Chương 1330: Đỉnh thật đỉnh giả, cung điện thần linh (2)
Sau đó đôi bên đều rất ăn ý không có nhắc lại, Lâm Mặc Ngữ đã hiểu rõ hơn, thế giới này có cái gì đó quái lạ.
Hiện tại chân đã đạp lên đỉnh núi chính Côn Lôn rồi, Lâm Mặc Ngữ khẳng định 99% rằng chính đỉnh núi Côn Lôn trong cái phó bản này mới thật sự là đỉnh núi chính của Côn Lôn, mới là ngọn núi chính Côn Lôn có vô số truyền thuyết đó.
Còn ngọn núi chính ở bên ngoài phó bản Côn Lôn lại là giả.
“Có thể tiến hành hoán đổi hai ngọn núi chính, không phải thần linh bình thường có thể làm được.”
“Nhưng tại sao nó lại muốn làm như vậy?”
Lâm Mặc Ngữ vừa đi vừa suy nghĩ về vấn đề này.
Lượng lớn quái vật từ trên núi và hai bên xông tới, quân đoàn Vong Linh theo tiếng hành động, chém giết toàn bộ.
Quái vật trong phó bản phần lớn đều ở trong khoảng cấp 75 đến 77, đối diện với quân đoàn Vong Linh không hề có sức phản kháng.
Đột nhiên Lâm Mặc Ngữ ngẩng đầu nhìn lên cung điện ở đỉnh núi, trong mắt bỗng lóe lên vẻ thông suốt.
Dường như hắn đã hiểu rõ cái gì đó.
Vì để chứng thực, sức mạnh linh hồn đánh tới cung điện.
Nhưng lúc sắp sửa đến gần cung điện, một cái trận pháp đột ngột nổi lên, chặn sức mạnh linh hồn của Lâm Mặc Ngữ lại.
Lâm Mặc Ngữ siết chặt quyền, có vẻ hơi phấn khích: “Không sai, chính là như vậy.”
Trận pháp ngăn chặn sức mạnh linh hồn, cùng nguồn cùng gốc với trận pháp hấp thụ sinh mệnh lực ở bên ngoài.
Hắn có thể cảm nhận được rất rõ, hai cái trận pháp là xuất phát từ tay của cùng một người.
Bí ẩn trước đó đã có câu trả lời, sáng tỏ thông suốt.
“Bố trí đỉnh núi giả ở bên ngoài, bố trí trận pháp ở đỉnh núi bên trong, dùng tốc độ thật chậm hấp thu sinh mệnh lực của sinh linh trong phạm vi rộng.”
“Lợi dụng gió tuyết của dãy núi Côn Lôn và khảo nghiệm áp lực của phó bản thần cung khiến cho người ta hoàn toàn không cách nào phát hiện ra được.”
“Cho dù là cường giả cấp 90 bình thường đi tới nơi này, nếu như không nhìn kỹ thì cũng sẽ không phát hiện ra.”
“Hấp thụ hết toàn bộ sinh mệnh lực tiến vào phó bản, tập hợp vào thần cung Côn Lôn thật.”
“Sinh mệnh lực nhìn như không nhiều nhưng ngày dồn tháng chứa tiếp tới lại là một con số khiến cho người ta phải giật mình.”
“Nếu như ta đoán không lầm thì chắc là có thần linh mạnh mẽ đang ngủ say.”
Thần linh bị thương nặng lựa chọn ngủ say, dùng thời gian năm tháng tiến hành khôi phục bản thân.
Vị thần linh này còn tăng thêm một cái bảo hộ ở phía trên, không chỉ có bản thân ngủ say mà đồng thời còn hấp thu sinh mệnh lực trong phạm vi rộng.
Bởi vậy nên thời gian ngủ say của nó sẽ rút ngắn đi rất nhiều.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy suy đoán của mình chắc là không sai, có thể là dạng này.
Mặc dù hắn tin tưởng vào suy đoán của mình nhưng suy đoán cùng lắm cũng chỉ là suy đoán mà thôi, nếu như có thể, hắn vẫn muốn đi vào trong thần cung nhìn tận mắt.
Về phần làm sao tiến vào thần cung, hoặc là mạnh mẽ xông vào, hoặc là thông qua phó bản.
Lâm Mặc Ngữ tin rằng, đối phương đã làm ra cái phó bản loại khảo hạch này thì đương nhiên sẽ có giữ lại con đường đi.
Đằng trước chợt phát sáng, không trung xuất hiện một quả cầu ánh sáng giống như mặt trời.
Ánh sáng qua lại ở trong gió tuyết, hào quang chói mắt nở rộ.
Không trung xuất hiện từng cái cầu vồng nhỏ xíu, giống như là vầng sáng bảy màu, vô cùng đẹp đẽ.
Nếu như những thứ này đều xuất phát từ trong tay của vị thần linh kia, thế thì chỉ có thể nói năng lực giám định và thưởng thức vẻ đẹp của vị thần linh đó rất cao!
Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ hướng về quả cầu ánh sáng giống như mặt trời đó, quả cầu ánh sáng cũng chỉ sáng chứ không nóng.
Quả cầu ánh sáng chỉ là hiện tượng mặt ngoài, hạt nhân bên trong bất ngờ lại chính là một cái trận pháp.
Cái trận pháp này đang điều động tập hợp nguyên tố ánh sáng số lượng lớn, phát ra hào quang chói mắt.
Quả cầu ánh sáng đột nhiên lóe lên một cái, bông tuyết đầy trời lập tức chiếu sáng lấp lánh.
Chúng cũng bị lượng lớn nguyên tố ánh sáng bao trùm, sau đó bông tuyết dồn dập biến thành từng người tuyết lớn khoảng quả đấm.
Trong tay người tuyết huơ múa kiếm ánh sáng nhỏ xinh, đánh tới Lâm Mặc Ngữ.
Đừng thấy người tuyết nhỏ bé, thực lực ngược lại không hề kém, ở dưới linh hồn cảm ứng, thực lực của mỗi người tuyết nhỏ cũng cao đến cấp 77.
Thuật Dò Thám bay ra.
[Người Tuyết Ánh Sáng]
[Cấp bậc: 77]
[Sức mạnh: 300000]
[Nhanh nhẹn: 250000]
[Tinh thần: 250000]
[Thể chất: 200000]
[Kỹ năng: Tấn Công Nguyên Tố Quang]
[Đặc tính: Trọng sinh]
Tổng thuộc tính chỉ vỏn vẹn 100 vạn, còn nhỏ yếu hơi quái vật cùng cấp trong phó bản cấp Địa Ngục.
Ở trong phó bản độ khó giống như thần cung Côn Lôn, quái vật xuất hiện không nên là loại thuộc tính này.