Chương 1167: Xong rồi, ngươi xong thật rồi (2)
“Dù lần này từ chối Tiêm Tiêm tỷ nhưng cũng đồng ý lần sau dẫn tỷ ấy cùng cày phó bản.”
“Rõ ràng Tiêm Tiêm tỷ thích Lâm thần tướng...”
Trong phút chốc Già Lam Tật Phong ngẫm ra rất nhiều, chờ khi hắn ta phục hồi tinh thần, Lâm Mặc Ngữ đã tới cửa phó bản.
Lâm Mặc Ngữ một thân một mình xuất hiện ở lối vào phó bản, lập tức thu hút ánh mắt của không ít người.
Giây tiếp theo, trong ánh nhìn soi mói của mọi người, thân hình Lâm Mặc Ngữ biến mất, hắn đã vào phó bản.
Vòng xoáy phó bản tản ra ánh sáng yếu ớt, có một vầng sáng đang lưu chuyển.
Mọi người ở đây đều là lão luyện, nhìn phát là biết Lâm Mặc Ngữ đã vào phó bản, hơn nửa còn vào một mình.
“Người vừa nãy muốn làm gì, một mình vào phó bản, muốn chết à?”
“Có lẽ là muốn ngắm phong cảnh trong phó bản.”
“Phong cảnh có gì đẹp đâu, phó bản trung đoạn không giống phó bản sơ đoạn, vừa vào là phải vào trạng thái chiến đầu, làm gì có thời gian chuẩn bị.”
“Chờ xem đi, nói không chừng lát nữa hắn sẽ ra nhanh thôi.”
Một đám người chờ để cười nhạo Lâm Mặc Ngữ.
Lúc này trên mặt Viên Khai cũng nở nụ cười, không nhịn được chế giễu vài câu.
Vừa này hắn ta bị đội trưởng giáo huấn một trận, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Hắn ta đâu biết đối phương là Tam thiếu gia Công hội Già Lam.
Công hội Già Lam so với Công hội Sơn Hải là quái vật khổng lồ, vốn dĩ họ không chọc nổi.
Hắn ta cũng không ngờ đối phương có quen biết với Tam thiếu gia công hội Già Lam.
Chuyện khi nãy hắn ta tự nhận bản thân xui xẻo nhưng vẫn đổ hết lỗi lên người Lâm Mặc Ngữ.
Thậm chí, đến giờ ngay cả tên Lâm Mặc Ngữ là gì hắn ta cũng không biết.
Sự căm ghét rất kỳ lạ, nó đến không và cách nào giải thích được.
Thấy Lâm Mặc Ngữ đơn độc tiến vào phó bản, Già Lam Tật Phong không nhịn được hỏi: “Lâm thần tướng có thể đấu đơn thật sao?”
Mộc Tiêm Tiêm quay đầu hừ một tiếng: “Còn cần phải hỏi à, trình độ phó bản này đối với Mặc Ngữ mà nói chỉ là hạng nhãi nhép.”
Già Lam Dạ Vũ cũng bảo: “Tuy tỷ tỷ không cùng đánh phó bản với Lâm Mặc Ngữ nhưng lấy thực lực của hắn chắc chắn không có vấn đề gì.”
Mộc Tiêm Tiêm nghe được tiếng nghị luận bốn phía truyền tới, đa phần ai cũng muốn xem trò cười của Lâm Mặc Ngữ.
Nàng ta khinh thường: “Chờ lát nữa đi, đám người này kiểu gì cũng sẽ bị mất mặt.”
Nàng ta cực kỳ tin tưởng Lâm Mặc Ngữ, không chớp mắt nhìn chằm chằm cửa vào phó bản, chờ đợi kết quả.
…
Phó bản thần cung Côn Lôn đoạn trung, độ khó tăng lên rất nhiều so với đoạn sơ cấp.
Trong phó bản không có cái gọi là khu an toàn, vừa tiến vào phó bản sẽ phải đối mặt chiến đấu.
Lâm Mặc Ngữ vừa vào phó bản, vừa có lại tầm nhìn, một bóng đen to lớn đối diện đã nhào tới.
Một con gấu đen, thân cao hơn năm thước, như ngọn núi nhỏ nhào tới.
Phía sau gấu đen, còn có bóng đen vụt qua, không chỉ có một quái vật.
Lâm Mặc Ngữ gần như theo bản năng bay lên, Cánh Vong Linh Tia Chớp đánh xuống, tránh được đòn đánh của gấu đen.
Lúc này không trung vang lên tiếng hét chói tai, một lông chim lớn như mũi tên bắn tới.
Tốc độ lông chim cực nhanh, phập phập trút xuống người Lâm Mặc Ngữ.
Áo Giáp Hài Cốt sáng lấp lánh, đỡ được công kích từ lông chim.
Sau cấp 60, hình như lực phòng ngự Áo Giáp Hài Cốt đã tăng lên.
Bản thân có thể cung cấp thể chất lực phòng ngực tương đương 6000 điểm, dù không coi là quá mạnh, tuy rằng yếu hơn nhiều so với Khiên Chắn Pháp Sư.
Thế nhưng ưu điểm là có thể thi triển cho người khác, hơn nữa cũng không có thời gian hồi chiêu, có thể sử dụng liên tục.
Nhưng với thiên phú của Lâm Mặc Ngữ, được tăng thêm 70 lần, khiến lực phòng ngự Áo Giáp Hài Cốt trực tiếp tăng lên 42 vạn, thật đáng kinh ngạc.
Dưới công kích lông chim dày đặc, Áo Giáp Hài Cốt đồ sộ bất động ngăn cản lại, có thể nói không chịu một chút áp lực nào.
Lâm Mặc Ngữ thấy một con hùng ưng to lớn màu đen đang bay tới, tất cả lông chim đều trở lại trên người nó.
“Có thể tái sử dụng nữa à.”
Lâm Mặc Ngữ hơi ngạc nhiên trong lòng, đúng là thế giới rộng lớn, không thiếu điều lạ.
Một bóng đen to dài chui ra khỏi mặt đất, giống như roi trùng quất vào người Lâm Mặc Ngữ.
Áo Giáp Hài Cốt biến dạng mắt thường cũng có thể thấy được, không ngừng rung động.
Cú đánh này rất mạnh, Lâm Mặc Ngữ đoán thuộc tính sức mạnh của đối phương sợ là đã vượt qua hai trăm nghìn.
Đó là con mãng xà màu đen to lớn, thân dài chừng 15 thước, to kinh người.
Sau cú đánh, mãng xà rơi xuống đầu, rồi lại phóng tới.
Gấu đen cũng nhảy lên thật cao, nhào về phía Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ lắc mình tránh qua, ngón tay liên tục bắn ra mấy thuật Dò Thám.
[Chiến Ưng Côn Lôn (quái vật cấp Thủ Lĩnh)]
[Cấp bậc 66]
[Chiến Gấu Côn Lôn (quái vật cấp Thủ Lĩnh)]
[Cấp bậc 66]
[Chiến Mãng Côn Lôn (quái vật cấp Thủ Lĩnh)]
[Cấp bậc 66]
Phóng ra ba thuật Dò Thám, tin tức mang lại đều là quái vật cấp Thủ Lĩnh.