Chương 1315: Khi kỹ năng Cường Binh có thể duy trì vĩnh viễn (2)
Dù cho kẻ địch là Nhân tộc, Long tộc hay Ác Ma đều không thể đỡ được các đòn tấn công tiêu diệt của chúng.
Lâm Mặc Ngữ phát hiện rằng tuy những Nhân tộc, Long tộc và Ác Ma do bí cảnh tạo ra có hơi thở mạnh mẽ nhưng thực ra chúng không mạnh lắm.
Kỹ năng hỗn loạn, không có trình tự quy tắc gì cả.
Chỉ có sức mạnh mà lại không biết nên phát huy như thế nào.
“Nếu nhớ không lầm thì đây hẳn là ký ức kỹ năng do thành viên ba tộc để lại khi bước vào cuộc khảo hạch bí cảnh trước đó.”
“Họ bị đào thải quá sớm nên kỹ năng để lại cũng ít đến đáng thương, thậm chí là không có để lại kỹ năng.”
“Tên đó cũng chỉ bắt chước lại mà thôi, kết quả lại chẳng ra ngô ra khoai gì cả.”
Cuộc khảo hạch này quá dễ đối với Lâm Mặc Ngữ, thậm chí không bằng cuộc khảo hạch trước kia.
Kẻ địch bắt chước hoàn toàn Lâm Mặc Ngữ kia mới thực sự khiến Lâm Mặc Ngữ cảm thấy đau đầu.
Nhưng bây giờ Lâm Mặc Ngữ chỉ đưa ra một mệnh lệnh thôi, những thứ còn lại đều do quân đoàn Vong Linh tự do phát huy.
Kỹ năng [Cường Binh] quả thực đúng như những gì hắn nghĩ, khi không ngừng tiêu diệt kẻ địch thì thời gian duy trì của kỹ năng [Cường Binh] cũng đang không ngừng tăng lên, nó vẫn sẽ tồn tại sau 30 giây và không bước vào thời gian hồi chiêu.
Thật ra thì hiện giờ có vào thời gian hồi chiêu hay không đã không còn quan trọng nữa.
Trận khảo hạch này đã trở thành cuộc tàn sát nghiêng về một bên rồi.
Việc giết sạch bọn chúng chỉ là chuyện sớm hay muộn, thậm chí không tốn quá nhiều thời gian.
Chỉ trong vòng chưa tới mười phút, trận chiến đã kết thúc.
Dưới sự tàn sát bất chấp của quân đoàn Vong Linh, 10 vạn đại quân bị giết sạch và không một ai sống sót.
Lâm Mặc Ngữ nhìn lên trời bằng đôi mắt chân thành, trông thật vô hại.
Hoàn toàn không thể nhận ra hắn lại là chủ nhân của quân đoàn Vong Linh vừa mới tàn sát mười vạn đại quân.
Lâm Mặc ngữ đang đợi vòng khảo hạch thứ hai nhưng khảo hạch chưa đến thì máu tươi đã đến trước rồi.
Máu của Nguyên Điểu mang theo mùi tanh nồng nặc từ trên trời rơi xuống và rơi trên người hắn trước.
Cảnh tượng trước đó lại tái diễn.
Lâm Mặc Ngữ hơi sững sờ: “Cuộc khảo hạch kết thúc rồi sao?”
“Chỉ một trận mà đã kết thúc rồi?”
“Không phải nói độ khó tăng lên gấp bội sao?”
Hắn còn tưởng sẽ có trận thứ hai và thứ ba chứ.
Có hơi giống trò đùa rồi đấy.
Nhưng kết thúc cũng tốt, đêm dài lắm mộng.
Thứ mình muốn có được chỉ là “Nguyên Kỹ Năng”, miễn có được là được rồi.
Trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm rền, lần này không chỉ có một tiếng mà là rất nhiều tiếng.
Ông lão không xuất hiện, mà ông ta dùng tiếng sấm để bày tỏ sự tức giận của mình.
Về việc Lâm Mặc Ngữ có hiểu hay không thì không quan trọng.
Lâm Mặc Ngữ đang tắm trong máu, ngẩng đầu nhìn lên trời và thầm nói: “Có lẽ do sự hạn chế của quy tắc nên ông ta không thể tự ra tay được.”
Lâm Mặc Ngữ biết rất rõ, nếu ông ta có thể tự ra tay thì hắn chết chắc.
Máu tươi bao phủ cả người hắn, mùi máu tanh cực kỳ nồng nặc.
Sau đó, toàn bộ máu đều thấm vào cơ thể, hoàn toàn không thể nhìn thấy từ bên ngoài…
Pháp tắc trong máu lưu động trong cơ thể, trở thành cầu nối giữa linh hồn và [Nguyên Thủy Phù Văn].
Năng lượng linh hồn mang theo dấu ấn của Lâm Mặc Ngữ đang lao về phía [Nguyên Thủy Phù Văn] dưới sự dẫn dắt của sức mạnh Pháp Tắc.
Sau khi tiếp nhận xong sức mạnh Pháp Tắc từ Nguyên Điểu thì Nguyên Thủy Phù Văn đã thực sự được kích hoạt và xuất hiện ngay trước mặt Lâm Mặc Ngữ ở hình thái thứ hai.
Một chữ ‘Binh’ to lớn xuất hiện ở trước mặt Lâm Mặc Ngữ và trôi lơ lửng trong không trung.
Sau đó, từng giọt máu từ trên trời rơi xuống nhỏ vào bùa chữ ‘Binh’.
Lâm Mặc Ngữ đã có kinh nghiệm sau khi trải qua một lần, hắn biết đây là bước cuối cùng để [Nguyên Thủy Phù Văn] chuyển hóa thành “Nguyên Kỹ Năng”.
Việc chuyển đổi cần máu của Nguyên Điểu để thực hiện.
Lâm Mặc Ngữ lại phải khen ngợi một tiếng rằng thủ đoạn của chủ nhân bí cảnh quả thật cao siêu.
Tiếng sấm không biết đã dừng lại từ khi nào, xung quanh trở lại sự yên tĩnh.
Lâm Mặc Ngữ nhận ra đối phương hẳn đã bỏ cuộc rồi.
Quy tắc của bí cảnh không phải là thứ mà ông ta có thể chống lại được, có lẽ ông ta có thể tạo ra một số thay đổi nhỏ nhưng cục diện chung vẫn không thể thay đổi được.
Ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn lấy được Nguyên Kỹ Năng thứ hai.
Chẳng mấy chốc, tinh hạch Kỹ Năng do Bùa chữ “Binh” biến thành cũng xuất hiện ở trước mắt, sau đó vèo một cái chui vào thế giới Linh Hồn của mình.
Sức mạnh linh hồn lại sôi trào và điên cuồng tràn vào tinh hạch Kỹ Năng.