Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1286 - Chương 1286: Lôi Thụ Chi Vương Đang Cầu Cứu (2)

Chương 1286: Lôi Thụ Chi Vương đang cầu cứu (2)
Với chiến lực của Khô Lâu Vương lúc này thì việc giết bọn chúng cũng không khó.

Không đợi Khô Lâu Vương tới gần, Lôi Thụ Chi Vương đã phát ra Linh Hồn Chi Âm vô cùng sắc nhọn.

Một lượng lớn đất đá đã bị hất tung, rễ cây thô to quất thẳng tới Khô Lâu Vương, va chạm với Bạch Cốt Cự Kiếm.

Sức mạnh của rễ cây lớn đến lạ thường, vậy mà lại có thể hất Khô Lâu Vương sở hữu chiến lực cấp Thần bay ra ngoài, đập mạnh vào Tường Chắn Lôi Đình.

Vô số rễ cây phá đất trồi lên, ngăn cản đường đi của Khô Lâu Vương.

Lôi Thụ Chi Vương không ngừng phát ra Lôi Hồn Chi Âm, âm thanh ngày càng nặng nề, toàn thân Lôi Thụ Chi Vương đều bị Lôi Quang bao phủ.

Rễ cây cũng đã nhanh chóng được Lôi Quang bao trùm, tất cả rễ cây đều trở thành roi sét.

Khô Lâu Vương lại vồ tới thêm một lần nữa, chiến đấu kịch liệt với roi sét.

Sau khi quan sát thì Lâm Mặc Ngữ nhận thấy càng gần Lôi Thụ Chi Vương, rễ cây sẽ càng mạnh.

“Mặc dù Lôi Thụ Chi Vương vẫn chưa tới cấp Thần nhưng không biết nó đã dùng biện pháp gì mà lại có thể làm bản thân sở hữu sức mạnh cấp Thần.”

Lâm Mặc Ngữ liên tục phân tích, dường như cảm thấy không đúng lắm, muốn phá vỡ hạn chế của hơi thở là vô cùng khó, dùng những phương pháp thông thường hoàn toàn không có tác dụng.

Nếu như không phải có [Nguyên Thủy Phù Văn], ngay cả hắn cũng không có cách nào để Khô Lâu Vương đột phá đến cấp Thần.

Tuy bản thân Lôi Thụ Chi Vương không đột phá cấp Thần nhưng nó lại làm cho công kích lực và lực phòng ngự bản thân đến cấp Thần.

Hơn nữa, không chỉ là cấp Thần bình thường mà nó còn đủ sức đấu ngang ngửa với Khô Lâu Vương cấp 92.

Nghĩ đến Huyết Thần Bàn mà thủ lĩnh Phong Hoa sở hữu, Lâm Mặc Ngữ hoài nghi liệu Lôi Thụ Chi Vương cũng có vật tương tự hay không.

Hoặc là nói, nó đã tích lũy sức mạnh qua hàng ngàn năm nên mới dẫn đến như thế này sao?

Hoặc là có thể sức mạnh của cả dãy núi Lôi Thụ đã hội tụ lại, khiến sức mạnh của nó bứt phá lên cấp Thần.

Tóm lại, trên người Lôi Thụ Chi Vương chắc chắn có gì đó kỳ lạ.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ khẽ rung lên, mắt Vong Linh bay về phía xa, bắt đầu tiêu diệt những Lôi Thụ phổ thông.

Giết càng nhiều Lôi Thụ, sức mạnh của Lôi Thụ Chi Vương sẽ giảm đi giống vậy.

Mà Lâm Mặc Ngữ cũng có thể thu hoạch được kha khá kinh nghiệm.

Lâm Mặc Ngữ không quên mục đích ban đầu của mình, là đánh quái thăng cấp.

Nhỏ một giọt Tinh Huyết Hỏa Thần Đông Đặc, linh hồn đi xuyên qua Tường Chắn Lôi Đình rồi khóa chặt mười tám BOSS Lôi Thụ.

Kỹ năng được kích hoạt.

Dường như Lôi Thụ Chi Vương cảm nhận được nguy hiểm, nó gào lên nghe rất chói tai.

Trên người mười tám BOSS Lôi Thụ nó đồng loạt bắn ra Lôi Quang, hình thành lớp phòng ngự.

Nhưng không có tác dụng gì, dù BOSS thế giới có mạnh đến đâu cũng không ngăn được đòn tấn công tương đương với đòn tấn công của Hỏa Thần được.

Dù không thể tiêu diệt chúng ngay lập tức nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn có thể tiếp tục tấn công lần hai, lần ba.

Kích hoạt kỹ năng xong, Tinh Huyết Hỏa Thần vỡ ra, Lâm Mặc Ngữ lập tức bay lùi về đằng sau.

Một số rễ cây khổng lồ vung ra chặn Lâm Mặc Ngữ lại nhưng đều bị hắn tránh đi.

Sức mạnh linh hồn của Lâm Mặc Ngữ đã bao trùm toàn bộ không gian này, hắn nắm rõ như lòng bàn tay mọi động tĩnh xung quanh.

Trận chiến nhìn thì có vẻ khốc liệt nhưng thực chất đều đã nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

Ánh lửa bắn lên trời, mười tám BOSS thế giới đều đã đồng loạt bị Hoả Diễm bao phủ trong Tường Chắn Lôi Đình.

Lâm Mặc Ngữ nghe được tiếng rên rỉ đau đớn của bọn chúng.

Tiếng rên rỉ ấy nghe như tiếng cầu cứu, cầu xin vua của chúng đến cứu.

Lôi Thụ Chi Vương dùng một lượng lớn rễ cây cuốn chúng lên, sức mạnh khổng lồ quét qua đã khiến cho Hoả Diễm lập tức bị dập tắt.

Mười tám BOSS thế giới đã bị thiêu đến nửa sống nửa chết, hơi thở sinh mệnh đã vô cùng suy yếu.

Lôi Thụ Chi Vương cuốn bọn chúng đến bên cạnh, rót sinh mệnh lực vào một cách điên cuồng, làm cho bọn chúng hồi phục lại rất nhanh.

Cùng lúc đó, Lôi Thụ Chi Vương tiếp tục điều khiển rễ cây để chiến đấu với Khô Lâu Vương và tấn công Lâm Mặc Ngữ, không để cho hắn ra tay.

Chiến lực của Lôi Thụ Chi Vương dù hùng mạnh nhưng vừa phải cứu cây, lại phải giết người, nó bận đến tối mày tối mặt.

Nhưng nó cũng có giới hạn, không thể chiến đấu với Kỵ Sĩ Không Đầu cùng một lúc được.

Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng bay qua, nhìn thấy Lôi Thụ Chi Vương gom toàn bộ thủ hạ lại một chỗ, đang cứu chữa cho bọn chúng.

“Tập hợp lại cũng tốt!”

Trong tay hắn xuất hiện một giọt tinh huyết màu xanh lá, là tinh huyết của thần Kịch Độc.

Nổ!

Đây đã là sát chiêu thứ ba của Lâm Mặc Ngữ.
Bình Luận (0)
Comment