Chương 1144: Nhiều năm không gặp, Giang mỗ rất tưởng niệm (1)
Đương nhiên không thể nào đi đến đó bằng bản thể được, phải dùng phân thân của nàng ta đi đến.
Giữa Ác Ma Vực Thẳm và Nhân tộc có rào cản rất lớn, nếu như bản thể của nàng ta đi đến Nhân tộc thì phải bỏ ra một cái giá khó mà tưởng tượng nổi.
Phân thân đi qua thì còn đỡ, mặc dù cũng phải đánh đổi một số thứ nhưng vẫn nằm trong phạm vi mà nàng ta chịu đựng được.
Ma Hoàng bảo nàng ta tự mình đi qua chứ cũng không nói bản thể của nàng ta phải tự mình qua đó, phân thân đi qua cũng là tự mình đi qua mà, không phải sao!
Cường giả cấp Thần trong Nhân tộc cũng không phải để trang trí, phân thân đi qua trăm phần trăm là không về được.
Mị Ma Vương hận cái kẻ đã bí mật tố cáo đó chết đi được, lần này chắc chắn tổn thất không ít đâu.
Mị Ma Vương đang thầm nghiến răng nghiến lợi, trước mắt chợt lóe lên ánh sáng màu đen.
Hắc Thiên Ma Vương xuất hiện trong tầm mắt.
Mị Ma Vương dừng lại: “Hắc Thiên Ma Vương, có chuyện gì không?”
Hắc Ma Thiên Vương đáp: “Ta muốn hỏi thăm Mị Ma Vương một vài chuyện liên quan tới Lâm Mặc Ngữ của Nhân tộc.”
Trong tay Mị Ma Vương có hội ma nô, nàng ta là người tinh thông tin tức của Nhân tộc nhất.
Con ngươi của Mị Ma Vương đảo một vòng, nở nụ cười quyến rũ: “Được nhưng mà đúng lúc ta vừa tiếp nhận mệnh lệnh của Ma Hoàng, phải đi đến Nhân tộc một chuyến.”
Hắc Thiên Ma Vương hơi giật mình: “Ngài định dùng bản thể đi qua sao?”
Mị Ma Vương lắc đầu: “Đương nhiên là không, bản thể đi qua đó sẽ phải trả giá rất đắt, hơn nữa cũng rất nguy hiểm, bản Ma Vương không thể chịu nổi.”
“Cho dù bản Ma Vương chỉ dùng phân thân đi qua đó thì cái giá phải trả cũng xót xa lắm.”
Trong giây lát Hắc Thiên Ma Vương đã hiểu ý của Mị Ma Vương, ông ta không ngần ngại lấy ra một khối Ma Thạch đen tuyền.
Ở trung tâm Ma Thạch còn có hỏa vực đang bốc cháy hừng hực.
Ma Thạch trong Vực Thẳm cũng phân chia cấp bậc, Ma Thạch cấp bậc khác nhau thì đương nhiên giá trị sẽ không giống nhau.
Khối Ma Thạch mà Hắc Ma Thiên Vương lấy ra thuộc mặt hàng cực phẩm, giá trị cực cao.
Hắc Thiên Ma Vương đưa Ma Thạch cực phẩm cho Mị Ma Vương: “Xin phiền Mị Ma Vương, lần này bổ sung thêm phân thân của ta đi cùng một chuyến.”
Mị Ma Vương cười hì hì nhận lấy Ma Thạch cực phẩm: “Được rồi được rồi, Hắc Thiên Ma Vương ngài quá khách sáo rồi.”
Nửa ngày sau, trên một hòn đảo hoang nào đó ở thế giới Nhân tộc.
Một đợt nghi thức long trọng đang được cử hành.
Trên đảo khoảng mấy trăm người, có mười người đang xếp thành một vòng tròn.
Một khối Ma Thạch màu đen đang cháy hừng hực ở trung tâm.
Ngọn lửa từ từ lan rộng ra, thiêu đốt toàn thân bọn họ.
Ai nấy cũng đều có vẻ mặt thành kính, thấy chết không sờn, mặc cho ngọn lửa bùng cháy cũng không cảm thấy đau đớn.
“Đốt linh hồn ta, đốt thân thể ta!”
“Thờ phụng chủ nhân ta, trường tồn bất tử!”
“Hiến tế!”
Ánh lửa phóng lên tận trời, mười mấy người trong phút chốc hóa thành tro bụi.
Giữa ngọn lửa, một cái lối đi thời không được mở ra.
Tiếng cười duyên dáng cất lên, phân thân của Mị Ma Vương và Hắc Thiên Ma Vương bay ra từ trong lối đi thời không.
Gần mười mấy sinh mệnh này là cái giá đắt mà Mị Ma Vương phải trả, bây giờ hội ma nô không còn nhiều, Mị Ma Vương vẫn hơi xót mười tên tín đồ thành kính này.
“Cung nghênh chủ nhân của ta!”
Tập thể tất cả mọi người trên đảo quỳ xuống, dập đầu với Mị Ma Vương.
Hắc Thiên Ma Vương cảm ứng phương hướng một chút: “Đa tạ Mị Ma Vương.”
Mị Ma Vương nở nụ cười yêu kiều: “Lần này Hắc Thiên Ma Vương đi cẩn thận.”
Hắc Thiên Ma Vương gật đầu nói: “Lần trước chỉ là ta bất cẩn thôi, lần này Lâm Mặc Ngữ không may mắn như vậy đâu.”
Ông ta nói rồi hóa thành một luồng sáng màu đen, bay về phương xa.
Mị Ma Vương nhìn phương hướng ông ta rời đi, giống như nhìn một kẻ ngốc, trên mặt đầy vẻ khinh thường.
Mị Ma vương đã quyết định sẽ không tiếp tục làm kẻ địch với Lâm Mặc Ngữ nữa.
Bởi vì Lâm Mặc Ngữ mà Hắc Thiên Ma Quân đã tổn thất một phân thân cấp Thần.
Tổn thất này không hề nhỏ nên Hắc Thiên Ma Vương cũng vì thế mà trở thành kẻ thù sống chết với Lâm Mặc Ngữ.
Đã qua một khoảng thời gian nhưng Hắc Thiên Ma Vương vẫn luôn chú ý đến tin tức của Lâm Mặc Ngữ.
Lần này hình như ông ta đã thăm dò được điều gì đó nên mới nhờ Mị Ma Vương đưa mình đến thế giới Nhân tộc.
Ông ta không có nền móng ở Nhân tộc, muốn đến Nhân tộc chỉ có thể nhờ Mị Ma Vương giúp đỡ.
Mị Ma Vương thì lại lợi dụng tín đồ ở hội ma nô của nàng ta, dùng cách hiến tế mở ra lối đi thời không.
Mị Ma Vương hưởng thụ sự sùng bái của các tín đồ một lúc, nhận được tình báo mới nhất liên quan đến Mạnh An Văn, bấy giờ mới rời đi.