Chương 1145: Nhiều năm không gặp, Giang mỗ rất tưởng niệm (2)
Thân hình của nàng ta từ từ biến mất trong không trung, rất bí mật.
Đây không phải lần đầu tiên nàng ta đến thế giới Nhân tộc, biết rất nhiều chuyện ở đây. Thế nên nàng ta sẽ không gióng trống khua chiêng giống Hắc Thiên Ma Vương.
Nàng ta còn muốn mạng để trở về, mang theo phân thân cấp Thần này sống sót trở về.
Trong chốc lát, nàng ta đã trông thấy một tòa thành thị gần nhất, thành phố Cảng Biển.
“Dựa theo tin tình báo, hai ngày trước Mạnh An Văn đã từng tới thành phố Cảng Biển.”
“Hắn ta nán lại thành phố Cảng Biển nửa ngày rồi mới rời đi, hắn ta đang đợi quân đội địa phương đến tiếp quản.”
“Dựa vào điều này thì xem ra thành phố Cảng Biển bây giờ khá an toàn.”
Mị Ma Vương không muốn đánh động cường giả cấp Thần trong Nhân tộc, nhất là cường giả cấp Thần trong đế quốc Thần Hạ.
Một khi đã dính vào thì muốn thoát thân cũng khó.
Mị Ma Vương dựa theo khí tức cảm ứng được, cấp tốc tìm được nơi Mạnh An Văn đã từng nán lại.
Trước đó ở đây có một vài căn nhà nhưng bây giờ đều đã bị san bằng, quân đội đóng quân bốn phía.
Từng tầng quân đội phòng thủ được bố trí nghiêm ngặt, không cho bất kỳ kẻ nào tới gần.
Thân thể Mị Ma Vương từ từ biến mất, từ trên trời đáp xuống.
Dựa theo yêu cầu của Ma Hoàng, nàng ta phải cầm quả cầu thủy tinh đến nơi Mạnh An Văn từng nán lại và kích hoạt nó.
Với thực lực của nàng ta nếu đã muốn ẩn núp thì trừ khi là cường giả đứng đầu phát hiện, còn không thì sẽ khó có ai nhận ra được.
“Trận pháp gì đây!”
Nàng ta nhìn trận pháp Mạnh An Văn bố trí, vô cùng phức tạp huyền ảo, nàng ta không hiểu nổi ý nghĩa hàm chứa trong đó.
Tuy nhiên, trận pháp này lại khiến nàng ta có cảm giác khổng lồ khó mà hình dung.
Có thể tưởng tượng được, một khi trận pháp khởi động thì uy lực sẽ đáng sợ đến mức nào.
Hơn nữa căn cứ vào tình báo thu được, trận pháp mà Mạnh An Văn bố trí sẽ bao trùm cả đế quốc Thần Hạ.
“Rốt cuộc hắn ta định làm gì.”
Trước giờ Mị Ma Vương luôn có chút kiêng kỵ Mạnh An Văn, Mị Ma Vương thà đánh nhau với Bạch Ý Viễn một trận còn hơn đối đầu với Mạnh An Văn.
Tên mạnh An Văn này quá âm trầm, nhìn không hiểu, đoán không ra.
“Nghĩ nhiều như thế làm gì, cứ làm xong việc Ma Hoàng đại nhân giao là được.”
Mị Ma Vương nhận ra mình đã cả nghĩ quá rồi, sau khi nàng ta đáp xuống lập tức ẩn mình, tìm một nơi khá hẻo lánh kín đáo, kích hoạt quả cầu thủy tinh của Ma Hoàng.
Quả cầu thủy tinh của Ma Hoàng im hơi lặng tiếng bốc cháy, cuối cùng biến thành một đám lửa yếu ớt, dung nhập vào bên trong trận pháp.
“Việc đã làm xong.”
“Hơi đơn giản quá nhỉ!”
Mị Ma Vương sững sờ một lúc, không ngờ chuyện lại hoàn thành đơn giản như vậy.
Chuyện này dễ dàng đến mức khiến nàng ta không thể tin được.
Trận pháp bỗng phát sáng, một luồng sáng phóng lên tận trời, như một cái bát khổng lồ lật úp xuống bao vây Mị Ma Vương.
Vẻ mặt Mị Ma Vương hết sức khó chịu: “Chết tiệt, biết ngay là không đơn giản như vậy mà.”
Một tòa tháp xuất hiện trong không trung, Mị Ma Vương nhìn tòa tháp cao, cắn răng: “Tháp Thần Hạ! Mạnh An Văn, thì ra ngươi đang đợi ta!”
Bóng dáng Mạnh An Văn xuất hiện trước tháp Thần Hạ: “Mị Ma Vương, ngươi quá đề cao bản thân mình rồi!”
“Mạnh mỗ đã sớm lường trước đám tạp chủng Vực Thẳm các ngươi sẽ không ở yên nên trước đó đã thêm phương pháp cảnh báo vào trong mỗi trận pháp.”
“Không ngờ tôm tép không tới, ngược lại dẫn ra ngươi.”
Mạnh An Văn chỉ hơi động tay trong trận pháp một chút, mục đích là để đề phòng có chuyện gì, vừa đề phòng một số Ác Ma Vực Thẳm vừa đề phòng một số kẻ không yên phận ở Nhân tộc.
Tháp Thần Hạ có năng lực truyền tống khiến người ta phải ngạc nhiên, dựa vào tháp Thần Hạ, Mạnh An Văn có thể đến bất cứ đâu trong nháy mắt.
Một mình hắn ta đã có thể phòng thủ tất cả tiết điểm trận pháp.
Đột nhiên Mị Ma Vương nở nụ cười duyên: “Bản vương cũng chỉ đến xem thử chút thôi, ngươi nói thử cho bản vương nghe, ngươi làm to chuyện như thế tóm lại là muốn gì.”
Mạnh An Văn cười nhạt: “Nói với ngươi, ngươi cũng không hiểu.”
“Ta còn bận việc, không ở lâu với ngươi nữa, bây giờ đưa ngươi rời đi luôn.”
Mạnh An Văn nói đưa nàng ta rời đi, ý nghĩa thật sự cũng không phải đưa nàng ta đi.
Mà là muốn giết chết!
Tháp Thần Hạ bắn ra một luồng sáng, xen lẫn ở trên không trung tạo thành một trận pháp đầy rẫy sát cơ.
Cùng lúc đó, trận pháp trên mặt đất cũng ầm ầm nổ tung, trong phút chốc đan xen lẫn nhau, sát ý bay thẳng lên trời.
Biểu cảm trên mặt Mị Ma Vương đột ngột biến đổi, nàng ta biết hôm nay phân thân cấp Thần này kiểu gì cũng phải giao nộp ở đây rồi.
Cho dù bản thể nàng ta đến đối diện với Mạnh An Văn cũng không chắc có thể chiếm hời được.
Huống chi bây giờ chỉ là một phân thân, dựa theo chiến lực của Nhân tộc mà tính thì chỉ mới tới cấp 90.
Thực lực kiểu này làm sao mà chống lại Mạnh An Văn được.