma Hoàng đang chìm vào suy tư nên không đáp lời.
Mị Ma Vương cúi đầu không dám ngẩng lên, chờ chỉ thị.
Một lát sau, Ma Hoàng từ tốn nói: “Mạnh Văn An là Luyện Kim Trận Pháp song song cấp Thần duy nhất trong Nhân tộc, địa vị của hắn ta ở Nhân tộc cực kỳ cao, một nửa thế lực quân đội cũng nằm trong tay hắn ta.”
“Khoảng thời gian trước hắn ta và Bạch Ý Viễn đã cùng nhau quét sạch hội ma nô của ngươi, cũng bởi vì thế mà hội ma nô của ngươi đã bị thiệt hại hết một nửa.”
“Trước đây ngươi làm việc quá phách lối, chỉ có thể khống chế được mấy tên cao tầng trong Nhân tộc mà nghĩ rằng đám Mạnh An Văn không thể đụng vào ngươi.”
Giọng của Ma Hoàng rất đỗi bình thường nhưng lọt vào tai của Mị Ma Vương khiến cả người nàng ta run lên.
Ma Hoàng nói tiếp: “Bây giờ Mạnh An Văn đã có hành động, hội ma nô của ngươi thì phế hết một nửa, ngay cả hắn ta đang làm gì cũng không nghe ngóng được.”
“Loại phế vật như vậy thì giữ lại có ích gì hả?”
Mị Ma Vương bị dọa sợ, hơi quỳ xuống trên không trung, không dám lên tiếng.
Ở thế giới Vực Thẳm, Ma Hoàng là đấng chí cao vô thượng.
Lúc này một quả cầu thủy tinh màu đen bay ra từ cung Ma Hoàng và đáp xuống tay Mị Ma Vương.
“Mang theo quả cầu thủy tinh này đến Nhân tộc, cố hết sức đến gần trận pháp mà Mạnh An Văn bố trí và kích hoạt quả cầu thủy tinh này.”
“Ta muốn ngươi tự mình đi làm chuyện này, rõ chưa?”
Mị Ma Vương rùng mình, khiếp sợ: “Thuộc hạ đã rõ.”
“Đi đi!”
Sau khi Mị Ma Vương đi rồi, cung Ma Hoàng yên tĩnh trở lại.
Cung điện Ma Hoàng to như vậy nhưng nhiều năm qua phần lớn thời gian đều rất im lặng.
Một bóng người xuất hiện bên trong cung điện, ánh lửa kéo ra một dáng người thon dài.
Chính giữa ngọn lửa phản chiếu một gương mặt khó mà diễn tả được bằng lời nói.
“Địch Hoàng, rốt cuộc Nhân tộc các ngươi đang giở trò quỷ gì!”
Địch Hoàng trong lời nàng ta là cường giả cấp bán Siêu Thần duy nhất trong Nhân tộc, cũng là lão đầu tử mà Mạnh An Văn và Bạch Ý Viễn nhắc đến.
Mị Ma Vương cầm quả cầu thủy tinh của Ma Hoàng rời khỏi cung Ma Hoàng, trong lòng rất thấp thỏm.
Vốn dĩ nàng ta không có ý định báo cáo chuyện đã xảy ra trong Nhân tộc cho Ma Hoàng.
Dù sao nàng ta vẫn chưa xác thực được tình báo, cũng không biết rốt cuộc Mạnh An Văn đang làm gì.
Nhưng không biết Ma Hoàng lấy được thông tin từ đâu, thẳng thừng triệu hồi nàng ta qua.
Mị Ma Vương không dám giấu diếm điều gì khi đối diện với câu hỏi của Ma Hoàng.
“Đừng để ta biết là tên nào bí mật tố cáo trước mặt Ma Hoàng, bản Ma Vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Mị Ma Vương nghĩ thầm trong bụng nhưng ngoài mặt thì không dám thể hiện ra điều gì.
Nàng ta không biết quả cầu thủy tinh trong tay mà Ma Hoàng đưa có tác dụng gì, lỡ như quả cầu thủy tinh của Ma Hoàng ghi chép lại tất cả biểu hiện của mình rồi truyền cho Ma Hoàng thì sao.
Bây giờ nàng ta phải dựa theo căn dặn của Ma Hoàng đến thế giới Nhân tộc.