Chương 1327: Nguyên tố hội tụ, như thưởng thức pháo hoa (1)
“Hắn sẽ chết ở trong đó, đúng là một kẻ ngốc mà.”
“Nhìn dáng vẻ của hắn không giống như kẻ ngốc, sao lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy chứ.”
Mọi người ai nấy đều bị hành động của Lâm Mặc Ngữ dọa sợ ngây người.
Ai mà không biết độ khó của phó bản cao cấp đâu chứ, muốn cày đơn tuyệt đối không có khả năng.
Hơn nữa người có thể đi đến nơi này đã chứng minh năng lực không tầm thường.
Vậy mà hết lần này đến lần khác lại làm ra hành vi muốn chết như thế, khiến cho người ta không thể nào lý giải được.
“Bớt xen vào chuyện người khác, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức đi, mười phút sau vào phó bản.”
Thủ lĩnh quát nhẹ một tiếng, tất cả mọi người lập tức ngậm miệng.
Thủ lĩnh nhìn phó bản, dùng giọng chỉ có chính hắn ta mới có thể nghe được: “Sẽ không phải là hắn đấy chứ?”
Nếu như nói trên thế giới này ai có khả năng cày đơn phó bản thần cung Côn Lôn cao cấp, thế thì chỉ có một người có khả năng làm được.
Bất luận là tuổi tác, cách ăn mặc, hình như đều có khả năng trùng khớp.
Thủ lĩnh nghĩ hắn ta đã đoán ra được thân phận của Lâm Mặc Ngữ.
“Chắc là Lâm thần tướng, có lẽ hắn thật sự có thể cày đơn.”
"Cũng chỉ có thể là hắn."
Trong phó bản, tầm mắt Lâm Mặc Ngữ vừa mới thu lại, còn chưa kịp liếc mắt nhìn tình huống bên trong phó bản thì ánh sáng năm màu sáu sắc đã bao trùm lên.
Nguyên tố nổ ầm ầm dao động dữ đội.
Nhiều loại công kích nguyên tố trong nháy mắt nện lên trên người hắn.
Áo Giáp Hài Cốt chiếu sáng lấp lánh nhưng chỉ vẻn vẹn hai giây sau đã bùm một tiếng vỡ nát.
Hiện tại đã cấp 74, tính luôn thiên phú thì đã tương đương với Áo Giáp Hài Cốt thể chất 59 vạn rồi, vậy mà chỉ giữ vững được vỏn vẹn hai giây.
Nói cách khác, nếu như là chức nghiệp giả có thể chất 59 vạn thì dưới tình huống không tính trang bị, không tính kỹ năng phòng ngự chỉ có thể kiên trì được hai giây.
Có điều thời gian hai giây đã đủ cho Lâm Mặc Ngữ làm được rất nhiều chuyện.
Quân đoàn Vong Linh xuất hiện, Kỵ Sĩ Không Đầu xông ra bốn phương tám hướng giết tới, giết ra một con đường máu cho Lâm Mặc Ngữ.
Không cần mắt thường, sức mạnh linh hồn quét ngang, gần như chỉ trong nháy mắt đã rõ chuyện gì xảy ra.
Không cần đến mắt thường, sức mạnh linh hồn đã xác minh được chuyện gì đã xảy ra.
Bên cạnh có lượng lớn quái vật, bọn nó đang phát động vòng công kích thứ nhất nhằm vào mình.
Nhưng bây giờ bọn chúng đã bị Kỵ Sĩ Không Đầu xông lên đẩy lùi, chết và bị thương hết một mảng.
Bên ngoài ngàn mét có bốn tòa pháo đài cao chót vót.
Pháo đài như hình chiếc quạt xòe ra, bao vây xung quanh.
Mỗi một tòa pháo đài đều có tường thành, trên tường thành có rất nhiều quái vật đang đứng đó.
Tường thành cao trăm mét, trong pháo đài có trận pháp lưu chuyển tạo thành phòng vệ.
Quái vật hình thể khổng lồ ở trên tường thành, mỗi một con đều vượt hơn mười mét.
Năng lượng trên người bọn nó sôi lên cuồn cuộn không ngớt, tất cả đều thi triển tấn công nguyên tố cự ly xa.
Áo Giáp Hài Cốt vỡ vụn nhanh như vậy, trong đó kẻ ra sức lớn nhất chính là bọn nó.
“Phó bản thay đổi rồi.”
“Những con quái vật này trông giống như là quân đội.”
Lâm Mặc Ngữ phát hiện ra sự khác thường ngay lập tức.
Bất luận là quái vật gần bên người công kích mình hay là quái vật đứng ở trong pháo đài thi triển tấn công nguyên tố tầm xa thì hành động có vẻ như đều có chỉ huy thống nhất chứ không phải xông lên lung tung đánh một trận thôi.
Vả lại pháo đài xung quanh còn ẩn ẩn hợp thành một thể, quái vật điều khiển nguyên tố trong mỗi tòa pháo đài cũng không giống nhau.
Pháo đài ở ngoài cùng bên trái chính là điều khiển nguyên tố gió.
Đếm về bên phải theo thứ tự là lửa, nước, điện.
Bốn loại nguyên tố này có thể nói là bốn loại nguyên tố thường thấy nhất của chức nghiệp giả trong Nhân tộc.
Mỗi tòa pháo đài điều khiển một loại nguyên tố tiến hành công kích, không phải kỹ năng pháp thuật gì mà chỉ là tấn công nguyên tố đơn thuần nhất.
Loại phương thức tấn công này khiến cho Lâm Mặc Ngữ nghĩ tới thần linh.
Bất luận là sử dụng nguyên tố như Nhân tộc, Ám Ma hay là Long tộc thì cuối cùng đều cần phương thức tiến hành công kích thông qua kỹ năng.
Chỉ có thần linh, bởi vì bản chất của bọn họ khác với những sinh linh khác, bản thân bọn họ chính là hiện hữu của nguyên tố nên có năng lực khống chế nguyên tố tuyệt đối.
Điều này cũng khiến cho bọn họ có khả năng trực tiếp thúc giục nguyên tố tiến hành công kích.
Đương nhiên thần linh cũng có thể thi triển kỹ năng, kỹ năng ở trình độ nhất định có thể tăng sức phá hoại của nguyên tố.
Tất cả những suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ cảm nhận theo bản năng, phó bản thần cung Côn Lôn phải có liên quan tới thần linh.