Chương 1329: Đỉnh thật đỉnh giả, cung điện thần linh (1)
Thậm chí Lâm Mặc Ngữ còn không cần phải triệu hồi Khô Lâu Vương, cũng không cần bất kỳ kỹ năng phụ trợ nào khác.
Chỉ dựa vào bản thân quân đoàn Vong Linh thôi cũng đã đủ để quét ngang qua rồi.
Bốn tòa pháo đài nhìn như vòng bảo hộ kiên cố, dưới sự tấn công điên cuồng của quân đoàn Vong Linh cũng chỉ giữ vững được một phút đã ầm ầm vỡ vụn.
Quân đoàn Vong Linh như sói ác nhào tới, cấp tốc dọn sạch quái vật ở trên tường thành.
Đại quân giết tiến vào bên trong pháo đài, bắt đầu vây giết quan chỉ huy.
Lâm Mặc Ngữ nhàn nhã đi bộ thẳng lên đằng trước. Quân đoàn Vong Linh đạt đến trình độ hiện tại, chỉ cần không đụng phải kẻ địch khó chơi thì hoàn toàn không cần hắn phải bận tâm chiến đấu ra làm sao.
Hắn chỉ cần đợi kết quả thôi là được.
Không bao lâu, nguyên tố hội tụ trên không trung tan thành mây khói,
Lâm Mặc Ngữ cũng nhận được thông tin.
[Đánh chết quan chỉ huy Gió cấp 78, kinh nghiệm +**]
[Thu được chìa khóa gió]
[Chìa khóa gió: một trong bốn chiếc chìa khóa nguyên tố, phải thu được ít nhất một chiếc chìa khóa thì mới có thể mở phó bản giai đoạn ba.]
[Đánh chết quan chỉ huy Lửa cấp 78, kinh nghiệm +**]
[Thu được chìa khóa lửa]
…
Thông tin không ngừng nhảy ra, Lâm Mặc Ngữ thu được bốn chiếc chìa khóa.
Bốn tòa pháo đài nguyên tố đã hoàn toàn yên tĩnh trở lại, lúc quân đoàn Vong Linh rời đi, pháo đài đổ sập trong tiếng ầm ầm, biến thành đống gạch vụn.
Vào lúc này Lâm Mặc Ngữ cũng đi qua pháo đài, đi dọc theo con đường bên trong phó bản tiếp tục đi về phía trước.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn lại, thấy được đỉnh núi Côn Lôn.
Đi vào trong sương mù trên đỉnh núi, loáng thoáng có một tòa cung điện hùng vĩ tuyệt đẹp.
Thần cung Côn Lôn, tên của phó bản là căn cứ vào đó mà ra.
Đằng sau pháo đài nguyên tố chính là con đường lên núi, từ nơi này mới là khởi đầu thực sự của phó bản.
Lâm Mặc Ngữ nhìn lên đỉnh núi, ngọn núi cao nhất trong phó bản Côn Lôn tạo cho hắn một loại cảm giác linh động, có sức sống vây quanh.
Không giống như là ngọn núi chính ở bên ngoài Côn Lôn, đầy hơi thở chết chóc âm u.
Lúc hắn tiến vào phó bản thần cung Côn Lôn lần đầu tiên đã có cảm giác kiểu như vậy.
Lúc ấy hắn cũng đã từng nghi ngờ, đỉnh núi bên trong phó bản mới thật sự là ngọn núi chính của Côn Lôn.
Hiện tại Lâm Mặc Ngữ càng thêm chắc chắn về cảm nhận của mình.
Truyền thuyết liên quan tới núi Côn Lôn có rất nhiều, dù là kiếp trước xuyên không tới hay là đế quốc Thần Hạ lúc ấy đều có liên quan tới truyền thuyết núi Côn Lôn.
Kiếp trước nói Côn Lôn là tổ của vạn núi, có ý kiến nói long mạch thiên hạ sinh ra Côn Lôn.
Ở chỗ này, Côn Lôn cũng thần bí mạnh mẽ giống như vậy, nghe nói trong đó đã sinh ra lượng lớn thần linh, còn từng xưng vạn điện thần hợp thành Côn Lôn.
Nói đến vạn thần thì Lâm Mặc Ngữ không tin nhưng với sự nguy nga của dãy núi Côn Lôn thì hoàn toàn có khả năng xuất hiện mấy vị hoặc là mười vị thần linh.
Sức mạnh linh hồn chảy xuôi bên trong phó bản, từ từ rót vào ngọn núi chính của Côn Lôn.
Lâm Mặc Ngữ rất có hứng thú muốn làm rõ hết tất cả.
Có thể từ đó vạch trần bí ẩn của vụ biến cố năm ấy.
Trong quá trình Lâm Mặc Ngữ trưởng thành, những thứ tiếp xúc khác với những chức nghiệp giả khác.
Sau lần đầu tiên hắn hoàn thành thi học kỳ đã bị Bạch Ý Viễn nhìn trúng, bất kỳ đồ vật nào tiếp xúc sau đó đều có hơi đắt tiền.
Sau đó theo cấp bậc tăng lên, thông tin biết được càng ngày càng phức tạp, bí ẩn nối đuôi nhau mà đến.
Bình thường hắn mới vừa biết được một cái đáp án thì lại nổi lên thêm mấy cái bí ẩn.
Thậm chí bây giờ những thứ mà hắn tiếp xúc đã vượt xa nhận thức của Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn.
Trên cả thế giới, người có thể nói chuyện ngang hàng với Antares chỉ có duy nhất một mình hắn.
Người có tư cách tiến vào [Điện Long Vương] cũng chỉ có một mình hắn.
Người thấy nguyên tố cự long và Long Thần chắc chắn không có ai khác.
Người có thể đạt được hai cái [Nguyên Thủy Phù Văn], đồng thời còn bảo lưu lại [Nguyên Thủy Thù Văn], đạt được Nguyên Kỹ Năng, cũng chỉ có một mình hắn.
Lâm Mặc Ngữ biết con đường mình đi không giống với bất kỳ kẻ nào.
Hắn cần phải đi hóa giải đủ loại bí ẩn, đi làm rõ bản chất của cái thế giới này.
Trong thời đại quá khứ, trong thế giới này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại xảy ra những chuyện này.
Lâm Mặc Ngữ cho rằng tất cả biến hóa đều không phải tự nhiên, khẳng định có nguyên nhân cấp độ sâu hơn.
Antares đã từng có lần lỡ miệng nói ra, mặc dù chỉ là nói ngắn gọn mấy câu nhưng lại để cho Lâm Mặc Ngữ phát hiện ra một chút đầu mối.