Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1316 - Chương 1316: Khi Có Được Thực Lực Thì Ắt Sẽ Có Câu Trả Lời (1)

Chương 1316: Khi có được thực lực thì ắt sẽ có câu trả lời (1)
Tuy nhiên, bởi vì trước đó Lâm Mặc Ngữ đã tiêu hao quá nhiều năng lượng linh hồn, mặc dù cấp bậc của linh hồn đã tăng lên rất nhiều sau khi được bù đắp, thế nhưng năng lượng linh hồn đã tiêu hao thì vẫn bị tiêu hao hết.

Sau khi không ngừng phục hồi bằng sức mạnh thần tính, mà đến bây giờ nó vẫn chưa phục hồi hoàn toàn, chỉ phục hồi được khoảng hai phần ba thời kỳ cường thịnh.

“Nếu biết trước như vậy thì mình nên kéo dài trận khảo hạch này ra.”

Lâm Mặc Ngữ nhận thấy mình đã làm quá nhanh rồi.

Có lẽ Lâm Mặc Ngữ không muốn để đối phương có cơ hội lại gây rắc rối cho mình nên hắn giết rất sạch sẽ dứt khoát.

Kết quả phản tác dụng, khiến cho năng lượng linh hồn không đủ.

“Không biết độ dung hợp lần này sẽ có bao nhiêu nhỉ?”

“Chỉ có thể làm hết sức mình, nghe theo ý trời thôi.”

Lâm Mặc Ngữ cũng bất lực, mọi việc không thể mong quá vẹn toàn, phải biết đủ.

Hắn biết lý lẽ này, thất vọng cũng chỉ là thoáng qua, trong nháy mắt hắn đã nghĩ thông suốt.

Trong linh hồn của Lâm Mặc Ngữ truyền đến cảm giác trống rỗng, tinh hạch Kỹ Năng Cường Binh đã ngừng hấp thu.

Kỹ năng Tinh Hạch Cường Binh giống như tinh hạch Kỹ Năng Tụ Lực, bắt đầu xoay nhanh.

Do năng lượng linh hồn không đủ nên tốc độ xoay của nó không bằng tinh hạch Kỹ Năng Tụ Lực.

Ngoài cái này ra thì mọi thứ còn lại đều giống.

Nó cũng trả lại năng lượng linh hồn, khiến cấp bậc linh hồn của Lâm Mặc Ngữ lại tăng lên.

[Cường Binh (độ dung hợp 50%): Tiêu hao linh hồn lực, thuộc tính cơ bản của bản thân và tất cả vật triệu hồi đều tăng lên 200%, mọi sát thương gây ra bởi các đòn tấn công sẽ tăng thêm 500%. Mức độ gia tăng thuộc tính chỉ bị hạn chế bởi cấp bậc linh hồn của người dùng. Tiêu diệt kẻ địch khi kỹ năng trong trạng thái duy trì có thể thu hoạch linh hồn của kẻ địch, bổ sung vào linh hồn tiêu hao của bản thân và tăng cấp bậc linh hồn của bản thân.]

Khi kỹ năng Cường Binh vốn chỉ có thể duy trì trong 30 giây, kỹ năng dùng để bảo vệ tính mạng hoặc kích sát kẻ địch mạnh đã trở nên có thể duy trì vĩnh viễn…

Lâm Mặc Ngữ đã không thể nào tưởng tượng được thực lực của mình đã tăng lên bao nhiêu.

Hắn cảm thấy cho dù có tăng lên ba đến năm cấp thì độ tăng trưởng cũng sẽ không lớn như vậy.

Điều đáng tiếc duy nhất là độ dung hợp không đủ cao, chỉ có 50%.

Nếu sau này muốn tăng độ dung hợp lên nữa thì sẽ khó hơn nhiều so với lần đầu tiên.

“Đã rất tốt rồi, không thể tham lam!”

“Thấy tốt thì nhận, tham lam quá sẽ xảy ra chuyện.”

Lâm Mặc Ngữ cảnh cáo bản thân, mọi việc đều phải có chừng mực.

Hắn cảm thấy hình như không gian bị bóp méo trong tích tắc.

Hương thơm kỳ diệu xộc vào mũi, nắng ấm chiếu lên người, mọi mệt mỏi như bị quét sạch.

Khi Lâm Mặc Ngữ mở mắt ra lần nữa thì phát hiện mình đã trở về đình nghỉ mát.

Hắn lại trở về đình nghỉ mát, sau chuyến đi lại, cấp bậc linh hồn đã tăng lên đáng kể, cảm ứng cũng trở nên nhạy bén hơn.

Trong đình nghỉ mát, ngoài sự cổ kính và mênh mông ra thì còn có một cảm giác nặng nề.

Trước đó Lâm Mặc Ngữ chỉ một lòng quan tâm đến cuộc khảo hạch nên không quan sát cẩn thận.

Bây giờ trận khảo hạch đã kết thúc, đã lấy được toàn bộ hai kỹ năng, khi tinh thần hoàn toàn thả lỏng thì lúc này hắn mới cảm nhận được cảm giác nặng nề ẩn sau sự mênh mông cổ kính.

“Không đúng… Ngoài cảm giác nặng nề ra thì còn có một tia sát ý.”

Lâm Mặc Ngữ khẽ nhíu mày, hắn quả thật cảm nhận được tia sát ý kia.

Chắc chắn không sai.

Đình nghỉ mát này là một binh khí, hơn nữa đã từng chiến đấu trên chiến trường, một binh khí từng giết địch và từng thấy máu.

Không ít người đã bị nó giết chết và tất cả đều là cường giả.

Nếu không, loại sát ý này sẽ không tồn tại trong vô số năm trời mà vẫn không tan biến.

Giống như hơi thở mà Long tộc để lại trên người hắn, đây cũng là hơi thở mà cường giả để lại trước khi chết.

“Tiểu hữu đoán không sai.”

Bỗng nhiên có một giọng nói từ phía trước truyền đến, Lâm Mặc Ngữ nhìn qua thì thấy ở cách đình nghỉ mát không xa, có một chiếc bàn đá không biết đã xuất hiện từ khi nào.

Có một lão già đang ngồi bên bàn và trên bàn có trà đã pha sẵn.

Mùi trà tỏa ra cùng với giọng nói.

Trong bí cảnh vốn đã có hương thơm lạ thơm ngát nhưng hương thơm lạ này vẫn không thể nào che giấu được mùi trà.

Trà này không phải dạng thường!

Lâm Mặc Ngữ cũng được xem là uống qua rất nhiều loại trà ngon, trà ở chỗ Mạnh An Văn đều là loại thượng hạng.

Nhưng so với cái này thì… còn kém quá xa.

Lâm Mặc Ngữ ra khỏi đình nghỉ mát, khi tới gần thì hắn mới thấy rõ được mặt mũi của lão già.

Cả người lập tức ngơ ngẩn, vài giây sau hắn mới phản ứng lại và vội vàng hành lễ chào hỏi lão già: “Tiếp kiến tiền bối.”

Lão già chính là người cưỡi Thanh Ngưu trong Tinh Không, lập tức giết chết vô số cường giả chỉ bằng cái hất tay.

Lâm Mặc Ngữ từng nghi ngờ lão già chính là Lão Tử trong truyền thuyết Hoa Hạ nhưng hắn lại không dám hỏi.
Bình Luận (0)
Comment